QUAN GIA

Quan Gia

Tác Giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính

-----oo0oo-----

Chương 865: Xử quyết tại chỗ!

Nhóm dịch: PQT

Sưu Tầm By DoctorCrazy --- 4vn.eu

Quán rượu Minh Minh nghiêm khắc mà nói, chỉ là một quán ăn nhỏ, từ một tòa nhà hai tầng cải biến mà thành, trang hoàng cũng không xa hoa lắm. Đây là bởi vì, Lý Minh bản thân chỉ là tên cầm đầu của một đám lưu manh nhỏ, trong mấy đám lưu manh ở thành phố Cửu An, đám của Lý Minh không là gì cả, đại khái tương đương với đám của Thiệu Minh Chính. Hơn nữa Lý Minh bọn họ, cũng không có đầu não và khí phách như Thẩm Vân Thiên, làm quán rượu Minh Minh như vậy, cũng chỉ là học theo Hàm Đan, bắt chước lời người khác, không hề sáng ý.

Tuy nhiên kinh doanh của quán rượu Minh Minh cũng rất tốt. Danh hiệu “đại ca trên phố” của Lý Minh, rất có tác dụng. Quần chúng gần mấy con phố, ở trong nhà nếu có chuyện vui gì, cần đãi tiệc mời khách ăn cơm, bữa tiệc đều tổ chức ở quán rượu Minh Minh. Không có cách nào, thể diện của anh Minh không thể không nể mặt. Nếu có ai dám không tổ chức tiệc vui ở quán rượu Minh Minh, chính là đánh vào mặt anh Minh, sau này anh Minh sẽ không “bảo vệ” an toàn của anh

Trưa hôm nay, ngoài cửa quán rượu Minh Minh đậu một hàng dài xe hơi và xe gắn máy. Thành phố Cửu An năm 93, vẫn là rất ít người có được xe riêng, ngày thường có thể ngồi xe hơi, ngoại trừ cán bộ chính phủ và số ít ông chủ tư nhân, không ngờ chính là trùm lưu manh, cũng coi như là đặc sắc của Cửu An!

Nhưng làm người ta kinh ngạc chính là, trong mấy xe hơi này, rõ ràng có hai chiếc treo biển số cảnh sát

Chẳng lẽ, “tiệc thọ” 30 tuổi của Lý Minh lại có cảnh sát đích thân đến chúc mừng?

Tuy nhiên với hiện trạng của Cửu An mà xem, đây cũng là rất có khả năng. Bành Anh An còn lấy khách sạn Ngân Yến làm nhà, lãnh đạo lớn trong thành phố, cũng là khách quen của khách sạn Ngân Yến

Mấy cảnh sát hình sự đã sớm mai phục ở gần quán rượu Minh Minh, đã thông qua điện thoại di động báo cáo tình hình cho Tiết Bác Vũ, trong mấy người khách đến “chúc thọ”, quả thật có ba cảnh sát, một là Đại đội trưởng của đại đội một chi đội trị an cục công an thành phố, hai người còn lại là cảnh sát của đồn công an gần đó

Điều này cũng khá ăn khớp với tình hình mà Tiết Bác Vũ nắm giữ trước đó. Lý Minh quả thật có quan hệ thân mật với đại đội trưởng Đơn của đại đội một chi đội trị an. Trải qua vài năm “chỉnh hợp nội bộ”, lưu manh hiện nay vẫn có thể sinh tồn ở Cửu An, ngoại trừ đặc biệt hung hãn, đều phải có chút quan hệ với bộ phận chính phủ, bằng không, từ lâu đã nhiều lần trở thành “vật hi sinh” của hành động nghiêm đánh. Hoạt động nhiêm đánh mà Cửu An làm trong mấy năm nay có thể là có số lần nhiều nhất ở tỉnh Sở Nam, cho dù mỗi lần đều là đầu voi đuôi chuột, nhưng luôn phải bắt mấy phần tử phạm tội giam lại, phán một cái, bằng không không dễ báo cáo kết quả công tác.

Mấy tên lưu manh không có quan hệ không có hậu đài, chỉ biết giở trò độc ác, chính là “đạo cụ” tốt nhất

Lúc này, lầu hai của quán rượu Minh Minh, tiếng vang ồn ào, đám lưu manh du côn đang chơi chơi đoán số hành lệnh, ăn uống no say, náo loạn

Khi đại đội xe cảnh sát chạy tới, sớm đã đóng còi cảnh sát, bỗng chốc, liền chạy tới dưới lầu của quán rượu Minh Minh, hơn 100 cảnh sát công an và chiến sĩ cảnh sát vũ trang từ trên xe nhảy xuống, một đội trong đó, nhanh chóng bao vây quán rượu Minh Minh, hai đội còn lại, không hề dừng bước mà xông lên lầu, mấy người quay phim xách theo máy quay nhỏ, dưới sự bảo vệ của mấy chiến sĩ cảnh sát vũ trang có khả năng cao, cũng đi theo lên. Trên mặt của người quay phim trẻ, cũng lộ ra hưng phấn cuồng nhiệt

Đại khái đối với họ mà nói, cảnh tượng chân thật kích thích như vậy, cũng là lần đầu quay được

Là chỉ huy chiến đấu tiền tuyến, Tiết Bác Vũ là người đầu tiên xông vào quán rượu Minh Minh, Bí thư Lưu theo sau, Đội trưởng chi đội cảnh sát vũ trang Lạc Vũ Thần và Lý Cường tài xế của Lưu Vĩ Hồng theo chặt bên cạnh Lưu Vĩ Hồng, ngoài ra có bốn chiến sĩ cảnh sát vũ trang ở vòng ngoài cùng, hình thành một thế trận phòng ngự nhỏ khá hoàn chỉnh

An toàn nhân thân của Bí thư Lưu, cuối cùng là chiếm vị trí đầu

Kỳ thật đám người Lạc Vũ Thần đều khuyên qua Lưu Vĩ Hồng, mời hắn không cần tham gia hành động lần này. Là “thống soái”, chức trách của Lưu Vĩ Hồng là chủ trì đại kế, suy nghĩ quyết sách, mà không phải đích thâm lâm trận. Mãnh tướng dưới tay, nhất định sẽ giải quyết sự tình thật đẹp, không nhọc Bí thư Lưu “ngự giá thân chinh”!

Tuy nhiên Hạ Hàn và Lưu Bân đều không có khuyên bảo.

Hai người bọn họ cũng biết tính cách của Nhị ca, chuyện vui như vậy, Nhị Ca sao có thể bỏ qua?

Hơn nữa, việc gì cũng đích thân đứng ở tuyến thứ nhất, sớm đã trở thành đặc điểm công tác nổi danh nhất của Lưu Vĩ Hồng. Hành động lớn Cửu An lần đầu đánh thế lực đen, sao có thể thiếu bóng dáng Lưu Vĩ Hồng

Bí thư Lưu đích thân tới tiền tuyến, bản thân chính là khích lệ lớn nhất đối với tất cả chỉ huy và chiến sĩ

Tuy nhiên Bí thư Lưu cũng không có vênh váo, giống như tất cả chỉ huy và chiến sĩ tham chiến, đầu đội mũ sắt, mặc áo chống đạn. Trong truyền thuyết, lưu manh du côn Cửu An, không chỉ tự chế súng kíp, còn có vũ khí chế thức

Dù sao cũng phải đề phòng!

- Anh Minh, anh Minh, không tốt rồi, cảnh sát tới rồi…

Một lưu manh đi vệ sinh đúng lúc nhìn thấy cảnh tượng dưới lầu, lập tức sợ đến không tiểu ra được, liều mạng chạy vào đại sảnh lầu hai, nhìn tên trùm lưu manh khoảng 30 tuổi trên ghế chủ tọa hô to

Toàn bộ lầu hai lập tức hỗn loạn, đám lưu manh côn đồ hỗn loạn đứng dậy, có người đã rút ra dao găm bên hông, dao găm ba khía và súng tự chế. Đa số lưu manh du côn, mặc kệ đi đâu, đều mang theo vũ khí bên mình. Ngoại trừ ức hiếp dân chúng vô tội, cũng là xuất phát từ nhu cầu tự vệ. Nói ra, đây cũng coi như một sự châm chọc rất lớn. Theo thống kê không hoàn toàn, mấy năm nay toàn bộ thành phố Cửu An bị chém gãy tay gãy chân hoặc đứt gân tay gân chân, có hơn 2000 người, số người bị giết cũng hơn 100. Hơn một nửa trong đó, là lưu manh du côn, chết thảm và bị thương nghiêm trọng trong chém giết

Ngày thường lưu manh ác bá hành hành ngang ngược, bị “đồng hành” giết nhiều nhất

Rời khỏi quyền lực, rời khỏi trị an xã hội có trật tự, ai cũng là kẻ yếu, người khởi xướng thế lực lưu manh hoành hành, cũng không ngoại lệ!

- Hoảng cái gì? Cảnh sát có gì đặc biệt hơn người...

Lý Minh đập bàn, đứng lên, rống lớn nói. Lý Minh hôm nay vừa tròn 30, dáng người khá cao lớn, mặt chữ điền, cằm cào đến xanh mét, chỉ nhìn diện mạo, cũng là dáng vẻ đường đường, đều có một vẻ uy nghiêm.

Ngày thường anh Minh mà đập bàn, tất nhiên là mọi người đều yên lặng như ve mùa đông, nhưng lần này cũng không có tác dụng

Nguyên nhân không có gì khác, anh Minh một câu nói chưa nói xong, cửa lớn liền ùa vào mấy chục cảnh sát trang bị vũ khí và chiến sĩ cảnh sát vũ trang, họng súng tối đen chỉ thẳng phía trước, đồng thời tiếng hô quát như sấm chấn vang

- Không được nhúc nhích!

Tiết Bác Vũ và Hạ Hàn xông vào trước nhất, trong tay cầm khẩu súng K64, bên cạnh Tiết Bác Vũ là Lưu Bân, bưng súng mini tự động. Bành Anh An ở bên kia Hạ Hàn, trong tay cũng cầm súng, tuy nhiên ánh mắt ít nhiều hơi xấu hổ.

- Buông vũ khí, hai tay ôm đầu!

Hạ Hàn hét lớn một tiếng, chấn động màng nhĩ của mọi người

- Dám can đảm chống lại lệnh bắt, bắn!

Lầu hai của quán rượu Minh Minh, là một đại sảnh, gần như đã bày 8 bàn tiệc, tề tụ hơn sáu bảy chục người, trên căn bản thành viên nòng cốt của ba đám lưu manh gần đây đều đến đủ rồi. Toàn bộ đại sảnh, xấu hổ nhất không ai khác ngoài ba cảnh sát cùng ngồi trên ghế chủ tọa với Lý Minh. Đương nhiên rồi, lúc này họ không mặc cảnh phục. Quan hệ có mật thiết với Lý Minh, thân mặc cảnh phục đến tham dự “tiệc mừng thọ” của tên trùm lưu manh, cũng không thỏa đáng

- Chúng tôi là cục công an thành phố, tôi lặp lại lần nữa, buông vũ khí, hai tay ôm đầu. Dám can đảm chống lại lệnh bắt, bắn!

Hạ Hàn lại quát.

Một lát sau, cảnh sát công an và cảnh sát vũ trang bao vây thành nửa hình tròn ở trong đại sảnh, họng súng tối om chỉ vào tất cả lưu manh trong vòng tròn, không hổ là chiến sĩ tinh nhuệ có tố chất huấn luyện

Lý Minh coi như cũng là một nhân vật, rất nhanh liền bình tĩnh lại, ánh mắt liếc một cái, liền nhìn chằm chằm Bành Anh An, gượng cười nói:

- Anh An, hôm nay huynh đệ mừng sinh nhật, sao anh lại đùa với tôi như vậy?

Bành Anh An trong lòng rất hận!

- Lý Minh, anh nói lung tung gì vậy? Ai làm huynh đệ với anh? Thành thật chút, giơ tay lên!

Bành Anh An cũng là hét lớn một tiếng.

Lý Minh sắc mặt trầm xuống, cười lạnh nói:

- Bành Anh An, mày dám chơi bọn tao? Đừng chọc cho ông nóng nảy! Chọc rồi thì ông sẽ liều mạng với mày!

- Chó má! Lý Minh, còn dám nói hươu nói vượn, ông nhất định bắn chết mày!

Thấy Lý Minh nói năng không kiêng nể, Bành Anh An thật sự sốt ruột. Lưu Vĩ Hồng đang ở phía sau, như vậy không phải đẩy Bành Anh An vào chỗ chết sao? Bành Anh An thật sự rất muốn một súng bắn chết Lý Minh truyện copy từ

- Ha ha ha ... Bành Anh An, mày dám!

Lý Minh cuồng cười rộ lên, trong mắt lập tức lóe ra hung dữ, hét lớn:

- Các huynh đệ, liều mạng cho tao, bọn chúng không dám thật sự nổ súng đâu

Nói xong, Lý Minh giống như tia chớp đưa tay ra bên hông, lấy ra một khẩu súng tay 54 mô phỏng tự chế

“Bằng”

Cây súng trong tay Hạ Hàn không hề do dự mà bắn ra một ánh lửa

Ngay giữa hai hàng lông mày của Lý Minh, đột nhiên nổ ra một cái lỗ máu, Lý Minh không rên một tiếng, ngã sấp xuống thật mạnh ra phía sau, giống như cắt gỗ ngã xuống, sàn nhà phát ra một tiếng trầm trọng

Trùm lưu manh tội ác chồng chất, bị xử quyết tại chỗ!

“Đùng đùng!”

Cùng lúc đó, khẩu súng trong tay Lưu Bân cũng phát ra tiếng, một tên lưu manh khác vừa mới giơ cây súng tự chế lên, giữa hai hàng lông mày và miệng đồng thời trúng đạn, máu văng khắp nơi, cũng một tiếng không rên mà ngã xuống đất

- Buông vũ khí! Đều muốn chết sao!

Hạ Hàn rống to.

“Bang bang bang”

Trong đại sảnh vang lên hàng loạt tiếng trong trẻo, mấy tên lưu manh du côn đã rút hung khí ra, ai nấy đều sợ đến sắc mặt trắng bệch, cũng không dám chần chừ gì nữa, tranh nhau ném vũ khí trong tay xuống đất, hai tay ôm đầu, toàn thân run rẩy

Lưu manh du côn cho dù bình thường có kiêu ngạo thế nào, trước mặt lực lượng chuyên chính tuyệt đối như vậy, đều không là gì cả

Đều là người hung hăng, trong nháy mắt, thì bắn chết hai người ngay tại chỗ!

- Đơn Thắng Anh, Lý Hải, Đào Văn Dân, tự động tước vũ khí, hai tay ôm đầu!

Tiết Bác Vũ lạnh lùng chỉ ba tên cảnh sát, trên mặt lộ ra vẻ mặt cực kỳ khinh thường

- Tiết... Sếp Tiết, chúng tôi… Chúng tôi đều không có mang vũ khí

Đơn Thắng Anh Đại đội trưởng đại đội một chi đội trị an đứng ở vị trí số một bên cạnh Lý Minh, vội vàng hai tay ôm đầu, lắp bắp nói. Hai tên cảnh sát còn lại Lý Hải và Đào Văn Dân cũng ở trên chủ tọa, nghe vậy cũng hai tay ôm đầu, sắc mặt trắng bệch, không tốt hơn mấy tên lưu manh du côn bao nhiêu, trong mắt hiện lên thần sắc tuyệt vọng

- Bại hoại!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi