QUÂN LÂM BINH VƯƠNG

Lập tức tất cả phụ nữ đứng ở đây đều khẩn trương lên. Độc Cô Thế gia con cháu thì nam nhiều nhưng nữ chỉ có một, bởi vậy ai cũng coi nàng như châu như ngọc, 

nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa. Bởi vậy vừa nghe nhắc tới Độc Cô Tiểu Nghệ thì cả đám phụ nữ đều vây lấy Độc Cô đại tướng quân. 

- Lão gia, Tiểu Nghệ rốt cuộc làm sao rồi? Đã xảy ra chuyện gì! Chàng mau nói đi…. 

Độc Cô Phu nhân bất kể đau đơn trên người, ủy khuất cũng dẹp qua một bên vội vàng bò dậy hỏi. Mấy vị phu nhân khác cũng hồi hộp hỏi: 

- Tiểu Nghệ, cháu gái ngoan của ta rốt cuộc là bị làm sao? 

Độc Cô Tung Hoành ngửa mặt lên trời thở dài, còn Độc Cô đại tướng quân miệng mồm méo xệch, cả hai cha con cùngdùng một cái giọng tràng đầy xót xa: 

- Haizzz! Gia môn bất hạnh a! 

(ND: Câu nói kinh điển, ta thấy không cần dịch ^__^http://www1.4vn.eu/images/smilies/00%20%2832%29.gif) 

Quân lão gia tử sờ sờ chóp mũi một hồi, rốt cuộc chắp tay bước tới trước mặt Độc Cô lão phu nhân mà cười khan một tiếng: 

- Ừhm, toi nói này, bà thông gia à, khửa khửa! Bà thông gia à, Lão Quân này xin chào một tiếng…. 

Độc Cô lão phu nhân vốn không thèm liếc nửa con mắt nhìn Quân lão gia tử, đột nhiên nghe một tiếng "Bà thông gia" nhất thời nghẹn họng, sau một cơn ho sù sụ mới gầm lên: 

- Quân Chiến Thiên, cái lão già này, ngươi …. Cái thằng cặn bã kia đã làm gì cháu gái bảo bối của ta rồi? 

Độc Cô lão phu nhân già thành tinh rồi, vừa nghe Quân Chiến Thiên gọi "Bà thông gia" đã liên tưởng ngay đến cái-chuyện-mà-ai-cũng-biết-là-chuyện-gì-đấy. 

Ba chữ bà thông gia này, uy lực thật lớn không ai nghi ngờ được. 

Trong lúc nhất thời, toàn bộ phụ nữ ở đây dùng bảy tám cặp mắt tựa như hơn chục cái đèn pha rọi thẳng lên mặt Quân lão gia tử. 

(ND: 7-8 cặp mắt = 14-16 con mắt, tác giả dùng từ hơn chục chắc không sai, đừng ai bắt bẻ làm gì tội nghiệp http://www1.4vn.eu/images/smilies/0%20%2835%29.gif) 

Quân lão gia tử của chúng ta đối diện với thiên quân vạn mã cũng mặt không đổi sắc, lúc nãy một mình đối diện hai cha con Độc Cô đại tướng quân cũng không chút sợ sệt. Nhưng giờ nhìn thấy đám phụ nữ này lại khiến cho da đầu ông thấy tê tê, trong lòng âm thầm bội phục: 

- Cái đám này vừa gặp đã thấy quáng, vậy mà Độc Cô Vô Địch một thân "một mình chống Mafia"… Cơ thể thật tốt, so với ta năm xưa còn muốn "mạnh mẽ" hơn…. 

Ho khan mấy tiếng, rốt cuộc Quân lão gia tử cũng nói tiếp: 

- Ừhm, bà thông gia, bà nói chuyện nên thận trọng. Lần này không phải là cháu nội ta "bắt" cháu gái của bà, mà là cháu gái quý hoá nhà bà "chiếm lấy" cháu trai nhà ta. 

Là con bé Tiểu Nghệ kia muốn "nổi lửa" để "gạo nấu thành cơm". Đây là vấn đề nghiêm túc, bà phải làm rõ trắng đen rồi hãy nói tiếp…. 

Độc Cô lão phu nhân nghe tới đây thì thân hình không kiềm nổi mà đong đưa. Có điều bà cũng là người từng trải qua bao giông bảo cuộc đời nên trong nháy mắt đã 

nghĩ ra nhiều chuyện, mặt ngươi đột nhiên lạnh lùng: 

- Đem toàn bộ tin tức tình báo từ Thiên Nam đưa hết đây cho ta! 

Độc Cô phu nhân cẩn thận nhìn mẹ chồng, nhỏ giọng nói: 

- Mỗi một lá thư từ Thiên Nam gửi đến con đều đọc qua, không thấy một chữ nào nhắc tới Tiểu Nghệ hết. 

Lời này nói ra cũng có lý, chuyện phát sinh ở Thiên Nam thì ba anh em nhà Độc Cô kia sao lại không biết được. Nhưng dù lá gan bọn chúng có lớn bằng trời cũng 

không dám đem chuyện này nói cho người nhà biết. Mọi người ai cũng muốn kéo dài chuyện này càng lâu càng tốt, có ai muốn chủ động chọc vào tổ ong vò vẽ đâu chứ. 

Cái này gọi là tin vui thì báo, tin xấu thì cho "chìm xuồng" đó mà…  

Mấy vị kia đều tính rằng chỉ cần vừa về tới Thiên Hương lập tức chuồn ngay, cho dù là đi biên cương cũng phải chuồn cho lẹ. Còn chuyện này có ầm ĩ cỡ nào, ta không 

có ở đó thì ta không có liên quan…. 

Độc Cô lão gia tử giận tím mặt: 

- Tốt lắm, thì ra cả nhà các ngươi đều biết con bé kia trốn đi Thiên Nam, cả nhà đồng lòng lựa gạt ta sao. Nguyên lai lão già này là người ngoài… các ngươi mới là 

người một nhà. Các ngươi…… Hay lắm…. 

- …. Người ngoài cái chó gì. Ông đem cái bực tức của ông quăng ra một bên, đợi lát nữa không có ai thì tha hồ mà làm trời làm đất! Không lừa ông thì lừa ai hả? 

Độc Cô lão phu nhân không chút khách khí phang lại một câu: 

- Ừhm, nhanh nhanh, đem mọi chuyện từ đầu đến cuối nói hết ra một lần cho ta. Ta muốn nghe xem tự dưng sao lại trở thành " bà thông gia" của cái lão già chết dịch 

kia…. 

Độc Cô Tung Hoành lão gia tử bây giờ đã tức giận đến cả người phát run, nhưng đối với bà vợ già "chằn ăn trăn quấn" này của mình cũng đành bó tay đành tự sướng: 

"Vợ quản nghiêm cả đời rồi, cho dù lúc này có muốn phản kháng cũng sớm có lòng mà không có sức. Không phải mình vô dụng, mà là bên địch quá mạnh mẽ."

Nghe câu hỏi của lão phu nhân, hai cha con đồng thời ngó lơ chỗ khác, không ai dám trả lời. 

- Ngươi nói! 

Cây trượng của Lão phu nhân chỉ thẳng về phía Độc Cô Vô Địch. 

Độc Cô Vô Địch còn đang thở hổn hển không nói ra hơi, cứ mỗi lần hắn nghĩ đến chuyện này thì cả người run rẩy. Vất vả hít sâu hai ba cái để nén lửa giận trong lòng lại, rồi mới đáp lời: 

- Chuyện rằng,… thì ….là ….mà…… 

Chuyện chưa kể xong, chỉ nói đến đoạn con bé mê trai đến nỗi "trưng thu" của bọn thị vệ một bao xuân dược rồi tống hết vào miệng Quân Khương Lâm…… Mà Độc Cô lão phu nhân là ai chứ, nghe đến đây là sớm đoán ra chuyện kế tiếp diễn biến ra sao rồi. Nhất thời thân hình bà run rẩy, cạch một cái, cây trượng đã tuột khỏi tay lăn ra đất, còn thân hình bà cũng liêu xiêu như sắp đổ. 

Độc Cô Vô Địch cùng các bà vợ vội vàng lao tới đỡ, trong miệng la chí chóe. 

- Nghiệt chướng mà! 

Độc Cô lão phu nhân rốt cuộc cũng phục hồi, lời vừa ra khỏi miệng nứơc mắt đã ướt đẩm khuôn mặt già nua. Bà thật ra không chút hoài nghi độ chính xác của câu chuyện, với tính cách của Độc Cô Tiểu Nghệ, cùng với cảm giác của một cô bé mới lớn đối với Quân Khương Lâm thì loại chuyện này hoàn toàn có thể xảy ra. 

Lui một vạn bước mà nói, với thân phận và địa vị của Quân Chiến Thiên cũng không thể nào bịa ra một lời nói dối đến cỡ này. Huống chi đại quân sắp về, mà nếu như Quân Chiến Thiên mặt dày mày dạn mở to mắt nói láo thì căn bản lời nói láo này giữ được bao lâu? Chẳng phải lại đi làm trò cười cho thiên hạ sao?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi