QUAN KHÍ

Lần này Hạng Nam gọi không nhiều người tới nhưng đó đều là thân tín của ông. Những người này hầu hết Vương Trạch Vinh đã gặp.

Địa điểm được Trương Tất Tường bố trí.

Khi Vương Trạch Vinh và Hạng Nam tiến vào, mọi người đều đứng lên. Nhất là khi thấy Vương Trạch Vinh, mắt ai cũng sáng rực.

Mọi người tranh nhau chào Hạng Nam, Hạng Nam cũng tươi cười bắt tay mọi người.

Tuy nói đã sớm biết Vương Trạch Vinh nhưng Hạng Nam vẫn cười nói:

- Vị này chắc mọi người đã biết, đây là con rể tôi.

Ông nói làm mọi người cùng cười cười.

Nói chuyện vài câu, Hạng Nam nghiêm túc nói:

- Trạch Vinh đã được xác định làm Bí thư Thành phố Hải Đông, sau này mong mọi người giúp cậu ta nhiều hơn.

Khi nói câu này, Hạng Nam đã quan sát thấy mọi người đều có vẻ thả lỏng, ông khá hài lòng với buổi gặp mặt hôm nay. Mọi người đã biết ông có người kế nhiệm.

Nghĩ đến Hạng gia, Hạng Nam thở dài một tiếng. Nếu không có Vương Trạch Vinh đứng ra thì Hạng gia sao có thể phát triển được như thế này.

- Xin Phó Thủ tướng yên tâm, đồng chí Vương Trạch Vinh là một đồng chí xuất sắc về mọi phương diện, nhất định có thể làm tốt công việc.

Bí thư tỉnh ủy tỉnh Sơn Nam – Khuông Năng Hỉ cười nói.

Khuông Năng Hỉ biết tình hình của mình, y có một chỗ dựa là Hạng Nam. Bây giờ Hạng Nam không còn, y liền lo cho vấn đề của mình. Trước đó mọi người vẫn nghĩ không biết Vương Trạch Vinh có thể hoàn toàn chắc chắn đến Thành phố Hải Đông làm Bí thư không? Bây giờ có tin thì y khá vui vẻ.

- Ừ, hôm nay tôi mời mọi người tới là giới thiệu Trạch Vinh để mọi người biết. Tuy mọi người đều là đồng chí nhưng Trạch Vinh còn không rõ một vài người. Tôi giới thiệu một chút.

Hạng Nam nói rất nghiêm túc.

Thấy Hạng Nam như vậy, mọi người đều biết hôm nay Hạng Nam chính là chuyển giao quyền lực cho Vương Trạch Vinh.

Việc này mọi người đều vui, có người kế nhiệm tức là đội ngũ không thay đổi. Hơn nữa Vương Trạch Vinh lại đi đến Hải Đông, mọi người đều vui vẻ. Nói như vậy tức là Vương Trạch Vinh còn có cơ hội phát triển.

- Đây là đồng chí Trương Tất Tường – Chủ tịch Bắc Kinh. Trạch Vinh, con và đồng chí Trương Tất Tường đã quen thuộc rất nhiều.

Hạng Nam chỉ vào Trương Tất Tường mà nói.

Trương Tất Tường cũng rất thông minh, biết Hạng Nam muốn thông qua cách này để xác lập địa vị của Vương Trạch Vinh nên nói:

- Đồng chí Vương Trạch Vinh yên tâm, Bắc Kinh sẽ dồn hết lực lượng ủng hộ Hải Đông.

Trương Tất Tường nghiêm túc nói như vậy chính là muốn dùng cách này để ủng hộ Vương Trạch Vinh.

- Đây là đồng chí Khuông Năng Hỉ, Bí thư tỉnh ủy tỉnh Sơn Nam. Sau đại hội nếu không có bất ngờ xảy ra thì sẽ làm thêm khóa nữa.

Có Trương Tất Tường đi trước, Khuông Năng Hỉ cũng nói:

- Hải Đông là trọng điểm kinh tế của cả quốc gia, tỉnh Sơn Nam nếu muốn phát triển tốt thì cần phải học tập Hải Đông.

- Đây là đồng chí Bí thư tỉnh ủy Tây Giang – Đàm Long, một đồng chí rất xuất sắc.

- Đây là đồng chí Cao Hữu Vi – chủ tịch tỉnh Hoàng Hải. Hoàng Hải do đồng chí này lãnh đạo đã có sự phát triển kinh tế rất tốt.

- Đây là Bí thư tỉnh ủy Nguyên Điền – Mã Vân Long.

- Đây là chủ tịch tỉnh Ninh Cam – Cao Thiên Nhạc.

- Đây là Phó chủ tịch thường trực Hải Châu – Chương Tân Phong.

Hạng Nam khi giới thiệu ai đều nói qua đôi chút về ưu, khuyết điểm của người đó ra.

Cả quá trình giới thiệu rất nghiêm túc, Vương Trạch Vinh nghe khá chăm chú. Giới thiệu đến ai, hắn đều gật đầu với người đó.

Nghe Hạng Nam nói, Vương Trạch Vinh cũng kính phục về năng lực hoạt động của ông. CHỉ trong vài năm mà lực lượng Hạng hệ đã khống chế vài tỉnh. Sức ảnh hưởng của những người này là khá lớn, bbho là căn bản của Hạng hệ.

Nhìn những người này, Vương Trạch Vinh cũng thấy bất đắc dĩ thay cho Hạng gia. Một gia tộc muốn phát triển thì tầng trung tâm cần có tỉ lệ nhân viên trong nhà khá lớn, nhưng bây giờ không có người Hạng gia nào tiến vào vòng tròn trung tâm. Điều này có thể thấy Hạng gia là rất nguy hiểm. May mà có hắn, nếu không ựa vào đám người Hạng Định thì vấn đề là quá lớn. Trong lúc vô tình, Vương Trạch Vinh liền thấy trên người đám quan chức kia có quan hệ truyền sang mình.

Sau khi giới thiệu xong, Hạng Nam cười nói:

- Sau đại hội tôi sẽ về hưu. Tuy tôi về hưu nhưng có chuyện gì thì mọi người cũng có thể nói với tôi. Trạch Vinh làm Bí thư Thành phố Hải Đông coi như vào Bộ Chính trị, đây là việc tốt với mọi người.

Khuông Năng Hỉ nói:

- Đồng chí Vương Trạch Vinh vào Bộ Chính trị, đây là việc tốt đối với cả Trung Quốc. Trung Quốc chúng ta cần nhiều người như đồng chí Vương Trạch Vinh.

Khuông Năng Hỉ cảm thấy quan hệ giữa mình và Vương Trạch Vinh rất tốt nên càng cố kéo gần quan hệ hơn nữa.

Vương Trạch Vinh vì vô tình nhìn quan khí nên cảm thấy có người không nhất trí với Hạng Nam.

Hắn nhìn về tên Phó bộ trưởng bộ Nông nghiệp – Tô Chí Cường kia.

Suy nghĩ một chút, Vương Trạch Vinh lúc này mới nhớ ra quan khí của Tô Chí Cường này là đang nhất trí với Hoa Thái Tường.

Thấy thế, Vương Trạch Vinh vội vàng nhìn quan khí của những người khác, may mà quan khí của bọn họ vẫn nghiêng về Hạng Nam.

Vương Trạch Vinh giơ chén lên mời Tô Chí Cường rồi nói:

- Bộ trưởng Tô dạo này có bận lắm không?

- Ha ha, so sánh với đồng chí Vương Trạch Vinh thì tôi không đáng gì. Chỉ có lãnh đạo địa phương dồn hết tâm trí triển khai công việc mà thôi.

Nói chuyện với người này vài câu, Vương Trạch Vinh như tùy ý mà nói:

- Gần đây Bộ trưởng Tô có đến nhà Phó Thủ tướng Hoa Thái Tường chứ?

- Ừ.

Tô Chí Cường vừa thuận miệng nói một chút liền ngẩn ra nhìn Vương Trạch Vinh. Hạng Nam vừa nãy thấy Vương Trạch Vinh không ngừng nói chuyện với Tô Chí Cường, ông cũng không rõ tình hình. Bây giờ nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, lại nghe Tô Chí Cường ừ một tiếng, ông không khỏi tái mặt.

Đây là đả kích rất lớn đối với ông, bộ Nông nghiệp là nơi ông đã làm việc, người ông mang tới đây đều do ông tự nhận định không vấn đề gì. Nhưng ông không ngờ kẻ mình bồi dưỡng lại thầm phản mình.

Nhìn Vương Trạch Vinh, Hạng Nam không nói gì. Ông coi như đã xử bắn Tô Chí Cường.

Hạng Nam vốn dự định đẩy Tô Chí Cường lên làm Bộ trưởng bộ Nông nghiệp, dù sao cũng là người của ông. Nhưng bây giờ ông thấy tình hình biến hóa, Tô Chí Cường đã không còn đứng về phía ông. Vì thế ông liền quyết định giúp đỡ Lý Hạ.

Bảo sao gần đây Hoa Thái Tường cũng nói Tô Chí Cường khá xuất sắc.

Nghĩ thế, Hạng Nam liền cảm thấy có chút buồn bực, thiếu chút nữa ông đã mắc mưu Hoa Thái Tường. Nếu để Tô Chí Cường làm được Bộ trưởng bộ Nông nghiệp thì không biết mặt mũi của ông ở đâu.

Hai lòng.

Không chỉ riêng Hạng Nam có suy nghĩ này, người khác cũng nghe ra. Trương Tất Tường trừng mắt nhìn Tô Chí Cường. Ông nhìn Vương Trạch Vinh phát triển từ khi mới là cán bộ xã, bây giờ thấy có kẻ phản bội nên đương nhiên tức giận.

Hạng Nam vốn còn nhiều câu để nói nhưng xảy ra chuyện như vậy, mọi người liền vội vàng rời đi.

Về nhà, Hạng Nam nhìn Vương Trạch Vinh mà nói:

- Trạch Vinh, sao con phát hiện ra? T

- Bố cũng biết con đang nắm giữ một bộ phận Thập cục mà.

Hạng Nam nghe vậy liền không hỏi nữa, đó là cơ quan có tính bảo mật cao.

- Đúng là không ngờ được.

- Đó cũng là bình thường, nếu có Hoa Thái Tường thầm ủng hộ thì Tô Chí Cường càng dễ thành Bộ trưởng bộ Nông nghiệp hơn Lý Hạ.

- Trạch Vinh, bố vốn định đưa Lý Hạ xuống địa phương, Tô Chí Cường là người chọn làm Bộ trưởng bộ Nông nghiệp.

Nói xong, ông xua tay nói:

- Được rồi, không nói chuyện này. Hôm nay bố tổ chức cuộc gặp mặt cũng có chút hiệu quả. Bố coi như đã trao trọng trách sang cho con, mọi người cũng có người lãnh đạo. Trạch Vinh, con không nên khinh thường, bởi vì chuyện tiếp cờ chỉ làm mọi người yên tâm, còn thu vào tay để sử dụng thì con cần chú ý.

- Xem ra con phải ở Bắc Kinh vài hôm rồi.

- Lão Uông và lão Vệ cũng có lực lượng, những người này cũng đã đến trao cờ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi