QUÂN HÔN NGỌT NGÀO: KIỀU THÊ THẦN Y CỦA LỤC THIẾU



Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo QuânLục Vũ tình mắt lạnh nhìn Giang Dao ngồi ở trên sofa, liên tục cười mỉa mai, “Giang Dao, cô cũng thật đủ sâu, thâm tàng bất lộ, không hổ danh là học sinh giỏi! Mặt ngoài một dạng, mặt trong một dạng! Lúc trước đăng ký nguyện vọng, cô nói muốn học y muốn vào viện nghiên cứu y học, ba mẹ tán đồng, còn khuyên cô đăng ký đại học y Bắc Kinh, trường học ở Bắc Kinh cách bộ đội Lục Hành Tung gần như vậy, khi đó cô nói như thế nào? Mặt ngoài gật đầu đồng ý, giống như một đứa bé ngoan, ba mẹ nói gì cô đều nghe theo! Mà thực tế thì sao? Thực tế, cô nói dối chúng tôi rồi ghi nguyện vọng đại học y Giang Nam! Cô làm tốt lắm! Cùng em trai tôi người Nam kẻ Bắc, nếu cô ghét Lục Hành Tung như vậy sao còn lấy hắn, lúc trước nhà của chúng tôi đâu buộc cô gả cho Lục Hành Tung?”

Lục Vũ Tình chỉ có một người em trai là Lục Hành Tung, từ nhỏ đã giống ba mẹ rất cưng chiều em trai, không nhìn được có người bắt nạt em trai càng không nhịn được có người đối với em cô không tốt. Nhưng hôm nay, người cô không thích nhất là Giang Dao, tại sao lại là người vợ bảo bối được phủng trong lòng bàn tay của Lục Hành Tung!


“Giang Dao, ba mẹ lúc trước ở trong điện thoại nói cùng Lục Hành Tung cô đăng ký nguyện vọng đại học y Bắc Kinh, vào ngày nghỉ cuối tuần, hai vợ chồng có thể gặp mặt một lần, cô có biết hay không, Lục Hành Tung có bao nhiêu vui vẻ, khi đó, nói không chừng ngay từ lúc đó Hành Tung đã chờ đợi cô nhận được thư thông báo trúng tuyển đi Bắc Kinh! Còn cô? Cô cứ như vậy đem mọi người trong nhà như những đứa ngốc chơi đùa?”

Lục Vũ Tình càng nói càng tức giận, trực tiếp đem chuyện trước kia cũng nói ra, “Từ sau ngày cô cùng Lục Hành Tung kết hôn, Hành Tung đối xử với cô như thế nào, nếu cô có tâm hãy tự hỏi bản thân, Hành Tung đối với cô có phải hay không phủng trong tay sợ ngã hàm trong miệng sợ đau? Hình dung như vậy, tôi có nửa điểm khoa trương không? Cô thì sao? Lúc thích thì đáp lại hắn hai câu, không thích thì một câu đều không hé răng, điện thoại cho hắn cô nói qua loa cho xong, viết thư cho hắn cô nói bận học tập chưa từng hồi âm lại. Nếu cô thật sự không nghĩ gả cho hắn, được, các ngươi hiện tại mau ly hôn đi! Cô cho rằng, Hành Tung chỉ có thể cưới một mình cô?”

Triệu Trang Tông đi sau vừa bước vào nghe thấy liền sợ hãi, vội vàng kéo vợ mình, khuyên nhủ, “Nói chuyện gì vậy? Ở đâu có đạo lý xúi giục người khác ly hôn?”


“Lục Vũ Tình, chị im ngay!” Lục hành Tung gầm nhẹ Lục Vũ Tình, trong lòng có chút hoảng sợ, sợ Lục Vũ Tình nói những lời này sẽ làm Giang Dao thuận thế đáp ứng, thật sự sẽ cùng hắn ly hôn.

Trời biết, lúc trước hắn vì cưới Giang Dao tốn không ít tâm tư suy nghĩ, hắn cho dù chết cũng sẽ không cùng Giang Dao ly hôn.

“Chuyện của em và Giang Dao, là chuyện của bọn em, không cần chị nhọc lòng.” Thật sự, một câu ly hôn này làm hắn kích động không nhẹ, “Đừng ở trước mặt em đề cập đến hai từ ly hôn, nếu thích ly chính chị ly hôn đi!”

“Lục Hành Tung, cái đồ sói trắng! Tôi đều vì tốt cho anh, tôi đau lòng anh, anh nghe một chút anh nói chính là cái gì!” Lục Vũ Tình tức giận đến phát khóc, đứng đó trừng mắt nhìn chằm chằm Lục Hành Tung, cô có ý tốt lại không được đáp.


“Được rồi được rồi, Vũ Tình, con nói chuyện cũng có chỗ không đúng, Trang Tông à, Hành Tung tính tình nóng nảy, đừng cùng hắn chấp nhặt, mau ngồi, ăn chút trái cây mẹ Vũ Tình mới rửa! Hôm nay dưa hấu mới mẻ, vừa to vừa ngọt.” Ba Lục cũng cảm thấy Lục Hành Tung nói lời này không biết tốt xấu, nhưng ngẫm lại, Lục Vũ Tình là chị gái cũng không nên đem chữ ly hôn treo ở bên miệng, cũng không thể trách sẽ chọc giận em trai .

Tựa như Lục Vũ Tình nói, Lục hành Tung thật thích người vợ bảo bối này, sao có thể nghe được hai chữ ly hôn? Đây chẳng phải kích thích chọc giận hắn?


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi