QUAN GIA

Chương 688: Một đống hỗn loạn

Nhóm dịch: PQTSưu Tầm By DoctorCrazy --- 4vn.eu

Tại hậu hoa viên của căn biệt thự số 2 đường Đại Nghĩa.

Biệt thự ở đường Đại Nghĩa đều có hoa viên, tuy nhiên về lớn nhỏ thì có chút khác biệt, hoa viên của biệt thự số 1 và số 2 tất nhiên là lớn nhất trong số đó.

Mặt trời chiều mang đến bóng râm mát mẻ bên trong vườn, ở đình hóng mát từng phiến lá phất phơ bay trong gió, trời chiều hạ bóng trông thật giống như những nàng tiên có nhiều tay đang vẫy múa, khoe ra đủ các vũ điệu yêu kiều.

Một người lặng lẽ ngồi ở đình hóng mát đang uống trà, đó là Bí thư Địa ủy Tào Chấn Khởi, bóng ông in dài trên mặt đất nhìn thấy rất cô độc.

Không ai đến quấy rầy ông ta.

Quách Lệ Ngọc có thói quen hay ngồi cùng ông giờ cũng tránh mặt, ở biệt thự xem TV. Quách Lệ Ngọc biết lão Tào hiện tại thật sự cần yên lặng một chút để suy nghĩ. Đứa cháu ngoại trai Tôn Hoành của cô đã đánh một quả đại bom ở trong "Sân" của lão Tào!

Ngay vào đêm trước khi diễn ra đại hội Đảng toàn quốc, lực sát thương của quả bom này như được nhân lên gấp bội!

Mấy ngày nay, Tào Chấn Khởi vẫn luôn không ngừng cho triệu kiến đồng nghiệp và cấp dưới. Chủ đề quay xung quanh thì chỉ có một, đó là vụ án mà Tổng công ty Xây dựng Hoành Đại dính líu tới.

Hơn hai năm trước, khi Tôn Hoành mân mê với Tổng công ty Xây dựng Hoành Đại thì Tào Chấn Khởi cũng không để ý đến. Vài năm trở lại, tiến trình cải cách mở cửa của đất nước dần dần tăng tốc, các công ty đủ loại mọc lên như nấm sau mưa, nhiều đến đếm không xuể. Rất nhiều "Nha nội" dùng đủ các loại phương thức khác nhau dấn thân vào bên trong cuộc cải cách mở cửa này, trở thành phú ông, thủ pháp thao tác cũng đại đồng tiểu dị. Xét thấy trung ương có văn kiện yêu cầu, các cán bộ lãnh đạo liền phối ngẫu cho con và trực hệ, nếu ở phương diện kinh thương gặp phải hạn chế, các nha nội thông thường đều dùng đến danh nghĩa "Cố vấn".

Tôn Hoành chỉ là bắt chước người khác thôi, không có sáng ý, không đáng cười.

Tào Chấn Khởi không phải quá để ý đến chuyện tiền bạc. Ông xuất thân là nông dân, trước đây trong nhà rất nghèo nên Tào Chấn Khởi không hâm mộ "Kẻ có tiền", người mà ông hâm mộ chính là người có quyền. Trong thôn có một lão tộc trưởng, người đó chính là đối tượng mà Tào Chấn Khởi ngưỡng mộ. Trong nhà của lão tộc trưởng kia không phải là nhà có nhiều tiền nhất trong thôn, nhưng mỗi khi gặp chuyện gì phải mời lão tộc trưởng đến chủ trì, khi đó lão tộc trưởng chống trượng đến, uy phong lẫm lẫm, hình tượng đó ăn sâu trong tận nội tâm của Tào Chấn Khởi. Trong thôn có người giàu có, cường thịnh hơn chăng nữa thì khi đứng trước lão tộc trưởng họ cũng phải ngoan ngoãn cúi đầu.

Vào thời điểm đó Tào Chấn Khởi vẫn chưa học chữ mà đã hiểu đạo lý "Nghèo không bằng phú, phú không bằng quan". Sau khi lớn lên, Tào Chấn Khởi hăng hái tiến tới và say mê với con đường làm quan, từng bước từng bước thăng quan. Hiện giờ thế đạo thay đổi, nếu Tôn Hoành bọn họ muốn kiếm chút tiền, Tào Chấn Khởi cũng không ngăn cản. Trong suy nghĩ của Tào Chấn Khởi, Tôn Hoành là một đứa nhóc con, còn Quách Lệ Hồng chỉ số thông minh có hạn, có mân mê thì cũng không ra trò gì. Đơn giản chỉ là mượn chiêu bài của ông ta nhận thầu vài công trình kiếm chút tiền.

Như vậy cũng không sao cả.

Tào Chấn Khởi chỉ nghiêm khắc nói qua một lần với Quách Lệ Hồng và Tôn Hoành, kiếm tiền thì được nhưng chất lượng của công trình nhất định phải được cam đoan. Nếu xảy ra sự cố về chất lượng, không cần người khác tới truy cứu, bản thân Tào Chấn Khởi sẽ là người đầu tiên không tha cho bọn họ. nguồn

Là một cán bộ lãnh đạo cao cấp lão thành, Tào Chấn Khởi rất rõ rằng thuận theo cơn thuỷ triều của thời đại, kiếm tiền là chuyện không đáng lo. Không chỉ thân thuộc của Tào Chấn Khởi ông lợi dụng các mạng lưới quan hệ để kiếm tiền mà mọi người ai cũng thế, sẽ không ai tùy tiện can thiệp. Chỉ cần không xảy ra sự cố về chất lượng thì sẽ không khiến cho dân chúng phẫn nộ, sẽ không bị người ta tóm lấy nhược điểm.

Trước kia cùng Lục Đại Dũng hợp tác, Lục Đại Dũng cũng tinh thông quy tắc quan trường, trong quá trình tuy cũng có tranh đấu nhưng đa số thời điểm đều có thể phân chia rõ ràng phạm vi thế lực, nên bình an vô sự.

Từ biểu hiện của hai năm nay, Tôn Hoành dường như nghe rất lọt tai lời của ông ta nói, chất lượng công trình mà Tổng công ty Xây dựng Hoành Đại nhận thầu quả thật không có vấn đề gì lớn. Thế nên Tào Chấn Khởi cũng khá yên lòng.

Duy độc một chuyện khiến Tào Chấn Khởi thật không ngờ chính là Tôn Hoành chẳng những mượn chiêu bài của ông buôn bán kiếm rất nhiều tiền mà còn dùng nó kết giao bằng hữu, trở thành thành viên trong nha nội, một đám con ông cháu cha.

Mấy ngày nay, theo điều tra, vụ án của Tổng công ty Xây dựng Hoành Đại, đối tượng liên quan hệ lụy đến càng ngày càng nhiều. Ủy viên Địa ủy, Phó chủ tịch thường trực Địa khu Đoàn Bảo Thành, Phó chủ tịch Địa khu Vương Ninh đều dính vào. Mặt khác còn có vài vị lãnh đạo khác cũng dính đến vụ của Tổng công ty Xây dựng Hoành Đại. Hoặc có cổ phần trong Tổng công ty Xây dựng Hoành Đại, hoặc là nhận rất nhiều ưu đãi từ Tôn Hoành. Điều khiến cho Tào Chấn Khởi khó có thể chịu được chính là cái gọi là "Ưu đãi" chẳng những bao gồm tiền tài, vật chất, mà còn bao gồm cả người, chính xác hơn là đàn bà.

Một người bạn gái nào đó của Tôn Hoành, nghe nói đó là người mà Phó chủ tịch thường trực Địa khu Đoàn Bảo Thành cũng đang xài chung.

Đoàn Bảo Thành đã năm mươi mấy tuổi, ngày thường thì ra vẻ đạo mạo, Tào Chấn Khởi đối với ông ta khá coi trọng, ai biết bên trong không ngờ lại cùng Tôn Hoành, kẻ hậu sinh "Xài chung" một người đàn bà.

Chỉ cần vừa nghĩ tới chuyện này thôi Tào Chấn Khởi buồn bực đến muốn hộc máu.

Quả thực buồn cười!

Cho nên mấy ngày hôm trước khi Đoàn Bảo Thành mồ hôi đầy đầu, mặt như chết cha chết mẹ đi vào văn phòng của ông ta, vẻ mặt như cầu xin nộp bản "Kiểm điểm nhận sai", Tào Chấn Khởi không chút khách khí đuổi thẳng lão ta ra ngoài, còn vỗ bàn, rống giọng mắng, bảo lão ta chuẩn bị vào ngồi tù đi.

Từ khi Tào Chấn Khởi đảm nhiệm chức Bí thư Địa ủy Hạo Dương chưa từng ở văn phòng phát cáu như vậy, càng không cần phải nói đến việc đập bàn với trợ thủ.

Từ đó cho thấy Tào Chấn Khởi trong lòng rất buồn bực.

Nhưng, đập bàn thì đập bàn, mắng to thì mắng to, chẳng lẽ lại thật sự bảo Đoàn Bảo Thành đi ngồi tù sao? Mọi người đều biết, Đoàn Bảo Thành là thân tín dòng chính của Tào Chấn Khởi, trước nay đã quen theo sát từng bước, hiện giờ phía bên kia Tào Chấn Khởi chủ yếu cũng đang dựa vào Đoàn Bảo Thành để chế ước Chu Kiến Quốc. Hiện tại, nếu Đoàn Bảo Thành thật sự bị bỏ tù thì ở địa khu Hạo Dương tất có ảnh hưởng, như thế này thì chưa từng có bao giờ. Không biết sẽ có bao nhiêu người ở phía sau đâm lém vào cột sống của Tào Chấn Khởi.

Nguyên nhân rất nhiều, ngoại trừ Đoàn Bảo Thành là thân tín ra, Đoàn Bảo Thành còn bị Tôn Hoành tố giác.

Tôn Hoành là ai?

Là con của chị vợ Tào Chấn Khởi.

Đem việc này liên tưởng cùng một chỗ, dường như sự thật lộ rõ ra "Chân tướng": Tôn Hoành đã xảy ra chuyện, vì bảo vệ chính mình, đã đem Đoàn Bảo Thành đi tế. Đoàn Bảo Thành trở thành người chịu tội thay cho Tôn Hoành. Tôn Hoành kia vì ai mà làm việc đây? Đương nhiên là vì Tào Chấn Khởi mà làm việc, việc buôn bán của Tôn Hoành kiếm nhiều tiền như vậy, Tào Chấn Khởi khẳng định cũng cầm được một mớ to. Cho nên, Đoàn Bảo Thành trên thực tế là đang vì Tào Chấn Khởi mà chịu tội thay!

Tuy rằng trên thực tế Tào Chấn Khởi không cầm tiền của Tôn Hoành, cũng không lấy tiền của Tổng công ty Xây dựng Hoành Đại, nhưng những chuyện thế này sao có thể phân ra rõ ràng được? Cán bộ, quần chúng bên dưới khẳng định trăm phần trăm sẽ cho là như vậy.

Thế này thì hình ảnh của Tào Chấn Khởi trong mắt của cán bộ, quần chúng địa khu Hạo Dương sẽ biến thành loại người nào?

Tham tiền, bao che cho thân thích là Tôn Hoành mặc tình vơ vét của cải, khi sự việc đã bại lộ lại đẩy trợ thủ thân tín nhất ra làm người chịu tội, gánh tội thay!

Đả kích này đối với uy vọng của Bí thư Địa ủy mà nói là một đòn cực kỳ trí mạng.

Gần như chỉ có cán bộ, quần chúng bên dưới nghĩ như vậy, thấy như vậy thôi. Quần chúng dù sao cũng không thể làm ra bất kỳ việc gì có tác dụng và tính quyết định cả, sau lưng nói vài câu, mắng vài câu thì chẳng liên quan gì nữa? Nhưng ai có thể cam đoan, lãnh đạo trên tỉnh thậm chí là trung ương sẽ không nhìn thấy, không biết đến?

Chu Kiến Quốc kia có thể sẽ đem tất cả mọi chuyện nói lên trên.

Đại hội Đảng toàn quốc lại sắp diễn ra, Tào Chấn Khởi sao có thể không lo lắng việc lãnh đạo bên trên sẽ có cái nhìn thế nào đối với mình? Lục Đại Dũng yên vị trên ghế Bí thư Địa ủy Hạo Dương hơn hai năm, thành công trong việc đưa người thân vào hàng ngũ cán bộ cấp phó tỉnh. Đến lượt Tào Chấn Khởi mình đây chẳng lẽ lại phải chịu thất bại nặng nề, thê thảm sao?

Ngoài Đoàn Bảo Thành ra, liên quan tới vụ án này còn có Phó chủ tịch Địa khu Vương Ninh cùng với các lãnh đạo khác, trên cơ bản tất cả đều là thân tín của Tào Chấn Khởi. Dù sao Tôn Hoành dùng chiêu bài Tào Chấn Khởi của ông ta hằng ngày lui tới với những người có quan hệ thân thiết với Tào Chấn Khởi. Những cán bộ tuyến trên của Lục Đại Dũng bình thường cũng không dễ dàng qua lại tiếp xúc với Tôn Hoành, bởi có những vấn đề phải chú ý và kiêng dè.

Nếu một tên nhóc lôi kéo được toàn bộ chừng đó cán bộ nhất định sẽ tạo ra chấn động trước giờ chưa từng có, muốn không làm cho trên tỉnh chú ý đến gần như là chuyện không có khả năng. Án lớn từ chỗ thân thích của Tào Chấn Khởi gây ra như vậy, bất kể thế nào Tào Chấn Khởi đều khó chối bỏ được trách nhiệm.

Ngoại trừ Địa khu ra, Tổng công ty Xây dựng Hoành Đại còn dính líu đến một công ty xây dựng lớn khác, đó là công ty xây dựng công trình số 1 ở thị xã Hạo Dương.

Tổng giám đốc của công ty Xây dựng số 1 thị xã là Đàm Đức Lâm, đã bị cục công an thị xã Hạo Dương bắt, đang trong vòng thẩm vấn, cũng đã khai thác được không ít tài liệu và bằng chứng.

Tuy nhiên tầng cấp của Đàm Đức Lâm khá thấp, y chủ yếu kết giao với các cán bộ lãnh đạo của thị xã Hạo Dương. Người có liên quan đầu tiên chính là Phó Chủ tịch thường trực thị xã Chu Bằng Cử. Chu Bằng Cử vốn công tác tại Ủy ban quy hoạch kiến thiết thị xã Hạo Dương, được phân công công tác quản lý xây dựng đô thị. Hai năm nay trên tỉnh đã rót không ít chuyên khoản xuống, dùng cho công tác kiến thiết nội thành mới của thị xã Hạo Dương. Những khoản này được xem như khối thịt to của Đường Tăng vậy. Cán bộ của Địa khu, thị xã, thậm chí là cấp phòng chỉ cần có thể chấm mút được một chút bên ngoài thôi thì cũng sẽ nghĩ ra trăm phương nghìn kế luồn cúi tiến vào, cùng chia chung khối thịt.

Căn cứ vào tài liệu mà Đàm Đức Lâm cung cấp, Chu Bằng Cử trong hai năm này đã thông qua công ty Xây dựng số 1 thị xã chuyển nhận làm khoán công trình, vơ vét của công cho vào túi riêng, kiếm được không ít lợi lộc.

Không riêng Chu Bằng Cử mà còn có nhiều cán bộ cấp quan trọng khác của thị xã Hạo Dương đều dính líu vào bên trong.

Giống như Địa khu, tại thị xã Hạo Dương lúc này cũng lâm vào cảnh hỗn loạn, Bí thư Thị ủy Tống Hiểu Vệ cũng bị sứt đầu mẻ trán. Mấy ngày hôm trước Tống Hiểu Vệ còn đặc biệt đến thăm hỏi Tào Chấn Khởi xin ông ta chỉ thị để tuỳ cơ hành động.

Đối mặt với việc Lưu Vĩ Hồng thình lình phản kích mãnh liệt, Tống Hiểu Vệ luống cuống đứng đầu trận tuyến, hoàn toàn không ngăn được.

Đương nhiên, Tống Hiểu Vệ chỉ mới đến nhận chức, vẫn chưa được bao lâu nên bản thân chưa bị liên lụy và kéo vào bên trong. Nhưng thân là Bí thư Thị ủy, ở thị xã xảy ra án lớn như vậy liên lụy đến rất nhiều cán bộ, Tống Hiểu Vệ hiển nhiên không thể không đếm xỉa đến.

Nhiều việc cứ quấn cùng một chỗ, hỗn loạn chẳng khác gì nồi cháo heo. Tào Chấn Khởi nâng chén trà lên uống một ngụm, giơ tay xoa xoa huyệt thái dương, cảm thấy ngực đau nhói.

Đắn đo suy nghĩ một chút, phải tìm một kế sách vẹn toàn mới được.

Vào lúc này, Quách Lệ Ngọc bỗng nhiên đi vào hậu hoa viên, phía sau cô ta còn dẫn theo một vị khách. Hai mắt Tào Chấn Khởi lập tức híp lại, dường như có chút không ngờ, vị khách này sao vào lúc này lại xuất hiện tại hậu hoa viên nhà ông ta.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi