QUÂN LÂM BINH VƯƠNG

Chương 106

– Con của ngươi có thể động, còn người khác thì không à? Chắc lẽ bách tính bình dân như chúng ta thì phải để mặc cho đứa con bảo bối của ngươi khi dễ phải không?

Tần Tiểu Bảo cũng có thể được xem là một công tử bột nhưng hôm nay chính là ngày đen đủi nhất của cuộc đời hắn. Đụng đến hai đại công tử quần là áo lượt có lai lịch, hơn nữa một người đang có nhu cầu cấp thiết để giải toả cơn tức thì có khác gì con thỏ lao thẳng vào miệng con hổ đói, con sói khát đâu chứ. Đúng là tạo hoá trêu ngươi.

– Ha ha ha, con trai của Tần Hổ ta, ai dám động? Ai động đến hắn, ta giết cả chín họ nhà tên đó!

Vưà nghe Quân Lâm xưng là bá tính bình dân, trong lòng Tần Hổ đã có chủ định, hung tợn nhìn hắn:

– Tên mặt trắng kia, các ngươi đánh con ta như vậy, chắc là chán sống rồi hả?

Đường Nguyên giận tím mặt, đang muốn nhảy dựng lên, xả hết bực tức, thì Quân Lâm đã vươn tay cản hắn. Việc này thật sự không cần hai người bọn họ ra mặt, thân là đại thiếu gia mà phải đích thân xử lý mấy chuyện cỏn con này thì mất mặt quá. Vốn là Đường Nguyên sai trước, nếu không phải Tần Tiểu Bảo kia chửi thô t ục, thì cũng chỉ mấy lời nói là mọi chuyện êm xuôi. Nhưng giờ lại nghe Tần Hổ nói, Quân Lâm bỗng nổi lên sát ý. Quân Lâm xưa nay làm việc chưa bao giờ phân biệt thiện ác chính tà, thích là làm, làm theo ý mình, thích thì tha, ghét thì giết. Chỉ vì câu nói kia của Tần Hổ, Quân Lâm đã quyết định không bỏ qua cho Bắc Thành Bang!( khổ thân mấy chú bé:113:smile:. Mẹ kiếp, cha nào con nấy, không cần biết ngươi làm bao nhiêu việc xấu, cũng chỉ là một tên hỗn đãn dựa hơi cha mà thôi, Quân Lâm đương nhiên cho rằng, giết người xấu thì cũng như xây bảy tòa tháp Phù đồ, chính là thay trời hành đạo, công đức lớn lao.

Thủ lĩnh thị vệ Đường gia đứng dậy, ba người sau hắn cũng đứng lên, bốn người đồng thời phát ra ngân quang, bốn vị cao thủ ngân huyền đồng thời bước lên từng bước, mắt sắc như dao. Mẹ nó chứ, Tần Hổ đã là cái gì. Tần Hổ sửng sốt, nhất thời cảm thấy khí thế cường đại ép lại, tâm niệm biến đổi, nhất thời cả người lóe ra kim mang, rút lại cái thái độ cuồng ngạo lúc trước, thận trọng hỏi:

– Tại hạ là Tần Hổ, là bang chủ Bắc Thành Bang, xin hỏi các hạ là?

Kim phẩm huyền giả! Đứng đầu được một bang, Tần Hổ quả không phải là loại đầu đường xó chợ. Đáng tiếc nội tâm vị kim phẩm cường giả này đang nhảy tưng tưng, nhìn thực lực đối phương, mặt vị bang chủ Bắc Thành Bang này cắt không còn giọt máu. Ngân phẩm huyền giả hắn chẳng coi ra gì, nhưng vấn đề là hai thằng kia là gì mà được tận bốn gã ngân phẩm cao thủ làm hộ vệ! Điều này nghĩa là gì? Hai người này rốt cục là ai? Chẳng lẽ, lần này con hắn lại chọc vào ổ kiến lửa?

Cao thủ kim phẩm tự nhiên có tư cách là bang chủ một bang, Tần Hổ gần như là nhân vật số một ở kinh thành, nhưng người hắn không thể động vào vẫn còn đông lắm!( quân địch rất đông và hung hãn:88:smile:. Hắn vẫn nhớ lúc trước con hắn chọc vào một vị công tử tuấn tú, dám đùa giỡn với thị nữ của vị công tử ấy, lúc đó người ta không làm gì. Nhưng đêm xuống, không ít cao thủ của Bắc Thành Bang gặp một chuyện kì lạ, chính mình vốn là kim phẩm đỉnh giai, tự nhiên bị đánh tụt một giai thành kim phẩm trung giai, Tần Tiểu Bảo thì bị phá nát đan điền, cả đời không thể tu lại huyền khí. Ba ngày ba đêm sau đó, mới giữ được tính mạng. Nhưng cái giá để giữ được mạng là biến thành quân cờ trong tay người ta. Tuy đến bây giờ vẫn không biết vị công tử kia là ai, nhưng Tần Hổ biết, là công tử của một trong mấy đại gia tộc quyền thế của kinh thành. Quyền quý trong triều, dù là kim phẩm huyền giả, thậm chí có cả địa huyền cường giả, không thể trêu vào.

Mà chuyện trước mắt, chỉ cần nhìn tư thế thần sắc của hai người trước mặt, gia tộc hẳn cường đại hơn so với vị công tử thần bí kia. Mà tiểu bạch kiếm này còn tuấn tú hơn so với vị thần bí công tử kia, chẳng lẽ hai lần cùng té một cái ghế?

– Bang chủ Bắc Thành Bang? Tần Hổ? Đám rác rưởi này chưa từng nghe quá, thế mà dám làm càn, còn hỏi ta là ai? Vốn là tư cách của người còn chưa đủ để biết, nhưng con ngươi lại dám mạo phạm Đường Đại công tử của chúng ta, vốn là tội không thể tha, công tử nhà ta đã khoan dung độ lượng, không hề so đo với con trai ngươi. Mà ngươi là cha của hắn, không biết mang ơn, quản lý con mình cho tốt, lại dám mang người đi gõ cửa quan, cấu kết với quan phủ, định đi tróc nã công tử! Tần Hổ, gan mi không nhỏ đâu!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi