QUAN LỘ THƯƠNG ĐỒ

Tiêu Tấn Thành do dự:

- Ông Trương thực sự muốn thôi phụ trách phòng hải ngoại?

- Sao, có nghi vấn à?

Trương Khác bình thản gật đầu:

Thành Hán Chương cười nói:

- Xem ra Cẩm Hồ tìm hiểu rất tỉ mỉ rồi.

Đây vốn là chức vụ vốn chuẩn bị cho Lưu Minh Huy, tiếc rằng hắn nhảy sang Khoa Vương, trong nội bộ Cẩm Hồ không tìm được nhân thủ phù hợp.

Trước đó Trương Khác chỉ tiếp xúc với Tiêu Tấn Thành một lần, Đinh Hòe cũng chỉ năm sáu này, còn xa mới đủ giao cho hắn trọng trách như thế.

Ở phương diện dùng người, Trương Khác luôn quyết đoán mạnh mẽ, không bao giờ nhùng nhằng, như trước kia Lưu Minh Huy vừa mời Tô Tân Đông và Đinh Hòe từ Vạn Yến sang, Trương Khác liền đem hết trọng trách lên người bọn họ, đừng nói bọn họ không hiểu ngay cả bản thân họ không hiểu.

Công tác tiền kỳ trong hợp đồng thuê ba năm của Tiêu Tấn Thành không ngờ lại là ở hai nước Nhật Hàn, nơi có thị trường điện tử hoàn thiện nhất.

Đúng là một việc không hề nhẹ nhàng.

Thành Hán Chương ngạc nhiên hỏi:

- Cẩm Hồ sẽ có sản phẩm điện tử mới sao?

- Đương nhiên, với trình độ kỹ thuật của Sony, Toshiba, Panasonic của Nhật, LG - Samsung của Hàn, Cẩm Hồ muốn dựa vào sản phẩm điện tử hiện có tiến vào thị trưởng của họ thì đúng là ảo tưởng.

Tiêu Tấn Thành và Thành Hán Chương gật đầu.

Nhưng Trương Khác lại không nói tiếp nữa, chỉ nhìn bọn họ lại nhìn hợp đồng.

Hai người kia hiểu ý tứ của Trương Khác, khi nào bọn họ ký vào hợp đồng mới có cơ hội tiếp xúc sâu hơn với cơ mật thương nghiệp hạch tâm cả Cẩm Hồ.

Trương Khác lấy ống bút của Đinh Hòe đặt trước mặt bọn họ.

Thành Hán Chương cười khổ, lấy ra một cái bút bi, đây là bản hợp đồng hắn không thể từ chối.

Tiêu Tấn Thành còn có chút do dự, công việc trong hợp đồng cách quá xa việc hắn làm trước đó, tự tin là một chuyện, nhưng tự tin phải có cơ sở nếu không nó thành mù quáng, đây chắc chắn là công việc đầy thách thức, nhưng suy nghĩ một lúc, hắn vẫn đặt bút ký vào hợp đồng.

Đinh Hòe cười đứng dậy nhiệt tình đứng dậy bắt tay từng người:

- Hoan nghênh gia nhập Cẩm Hồ, Khác thiếu gia luôn mong đợi hai cậu gia nhập, hai cậu không cần gọi ông Trương làm gì cho xa lạ, cứ gọi là Khác thiếu gia là được.

Trương Khác chỉ cười, đưa tay lên bảo hai người họ ngồi xuống nói chuyện:

- Lời hoan nghênh tôi không nói thêm nữa, đám lão Đinh còn nói chuyện bị tiệc rượu chào mừng, tôi thấy để tối hẵng hay.

Lúc nãy ký tên, tay Thành Hán Chương hơi run, lúc này đã trấn tĩnh lại, nói:

- So với tiệc rượu tôi mong được hiểu thêm về Cẩm Hồ hơn.

Trương Khác nhận lấy cặp hồ sơ từ Đinh Hòe, đặt lên bàn:

- Cẩm Hồ một mình phát triển ra máy mẫu siêu cấp VCD, nhưng không một mình hưởng thụ lợi nhuận thị trường, trừ muốn máy mới mau chóng được phổ biến trên thị trường, thì với thực lực kỹ thuật còn mỏng của Cẩm Hồ, không thể độc lập hoàn thiện sản phẩm một cách mau chóng, đó là nhân tố quan trọng khiến Cẩm Hồ liên kết với TI, C-Cube phát triển chip giải mã đời ba, Cẩm Hồ chỉ chiếm 18% lợi nhuận từ đó, nếu là hai anh có phải hơi không cam lòng không?

Hai người kia cùng gật đầu, Trương Khác nói tiếp:

- Ngay từ đầu tôi đã nói với hai anh, sau khi Cẩm Hồ mua ESS, nhiệm vụ đầu tiên là khai phát chip giải mã độc lập hoàn chỉnh, đây là tư liệu sản phẩm nguyên mẫu của Cẩm Hồ, trong đó M-1 là là máy nghe nhạc, mặc dù dùng chip giải mã hiện nay cũng miễn cưỡng có thể, song tôi muốn có sản phẩm với chất lượng cao hơn nữa...

Tài liệu phân biệt ghi chú " tiến độ nghiên cứu máy mẫu U1" và "tiên độ nghiên cứu máy mẫu M1"

Nếu yêu cầu không cao, chip giải mã của đầu đĩa trực tiếp dùng cho MP3 cũng được, nhưng chất lượng âm thanh rất kém.

Hiện Cẩm Hồ đã phát triển ra máy mẫu MP3 và USB.

Kỹ thuật Usb tương đối đơn giản hơn, chỉ là một số kỹ thuật Flash memory độc quyền nắm trong tay Sony và Samsung.

Mp3 mặc dù đưa ra máy mẫu, nhưng chất lượng rất bình thường, nhiều kỹ thuật Cẩm Hồ đang trong giai đoạn mày mò và tích lũy.

Cẩm Hồ có thể ủy thác cho công ty chuyên nghiệp như TI, C-Cube phát triển chip chuyên môn, song như thế kỹ thuật quan trọng không thể nắm trong tay mình, lợi nhuận cũng phải chia ra phần lớn.

Cho nên Trương Khác mới muốn mua ESS như vậy, thậm chí khi đàm phán với TI và C-Cube, vì không để hai công ty này hạn chế Cẩm Hồ mua ESS, Trương Khác phải nhường ra một phần lợi ích.

Thành Hán Chương mím miệng suy nghĩ, không biết phải dùng lời lẽ nào cho thích hợp:

- Mấy hôm nay chúng tôi gặp quá nhiều bất ngờ rồi, hai sản phẩm điển tử này đúng là thứ vũ khí sắc bén đề Cẩm Hồ nhảy vào thị trường hải ngoại. Như vậy ESS, à không nên nói là viện nghiên cứu Cẩm Hồ, nhiệm vụ chủ yếu cũng là tiếp tục khai thác phát triển hai sản phẩm này?

Trương Khác nhìn Đinh Hòe:

- Chuyện kỹ thuật do lão Đinh an bài.

Đinh Hoe lên tiếng:

- Chip giải mã đời một đời hai ở phương diện giải mã âm tần không có gì nổi bật, may là chip giải mã đời ba chúng tôi đưa ra đề cao lên tầm tương đối, muốn nghiên cứu chip giải mã chuyên môn cho MP3 sẽ giảm bớt độ khó đi rất nhiều. Đương nhiên chuyện có nhanh chậm hoãn gấp.

- Có tổng bộ cung cấp phương án kỹ thuật hoàn chỉnh việc này đúng là không khó lắm...

Thành Hán Chương nói tới đây thì ngừng lại, suy nghĩ một lúc, trước ông chủ mới phải thể hiện một chút:

- Tôi cần nửa năm.

Trương Khác gật đầu, nóng vội chỉ tổ hỏng việc, việc khai thác thị trường Nhật Hàn không thể gấp gáp, nửa năm sau đưa ra sản phẩm chính thức là y đã hài lòng lắm rồi.

Có được vũ khí sắc bén này, Tiêu Tấn Thành khôi phục lại tự tin về chức vụ tổng giám đốc vận hành hải ngoại, nói:

- Sản phẩm mới ít nhất cần nửa năm nữa mới ra đời, thành lập công ty tiêu thụ không cần quá sớm, trước đó phải dựng lên bộ khung phòng vận hành hải ngoại đã, không biết chúng tôi có nhiệm vụ cấp thiết gì cần hoàn thành không?

Trương Khác gật đầu:

- Mục tiêu của Cẩm Hồ là trở thành doanh nghiệp điện tử tiêu dùng hàng đầu, nên ngoại trừ lập nên bộ khung cho phòng hải ngoại, còn thiết lập viện nghiên cứu kỹ thuật tại Chiba Nhật Bản, tìm hiểu doanh nghiệp điện tử nắm kỹ thuật tương quan..

~~~~~~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~~~

“Đàm phán cam go” kéo dài tới tận 10 ngày, đến 22 tháng 1, TI, Phillips, C-Cube, Ái Đạt, Minh Luân cuối cùng tuyên bố năm doanh nghiệp điện tử hợp cách là Tân Khoa, Bộ Bộ Cao, Ái Đa, Kim Chính, Vạn Lợi Đạt cùng Tân Nguyên tam dự thử nghiệm máy mới, do Ái Đạt cung cấp máy mấu, do Phillips, C-Cube, Minh Luân cung cấp thiết bị chủ yếu dành cho thử nghiệm.

Trước đó giới truyền thông đều dự đoán Ái Đạt dùng sức ảnh hưởng của mình đẩy Tân Khoa ra khỏi vòng sáu doanh nghiệp thử nghiệm, dù sao hiện giờ Tân Khoa là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của Ái Đạt.

Tân Khoa lại chọn dùng chip giải mã của Sony, bị bài xích khỏi siêu cấp VCD, Sony cũng đã tuyên bố bỏ hạng mục chip giải mã, nhà máy sẽ chuẩn sang hoạt động khác, làm Tân Khoa bị ảnh hưởng cực lớn, đó là nguyên nhân chủ yếu khiến một tháng qua lượng tiêu thụ đầu đĩa của Tân Khoa xuống dốc, chỉ cần Ái Đạt gây chút trở ngại, Tân Khoa sẽ rất thê thảm.

Nhưng tất cả dự liệu đều sai hết, chính Tiêu Vương Khoa Vương mới bị gạt ra ngoài danh sách.

Trong việc thử nghiệm máy mới Ái Đạt sớm đã tích lũy đủ kinh nghiệm, vì mau chóng để máy mới được đưa ra thị trường, Ái Đạt không giữ làm của riêng mà đem toàn bộ công khai miễn phí cho sáu doanh nghiệp kia.

Cùng với khái niệm Siêu cấp VCD được tung ra, tiêu thụ VCD bị đình trệ toàn diện, các nhà máy đầu đĩa đều tỉnh táo nhận ra, thời gian để tiêu thụ hàng tồn kho không còn nhiều nữa, giá bán đầu đĩa VCD tụt giảm xuống dưới 2000 đồng mỗi máy, kéo được lượng tiêu thụ lên, nhưng với các nhà máy vừa và nhỏ thì đã không còn lợi nhuận gì nữa.

Chi phí vận hành thị trường của Khoa Vương quá cao, lượng tiêu thụ không tăng lên, chia đều ra mỗi máy thì chi phí không kém gì các nhà máy các nhà máy vừa và nhỏ kia, bọn họ cũng chẳng có lợi nhuận gì.

Tạ Kiếm Nam vì thế bị ép chấp nhận điều kiện của Tân Quang, dùng 10 triệu tham gia thử nghiệm máy mới với Tân Nguyên, hắn hiểu, ngày bảy doanh nghiệp lấy Ái Đạt đứng đầu kia đưa ra siêp cấp VCD là ngày VCD dần bị đẩy khỏi thị trường.

Nếu Khoa Vương không theo kịp vước tiến, không chỉ lượng tiêu thụ sụt giảm, mà ảnh hưởng xấu tới thị trường cũng là điều Khoa Vương không gánh chịu nổi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi