QUÂN LÂM BINH VƯƠNG

Chương 58

Khi nhìn kỹ, Quân lão gia tử lại một lần nữa chấn động, không nói được gì, có ba khối ngọc bội thượng phẩm, trong suốt tỏa ra ánh sáng ấm áp, vừa nhìn đã biết đó không phải phàm vật. Cái này còn đỡ, lão gia tử chân chín giật không phải ở thân ngọc bội mà trên mặt có khắc chữ “Năm X, tháng Y, Tôn nhi Phong một tuổi”,”Năm A, tháng B, Tôn nhi Chấn một tuổi”

Đây không phải là ngọc bội mà trực hệ hậu nhân của Lý gia mới có đủ tư cách đeo hay sao? Đó cũng là vật tượng trưng cho thân phận của Lý gia! Hơn nữa Phong, Chấn hai chữ đúng là tên của hai tôn tử của Lý thái sư, hai ngọc bội này như thế nào lại có ở trên tay Khương Lâm? Chẳng lẽ tiểu tử này mới ra ngoài một lần đã đi đồ sát, lột s@ch đồ đạc con cháu nhà người ta ư? Quân lão gia vuốt râu ánh mắt có chút khinh nghi bất định.

Nhìn ra chỗ khác, Quân lão gia kêu lên đau đớn, do dùng sức quá lớn nhổ mất một sợi rây: hai ngọc như ý kia rõ rang là của hoàng thất gì đó! Ngoài ra còn có một Mạnh gia ngọc bội, còn có minh châu, còn có …

– Những thứ kia làm sao mà có?

Lúc hỏi ra câu này, mặt lão gia tử giật giật, đã có ý định giết Quân Lâm: nếu là do tiểu tử này cướp bóc, thật đúng là phiền toái lớn.

Không phải Quân lão gia không nghĩ tới những thứ này là do tôn tử bảo bối của mình thắng được, mà lão hiểu rất rõ tôn tử của mình: Cháu mình quyết không có khả năng thắng được những đồ “Xa xỉ” này!

Thật buồn cười! Mình vừa rồi còn chê cười Đường Vạn Lý nhưng không nghĩ tới chờ mình ở nhà cũng là một phiền toái lớn như vậy!Quân lão gia chỉ biết im lặng…

Lúc này Khả Nhi mới phát hiện gia chủ đang đứng ở cửa, không khỏi hoảng sợ, vội vàng quỳ xuống hành lễ, đáp:

– Những bảo vật này đều là do thiếu gia đi đánh bạc ở ngoài thắng được.

– Thắng được? Thật ư?

Quân Chiến Thiên giọng hơi lạc đi, trong lòng vừa mừng vừa sợ, nếu không phải có định lực siêu cường thì đã sợ hãi té ngửa mất rồi. Qua cơn kinh ngạc và vui sướng, Quân lão gia tử liền cảm thấy nghi ngờ, từ khi nào thì tên tiểu tử này cũng có thể thắng bạc vậy? Từ lúc bắt đầu học đánh bạc mấy năm trước, cho tới giờ vẫn chưa thắng lần nào … Nếu không phải do Quân lão gia tử nghiêm khắc hạn chế tiền tiêu vặt của hắn, có lẽ Quân Khương Lâm đã đem toàn bộ gia sản Quân gia nướng vào sòng bạc. Hơn nữa, lần này không chỉ là thắng bình thường, mà còn thắng được toàn là bảo vật quý hiếm…

– Bẩm, những bảo vật này đều là do công tử thắng được, tỳ nữ có ăn gan trời cũng không dám lừa gạt gia chủ. Ngoài những bảo vật này còn có ngân phiếu ba trăm vạn lượng, đều là công tử mang về.

Khả Nhi khẳng định:

-Nghe nói những bảo vật này là do công tử thắng được của Lý công tử và Mạnh công tử. Sau khi về nhà, công tử liền ném mấy thứ này cho tiểu tì thu dọn, sau đó đi Tàng thư các đọc sách.

Khả Nhi cảm thấy rất tự hào bởi vì từ trước đến nay công tử chưa bao giờ thắng bạc trở về, nhưng lần này lại có thể thắng nhiều như vậy. Trong lòng tiểu nha đầu này, công tử đã trở nên rất lợi hại. Tuy rằng trước đây Khả Nhi rất sợ công tử nhưng gần đây công tử lại thay đổi rất nhiều so với trước kia, ít ra là không làm cho người khác cảm thấy chán ghét như trước kia nữa.

– Tiểu tử kia lại đến Tàng thư các.

Lúc này Quân lão gia tử vui sướng nhiều hơn là kinh ngạc, thấy không cần phải thu dọn cục diện rối rắm hộ tôn tử, lại nghe được Khả Nhi nói như thế, không khỏi hai mắt đăm đăm, bộ dáng có vẻ như không chịu nổi đả kích, liền run rẩy đưa tay lên sờ trán mình, xác định được mình hôm nay không phát sốt, cũng không phải là nghe nhầm, lúc này mới hồi phục tinh thần.

– Được rồi, khi nào nó về thì bảo nó đến chỗ ta.

Lão gia tử nói xong, liền cùng Bàng quản gia đi mất, chỉ còn lại tiểu la lỵ hai mắt tỏa sáng, lẩm nhẩm tính:

– Ba khối ngọc bội này ít nhất có thể bán được hơn mười vạn, hạt châu và bảo thạch kia tối thiểu cũng có giá hơn mười lăm vạn, còn cái kia có thể bán… Hơn nữa lại còn có ngân phiếu…Oa…

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi