QUAN KHÍ

Là bộ trưởng bộ giao thông nên Chu Chí Tường sao lại không biết Nam Điền nhằm vào chuyện đường sắt, lúc đầu hắn cũng không để ý đến việc này nhưng khi thấy Vương Trạch Vinh hạ quyết tâm muốn động tới phân cục Xuân Thành thì Chu Chí Tường liền cảm thấy việc này không phải bình thường. Nghĩ tới lực lượng của Hạng Nam sau lưng Vương Trạch Vinh nên Chu Chí Tường đứng ngồi không yên, tới giờ hắn cũng không rõ mục đích của Vương Trạch Vinh. Nếu như nói Vương Trạch Vinh bất mãn vì nhân viên nhà ga Xuân Thành vu oan cưỡng ép gái thì chuyện làm tới bây giờ đáng lý hẳn đã áp chế được lửa giận của hắn rồi chứ, nhưng theo tin tức phản hồi từ Nam Điền thì có thể thấy Vương Trạch Vinh có xu thế phát triển sự việc sâu hơn nữa. Nếu cứ thờ ơ để Vương Trạch Vinh tiếp tục như vậy thì sẽ có rất nhiều vấn đề về đường sắt sẽ bị lộ ra ánh sáng, khi đó sẽ dẫn tới phản ứng trong cả nước, vậy thì sẽ khiến vị trí của hắn lung lay!

Làm quan đến cấp bậc như hắn thì sẽ có nghiên cứu sâu xa đối với quan điểm về từng sự việc, càng nghiên cứu thì càng cảm thấy việc này không tầm thường. Lúc này nhiệm kỳ mới sắp tới gần, theo lý thuyết thì Vương Trạch Vinh có hi vọng tiến bộ, trong tình cảnh như vậy thì biện pháp ổn thỏa nhất của Vương Trạch Vinh chính là ổn định thế cục, không dễ dàng làm to chuyện. Nhưng từ việc Vương Trạch Vinh muốn vén bức màn che chuyện đường sắt thì có thể nhìn ra được tên này cũng không muốn vững bước đi lên.

Tại sao Vương Trạch Vinh lại muốn như vậy?

Chu Chí Tường càng nghĩ càng cảm thấy phương diện này chắc chắn tồn tại vấn đề gì đó.

Chẳng lẽ trung ương có ý động thủ với mình, lẽ nào đã xuất hiện biến số nào đó?

Trong thời điểm quan trọng này, nếu trung ương có ý thì quả thực sẽ hiểm hóc đối với mình, hiểm hóc tới đâu thì còn phải trông chờ xem trung ương có quyết tâm bao nhiêu.

Vì muốn thăm dò ý của Vương Trạch Vinh nên Chu Chí Tường lập tức gọi điện thoại.

Nhờ có lần làm nền trong lần tới Nam Điền trước nên cuộc điện thoại này cũng thoải mái một chút.

Điện thoại vừa thông thì Chu Chí Tường liền nói với giọng áy náy:

- Bí thư Vương, tôi đã nghe được chuyện ở phân cục Xuân Thành, thực sự không ngờ xuất hiện chuyện như vậy, lại có người dám vu oan ngài cưỡng ép gái!

- Chuyện này cũng không quan trọng, tôi thấy vấn đề trị an xung quanh nhà ga rất trầm trọng. Nếu chuyện lúc đó nếu không phải là tôi mà đổi thành một dân chúng bình thường khác thì sẽ bị cảnh sát của chúng ta đối xử rất thô bạo và không biết chuyện gì sẽ xảy ra. Trong lần đổi mới vấn đề trị an quanh nhà ga này, bên công an Nam Điền chúng tôi đã phát hiện rất nhiều vấn đề, việc này rất có hại đối với sự phát triển của Nam Điền. Tôi đã chỉ định công an tỉnh xử lý triệt để công tác đổi với, phải để nhân dân Nam Điền có một hoàn cảnh trị an yên ổn.

Vương Trạch Vinh trực tiếp thể hiện thái độ của mình.

Vương Trạch Vinh cũng đoán được dụng ý cuộc điện thoại này của Chu Chí Tường, xem ra chuyện ở Nam Điền khiến cho Chu Chí Tường rất coi trọng.

Nhớ đến cuộc điện thoại của Vệ Đào Hồng, Vương Trạch Vinh cảm thấy nước trong chuyện này rất sâu, ít nhất cũng phải dính dáng tới nhân viên đường sắt ở Bắc Kinh.

Vừa nghe thấy Vương Trạch Vinh nói như vậy, Chu Chí Tường cũng thấy xấu hổ, nói:

- Bí thư Vương, đây là do bên giao thông chúng tôi chưa làm tốt công tác, có sự phối hợp của công an Nam Điền cùng với bên chúng tôi thì tin chắc rằng hoàn cảnh xung quanh nhà ga sẽ được chỉnh trang tốt!

- Bộ trưởng Chu, tôi đang muốn thông báo với anh một chút, trong lần chỉnh đốn trị an nhà ga này bên công an đã thu được một ít manh mối. Xung quanh nhà ga tồn tại việc đánh bạc, việc này có khả năng liên quan tới một bộ phận lãnh đạo ngành đường sắt, đến lúc đó chắc sẽ phải động đến một số người.

- Ừ, nếu quả thật là tồn tại vấn đề thì bí thư Vương cứ mạnh tay mà hành động, bộ giao thông chúng tôi cũng sẽ ủng hộ mạnh mẽ.

Nói tới đây, Chu Chí Tường còn nói thêm:

- Bí thư Vương, lần này sau khi Ban Thanh tra Kỷ luật bộ giao thông tới phân cục Xuân Thành thì cũng tra được một vài vấn đề, bộ sẽ tiến hành điều chỉnh bộ máy phân cục Xuân Thành.

Phải thay đổi người!

Vương Trạch Vinh liền động tâm, đây là biện pháp đối ứng nhằm vào hành động của mình, đem đổi người hoặc là điều chỉnh thì liệu có gây bất tiện đối với công tác điều tra của Nam Điền hay không?

Xem ra Chu Chí Tường đã tiến hành tác động!

Từ sau khi thấy được tình hình quan khí của Chu Chí Tường thì từ đáy lòng Vương Trạch Vinh đã coi tên này là người có vấn đề.

- Ừ, bộ giao thông coi trọng phân cục đường sắt Xuân Thành thì cũng đẩy mạnh công tác của chúng tôi. Tôi sẽ bảo bên công an tăng cường công tác!

Vương Trạch Vinh tỏ ý muốn tiến thêm một bước trong việc điều tra để thăm dò, khi nói ra lời này thì Vương Trạch Vinh chủ yếu muốn xem Chu Chí Tường có ý gì.

Chu Chí Tường nghe thấy Vương Trạch Vinh nói như vậy liền nói:

- Bí thư Vương, chắc là ngài không rõ chuyện đường sắt lắm. Hiện nay trong việc phát triển kinh tế quốc gia thì công tác bên đường sắt rất nặng nề, trong tình cảnh như thế, lại thêm tiến hành kiến thiết đường sắt quy mô lớn, động một tí là dính tới mấy tỷ tệ, trong đội ngũ chúng tôi không nhiều thì ít cũng sẽ xuất hiện một vài vấn đề. Về phương diện này thì bộ giao thông chúng tôi quyết sẽ không nương tay, chỉ cần có vấn đề thì phát hiện một người sẽ xử lý một người, phân cục đường sắt Xuân Thành xem ra đã xuất hiện vấn đề. Bộ cũng đã chỉ thị, yêu cầu tổ công tác được phái tới phải nghiêm túc làm việc, nhất định phải nghiêm ngặt và kỹ càng, có suy đồi thì kiên quyết xử lý. Lần này động tĩnh của bộ đối với phân cục sẽ không nhỏ, nếu như phân cục đường sắt Xuân Thành mà không hợp tác thì sẽ quyết không thu binh. Xin công an tỉnh Nam Điền ủng hộ công tác của chúng tôi, nếu phát hiện vấn đề gì thì mong bí thư Vương hãy giao cho bọn họ, phải liên lạc kịp thời, tăng cường trao đổi tin tức.

Chu Chí Tường thể hiện thái độ sẽ hạ quyết tâm làm tốt công tác, đặc biệt còn đề xuất chuyện trao đổi tin tức.

Lời này cũng rất có lý, Vương Trạch Vinh đương nhiên không có khả năng phản đối, nói:

- Bộ trưởng Chu yên tâm, tỉnh ủy Nam Điền nhất định sẽ phối hợp chặt chẽ với bộ giao thông.

- Bí thư Vương, tôi đã xem phương án thành lập mạng lưới đường sắt Xuân Thành và các thành thị xung quanh do Nam Điền đề xuất, rất hay, nếu như phương án này được thực hiện thì khoảng cách từ tỉnh thành Nam Điền tới các thành thị sẽ được rút ngắn đáng kể. Đây là một ý tưởng rất tốt, tôi sẽ yêu cầu các ban ngành bên dưới nghiên cứu việc này ngay lập tức và dành số vốn lớn cho phương án này!

- Vậy thì xin cảm ơn bộ trưởng Chu!

Vương Trạch Vinh cũng biết đây là miếng bánh mì mà Chu Chí Tường quăng ra, mục đích không ngoài việc dùng sự phát triển của Nam Điền để Nam Điền đình chỉ hành động.

Nghe thấy Vương Trạch Vinh chỉ cảm tạ một câu rồi thôi, Chu Chí Tường cảm thấy việc này không thể để kết thúc như vậy, tiếp tục nói:

- Bí thư Vương, kiến thiết đường sắt Nam Điền hiện nay đã trở thành một công tác trọng điểm của bộ giao thông, trong công tác tiếp theo bộ sẽ không ngừng tăng cường tập trung vào đường sắt Nam Điền. Tin rằng thông qua nỗ lực của chúng ta thì giao thông đường sắt Nam Điền sẽ phát triển nhanh chóng.

Đầu tiên là tỏ ý chắc chắn sẽ đầu tư với số vốn lớn để kiến thiết mạng lưới đường sắt Nam Điền, giờ lại bày tỏ sẽ tăng cường tập trung vào đường sắt Nam Điền, Vương Trạch Vinh đương nhiên biết số vốn đầu tư hai hạng mục này sẽ rất kinh người. Vốn chỉ hơi hoài nghi Chu Chí Tường, giờ thấy hắn cấp hai lợi ích như vậy thì Vương Trạch Vinh càng thêm chắc chắn về sự hoài nghi.

- Ha ha, bí thư Vương, tôi có một ý tưởng về việc kiến thiết đường sắt ranh giới các thành phố, tôi định giao hoàn toàn tài chính cho Nam Điền, để Nam Điền làm việc này thì tôi tin Nam Điền sẽ tiến hành khai triển chủ đạo, công tác nhanh và tiện hơn một chút.

Thở dài một tiếng, Vương Trạch Vinh đúng là chẳng còn biết nói gì với ý tưởng của Chu Chí Tường, việc này nếu như giao cho Nam Điền làm thì lợi ích là quá lớn! Chu Chí Tường quả là đã đưa ra miếng bánh quá to.

Nam Điền đang trong quá trình phát triển nên rất cần tài chính, Chu Chí Tường vừa nói như vậy nên Vương Trạch Vinh không có khả năng từ chối, đành phải nói:

- Bộ trưởng Chu rất ủng hộ công tác của Nam Điền, tin rằng với sự ủng hộ của bộ giao thông thì Nam Điền sẽ phát triển nhanh hơn nữa, nhân dân Nam Điền cũng sẽ nhớ ơn bộ giao thông, nhớ ơn bộ trưởng Chu.

Chu Chí Tường nghe thấy Vương Trạch Vinh bỏ thêm mấy chữ nhớ ơn bộ trưởng Chu thì mặt liền giãn ra, hắn cũng đã nghiên cứu qua Vương Trạch Vinh, biết Vương Trạch Vinh cũng không hẳn thiếu tiền nhưng lại thiếu những chiến tích lớn. Chỉ cần mình đưa chiến tích tới tay Vương Trạch Vinh thì tin rằng hắn sẽ hiểu dụng tâm của mình.

Gọi điện thoại xong, Chu Chí Tường ngồi trầm tư trong phòng làm việc hồi lâu, rất nhiều việc hắn hiểu rất rõ, mình nắm giữ một miếng bánh ngọt lớn như vậy nên không thể tránh khỏi phải phân cho người khác, ngồi càng lâu ở cái vị trí này thì hắn càng cảm thấy mình không thể tự phân phối được.

Chửi một tiếng, Chu Chí Tường hớp một ngụm trà sâm lớn, người ngoài đều cho là mình thoải mái rất nhiều, có mấy ai biết chỗ khó khăn của mình, kỳ thật, khối lợi ích lớn cũng không phải đến được mình mà phần nhiều phải chảy về các con đường khác.

Chu Chí Tường là một bộ trưởng, lẽ ra cấp bậc cũng không kém so với Vương Trạch Vinh, nhưng hắn biết tình hình của Vương Trạch Vinh, thông qua đủ các con đường thì hắn biết sang nhiệm kỳ mới Vương Trạch Vinh sẽ thăng tiến rất nhanh. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì bước phát triển tiếp theo của Vương Trạch Vinh sẽ có thể rất xa.

Châm một điếu thuốc hút, Chu Chí Tường cảm thấy đối với kiểu người như Vương Trạch Vinh thì tốt nhất gộp lại, chỉ cần đem lợi ích kết hợp với Vương Trạch Vinh lại làm một thì theo bước phát triển của hắn thì cái thể lợi ích này sẽ càng thêm chắc chắn.

Xem ra còn phải tăng cường kết nối với Vệ Đào Hồng một chút mới được!

Chu Chí Tường cũng là một người tin tức nhanh nhạy nên cũng biết một ít tình hình Vương Trạch Vinh và Uông gia, biết Vương Trạch Vinh là người do một tay Uông Nhật Thần bồi dưỡng. Quan hệ của hắn với Uông gia bây giờ cũng không hề xa lạ, đồng thời Chu Chí Tường cũng biết tình hình mẹ của Uông Phỉ một chút, biết người này là người của Vệ gia, nếu như vậy Chu Chí Tường có thể thông qua Vệ Đào Hồng để tăng cường liên hệ với Vương Trạch Vinh.

Đương nhiên, điều này cũng chỉ là một con đường trong nhiều đường của hắn, nghĩ tới khả năng Vương Trạch Vinh tác động, Chu Chí Tường cũng bắt đầu hành động.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi