QUÂN LÂM BINH VƯƠNG

Không nói đến Quân Khương Lâm chịu đủ sự công kích từ Thiên Hương thành kia đã muốn triệt để rối loạn tâm trí. Nay hắn còn chưa trở lại Thiên Hương thành làm Quân tam thiếu gia đã làm thêm sự tình này, thật là làm cho gà bay chó chạy đến đổ tường. 

Áp lực gia tăng, ngay cả hoàng đế cũng đều có chút sứt đầu mẻ trán. 

Vụ tai tiếng "loạn luân" của Quân đại thiếu gia lại tiếp tục được đem áp chế vẫn không thể bị áp chế được, triệt để bạo phát! Có thể tưởng tượng một chuyện như vậy, tại một thời đại chế độ phong kiến như vậy sẽ tạo thành chuyện náo động đến cỡ nào! 

Chuyện này không chỉ có Quân gia áp chế, Độc Cô gia áp chế, thậm chí cả hoàng đế bệ hạ cũng ra sức áp chế trong bóng tối! Bởi vì sự kiện này có thể tạo ra một trận mưa to gió lớn mà bất cứ kẻ nào cũng không thể nào tưởng tượng ra được. 

Hoàng đế bệ hạ tuyệt đối không muốn cho Quân gia bị lộ ra vụ bê bối lớn như vậy. Bởi vì hiện tại Quân gia biểu hiện lực lượng quá cường đại ở Thiên Phạt sâm lâm, làm cho hoàng đế bệ hạ biết rõ một sự kiện: Hiện tại nếu khiến cho Quân gia sụp đổ hoặc là chuyện này bị trăm quan mạnh mẽ bức Quân gia thì hậu quả sẽ thật khó lường! Coi như hắn đứng đầu một quốc gia, cũng không thể ngăn chặn, khó có thể tưởng tượng gánh vác sức nặng này! 

Bệ hạ tự mình phong tỏa hết thảy mọi tin tức về Quân Khương Lâm và Quản Thanh Hàn. Sau đó liền gửi gắm hi vọng ở nhóm người đại nho kia không cần thiết phải tuyệt đường như vậy. Nếu là có thể, hoàng đế bệ hạ thật muốn dậm châm giận dữ thét to lên một tiếng: Mở to mắt các ngươi ra mà nhìn Quân gia hiện tại. Các ngươi có thể chọc đến sao? Đến lão tử cũng còn kiêng kỵ đây! 

Nhưng hiện thực lại trái với ý nguyện! 

Nguyện vọng tốt đẹp của hoàng đế bệ hạ triệt để tan vỡ thành bọt nước khi nhìn chồng tấu chương dày cộp trước mắt! 

Bởi vì việc này mà hoàng đế bệ hạ dời ngày trlên triều lại khoảng mười ngày, cũng là nghĩ đến ngày đó các triều thần ít nhiều hiểu rõ được thời thế, đừng để lại cho hắn một cái phiền toái. Nhưng vào ngày thượng triều, bệ hạ liền muốn hôn mê bất tỉnh! 

Tổng cộng chín vị Ngự Sử, thêm hai vị đại lão nho giới đương thời Mai Cao Tiết, Khổng Lệnh Dương. Ngoài Văn đàn Thái Đẩu ra còn có các quan văn, tính ra chừng năm sáu chục vị. Tính ra số quan chức ở trên cơ hồ đã chiếm hơn phân nửa. Trăm miệng một lời buộc tội Quân gia, buộc tội Quân Vô Ý, buộc tội Quân Khương Lâm. Càng nhắm đến Quân Khương Lâm với vụ tai tiếng nghìn năm có một. 

Nhất thời lúc này, hoàng đế bệ hạ đầu như muốn to ra như cái đấu! 

- Bệ hạ, lão thần hôm nay muốn nói những lời tâm huyết: Buộc tội Huyết Lan Hoa Đại Công Tước, Đại nguyên soái đế quốc Quân Chiến Thiên! Quân Chiến Thiên dạy con không nghiêm, Huyết Y đại tướng Quân Vô Ý trên đường hành quân dung túng thông đồng cho cháu dâm loạn giữa ban ngày, việc này đã thành trò cười của toàn bộ đại lục, vua các nước thi nhau gửi thư khiển trách! Làm cho Thiên Hương ta hổ thẹn. Đây là tội thứ nhất! 

Khổng Lệnh Dương run rẩy đứng dậy, râu bạc trắng tung bay, vẻ mặt bi tráng.:0 (118): 

- Quân Chiến Thiên kiêu ngạo ngang ngược, trong mắt không có hoàng thượng, vì được sủng ái mà sinh kiêu ngạo, muốn làm gì thì làm! Ngay cả đại thần trong triều muốn giết liền giết, hoàn toàn coi thường pháp luật đế quốc, đây là tội thứ hai!

Tiếp theo hắn nói tiếp một mạch rất lưu loát, thậm chí đếm ra mười lăm tội lớn nghịch thiên của Quân gia lão tử! Quả thực không giết lão gia tử chính là không theo thiên lý, không giết lão gia tử chính là vạn chúng sinh gặp bất hạnh vậy! 

Trong đó có một ý tứ rất là rõ ràng cụ thể: Đem binh mã tới phủ đệ của các quan chức, bày ra trò tìm bắt nghi phạm, đe dọa quan chức phải lập tức di chuyển, Quân Chiến Thiên lập tức san bằng phủ đệ nhà người ta và chiếm dụng làm của riêng. 

Mà mười lăm tội kia đều là tội lớn, trong đó cháu của Quân Chiến Thiên là Quân Khương Lâm có tâm chiếm đoạt và lăng nhục chị dâu thật không bằng loài cầm thú; Quản Thanh Hàn thân là cháu dâu của Quân gia lại dụ dỗ em chồng, không biết xấu hổ, bại hoại nề nếp gia đình, hạ lưu dâm đãng tiếng xấu vang xa, thực là không từ ngữ nào diễn tả hết. 

Hoàng đế bệ hạ cau mày nhìn thấy lão gia hỏa này, thật là rất không kiên nhẫn. 

- Thần cho rằng Quân Chiến Thiên tội ác tày trời, loạn thần tặc tử, phải tức thời đem ra ngọ môn chém đầu răn chúng! Quân Vô Ý hoang dâm vô sỉ, coi thường quân quy phải lập tức cách chức điều tra, nhốt đánh vào thiên lao, tùy ý tam tư hội thẩm, xử phạt mức cao nhất theo pháp luật! Về phần Quân Khương Lâm hành vi bỉ ổi, xấu xa dơ bẩn tới cực điểm, phải xử lăng trì, lấy đó làm điều răn cho vạn dân theo! Quản Thanh Hàn không tuân thủ nữ tắc (quy tắc ứng xử… của phụ nữ), không biết xấu hổ, phải ban thưởng một ly rượu, một mảnh lụa trắng (cho tự tử đó mà). Như vậy mới cho thế gian thấy rõ quy củ của Thiên Hương thành ta. 

Lão đầu nhi này chính là thật sự quá độc. Lại muốn gi ết chết cả nhà Quân gia! 

Một bên Độc Cô Tung Hoành hai cha con nhếch nhếch miệng, trong lời nói của hắn không có một câu nào nói xử diệt tộc, nhưng xử phạt như vậy, so với xét diệt tộc còn độc ác hơn! Quân gia già trẻ tổng cộng ba người, lại đều bị hắn nếu tên, đều muốn đẩy lên đoạn đầu đài! 

Quân Chiến Thiên cụp đầu vào gối, không quan tâm để ý xung quanh, tựa hồ như là đang ngủ. 

- Thần tán thành! 

- Thần cũng tán thành! 

Chỉ một thoáng trên đại điện đã có một mảng người quỳ gối, sôi nổi yêu cầu hoàng đế nghiêm trị Quân gia. 

Mấy đại thế gia bên trong còn có không ít người do dự nhìn lên, đoán xem tình hình như thế nào. 

Mặt mày hoàng đế bệ hạ càng lúc càng nhăn lại. 

- Bệ hạ, thần nghĩ đến những năm gần đây Quân Chiến Thiên có xu hướng bao che khuyết điểm, sớm mất đi tư cách và phong thái của mộtngười làm trụ cột quốc gia. Nếu có thể mượn cơ hội này diệt trừ Quân gia, lấy lại tác phong và kỷ luật triều cương đối với cơ nghiệp muôn đời của Thiên Hương ta mà nói thực là một việc thật tốt. 

Lời nói của kẻ này làm cho Quân lão gia tử cũng không chịu nổi ngước lông mi lên nhìn. 

Sớm biết rằng khẳng định có người sẽ không bỏ qua cơ hội này mà không ngừng bỏ đá xuống giếng, té nước theo mưa nhưng lại không nghĩ rằng người thứ nhất đứng ra lại là hắn! 

Gia chủ Tống gia, tướng quân đế quốc, nhất đẳng hầu tước, Tống Đức Hải! 

- Tống hầu gia nói rất có lý, thần tán thành. 

Gia chủ Mạnh gia Mạnh Hữu Vĩ đứng dậy. Vẻ mặt bi phẫn đến kịch liệt! 

- Quân Chiến Thiên hiện giờ đã là tội đồ của đế quốc, không trừ bỏ thì thật khó an thiên hạ, khó mà giữ vững triều cương, còn chưa diệt trừ diệt thì khó mà thu phục điều tiếng của người trong thiên hạ! Mong bệ hạ nén thương đau, quyết tâm sớm làm một cái quyết đoán! 

- Mong bệ hạ nén thương đau, quyết tâm sớm làm một cái quyết đoán! 

Mọi người tại chỗ cùng hô to, thanh âm vang vọng khắp nơi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi