QUÂN LÂM BINH VƯƠNG

- Ách, cháu, cháu chỉ tùy tiện ra ngoài đi dạo thôi, cũng không có đi xa. 

Quân Khương Lâm đảo mắt, sau đó vội vàng lẻn qua bốn người, thoáng cái biến mất không còn cái bóng. 

Đùa a, chẳng lẽ nói với các ngươi là ngày hôm qua ta đi tản bộ ở trong Thiên Phạt sâm lâm, còn vui vẻ đàm đạo cùng với thương lượng hợp tác với bảy tên Thú Vương nữa. 

Bốn người đưa mắt nhìn nhau, tùy tiện ra ngoài đi dạo sao? Tiểu tử ngươi là lần đầu tiên tới Thiên Nam thành, không người quen biết, ngươi đi dạo ở đâu? Hơn nữa lại đi tới một ngày một đêm, ngươi đi dạo cũng quá mất thời gian đó! 

Thời gian này có thể đi được bao xa, không nói quá chứ, thực có thể đi tới thành Thiên Hương a! Hỗn trướng tiểu tử này không biết bốn lão già chúng ta rất lo lắng sao? Nhưng mà nhìn bộ dáng của Quân Khương Lâm lại không muốn nói, dù sao người cũng đã bình an trở lại, bốn người cũng không có hứng truy cứu. Quân Vô Ý lại càng rõ hơn ai hết cháu mình thần thông quảng đại, nếu là ở nhà cho dù có vài ngày không về mọi người cũng không quá lo lắng. 

Bất quá bốn lão già bọn hắn lại không ngờ chính là, lần này Quân Khương Lâm đi dạo chính xác cũng không tính là quá xa, chỉ là đi tới trung tâm của Thiên Phạt sâm lâm hái chút dược liệu, đùa giỡn cúc hoa của tiểu thú mà thôi. 

Bốn người nhìn nhau lắc đầu, cùng nhau đi vào, bọn họ lo lắng suốt một đêm, mắt thấy Quân Đại thiếu gia đã trở về, tâm tư rốt cuộc cũng được buông lỏng. Ngày mai đã bắt đầu đại chiến rồi, hiện tại tâm sự của mọi người đều nặng nề, nghỉ ngơi một chút là tốt nhất. Đúng lúc này, đột nhiên tại cửa vang lên tiếng binh sĩ chạy tới bẩm báo, Thiếu trang chủ Lệ Đằng Vân của Huyết Hồn sơn trang tới chơi. 

Quân Vô Ý trầm ngâm một hồi, sau đó nói: 

- Mời vào. 

Quân tam gia thầm nghĩ thủ lĩnh khắp nơi tụ họp vào buổi sáng hôm nay, nguyên vốn đã cơ bản xác định bản thân là thống soái, cũng chính là đi tiên phong chịu chết. 

Nhưng hôm nay khi xác nhận nhân tuyển, Huyết Hồn sơn trang lại đột nhiên phái ra một vị Tam đương gia ý định muốn thay Quân Vô Ý làm thống soái. Điều này làm cho người ta rất khó hiểu. 

Địa vị thống soái này căn bản không có bao nhiêu quyền hạn, thắng không có công, thua chịu tiếng xấu thay cho người khác, khi ra trận là người chết đầu tiên, còn phải đề phòng người bên cạnh mình ám toán, thật sự là nhân vật trăm phần trăm xui xẻo! Tất cả mọi người lại không minh bạch, Lệ Tuyệt Thiên là có ý gì? Kế hoạch đang là để Quân Vô Ý đi chết thay, đột nhiên lại lòi ra một vị Tam đương gia đi chịu chết thay? Đây không phải là quá đáng tiếc sao? 

Thế nhưng đây lại là ý kiến của đệ nhất cao thủ liên quân, tất cả mọi người không dám đơn giản bác bỏ, cho nên chuyện tuyển thống soái cũng đành gác lại, thế nhưng nhân tuyển cuối cùng chỉ có hai người, không phải Tam đương gia thì chính là Quân Vô Ý. 

Mà Lệ Đằng Vân tới chắc không thoát khỏi có liên quan tới chuyện này, xem hắn nói như thế nào đây. 

Hội nghị vào buổi sáng nay, các đại gia tộc, thế lực khắp nơi cũng đều có cao thủ tham chiến, người khởi xướng là Huyết Hồn sơn trang cùng Phong Tuyết ngân thành tự nhiên cũng không dám chậm trễ, càng không thể chậm trễ. Sự kiện lần này hoàn toàn là do hai nhà bọn họ dồn Quân Vô Ý tới tuyệt cảnh, trong hố lửa, nếu như là bọn hắn làm quá mức lộ liễu, hoàn toàn không để ý tới ánh mắt mọi người, đây chẳng phải sẽ khiến cho thiên hạ cười chê hay sao? 

Tất cả mọi người đều biết thắng lợi trong trận chiến này là một khái niệm xa vời, thậm chí không có nổi một phần thắng, thế nhưng cho dù là chết, cũng vẫn phải phái người ra! 

Quân Vô Ý cùng Đông Phương gia, Đoan Mộc gia tộc cùng Tư Không gia tộc đều bị ép buộc xuất lực. Về phía Phong Tuyết ngân thành xuất động ra tam lục cửu ba vị trưởng lão. Mộ Tuyết Đồng, Tiêu Hàn hai vị Thiên Huyền cùng với Ngân Thành Thất Kiếm bảy vị cao thủ! Phong Tuyết ngân thành đối với toàn bộ lực lượng này mà nói, có thể nói đã vượt quá bảy thành thực lực, thực lực không thể nói là không mạnh. 

Dù sao nếu như xuất ra Tam Lục Cửu trưởng lão mà nói cũng là rất hoành tráng rồi, mà Ngân Thành Thất Kiếm chính là kiếm trận có uy lực lớn nhất, nếu như tách ra mà nói thực lực không chỉ bị yếu đi một bậc, bảy người kia cũng chỉ như cao thủ bình thường mà thôi. Ngược lại Mộ Tuyết Đồng, Tiêu Hàn lại không có biện pháp. Cao thủ bậc này tụ tập tại địa giới, đến Thiên Huyền cao thủ cũng không có hiếm có như bình thường nữa. 

Nhưng mà Phong Tuyết ngân thành đã có tính toán rất kĩ, nhiều cao thủ như vậy bảo vệ, cho dù là bại trận đi nữa, cũng tuyệt đối không bị thiệt mạng! Đối với tổn thất của Ngân Thành cũng không lớn, nếu như phái ra ít nhân thủ, đó mới chân chính là chịu chết! 

Về phần những cao thủ khác của Ngân Thành, Nhị Ngũ Bát ba vị trưởng lão, bởi vì Tiêu Bố Vũ cùng Đông Phương Thế Gia có oán, mà ba người Đông Phương Thế Gia lại có mặt cả ở đây, tự nhiên đám người không lộ diện. Nếu không nổi lên xung đột, chẳng phải là chuyện phiền toái lớn hay sao? 

Cũng phải nói tới lần này người chủ sự Tiêu Bố Vũ của Phong Tuyết ngân thành căn bản là rất có ý lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử. Vô luận Đông Phương thế gia cùng hắn có ân oán cá nhân gì, tại quan khẩu trọng đại liên quan tới sinh tử tồn vong này, vì lấy đại cục làm trọng cũng quyết không thể lôi chuyện cũ ra tính toán. 

Mà gần đây Đoan Mộc thế gia cùng Tư Không gia tộc có giao tình với Đông Phương tam huynh đệ, thấy Đông Phương Vấn Tình rõ ràng là đứng về phía Quân Vô Ý, tự nhiên bọn họ cũng chạy theo. 

Về phương diện Huyết Hồn sơn trang cũng xuất ra đại khí lực, cơ hồ xuất động gần hết số người trong tay, trong đó kể cả là ba trăm danh Ngọc Huyền, một trăm danh Địa Huyền. 30 vị Thiên Huyền, cùng với năm vị Thần Huyền cường giả, trong tất cả các thế lực, Huyết Hồn sơn trang chính là trung tâm nhất. 

Thực lực yếu kém nhất là Bách Lý gia tộc chỉ xuất động có ba người. Không có gì ngoài hai vị Thiên Huyền cao thủ ra, cũng chỉ có Bách Lý Lạc Vân tu vi là Ngọc Huyền cảnh giới mà thôi. Quyết định này khiến tất cả đại gia tộc ở đây đều ẩn ẩn thở dài một hơi, trong lúc vô tình cũng có vài phần coi thường với gia tộc này. 

Một vị thiên tài trẻ tuổi như vậy lại bị Bách Lý gia tộc đối đãi như thế, thực sự là tầm nhìn quá mức hạn hẹp. 

Cũng không biết rốt cuộc là có thù hận gì, cho dù là bất cộng đái thiên cũng không nên kéo theo vị này xuống bùn chứ. Thiên tài tuyệt thế trong gia tộc như vậy cơ mà! Dù có xử lý nghiêm khắc, cũng chỉ nên trục xuất Bách Lý Lạc Vân khỏi gia môn là được rồi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi