QUAN KHÍ

Ra khỏi nhà hàng nhưng mọi người không nói gì. Chuyện hôm nay đúng là làm người ta bực mình. Mấy người Lăng Vũ Trình, Vương Trạch Vinh và Tả Quân Huy tách ra và về nhà. Lăng Vũ Trình nói:

- Tối nay tôi không về đây, mai chúng ta cùng về.

Y là người bực mình nhất, hôm nay y coi như mất mặt, người khác nhất định cho rằng y sợ Bạch Kiến Quang.

Tả Quân Huy gật đầu nói:

- Các đồng chí chi nhánh đã mua vé cho ngày mai, ngày mai đi.

Tuy nói vẫn đói bụng nhưng mọi người không còn tâm trạng mà ăn cơm. Lăng Vũ Trình là Bí thư tỉnh ủy mà bị thiệt như vậy, trong lòng y đang vô cùng tức giận.

Vương Trạch Vinh thấy vẫn còn sớm nên không về Hạng gia, hắn gọi cho Lưu Băng Tinh.

Lưu Băng Tinh nhận được điện của Vương Trạch Vinh thì rất vui mừng, cô lập tức về nhà.

Khi Vương Trạch Vinh đến, Lưu Băng Tinh đã sớm đi ra đón.

Sau khi có quan hệ nam nữ, trên người Lưu Băng Tinh tỏ rõ vẻ quyến rũ của một cô gái được làm mát.

Lưu Băng Tinh đang cười hì hì đầy dịu dàng, sóng mắt lưu chuyển nhìn Vương Trạch Vinh, cô giống như một dòng nước mát chảy qua khiến người ta rất si mê.

Dưới ánh chiều tà khiến Lưu Băng Tinh càng thêm xinh đẹp. Vương Trạch Vinh một lần nữa phát hiện Lưu Băng Tinh có sức hấp dẫn lớn như vậy. Trong lòng lại thầm nghĩ bảo sao Lưu Băng Tinh lại có nhiều fan như vậy.

Lưu Băng Tinh đi tới khoác tay Vương Trạch Vinh rồi nhỏ giọng nói:

- Ông xã, hôm nay anh đến Bắc Kinh?

Hai người vừa vào nhà, Vương Trạch Vinh đã ôm chầm lấy Lưu Băng Tinh. Lưu Băng Tinh cũng rất động tình, hai người không nói gì mà chìm vào dục vọng.

Tình cảm mãnh liệt trôi qua, Vương Trạch Vinh nói với Lưu Băng Tinh:

- Mai anh về tỉnh Giang Sơn.

Lưu Băng Tinh nói:

- Nghe nói anh sẽ thành Thường vụ tỉnh ủy, thật lợi hại.

Vương Trạch Vinh sờ sờ bên dưới của Lưu Băng Tinh rồi nói:

- Ở đây có lợi hại không?

Mặt Lưu Băng Tinh đỏ lên, khẽ đấm Vương Trạch Vinh rồi lẩm bẩm một tiếng:

- Đương nhiên lợi hại.

Tâm trạng Vương Trạch Vinh lập tức tốt lên.

Sau khi cười xong, Vương Trạch Vinh nói:

- Sao, thằng ranh Hạng Định đối với em thế nào?

Lưu Băng Tinh cười nói:

- Tổng giám đốc Hạng đối với em rất tốt, gần như là đẩy mạnh hết mức.

Ngồi nói chuyện một lúc, hai người khá hào hợp với nhau.

- Có gì ăn không em?

Vương Trạch Vinh đột nhiên hỏi. Hôm nay về cơ bản hắn chưa ăn gì, vừa nãy cũng tốn hết nhiều sức lực nên đói.

Đây là căn biệt thự bí mật của hai người, bình thường có bảo mẫu đến dọn dẹp. Chẳng qua sau khi biết Vương Trạch Vinh tới, Lưu Băng Tinh đã kịp thời đuổi bảo mẫu đi.

Nghe thấy Vương Trạch Vinh đói, Lưu Băng Tinh cười nói:

- Anh chưa ăn cơm em nấu bao giờ, hôm nay cho anh thử tay nghề của em.

Nói xong cô liền xuống giường. Cô bình thường vẫn thích được ăn cơm một mình với Vương Trạch Vinh, đó là cảm giác của một ngôi nhà. Lưu Băng Tinh có chút hưng phấn nên quên mình đang trần truồng.

Vương Trạch Vinh không tiện nằm trên giường mà xuống định giúp, kết quả Lưu Băng Tinh không muốn hắn vào bếp. Vì thế Vương Trạch Vinh đành ngồi ở phòng khách xem Tv.

Trên Tv hầu hết đều là phim Hàn Quốc, hắn không thích xem mấy mà suy nghĩ về việc hôm nay.

Việc hôm nay quá đột nhiên, chắc là không có âm mưu từ trước. Chẳng qua từ việc này đã đẩy hai người Bạch Kiến Quang và Lăng Vũ Trình đối đầu nhau. Không biết Lăng Vũ Trình có hành động gì?

Lăng Vũ Trình được điều từ Bắc Kinh tới tỉnh Giang Sơn, y có mạng lưới quan hệ rộng ở Bắc Kinh. Nếu muốn động Bạch Kiến Quang thì sẽ tạo thành cơn chấn động lớn. Không biết Lâm gia sẽ có thái độ gì?

Vương Trạch Vinh đang muốn xem sức ảnh hưởng của Lăng Vũ Trình là như thế nào, đồng thời cũng muốn xem sự quan trọng của y trong Lâm hệ.

Điện thoại di động của Vương Trạch Vinh vang lên, là Hạng Định gọi.

- Vương ca, anh đi đâu thế? Hôm nay đang quay mà Lưu Băng Tinh nói có việc phải đi, em đoán nhất định là anh hẹn cô ta. Không làm phiền chứ?

- Thằng ranh này, gọi anh có việc gì?

Hạng Định nói:

- Vương ca, nghe nói hôm nay bọn anh đối đầu với thằng Bạch Kiến Quang?

- Tin tức của chú nhanh quá đó. Anh không đấu mà là Lăng Vũ Trình.

- Được rồi, em còn không biết sao, ở việc này dù như thế nào cũng có quan hệ với anh. Anh có biết là bác cả tìm bố vợ anh, xem ra ông ta rất vui vẻ.

Không ngờ chuyện lại truyền nhanh như vậy, Vương Trạch Vinh không biết các nhà có thái độ như thế nào:

- Chú nghe thấy tin tức như thế nào?

- Vương ca, lần này có lẽ Bạch gia gặp khó khăn lớn. Anh không biết Bạch lão gia tử lúc còn đương chức đắc tội không ít người, ai cũng muốn thấy y mất chức. Lần này mọi người không rõ thái độ của Bí thư Lâm nên không dám làm gì, dù là Hạng gia chúng ta cũng không tiện làm quá. Hôm nay Lăng Vũ Trình đã bị kéo ra thì tốt quá, các nhà đều đang xắn tay áo lên.

- Thái độ của Lăng Vũ Trình chưa rõ ràng, không nghiêm trọng như vậy chứ?

Hạng Định cười nói:

- Vương ca, cái này anh không rõ rồi. Bạch lão gia tử lúc làm Bộ trưởng Bộ Tài chính thì rất nhiều chỗ tốt bị nhà y chiếm, ai không thèm khát. Y bây giờ đã lui, sức ảnh hưởng của Bạch gia không còn được như trước. Việc này mặc dù là việc nhỏ nhưng rất nhiều người có ý đồ.

- Ha ha, không quan hệ gì tới anh. Mai anh về tỉnh Giang Sơn.

Vương Trạch Vinh nghe thấy thế liền biết việc này không nhỏ. Dù Lăng Vũ Trình không ra tay thì cũng có rất nhiều người mượn thế mà hành động. Bạch gia lần này xảy ra chuyện lớn rồi.

- Được, không quấy rầy anh, em sẽ nói dối bác giúp anh.

Hạng Định nói xong liền dập máy.

Đúng như Hạng Định đoán, lúc này trong thư phòng Bạch gia có mấy nhân vật trung tâm ngồi đó, Bạch Kiến Quang cũng ngồi đây. Vừa nãy bị Bạch Sùng Sơn mắng một trận.

Bạch Sùng Sơn thở hổn hển ngồi đó, tâm trạng rất không tốt. Sau khi đến Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân thì quyền lực của y giảm đi nhiều, nhiều người đối đầu với Bạch gia đã xông ra.

Chuyện Bạch Kiến Quang làm hôm nay thì y cũng đã nghe thấy, y rất lo lắng. Lăng Vũ Trình là ai, y là một Bí thư tỉnh ủy, một lãnh đạo cao cấp. Bạch Kiến Quang mày là gì mà đi đấu với Bí thư tỉnh ủy, việc này truyền ra thì Lãnh đạo trung ương thấy Bạch gia như thế nào?

Hơn nữa Bạch Kiến Quang chọc ai không chọc, lại chọc vào người Lâm hệ.

Nghĩ đến đây Bạch Sùng Sơn mới phát hiện con mình ngoài đẹp trai thì đầu óc quá ngu.

Em thứ hai Bạch Sùng Sơn – Bạch Sùng Hải là Phó bộ trưởng bộ Thủy Lợi nói:

- Anh cả, chuyện đã xảy ra thì bây giờ phải nghiên cứu cách giải quyết vấn đề.

Tâm trạng y cũng rất xấu.

Bạch Sùng Sơn thở hổn hển nói:

- Việc này toàn do con bé Hà gia gây lên, từ việc này có thể thấy Hà gia đã muốn đối đầu với chúng ta. Vương Trạch Vinh ở giữa châm lửa, Hạng gia nhất định sẽ xen vào. Hai nhà bọn họ thu lại đẩy Lâm gia đối mặt chúng ta, việc này hoàn toàn là âm mưu. Bây giờ thì hay rồi, thằng này lại mắc bẫy. Các chú cũng biết tại sao mọi người không dám đụng vào Bạch gia, đó là do Bí thư Lâm không tỏ thái độ, sau lưng tôi còn có chút lực lượng. Bây giờ hay rồi, Bí thư Lâm sẽ thấy Bạch gia chúng ta như thế nào?

Bạch Sùng Minh nhíu mày nói:

- Vấn đề đúng là rất nghiêm trọng, chỉ cần Bí thư Lâm im lặng là có người nhảy ra.

Bạch Sùng Sơn xua tay nói:

- Bỏ đi, việc này người bình thường không có tác dụng, tôi đi gặp lão lãnh đạo.

Người Bạch gia nhìn Bạch Kiến Quang như muốn giết hắn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi