QUAN KHÍ

Đêm diễn Nối vòng tay lớn đạt thành công rất rực rỡ, cấp trên tuyên truyền Thường Hồng như thế nào thì Vương Trạch Vinh không cần đi hỏi nhiều. Từ đủ loại dấu hiệu có thể thấy lần này Thường Hồng được tuyên truyền rất lớn, Vương Trạch Vinh biết đây là Hạng gia và Uông gia tạo thế cho mình.

Bởi vì có nhiều người nên Vương Trạch Vinh hay là Lưu Băng Tinh không có cơ hội lén gặp nhau. Tuy nói Lưu Băng Tinh muốn lén gặp Vương Trạch Vinh nhưng vẫn phải theo đoàn về Bắc Kinh.

Phó trưởng ban thường trực ban Tuyên giáo Trung ương Hoàng Kiến Thành rất hài lòng với chuyến đi đến Thường Hồng. Tỉnh Giang Sơn tiếp đón rất tốt làm y vui vẻ. Ở nơi khác y chưa được tiếp đón như vậy, trước khi đi còn bắt tay Hà Vi Trạch tỏ vẻ cảm ơn.

Vương Trạch Vinh biết một chuyện lần này ban Tuyên giáo Trung ương nhất định sẽ tiến hành báo cáo các phương diện công việc của Thường Hồng, trên tỉnh cũng tuyên truyền cụ thể. Điều này có lợi cho sự phát triển của hắn.

Đoàn nghệ thuật rời đi nhưng Hà Vi Trạch và Tả Quân Huy vẫn ở lại. Quốc lộ cao cấp do tập đoàn Phú Dân đầu tư đi qua Chương Huyện, huyện La Trận, huyện Tông Bình sẽ được khởi công ở Thường Hồng, lãnh đạo tỉnh rất coi trọng việc này.

Quốc lộ này làm thế nào mà có, lãnh đạo tỉnh đều biết rõ, thấy quốc lộ sắp xây, không ít người thầm than thở. Phú Thì Cách đường đường là Phó bí thư Tỉnh ủy bị điều đi, hơn nữa còn phải bỏ tiền ra xây cao tốc. Điều này nói rõ thực lực của Vương Trạch Vinh.

Lần này đến tham gia lễ khởi công có Chủ tịch tập đoàn Phú Dân – Phú Thì Kiên, đây là người trông rất khôn khéo.

Phú Thì Kiên có suy nghĩ của mình. Con đường này mặc dù nói là lão gia tử chỉ thị phải làm, chẳng qua khi bàn bạc với Lâm Đốn tỉnh Giang Sơn, xây xong thì thu phí sẽ có lợi lớn. Duy nhất làm người ta không hài lòng là toàn bộ tiền do tập đoàn Phú Dân bỏ ra.

Thấy Vương Trạch Vinh dẫn bộ máy nhân viên tới, Phú Thì Kiên từ xa đi lên bắt tay hắn rồi nói:

- Bí thư Vương, xây dựng quốc lộ còn cần địa phương ủng hộ mạnh.

Vương Trạch Vinh nhìn Phú Thì Kiên, cảm thấy y rất khôn khéo liền không nghĩ ra vì sao Phú gia không để người này theo chính trị. Có lẽ người này theo chính trị thì còn lợi hại hơn Phú Thì Cách.

Khi Vương Trạch Vinh quan sát Phú Thì Kiên, Phú Thì Kiên cũng quan sát Vương Trạch Vinh. Y không khỏi thầm than Phú Thì Cách sao không đấu thắng thằng ranh này. Nghĩ đến mình ở tuổi Vương Trạch Vinh cũng muốn thể hiện bản thân, kết quả bị người ta đâm đến độ không thể theo chính trị, không ngờ đến. Phú Thì Cách lăn lộn quan trường lâu như vậy mà không bằng tên thanh niên này.

Phú Thì Kiên biết mình phải tạo quan hệ tốt với Vương Trạch Vinh. Dù nói như thế nào thì con đường này là ở Thường Hồng.

- Chủ tịch Phú, có các vị đến đây xây đường sẽ giúp Thường Hồng phát triển mạnh. Tôi thay mặt quần chúng nhân dân Thường Hồng cảm ơn các vị.

Vương Trạch Vinh coi như cảm ơn vì tập đoàn Phú Dân đã đến đây làm đường.

Hà Vi Trạch lúc này đã cùng Tả Quân Huy xuống xe.

Khi ở trên xe, Hà Vi Trạch thấy Vương Trạch Vinh và Phú Thì Kiên nói chuyện vui vẻ, nhớ đến việc Phú Thì Cách gọi điện nhờ mình giúp tập đoàn Phú Dân, y chỉ có thể khẽ lắc đầu.

Hà Vi Trạch không hy vọng Phú Thì Cách rời khỏi tỉnh Giang Sơn. Có Phú Thì Cách, lực lượng của y ở tỉnh Giang Sơn sẽ lớn hơn nhiều. Nhưng vì Vương Trạch Vinh mà Phú Thì Cách phải xám xịt rời khỏi tỉnh Giang Sơn. Việc này là đả kích rất lớn đối với Hà Vi Trạch.

Hà Vi Trạch thầm nhìn Tả Quân Huy, trong lòng có chút tức giận. Lúc ấy Tả Quân Huy đã có nhiều đóng góp đẩy Phú Thì Cách rời đi. Có thể Tả Quân Huy cũng không ngờ về sau sẽ liên minh với mình.

Tả Quân Huy cũng phát hiện ra Hà Vi Trạch đang nhìn mình, y chỉ có thể ra vẻ không thấy ánh mắt của Hà Vi Trạch. Tả Quân Huy thực ra đang thở dài một tiếng. Sớm biết như vậy thì lúc trước không đuổi Phú Thì Cách đi.

Tả Quân Huy thực ra có chút coi thường Hà Vi Trạch. Tên này nếu không phải do Uông Nhật Thần cố gắng thì sao có thể lên làm Bí thư tỉnh ủy tỉnh Giang Sơn. Sau khi lên làm Bí thư tỉnh ủy lại muốn nhanh chóng đứng ra ngoài, Hà Vi Trạch mày nghĩ mình là ai? Tỉnh Giang Sơn bây giờ quá buồn cười, hai lãnh đạo cao nhất liên minh mới kéo lại cân bằng. Điều này nhất định làm Trung ương thấy khó chịu vì bọn họ không thể khống chế tình hình.

Tả Quân Huy cũng không tin tưởng vào tiền đồ của mình. Cứ tiếp tục như vậy thì đừng nói tiến bộ mà muốn giữ chức cũng có chút khó khăn. Không biết Hà Vi Trạch nghĩ đến vấn đề này không?

Vương Trạch Vinh mời các lãnh đạo ngồi xuống, mình cũng ngồi. Lễ khởi công lần này do Phùng Triêu Lâm làm chủ trì tiến hành theo từng bước. Hà Vi Trạch và Tả Quân Huy cũng phát biểu.

Các phóng viên trên tỉnh vô cùng bận rộn. Do Bí thư tỉnh ủy và chủ tịch tỉnh đều tham gia lễ khởi công quốc lộ là quá hiếm. Việc này mọi người không cần suy nghĩ nhiều cũng biết là có quan hệ với Vương Trạch Vinh.

- Trạch Vinh, có chuyện này muốn nói chuyện với cậu.

Vương Trạch Vinh ngồi bên cạnh Tả Quân Huy, nghe Hà Vi Trạch đứng trên bục nói chuyện, Tả Quân Huy liền nhỏ giọng nói với Vương Trạch Vinh.

- Xin Chủ tịch nói.

Vương Trạch Vinh không biết Tả Quân Huy muốn nói gì với mình.

Hai người bọn họ nói chuyện như vậy khiến nhân viên bên dưới thấy hai người rất thân thiết. Rất nhiều cán bộ đều thầm đoán chủ tịch Tả xem ra quan hệ tốt với Vương Trạch Vinh.

- Trạch Vinh, là như thế này. Trung ương có một suy nghĩ đó là sau đây sẽ tiêu thụ Ắc quy của Thường Hồng ra ngoài, thị trường nước ngoài sẽ rất lớn, Thường Hồng nhất định sẽ là trung tâm nguồn năng lượng mới của thế giới, nhà đầu tư các nước sẽ tụ tập vào Thường Hồng. Tuy nói đường từ Thường Hồng đến Phượng Hải cũng tốt nhưng vẫn có hạn chế. Cho nên Trung ương dự định xây dựng sân bay ở Thường Hồng, đây là chuyện lớn, các đồng chí phải chuẩn bị chu đáo.

Việc này mấy hôm trước Hạng Nam đã gọi tới cho hắn nghe.

- Thường Hồng nếu xây dựng sân bay thì có xung đột với Phượng Hải không?

Vương Trạch Vinh nói như vậy vì bây giờ Phượng Hải có sân bay khổng lồ, nếu Thường Hồng xây dựng một cái thì sẽ có nhiều vấn đề.

- Việc này Trung ương sẽ có mục đích, đương nhiên đưa vào thực hiện thì còn có nhiều vấn đề, việc này không phải các cậu có thể quản. Đến lúc đó các cậu chỉ cần đưa ra nơi xây dựng sân bay là được.

Vương Trạch Vinh cũng đã nghĩ vài vấn đề phát sinh tự việc này. Kinh tế Thường Hồng đã khôi phục lại trước khi xảy ra động đất, tốc độ phát triển sẽ càng lúc càng nhanh. Chương Huyện bây giờ đang là nơi trồng hoa chuyên nghiệp, tin rằng không lâu nữa Chương Huyện sẽ là nơi cung cấp hoa quan trọng của cả nước. Tài nguyên du lịch của Tông Bình rất phong phú, thành phố đang tăng cường mở rộng. Nhà đầu tư Hongkong mà Ngô Uy Hoa tìm tới cũng đầu tư rất nhiều để khai thác, du khách bắt đầu tăng mạnh. Nếu vấn đề giao thông được giải quyết, tin rằng Tông Bình là điểm nóng của du lịch. Nguyên Lâm rất gần Huyện Hồng An, Tiểu Giang và Long Hương Băng đã bắt tay khảo sát việc xây dựng công ty sản xuất ô tô điện, nếu có thể làm thành thì kinh tế huyện này sẽ phát triển mạnh.

Vương Trạch Vinh nói chuyện với Tả Quân Huy một lúc, Tả Quân Huy nói:

- Trạch Vinh, cứ phát triển với tốc độ này thì Thường Hồng có thể trở thành một Đặc khu.

Vương Trạch Vinh nghe thế không khỏi ngẩn ra. Nói thật bây giờ Trung ương mặc dù có không ít chính sách ưu đãi nhưng muốn nói Thường Hồng thành Đặc khu thì Vương Trạch Vinh chưa nghĩ tới.

Nghe thấy thế, Vương Trạch Vinh liền bắt đầu suy nghĩ. Cứ phát triển như vậy, kinh tế Thường Hồng sẽ phát triển rất nhanh. Thường Hồng sẽ đứng đầu cả tỉnh Giang Sơn.

Nhìn Tả Quân Huy, Vương Trạch Vinh thầm nghĩ phát triển quá nhanh có thể sẽ thành tâm điểm không?

Chẳng qua hắn lập tức phủ định quan điểm này. Thường Hồng nếu không phát triển nhanh thì mới thành tâm điểm. Ở tình huống bây giờ, Thường Hồng phát triển càng nhanh, vị trí của mình càng ổn định, càng không ai dám tùy tiện động tới mình.

Hà Vi Trạch lúc này đã phát biểu xong, tiếng vỗ tay như sấm dậy. Vương Trạch Vinh và Tả Quân Huy mới kết thúc nói chuyện.

Vương Trạch Vinh khẽ vỗ tay.

Khi Tả Quân Huy đi lên phát biểu, Vương Trạch Vinh còn đang suy nghĩ việc Thường Hồng có thể thành Đặc khu. Việc này sao không nghe Hạng Nam nói tới?

Nhìn Tả Quân Huy, Vương Trạch Vinh coi như hiểu. Tả Quân Huy không biết nghe được tin này từ đâu, có lẽ đang thử dò xét mình. Nếu Thường Hồng thật sự thành Đặc khu, như vậy mình là Bí thư thị ủy cũng có thể tiến vào Tỉnh ủy, là Thường vụ tỉnh ủy. Nếu quả thật như vậy thì sẽ là ẩn số lớn đối với tình hình Tỉnh ủy. Bảo sao Tả Quân Huy lại chú ý đến việc này như vậy.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi