QUAN KHÍ

Vương Trạch Vinh vừa về đến nhà, Vương Vân Long đã gọi điện tới. Vương Vân Long rất nghiêm túc nói:

- Bí thư Vương, chúng tôi phái người đến trụ sở tập đoàn Feier Xi để bắt Xi Mengluo thì bị ngăn cản. Tổng giám đốc công ty này cho người canh giữ bên ngoài, không cho chúng tôi vào. Còn có cả vệ sĩ người nước ngoài có vũ khí.

- Có người ngăn cản thì các anh không thể vào bắt người sao?

Vương Trạch Vinh tức giận nói. Bây giờ có người nói mình là người nước ngoài, không sợ pháp luật Trung Quốc. Nhưng đến Trung Quốc thì anh phải tuân thở hắt thur pháp luật Trung Quốc.

- Tôi lo sẽ dẫn tới tranh cãi giữa hai quốc gia.

Vương Vân Long nhỏ giọng nói. Vương Vân Long lo chính là vì tập đoàn Feier Xi là công ty có sức ảnh hưởng lớn ở Mỹ. Nếu bắt người của tập đoàn này thì rất có thể dẫn tới xung đột ngoại giao.

- Đây là lãnh thổ Trung Quốc.

Vương Trạch Vinh nói xong dập máy ngay.

Vì thu hút tập đoàn này tới Trung Quốc, không biết sao đám người Lô Ninh Quốc lại mắt nhắm mắt mở với nhiều việc của tập đoàn này đã là. Vương Trạch Vinh đọc qua thì thấy một phó Tổng giám đốc của công ty chi nhánh của tập đoàn Feier Xi tại Hải Đông khi họp còn bắn một phát súng và không bị làm sao.

Nghĩ tới mấy việc này, Vương Trạch Vinh không khỏi tức giận. Hắn cầm máy lên gọi lại cho Vương Vân Long và nói:

- Thứ nhất phải ghi hình toàn bộ, thứ hai yêu cầu một lần nữa, nếu đối phương không hạ vũ khí có thể bắt lại hết.

Nhìn tòa nhà trước mặt, Vương Vân Long thầm nghĩ dù sao có Bí thư Vương chống đỡ, mình có gì phải lo lắng.

Trên tầng đỉnh của tòa nhà, tổng giám đốc công ty khu vực Châu Á – tập đoàn Feier Xi – Lake Lin nhìn xuống dưới. Đứng cạnh y là một nữ thư ký tóc vàng.

Nhìn ra ngoài một lát, nữ thư ký có chút lo lắng nói:

- Sếp, xem ra lần này Công an thành phố Hạ Dương đã quyết tâm muốn bắt Xi Mengluo rồi.

- Chúng ta là tập đoàn lớn hàng đầu thế giới. Nếu tập đoàn chúng ta dừng đầu tư sẽ ảnh hưởng lớn đến danh dự của Trung Quốc. Bọn họ sẽ không dám làm quá.

Lake Lin trầm ngâm một chút và nói.

Lúc này xe cảnh sát bên dưới càng lúc càng nhiều, cảnh sát đang chuẩn bị tư thế xông vào.

- Em nói Xi Mengluo nếu nhảy từ đây xuống thì sẽ như thế nào?

Lake Lin đột nhiên nhìn nữ thư ký.

Thư ký há hốc mồm lắc đầu không hiểu.

Lake Lin đi tới nói với vệ sĩ:

- Cậu đi giúp Xi Mengluo một chút, để nó nhảy từ trên này xuống.

Nhìn vệ sĩ đi ra, Lake Lin ôm ả thư ký bắt đầu sờ soạng.

Vương Vân Long thấy đã gọi lao thêm vài lần mà đối phương không hề có ý định cho mình vào, y biết đã đến lúc hành động.

- Bắt đầu tiến vào, sau khi nổ súng nếu ai dám ngăn cản có thể bắt.

Vương Vân Long ra lệnh.

Người nước ngoài sao dám thật sự bắn nhau với cảnh sát. Bọn họ ỷ mình là tập đoàn lớn trên thế giới nên cảnh sát Trung Quốc không dám làm quá nên mới có thể giằng co được. Bây giờ khi cảnh sát muốn xong vào, mấy tên bảo vệ đều sợ hãi vội vàng ném vũ khí xuống đất giơ tay lên đầu hàng.

Thấy thế, Vương Vân Long thầm nghĩ đám người nước ngoài này chỉ là con hổ giấy. Chẳng qua y vừa nghĩ thế xong thì nghe thấy một tiếng động lớn vang lên, một người nước ngoài từ trên tầng cao của tòa nhà rơi trúng một cái xe.

Vương Vân Long không ngờ là có việc này.

- Báo cáo giám đốc, Xi Mengluo từ trên tầng nhảy xuống, đã tử vong.

Một nhân viên vội vàng chạy tới báo cáo với Vương Vân Long.

Xi Mengluo chết?

Đúng lúc này Cam Quốc Huy và Vương Trạch Vinh cũng đi tới.

Vương Trạch Vinh đầy nghiêm túc nghe Vương Vân Long nói. Hắn nhìn về phía xác chết, rồi ngẩng đầu nhìn lên trên mà không khỏi tức giận. Thủ đoạn của đối phương quá ác độc, dám dùng tới chiêu này.

Nhìn Vương Vân Long, hắn trầm giọng nói:

- Niêm phong công ty này cho tôi.

Cam Quốc Huy cũng hiểu ý của Vương Trạch Vinh nên nói với Vương Vân Long:

- Tội chính là tổ chức khủng bố, nhất định phải nắm giữ tất cả tài liệu trong đó vào tay.

Vương Trạch Vinh nhìn thoáng qua Cam Quốc Huy rồi lên xe rời đi.

Ngồi trong xe, Vương Trạch Vinh nhắm mắt suy nghĩ về vụ việc lần này.

Tập đoàn Feier Xi không thể nào có quan hệ với tổ chức khủng bố, bây giờ chứng cứ duy nhất chính là Xi Mengluo có quan hệ với tổ chức khủng bố.

Nước Mỹ không phải vẫn đi đầu trong phong trào chống khủng bố sao? Như vậy phải làm sao cho bọn họ không thể lên tiếng được về việc này.

Tập đoàn Feier Xi nếu dám gây náo loạn ở Trung Quốc, hắn đương nhiên không thể bỏ qua được.

Về đến văn phòng, Vương Trạch Vinh lập tức gọi điện báo cáo tình hình với Bí thư Trịnh.

Nghe xong Vương Trạch Vinh nói, Bí thư Trịnh hỏi một câu:

- Các đồng chí có thể xác thực bọn họ có thành viên của tổ chức khủng bố?

Vương Trạch Vinh nói:

- Xi Mengluo đã từng tập huấn tại trại huấn luyện của tổ chức khủng bố … sau đây chúng tôi chuẩn bị khám xét tòa nhà của tập đoàn Feier Xi.

- Thành phố Hải Đông cần phải chuẩn bị đầy đủ để ứng phó với truyền thông.

Bí thư Trịnh đồng ý với biện pháp mà Vương Trạch Vinh đưa ra về việc niêm phong tập đoàn Feier Xi.

Dù sao tập đoàn cũng là tập đoàn xuyên quốc gia có ảnh hưởng lớn trên thế giới. Sở công an Thành phố Hải Đông niêm phong tập đoàn này sẽ khiến nhiều nước chú ý. Việc vừa diễn ra, Vương Trạch Vinh đã nhận được vài cuộc điện từ Bắc Kinh hỏi tới.

Về văn phòng, Vương Trạch Vinh ngồi đó đợi Cam Quốc Huy và Vương Vân Long đến báo cáo.

Không ngừng châm thuốc hút, nói hắn không gặp áp lực là không phải. Hắn ngoài việc đối mặt với tập đoàn Feier Xi, còn sẽ gặp áp lực từ Mỹ, còn phải thừa nhận công kích ở trong nước. Nếu không đạt được đủ chứng cứ thì rất có thể mọi người sẽ lấy lý do đó nhằm vào hắn.

Nhìn thoáng qua Giang Hùng Cường đang ngồi trong văn phòng mình, Vương Trạch Vinh nói:

- Tin tức tình báo của các anh là chính xác?

- Bí thư Vương, tòa nhà đó vốn là trụ sở một công ty do tập đoàn Feier Xi khống chế cổ phần. Sau khi sửa chữa lại đã thành trụ sở chính của tập đoàn Feier Xi tại Hải Đông. Tòa nhà 15 tầng này được bảo vệ nghiêm ngặt, chỉ có người nước ngoài mới có thể đi lên tầng 15. Chúng tôi đã khống chế một người nước ngoài và biết được tin này.

Vương Trạch Vinh nhìn Giang Hùng Cường rồi ném cho y điếu thuốc, hắn cũng tự châm hút.

Vương Trạch Vinh sở dĩ dám ra lệnh niêm phong trụ sở tập đoàn này là do Giang Hùng Cường báo cáo với hắn trước đó. Tập đoàn Feier Xi này có rất nhiều hành vi vi phạm pháp luật.

Gần 10h tối, Cam Quốc Huy mới đầy hưng phấn gọi điện tới. Y lớn tiếng nói:

- Bí thư Vương, thu được rất nhiều chứng cứ.

- Tôi đang ở văn phòng, các anh tới đây.

Cam Quốc Huy và Vương Vân Long tới mà mặt đầy hưng phấn, đồng thời cũng kèm theo sự nghiêm túc.

Vương Trạch Vinh bắt tay hai người và nói:

- Ngồi xuống rồi nói.

Cam Quốc Huy nghiêm túc nói với Vương Trạch Vinh:

- Bí thư Vương, đúng là làm người ta giaajt mình. Bí mật chính thức không phải trên tầng đỉnh mà tầng hầm. Trên tầng đỉnh có một thang máy chạy xuống dưới tầng hầm. Đó là một sân huấn luyện và câu lạc bộ giải trí khổng lồ. Bên trong có mấy chục người nước ngoài đang tập huấn. Chúng tôi còn lục soát được rất nhiều vũ khí và tài liệu liên quan tới tổ chức khủng bố.

Vương Trạch Vinh nhìn thoáng qua Cam Quốc Huy, hắn cũng biết hai người Cam Quốc Huy, Vương Vân Long đang gặp áp lực lớn.

Vương Trạch Vinh quan tâm nhất chính là vụ nổ liên hoàn ở Hải Đông nên hỏi:

- Vậy còn vụ nổ thì sao?

Cam Quốc Huy nói:

- Từ nhiều tài liệu chúng tôi cũng tìm được kế hoạch gây ra các vụ nổ của bọn họ. Nghe nói tài liệu này vốn định hủy đi nhưng bởi vì có việc khác nên chưa kịp hủy.

Nghe thấy đã có được thứ này, Vương Trạch Vinh mới thở phào nhẹ nhõm.

- Phải bảo vệ tốt các tài liệu, chứng chứ.

Vương Trạch Vinh biết năng lực của đối phương nên phải nhấn mạnh điểm này.

- Xin Bí thư Vương yên tâm, lần này chúng tôi lựa chọn các đồng chí đáng tin cậy, quyết không xảy ra chuyện.

Vương Vân Long nghiêm túc nói.

- Vậy là tốt.

Vương Trạch Vinh gật đầu nói.

Chuyện đã có kết quả nên Vương Trạch Vinh khá vui vẻ. Hắn cười nói:

- Chắc các anh chưa ăn, tôi bảo người đi chuẩn bị một chút. Tôi cũng cần báo cáo với Trung ương.

Bí thư Trịnh nhất định đang chờ hắn báo cáo. Vương Trạch Vinh liền vội vàng gọi lên cho Bí thư Trịnh.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi