QUÂN LÂM BINH VƯƠNG

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thanh âm của hắc bào nhân như rít lên: 

- Đúng là Báo vương sao? Đến tột cùng là chuyện gì xảy ra? Các ngươi nói rõ ràng ra xem! 

Khẩu khí của hắn có chút băng hàn: 

- Ta lại đang phân vân, lần này xuất quan tại sao không có thấy bóng dáng của Báo vương. Nguyên lai sớm đã bị người giết thịt, thậm chí Huyền Đan cũng đã trở thành ba động trong thân thể người khác...Giỏi lắm...lão Tam, lão Tứ, ta bế quan có mấy năm, hai người các ngươi quản lý thiên phạt rất tốt, ngay cả Báo vương cũng bị giết mất. Vậy mà còn nói với ta là thần bí mất tích. Giỏi lắm! Rất giỏi! 

Hạc Trùng Tiêu cùng Hùng Khai Sơn đồng thời biến sắc, bịch một tiếng đều quỳ xuống, mồ hôi trên trán tuôn ra như mưa! Hai người bọn họ đều nghe ra, cũng đều minh bạch, lão đại chỉ cần dùng loại thanh âm đứt quãng này để nói chuyện. Đó chính là biểu hiện của vẻ tức giận tới cực điểm! Xem ra lúc này đây anh em hai người thảm rồi. 

- Hừ, năm đó Vương Thượng còn tại vị, Thiên Phạt sâm lâm tổng cộng có thập đại Thú Vương, ngạo nghễ thiên hạ, ngay cả tam đại Thánh Địa cũng không coi ra gì! Cảnh tượng hùng tráng cỡ nào! Từ khi Vương Thượng quy tiên, chín vị Thú Vương ca ca cũng nản lòng thoái chí, quy ẩn không ra, cho nên mới có ngày chúng ta quật khởi. Ngắn ngủn có mấy trăm năm thời gian mới lên Thú Vương, chung quy cũng chỉ có mười hai vị, ta vốn định lần này nếu không thể tiếp diễn huy hoàng như ngày xưa, ít nhất cũng có thể duy trì uy danh thiên phạt của chúng ta! 

- Nhưng sao lại đoán được, ngắn ngủn vài thập niên này, lão Nhị Điêu Vương bị Vân Biệt Trần đổ ước lừa đi, không ngờ trở thành tọa kỵ của lão tiểu tử kia! Trở thành nỗi sỉ nhục của thiên phạt ta! Lão Trùng còn chưa hóa hình, lão Lục Sư Vương, lão thất Hầu Vương sáu mươi năm trước trong một trận chiến, đã bị bát đại chí tôn đánh cho trở về nguyên hình, sáu mươi năm qua cũng không thể khôi phục lại như ngày trước... 

Thanh âm của hắn rất thê lương, Bạch Ngọc sư tử Thú Vương cùng Kim Mao Hầu Thú Vương ở phía sau lưng Hùng Khai Sơn đều cúi thấp đầu xuống, hai vị Thú Vương bị đánh trở lại nguyên hình chính là hai người bọn họ. 

- Lão Ngũ tại ba mươi năm trước ra ngoài thiên phạt làm việc. Lại đột nhiên bị chín tên thần bí thần huyền không biết lai lịch vây công, cuối cùng chết oan chết uổng! Thậm chí ngay cả Huyền Đan cũng không biết ở đâu, trở thành nghi án không có manh mối. Hôm nay Lão thập nhất Vương Ly lại kỳ quái chết, ngay cả Huyền Đan cũng rơi vào trong bụng Lệ Tuyệt Thiên... Mười hai đại Thú Vương, chỉ còn lại có vài người, ta, Hạc Vương, Hùng vương, Xà Vương, Hổ Vương cùng Ưng Vương mà thôi! 

Khí tức trên người hắc bào nhân càng ngày càng trầm xuống. Càng lúc càng tức giận, đột nhiên phẫn nộ quát: 

- Hôm nay còn là thiên phạt sao? Còn xứng đáng với thiên phạt hung địa sao? Bảy đại Thú Vương các ngươi tính cả trăm vạn huynh đệ liên hợp tiến công lại không công được một Huyết Hồn sơn trang sao? Hừ? 

Khí tức toàn thân hắn ầm ầm phát tán ra, tựa như một quả bom đột nhiên nổ vang trong Thiên Phạt sâm lâm, khí tức sắc bén phát tán ra tứ phía, bảy đại Thú Vương ở trước mặt hắn không thể nào chống đỡ, cũng không dám chống cự, thân thể đều bị đánh bật ra ngoài, trong phạm vi chung quanh ba mươi trượng, tất cả các loại cây cối lớn nhỏ đều bị bẻ gẫy, sau đó ở giữa không trung hóa thành mảnh vụn. 

Trên mặt đất xuất hiện một bãi đất trống, không còn sót lại một ngọn cỏ nào! 

Thiên phạt đệ nhất vương giả giận dữ, không ngờ lại mãnh liệt như vậy! 

- Lão đại, ngài bớt giận, ngài hiện tại đang ở trong thời khắc quan trọng, tuyệt đối không thể nổi giận a... 

Bảy đại Thú Vương đều quỳ xuống, tận lực cầu khẩn. 

Hắc bào nhân ẩn thân trong đám hắc bào, thấp thoáng có thể trông thấy, người này tựa hồ như ngửa đầu nhìn trời rồi thở dài. 

- Xà Vương, Hổ Vương, Ưng Vương ba người các ngươi cũng đã là đỉnh phong rồi đúng không? 

Hắc bào nhân thở ra một hơi, tựa hồ như đã bình tĩnh lại, lẳng lặng hỏi. 

Một tên đại hán mặc áo vàng, một tên đại hán còn lại đen đúa giống như cục sắt, một vị lục y thiếu nữ đồng thời khom người nói: 

- Vâng! 

Ở chỗ này, ngoại trừ Hạc Trùng Tiêu cùng Hùng Khai Sơn ra, chỉ có ba người này là hóa thân thành hình người được. 

Bạch Ngọc sư tử Thú Vương cùng Kim Mao Hầu Thú Vương ở một bên trong mắt đồng thời lộ ra thần sắc đau xót. 

Hai người bọn họ tại sáu mười năm trước đã đạt tới cấp độ hóa hình, nhưng mà bị đánh trở lại nguyên hình, sáu mươi năm qua, vô luận khổ tu như thế nào, cũng không thể quay lại cảnh giới như trước được! 

- Cũng đến lúc đột phá rồi, Thế nhưng trên đời đi đâu để tìm được nhiều Phạt Thiên Thánh Quả như vậy đây. 

Hắc bào nhân khe khẽ thở dài. Tất cả mọi người đều im lặng không nói, cả khu rừng đột nhiên tĩnh lặng. 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi