QUÂN LÂM BINH VƯƠNG

Mọi người nhất thời la ó om sòm, tên Quân Khương Lâm này quả là vô pháp vô thiên mà. 

- Bỏ đi, Quân công tử, hãy tỏ ra khoan dung độ lượng một chút! 

Một thanh niên nét mặt khó chịu, vào lúc Quân Mạc Tà vừa muốn giơ chân giẫm xuống, kéo hắn lại. 

Mọi người đều nhìn, xem náo nhiệt. Thì ra đây chính là Quân Khương Lâm, thiếu gia quần áo lụa là của gia tộc lâu đời nhất kinh thành. 

- Ngươi là ai? Nơi này có chuyện của ngươi sao? Ngươi bao nhiêu tuổi rồi? Có biết hay không Mạnh tiểu tử này phạm tội danh gì? Ngươi có phải là đồng lõa với hắn không, phải chăng là ngươi chán sống rồi? 

Quân Khương Lâm nheo mắt nhìn hắn, thân hình uốn lượn, mông uốn éo, tay trái chống nạnh, đầu nghiêng sang một bên trông y hệt như một bình trà to lớn. 

- Tại hạ Mô Dung Thiên Lý! Là con cháu đời thứ ba của Mộ Dung thế gia. 

Cẩm y thanh niên mang trên mặt vẻ kiêu ngạo, mặt nghểnh lên, ngạo nghễ nhìn Quân Khương Lâm, dùng giọng điệu mà Quân Khương Lâm ghét nhất, nói: 

- Quân tam thiếu gia, ha ha, ngươi có thể nể mặt ta một chút không? Chỉ là chút hiểu lầm thôi, không nên biến thảnh ẩu đả như vậy? 

- Oa, ta ngất a! Mộ Dung thế gia! Ngươi làm ta sợ muốn chết, sợ muốn chết a. Bàn Tử, mau cứu mạng, ta bị hù sắp chết rồi. 

Quân đại thiếu gia bộ dạng khiếp sợ quá độ, nhảy dựng lên, kêu la hai tiếng, một bên vỗ ngực giống như bị giật mình, tim như muốn rớt ra ngoài. Ngay sau đó, hắn chợt sầm nét mặt lại, giống như mang mặt nạ, sắc mặt thay đổi thật mau lẹ: 

- Ta sợ quá đi! Dám đem Mộ Dung thế gia ra dọa ta? Có đảm lược, có đảm lược? 

Quân Khương Lâm đi vòng quanh Mộ Dung Thiên Lý hai vòng rồi cười toe toét nói: 

- Ha! Ha! Ha! Mộ Dung Thiên Lý, ngươi thực anh hùng a, Mộ Dung thế gia của ngươi lớn lắm sao, hắc hắc hắc, ngươi biết thiếu gia ta là ai không? 

Không đợi Mộ Dung Thiên Lý trả lời, Quân Mạc Ta đã nói như hét: 

- Ngươi có phải cảm thấy rằng Mộ Dung thế gia của ngươi so với Quân gia ta ngưu bức (đại khái là trâu bò, oai phong) hơn? Ha ha, ngươi tuổi còn nhỏ mà có thể đại biểu cho Mộ Dung thế gia? Thật sự là ngưu a! Xem ra Mộ Dung gia muốn cùng Mạnh gia liên thủ tạo phản, chiếm đoạt Thiên Hương đế quốc đây mà, ta hiểu, ta hiểu rồi! 

Chúng nhân xôn xao, ai ai cũng xao động, thanh âm trước đại điện càng lúc càng lớn, càng về sau càng giống chợ, mắt thấy là muốn chạy xa rồi. 

- Càn rỡ! Đây là hoàng cung cấm địa! Kẻ nào dám gây náo loạn? Không muốn giữ lấy cái đầu sao? 

Một âm thanh uy nghiêm đột nhiên nổi lên, giống như trống chiều chuông sớm, tuyên truyền giác ngộ! 

Đang say sưa đấu khẩu, mọi người đều bất chợt ngẩng đầu lên, mỗi người đều thầm kêu trời: đây chính là các lão thần trong triều, các lão gia tử các gia tộc. Mặt mày ai ai cũng xám ngắt, trên mặt như phủ một lớp sương đen. 

- Còn thể thống gì nữa! 

Độc Cô Tung Hoành lão gia tử hét lớn, giống như là sợ thiên hạ không loạn vậy.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi