QUÂN LÂM BINH VƯƠNG

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

- A, là nàng sao, Độc Cô cô nương, chúng ta thực là có duyên nha, đi đâu cũng gặp. Ân, mà vị Tôn tỷ tỷ ấy đâu? 

Khương Lâm cũng cố gắng đáp lại, cũng nhân tiện hỏi về Tôn tiểu thư. 

- Ngươi còn gọi ta là Độc Cô cô nương sao? 

Tiểu Nghệ bất mãn ngay, chu mỏ nói dỗi, oán hận nhìn hắn một cái (ai da, con gái là vậy ah), đột nhìn đưa tay vào ngực Quân Lâm lôi tiểu Bạch Bạch ra, cũng không để ý thái độ không cam lòng của tiểu gia hỏa, sau đó nàng liếm môi nói: 

- Đang đây nè chứ đâu? 

Đường Nguyên sớm đã thèm nhỏ dãi đối với vị hôn thê này, nghe vậy lập tức nhìn quanh, nhưng vẫn không phát hiện hình bóng xinh đẹp của Tôn tiểu thư ở đâu. Bởi vì ngoài Độc Cô Tiểu Nghệ ra thì chỉ còn có một đại hán lưng hùm vai gấu đang tự rót tự uống, làm gì có ai gọi là Tôn tiểu thư? 

Quân đại thiếu gia trong lòng hô to một tiếng: "Đường lão gia tử quả nhiên cũng không nói gì sai, quả nhiên là châu liên bích hợp (ngọc trai hợp với ngọc bích), quần anh tụ hội, trời sinh một đôi đất sinh một cặp nha...."

Mà mập mạp còn đang hồ nghi, chỉ thấy đại hán ngang tàng chậm rãi đứng dậy, đợi khi đại hán đứng dậy mới thấy người này cũng không tính là cao, thế nhưng thân hình lại rất nở nang, cường tráng. Trong lúc đại hán kia chậm rãi xoay người, hai tay chặp lại ôm quyền thoải mái cởi mở cười nói: "Vị này chính là Quân gia Quân tam thiểu cùng Đường gia lão công tương lai của ta, Đường Nguyên sao? Tiểu muội chính là Tôn Tiểu Mỹ!" 

Đường Nguyên Đường đại công tử thoáng cái trợn mắt há hốc mồm, con ngươi thiếu chút nữa lòi ra khỏi tròng mắt, cái cằm cơ hồ gần chạm xuống mặt đất. Ngẩng mặt lên nhìn, vị nữ tử này so với nam nhân còn hào sảng, hào phóng hơn, mày rậm mắt to, lớn lên cũng không xấu trai, cứng cỏi, vóc dáng có thể lấy Sơn Đông đại hán làm tiêu chuẩn. 

Cô gái này trên đầu còn cột búi tóc nam nhi, toàn thân không chút son phấn, trên đầu cũng không có tìm được nửa kiện trang sức, nhất là trong lúc ôm quyền. Lại có khí độ uyên thuần nhạc trì vững như Thái Sơn! Mở miệng nói chuyện tiếng như chuông đồng, chấn động màng nhĩ. Cực kỳ có phong thái của bậc võ tướng. 

"Quả nhiên không mập chút nào, đúng là mẫu người mà ngươi thích nhé, lão gia tử ngươi nói không sai, quả nhiên là quần anh tụ hội, trời sinh một cặp". 

Quân đại thiếu lúc này cũng không biết nên nói cái gì cho phải, chỉ đành cười ha ha vài tiếng cho có lệ, xấu hổ chắp chắp tay, sau đó thâm trầm nói với mập mạp: 

- Chúc mừng! 

"Âu ư ứ này!" Đường Nguyên trừng tròng mắt, cả người như bị thiên lôi đánh xuống, bình thường cái mắt ti hí như sợi chỉ, lúc này trợn lớn cỡ bằng mắt con trâu, cái miệng thì há rộng tới mang tai, nước miếng róc rách chảy, đột nhiên rên rỉ một tiếng, tiếp đó trong cổ họng phát ra tiếng vang như là gà trống bị người ta bóp cổ "Ôi ôi khẹc khẹc..." Tiếp đó mắt trợn trắng dã như là bị ai đó bóp cổ, đột nhiên giống như cây cột chống trời, thân thể khổng lồ ầm ầm đổ xuống nền nhà, cái đầu vô ý đập xuống sàn, trực tiếp hôn mê bất tỉnh. 

Vài năm qua trong suy nghĩ huyễn hoặc của Đường mập mạp vị Tôn đại tiểu thư Tôn Tiểu Mỹ thiên kim của Thượng thư này, là vị hôn thê tốt nhất xinh đẹp nhất, bây giờ thấy thật khác xa so với mộng tưởng, Đường Nguyên đáng thương bị đả kích quá tàn khốc như vậy sao có thể chịu đựng nổi, rốt cục miệng sùi bọt mép dị thường hoàng tráng lăn ra ngất xỉu! 

- Xem ra tiểu nữ thật sự đem vị hôn phu của mình dọa sợ tới mức không nhẹ a! 

Tôn Tiểu Mỹ tự giễu cười cười, trong mắt lộ ra một tia đau xót, thế nhưng thoáng cái liền biến mất, sau khi đánh giá Đường Nguyên một hồi, nàng gật gật đầu nói: 

- Phu quân tương lai của ta đây thật sự là hơi mập. Nên giảm béo một chút có lẽ sẽ tốt hơn. 

Nói xong nàng hào sảng ôm quyền, duỗi tay ra mời: 

- Quân tam thiểu, mời ngồi! 

Nguyên bản Quân đại thiếu tuy đã sớm đoán được chân tướng sự tình trước cả Đường mập mạp, thế nhưng ấn tượng đầu tiên đối với bề ngoài của vị thiên kim Thượng thư này cũng không phải là rất tốt, nên biết mập mạp tuy rất xấu, thế nhưng thủy chung vẫn là người thừa kế chức vị gia chủ của một trong những vị trọng thần Thiên Hương quốc, vợ con của hắn vô luận là về phương diện gì cũng không nên giống như Tôn Tiểu Mỹ a, cũng không phải là xem thường đức hạnh của Tôn đại tiểu thư này, thế nhưng ở cái thế giới đặc biệt cùng với thời đại bối cảnh này, nữ tính cho tới bây giờ đều phụ thuộc vào nam nhân, nam nhân cho dù có khó chịu, lớn lên có xấu xí, tật xấu đầy mình cũng không vấn đề, thế nhưng nữ nhân phàm là có một tí khuyết điểm. Chính là thiên đại tật xấu, chớ nói chi là "phóng khoáng" như Tôn đại tiểu thư này! 

Nhưng Quân đại thiếu tuy chỉ mới gặp mặt vị Tôn đại tiểu thư này thế nhưng lại sinh ra một thứ tình cảm mà đối với vị đại sát thủ này lại là thứ xa xỉ đó chính là lòng hảo cảm, trong đôi mắt càng lộ ra vẻ thưởng thức tự đáy lòng, đơn giản là vị nữ tử này trước mắt này, ngoại trừ dung mạo dáng người hơi kém ra, những thứ khác đều không thể bắt bẻ. 

Chính là ứng với một câu: Khăn yên không dành cho đấng mày râu! 

Chỉ qua vài câu nói, vô luận là tâm tính hay cách làm việc đều gọn gàng linh hoạt, so với đại đa số nam nhân còn xuất sắc hơn! Nếu không phải trời sinh thân phận nữ nhi, cô gái này chắc chắn sẽ là một vị hùng nhân! 

Nếu nói là không xứng đôi, cũng chỉ có mập mạp là không xứng với vị tỷ tỷ này mà thôi, mập mạp nếu như buông tay, vậy giống như bỏ đi một viên ngọc quý nha! 

Thế nhưng với bề ngoài ngàn ngàn chỗ thiếu hụt của nữ nhân này, không thể nghi ngờ chính là bi kịch lớn nhất trong đời nàng. 

Dù sao tuyệt đại đa số nam nhân đều thích nhìn vẻ bề ngoài của nữ tử! 

Nữ tử có nét đẹp nội tâm cho dù là có xuất chúng mấy đi chăng nữa, thế nhưng bề ngoài không ra gì cũng không có ý nghĩa đối với nam nhân! 

Nói lời không dễ nghe là, Quân đại thiếu giờ phút này tuy có ý tán thưởng, nhưng cũng chỉ là người ngoài cuộc, nếu như Tôn Thượng thư nói với Quân đại thiếu gia: Quân đại thiếu, nếu ngài đã xem trọng tiểu nữ, lão phu liền đem tiểu nữ gả cho ngươi nhé! Bảo đảm Quân đại thiếu sẽ như lợi mã chạy đứt móng, đời này cũng không dám gặp lại Tôn đại tiểu nữ nữa. Như vậy "quý giá" đến mấy cũng chịu! 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi