QUAN KHÍ

Chuyện ở siêu thị Hợp Gia Phúc xảy ra, tập đoàn này ở nước Pháp gặp rất nhiều khó khăn. Bây giờ thương ngạch buôn bán của tập đoàn này ở Trung Quốc đang tăng mạnh. Nếu mất thị trường tiềm năng này ở Trung Quốc thì sẽ mang tới ảnh hưởng rất nặng nề. Tập đoàn này liền dùng hết tất cả lực lượng có thể dùng mà làm việc. Sau khi rõ tình hình, bọn họ đưa ra vài biện pháp giải quyết với chính phủ Pháp, hy vọng chính phủ nước Pháp có thể giải quyết việc này, còn muốn ảnh hưởng tới chuyện liên minh Châu Âu áp thuế sản phẩm Trung Quốc.

Tập đoàn này có nhân viên rất đông nên số phiếu nắm giữ là khá lớn ở nước Pháp. Nếu tập đoàn này suy thoái đương nhiên sẽ phải cắt giảm công nhân. Như vậy không chỉ là chuyện nội bộ tập đoàn nữa. Mỗi công nhân đều có gia đình, các gia đình cũng ảnh hưởng tới được nhiều gia đình khác. Nếu thật sự như vậy thì sẽ xảy ra chuyện.

Trong văn phòng Thủ tướng Pháp, Thủ tướng rất số ruột nghe Sebastian gọi điện tới.

Bầu cử sắp diễn ra, các Đảng phái đang lôi kéo người dân. Vào lúc này nếu mất một nhóm lớn người thì Đảng cầm quyền sẽ gặp ảnh hưởng quá lớn.

Thị trưởng Sebastian có quan hệ với Vương Trạch Vinh là người đầu tiên đứng ra nói sẽ tìm kiếm cách hóa giả.

Vương Trạch Vinh không biết Sebastian gọi điện thì đang ở văn phòng của Thủ tướng.

Sebastian vừa gọi điện xong, Thủ tướng hỏi:

- Vương Trạch Vinh đó nói như thế nào?

Thủ tướng rất sốt ruột, các nước trên thế giới đều đang hô hào chống lại tập đoàn kia, từ trước đến giờ việc siêu thị Hợp Gia Phúc đưa ra giá cả như vậy thì nước Pháp thấy là bình thường, thậm chí các nước đều làm như vậy, mọi người thấy đã quen. Bây giờ Trung Quốc lại làm như vậy, truyền thông liền nhảy dựng lên. Do một vài Đảng đối lập xúi giục mà nhằm thẳng vào chính phủ, cho rằng xuất hiện tình hình này là do chính phủ dung túng.

Bây giờ mà xảy ra chuyện như vậy là việc đáng chết.

Bây giờ đối với Đảng cầm quyền mà nói nếu chuyện này làm lớn thì sẽ ảnh hưởng tới tuyển cử. Thủ tướng là người đứng đầu Đảng nên phải mau chóng giải quyết.

Đương nhiên truyền thông làm loạn cũng không sao, quan trọng nhất là tập đoàn kia nếu xảy ra chuyện thì thị trường nước ngoài của tập đoàn này sẽ mất hết. Đặc biệt là thị trường lớn như Trung Quốc, tập đoàn Hợp Gia Phúc có thể sẽ bị các nơi khác nhằm vào.

Sebastian gọi xong mà ngồi đó suy nghĩ. Y thấy Vương Trạch Vinh cũng chưa có câu trả lời thuyết phục nào hết.

Sebastian nói:

- Vương Trạch Vinh không tỏ thái độ mà chỉ chào mừng các công ty chúng ta đến Nam Điền khảo sát.

Sebastian bây giờ cũng bất đắc dĩ. Vương Trạch Vinh có thể nói như vậy đã là rất tốt, y cũng chỉ có thể làm thế mà thôi.

Thủ tướng rất nghiêm túc nói:

- Bây giờ không phải là chuyện của tập đoàn Hợp Gia Phúc, mà quan hệ đến việc thắng cử của Đảng chúng ta, anh biết hậu quả của việc này đó.

Nghĩ đến truyền thông trong nước đang phê bình vấn đề chấp chính của Đảng, bây giờ xảy ra chuyện ở tập đoàn Hợp Gia Phúc, các Đảng đối lập đang thừa cơ mà vào.

Sebastian cũng nghiêm túc nói:

- Đây là chuyện quan trọng nhất đối với chúng ta bây giờ, phải mau chóng giải quyết mới được. Tôi lo đối thủ càng làm lớn chuyện.

Bây giờ nếu không phải lúc quan trọng, Thủ tướng cũng sẽ không bảo Sebastian gọi điện cho Vương Trạch Vinh. Đối với Trung Quốc đang phát triển, bọn họ đã cẩn thận nghiên cứu. Một số quan viên có quyền thế rất lớn, chuyện của Hợp Gia Phúc cũng không phải do chính phủ Trung Quốc làm ra, nhưng lại có quan hệ đến chính phủ Trung Quốc. Trong này thì Vương Trạch Vinh là người châm lửa là quan trọng nhất.

Thủ tướng nhìn Sebastian, nghiêm túc nói:

- Chúng ta đã nghiên cứu về Vương Trạch Vinh của Trung Quốc kia, người này có nhiều chỗ dựa ở Trung Quốc, cũng là người cầm đầu nhằm vào Hợp Gia Phúc, tin rằng Vương Trạch Vinh đồng ý buông tay và không nhằm vào Hợp Gia Phúc, như vậy chuyện ở Trung Quốc sẽ được dẹp yên.

Sebastian có chút không quá tin mà nói:

- Theo tôi biết Vương Trạch Vinh chẳng qua chỉ là một trong ngũ kiệt của Trung Quốc mà thôi, lại xếp cuối. Năm người này của Trung Quốc đang hành động, Vương Trạch Vinh dù dừng tay thì y có thể ảnh hưởng bốn người kia sao, còn có nhiều phe phái nữa mà.

Thủ tướng cười nói:

- Anh không rõ Vương Trạch Vinh này rồi. Đừng nhìn y trốn ở Nam Điền, nhưng chúng tôi đã phân tích các lực lượng Trung Quốc tham gia vào việc này phát hiện phái thân Vương Trạch Vinh chiếm ưu thế tuyệt đối. Sức ảnh hưởng của y không phải lớn nhất nhưng tình hình của y lại rất vi diệu. Sức ảnh hưởng tổng hợp thậm chí còn hơn kẻ khác.

Thủ tướng nghiêm túc nói thêm:

- Vương Trạch Vinh bây giờ mặc dù có chênh lệch với bốn người kia, nhưng chúng ta không thể thấy đó mà cho rằng y không được. Bây giờ là cơ hội đối với chúng ta. Giúp Vương Trạch Vinh đại biểu nước Pháp đạt nhiều lợi ích ở Trung Quốc, phải nhìn xa hơn nữa.

- Thủ Tướng có ý gì?

Sebastian nghe một lúc mà rất tán thành. Bọn họ đều là người làm chính trị thì quan trọng nhất chính là nghiên cứu làm thế nào đạt lợi ích lớn nhất.

- Tôi cho rằng lần này không chỉ ảnh hưởng tới Đảng ta, nếu như xử lý tốt thì cũng có lợi ích cho chúng ta. Ở việc này quan trọng nhất là có thể hấp dẫn được Vương Trạch Vinh không?

Sebastian cũng biết người đến cấp bậc như Vương Trạch Vinh thì không thể để ý chút tiền tài. Y biết rõ chính là mọi người đang cần thành tích.

- Thủ Tướng, con gái tôi có quan hệ khá tốt với Vương Trạch Vinh, từ trước đến giờ Ouni vẫn có liên lạc với Vương Trạch Vinh, còn giới thiệu không ít công ty đến Trung Quốc đầu tư. Tôi thấy việc này có thể giao cho Ouni xử lý.

Thủ Tướng cười nói:

- Ouni nhất định có thể đảm nhiệm việc này, lần này cũng đừng bảo Ouni làm người phụ trách chính. Anh liên lạc một nhóm công ty, chúng ta sẽ để các công ty này đầu tư vào tỉnh của Vương Trạch Vinh, cho dù lợi ích thấp hơn một chút cũng không sao. Phải cố gắng quan hệ tốt với Vương Trạch Vinh, tin rằng người Trung Quốc biết nói lý lẽ. Sau khi được lợi ích thì Vương Trạch Vinh chắc sẽ không làm khó Hợp Gia Phúc.

Sebastian nghe vậy liền cười nói:

- Thủ Tướng nói đúng.

Thủ Tướng cười ha hả nói:

- Trên thế giới chỉ có lợi ích là vĩnh viễn.

Nói xong, Thủ Tướng nghiêm mặt nói với Sebastian:

- Chuyện rất gấp, anh phải thực hiện ngay và dẫn đoàn khảo sát đến Trung Quốc. Việc liên lạc với phía Trung Quốc do tôi phụ trách, tôi tin mục đích của Trung Quốc chính là việc liên minh Châu Âu chèn ép hàng hóa, ở việc này quốc gia chúng ta có thể nói giúp.

Sebastian nói:

- Liên minh Châu Âu làm việc quá hà khắc, đối với quốc gia như Trung Quốc thì tôi thấy nên tranh thủ mà không phải đẩy rời.

Thủ Tướng cũng hiểu lời Sebastian nói. Chẳng qua y suy nghĩ chính là lợi ích quốc gia, lần này cũng là bất đắc dĩ ủng hộ cách làm của liên minh Châu Âu. Y biết mọi người phải làm gì, chẳng qua hiểu là hiểu nhưng cách làm cụ thể lại không thể xuất phát từ suy nghĩ cá nhân.

Nghĩ đến Ouni mà Sebastian nói, Thủ Tướng cười nói:

- Vương Trạch Vinh mới khoảng hơn 40, phụ nữ nước Pháp chúng ta rất hấp dẫn người Trung Quốc, anh phải bố trí tốt mới được.

Sebastian lắc đầu nói:

- Thủ Tướng không biết Vương Trạch Vinh. Sebastian vì y mà đến giờ vẫn chưa kết hôn, y không phải người tùy tiện.

Nhắc đến con gái mình, Sebastian rất bất đắc dĩ. Ouni không biết sao mà lại thích Vương Trạch Vinh kia, bây giờ vẫn muốn làm tình nhân của Vương Trạch Vinh. Chẳng qua Vương Trạch Vinh không tiếp nhận thì cũng không thể giải quyết được.

Thủ Tướng thấy Sebastian lắc đầu liền tò mò hỏi nguyên nhân.

Khi nghe chuyện giữa Vương Trạch Vinh và Ouni, mắt Thủ Tướng sáng lên mà nói với Sebastian:

- Vì lợi ích của chính đảng, tôi hy vọng Ouni chủ động một chút.

Thấy Sebastian vẫn lắc đầu, Thủ Tướng nói:

- Đây là công việc của anh, dù như thế nào cũng phải để hai người bọn họ có quan hệ thân mật. Nếu thành công thì anh sẽ không thiếu lợi ích.

Mắt Sebastian sáng lên và biết lợi ích của mình mà Thủ Tướng nói là như thế nào. Y cười nói:

- Thủ Tướng yên tâm, tin rằng suy nghĩ của Thủ Tướng cũng là suy nghĩ của Ouni. Lần này Ouni sẽ đến Nam Điền.

Thủ Tướng vui vẻ cười phá lên.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi