QUAN KHÍ

Nghe Vương Trạch Vinh điểm danh Hạ Ý Khai phát biểu, vẻ mặt mọi người trong phòng hội nghị liền thay đổi.

Hạ Ý Khai là người như thế nào thì ai cũng biết. Người này có năng lực chẳng qua tính cách quá kỳ quái, không chấp nhận hủ bại, nhưng làm việc lại rất linh hoạt, hắn cũng tặng không ít quà. Nhưng lần trước không biết ai tố cáo nói hắn nhận hối lộ, Ủy ban kỷ luật tra xét một lần thì thấy không có việc gì.

Lần đó mọi người rất nghi ngờ đấy là do Trần Thuật Tiến làm.

Bởi vì không tra ra vấn đề gì, bây giờ Hạ Ý Khai thường xuyên chống đối với Trần Thuật Tiến. Bởi vì Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật thành phố có ấn tượng tốt đối với hắn.

Không ít người thầm nhìn Trần Thuật Tiến, Hạ Ý Khai này vẫn luôn đối đầu với Trần Thuật Tiến.

Mặt Trần Thuật Tiến hơi đổi. Hắn biết tình hình của Hạ Ý Khai, vốn nghĩ mình nói lâu như vậy chính là để Vương Trạch Vinh không thể nghe nữa rồi tan họp. Nhưng Vương Trạch Vinh này quá kỳ quái, nghe báo cáo lâu như vậy lại còn điểm danh để Hạ Ý Khai phát biểu.

Vương Trạch Vinh chẳng lẽ biết Hạ Ý Khai chống đối mình?

Trần Thuật Tiến thầm nhìn Vương Trạch Vinh.

Lúc này Vương Trạch Vinh đang hút một hơi thuốc, vẻ mặt không hề thay đổi.

Hạ Ý Khai từ từ bưng cốc trà lên, hai mắt nhìn chằm chằm vào Vương Trạch Vinh.

Lai lịch của Vương Trạch Vinh thì mọi người đều biết. Vương Trạch Vinh do Uông Nhật Thần kéo từ tỉnh Sơn Nam đến, nghe nói sau lưng còn có chỗ dựa rất mạnh. Phó thị trưởng này chắc không sợ Phó thị trưởng thường trực Chu Phong Chí.

- Nếu Phó thị trưởng Vương đã điểm danh, tôi cũng xin nói vài câu. Có gì không đủ thì mong Phó thị trưởng Vương bỏ qua.

Hạ Ý Khai từ từ nói.

- Phó thị trưởng Vương, công tác của cục Chiêu thương vừa nãy Cục trưởng Trần đã nói không ít. Nhưng tôi muốn nói đến tình hình công tác của cục Chiêu thương.

Nghe Hạ Ý Khai định nói việc này, Phó cục trưởng Cừu Đại Vĩ cười nói:

- Lão Hạ, Phó thị trưởng Vương đến không dễ dàng gì, anh phải nói nhanh vào. Phó thị trưởng Vương còn phải đến phòng triển lãm xem.

Hạ Ý Khai không thèm để ý đến Cừu Đại Vĩ:

- Phó thị trưởng Vương, cục Chiêu thương mặc dù bố trí các phân cục tại nhiều tỉnh, phụ trách chính là thu hút đầu tư. Nhưng việc này có hiệu quả như thế nào? Tôi rất nghi ngờ với việc này, hàng năm bỏ ra không ít tiền nhưng hiệu quả thì sao? Đương nhiên tôi cũng không phản đối việc bố trí các phân cục, nhưng cách quản lý quá kém, không có chỉ tiêu, không có biện pháp trừng phạt. Tôi thấy các phân Cục trưởng sống rất tốt.

Mặt Trần Thuật Tiến đỏ bừng lên, hắn đang rất tức giận. Hạ Ý Khai này quá láo, trước mặt Vương Trạch Vinh lại dám nói như vậy, lời này nói rõ rằng mình được chỗ tốt nên thả lỏng các phân cục.

Nhưng khi thấy mặt Vương Trạch Vinh không hề thay đổi, Trần Thuật Tiến bớt giận hơn một chút.

Hạ Ý Khai khi nói lời này vẫn quan sát Vương Trạch Vinh, nhưng hắn không thấy Vương Trạch Vinh có gì thay đổi nên có chút thất vọng. Nhưng hôm nay khó khăn lắm mới có một lãnh đạo không phải Chu Phong Chí muốn nghe tình hình cục Chiêu thương, hắn thầm nghĩ liều mạng cũng phải nói tình hình của cục Chiêu thương.

- Phó thị trưởng Vương, Thị ủy, Ủy ban hàng năm dồn rất nhiều tâm trí trong công tác thu hút đầu tư, bỏ rất nhiều tiền để mong kéo kinh tế Thành phố Phượng Hải lên. Nhưng ngài xem tình hình các phân cục xem, có phân cục cả năm không kéo được một hạng mục nào, nhưng tiền lại tiêu rất nhiều.

- Lão Hạ, công tác của các phân cục được tiến hành kiểm tra hàng năm. Mặc dù có vài phân cục không có hiệu quả, nhưng công tác thu hút đầu tư không phải việc dễ dàng. Việc này anh cũng biết, theo một hạng mục thì phải tiêu thì vẫn nên tiêu.

Trần Thuật Tiến không nhịn được nữa nên nghiêm túc nói.

Mục đích của Hạ Ý Khai chính là làm cho Vương Trạch Vinh chú ý, thấy mục đích đã đạt được nên hắn cũng nghiêm túc nói:

- Tôi cho rằng phương pháp quản lý của chúng ta nhất định cần thay đổi.

Vương Trạch Vinh nhìn Hạ Ý Khai rồi nói:

- Đồng chí này rất tốt, không biết tên là gì?

- Tôi tên là Hạ Ý Khai.

Vương Trạch Vinh lại chỉ vài người nữa nói chuyện.

Mỗi người được chỉ tên đều được Vương Trạch Vinh hỏi vài điểm, những điều quan trọng thì hắn còn ghi vào sổ.

Sau khi hội nghị kết thúc, Vương Trạch Vinh bắt tay Trần Thuật Tiến rồi nói:

- Hội nghị hôm nay tiến hành rất tốt, mọi người đều phát biểu cái nhìn của mình, điều này nói rõ không khí dân chủ của cục Chiêu thương là rất tốt.

Nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, Trần Thuật Tiến cười nói:

- cục Chiêu thương có một đội ngũ có thể chiến đấu, xin Phó thị trưởng Vương yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ thu hút đầu tư 400 triệu Usd.

Vương Trạch Vinh bắt tay từng Phó cục trưởng rồi nói với bọn họ vài câu.

Khi bắt tay Hạ Ý Khai, Trần Thuật Tiến cẩn thận quan sát thì không phát hiện Vương Trạch Vinh có biểu hiện gì lạ với tên này.

Nhìn xe Vương Trạch Vinh rời đi, Trần Thuật Tiến lập tức về văn phòng mình rồi gọi điện cho Phó thị trưởng thường trực Chu Phong Chí.

- Thị trưởng Chu, hôm nay Vương Trạch Vinh đến cục Chiêu thương.

Chu Phong Chí mặc dù đã giao công tác chiêu thương cho Vương Trạch Vinh, nhưng trong lòng hắn vẫn không yên tâm với cục Chiêu thương. Tình hình ở cục Chiêu thương thì hắn biết, tình hình ở các phân cục cũng hiểu. Hắn mặc dù không nhận hối lộ nhưng hàng năm đi kiểm tra công tác ở các tỉnh cũng được tiếp đón rất tốt. Các tiêu tốn cũng có một phần của hắn.

- Nói những gì?

Trần Thuật Tiến vội vàng nói toàn bộ ra cho Chu Phong Chí nghe.

Sau khi hỏi rõ tình hình, Chu Phong Chí có chút yên tâm mà nói:

- Bây giờ các chuyện kia anh cố gắng thu lại một chút. Bây giờ công tác thu hút đầu tư không phải do tôi phụ trách, xảy ra chuyện anh tự chịu trách nhiệm.

Ngay khi Trần Thuật Tiến báo cáo với Chu Phong Chí, Hạ Ý Khai đang ngồi trong văn phòng nói chuyện với vài người.

- Lão Hạ, hôm nay anh hơi bốc đồng đó.

Chủ tịch công đoàn Lưu Quý Ngọc có chút lo lắng nhìn Chu Phong Chí mà nói. Lưu Quý Ngọc thấy cục Chiêu thương tiêu tiền như cái động không đáy, hắn cảm thấy rất vô lực.

- Lão Lưu, anh thấy đó, Trần Thuật Tiến ngoài miệng thì nói giỏi nhưng không phải người thực lòng vì công việc. Mấy năm nay sau khi các phân cục thành lập, hắn suốt ngày chạy đến đó, nói dễ nghe là kiểm tra công tác, nói không dễ nghe …

Nói đến đây Hạ Ý Khai liền thở dài một tiếng.

Trưởng phòng thanh tra Trác Ngọc là một người phụ nữ 37, 38 tuổi, nghe hai người cô liền nói:

- Phó cục trưởng Hạ, cho dù chuyện gì cũng phải có chứng cứ. Dù biết bọn họ vi phạm pháp luật thì cũng phải có chứng cứ mới động được.

Hạ Ý Khai cười nói:

- Chứng cứ chỉ cần điều tra là có, quan trọng là cấp trên có quyết tâm điều tra hay không? Hôm nay tôi chính là đánh cuộc một phen.

Trác Ngọc nói:

- Tôi phát hiện Phó thị trưởng Vương điểm danh đều là người phản đối Trần Thuật Tiến, mấy người có phát hiện không?

Khi Trần Thuật Tiến nói như vậy, mọi người cẩn thận nghĩ lại thì thấy cũng đúng.

Lưu Quý Ngọc khó hiểu hỏi:

- Chẳng lẽ Phó thị trưởng Vương biết tình hình cục Chiêu thương? Không đúng, Phó thị trưởng Vương mới đến Thành phố Phượng Hải thì sao có thể hiểu được tình hình cục Chiêu thương nhanh như vậy?

Vương Trạch Vinh sau khi về từ cục Chiêu thương thì không về văn phòng mình, mà trực tiếp đến chỗ Âu Dương Hải Ba.

Thấy Vương Trạch Vinh, Âu Dương Hải Ba liền bắt tay mời Vương Trạch Vinh ngồi xuống.

- Phó thị trưởng Vương có chuyện gì thế?

Âu Dương Hải Ba hỏi.

- Bí thư, mấy hôm nay tôi đã tiến hành nghiên cứu công tác thu hút đầu tư của thành phố, cảm thấy thành phố nếu muốn có đột phá ở việc này nhất định phải tiến hành cải cách cục Chiêu thương. Đây là một phương án cải cách mời Bí thư xem.

Cầm lấy phương án mà Vương Trạch Vinh đưa, Âu Dương Hải Ba cẩn thận xem.

Sau khi xem xong phương án, Âu Dương Hải Ba nói:

- Phương án này của cậu rất được, tách cục hiện tại ra làm đôi, một là cục Chiêu thương một là Cục Công thương. Đưa ra chỉ tiêu của các phân cục, có quá trình giám sát đầy đủ.

Âu Dương Hải Ba là Bí thư thị ủy nên ủng hộ việc có thể xúc tiến kinh tế thành phố phát triển. Thấy Vương Trạch Vinh nhanh như vậy đưa ra một phương án, trong lòng y khá vui vẻ. Mặc dù y biết cải cách nhất định ảnh hưởng đến lợi ích một số người, có lẽ Phó thị trưởng thường trực Chu Phong Chí sẽ có cái nhìn, nhưng y cẩn thận quan sát thì thấy có lẽ mục tiêu một tỷ Usd của Thị ủy sẽ thực hiện được.

- Phó thị trưởng Vương, việc này phải đưa ra Hội nghị thường ủy.

Âu Dương Hải Ba nói.

Vương Trạch Vinh nói:

- Bây giờ đã là giữa năm mà thành phố mới thu hút đầu tư 200 triệu Usd, chúng ta cần tăng mạnh để hoàn thành mục tiêu.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi