QUAN MÔN


Tác dụng của thuốc kích thích phát tác cực nhanh, cơ hồ đã đem toàn bộ khí lực của nàng biến thành nhu cầu dục vọng của thân thể, giống như biết bao năm đói khát, mà trước mắt Lâm Uy đã biến thành mơ hồ, hình ảnh chao đảo không còn nhìn thấy rõ.
Mí mắt Mộc Uyển Dung đã không còn chống đỡ được nữa, cánh tay mềm yếu vô lực, chẳng khác gì một tiếng gọi mời.
- Hắc hắc, loại thuốc này đúng là mạnh, đồ nhập khẩu đúng là rất tốt.
Lâm Uy nhìn thấy, biết rõ chuyện này đã thành công.
Hắn cũng biết tình huống của mình, nếu như không bỏ thuốc kích thích cho Mộc Uyển Dung, đoán chừng nếu hắn xông lên làm bậy nhất định sẽ bị Mộc Uyển Dung tát bay đi ra.
Nhưng hiện tại dược lực đang phát tác trong thân thể Mộc Uyển Dung, căn bản không cách nào ngăn cản được hắn, hoặc là nói sau khi chất thuốc bắt đầu có tác dụng trong thân thể nàng, nàng nhất định phải được giải quyết nhu cầu của bản thân, đến lúc đó chỉ cần nhìn thấy bất kỳ nam nhân nào cũng muốn kéo lên giường với mình.
Nếu không làm như vậy, cũng không thể hòa tan được chất thuốc trong người, lại không xóa được nhu cầu dục vọng trong cơ thể, không giúp cho thân thể được hoàn toàn phóng thích.
Lâm Uy xé mở áo sơ mi của Mộc Uyển Dung, bộ ngực đầy đặn của nàng lập tức bị bật ra, chiếc áo lót sậm màu bó chặt căng cứng.
- Kháo, con đàn bà lẳng lơ này thật không biết đã cho bao nhiêu người sờ qua, đã biến thành lớn như vậy rồi!
Lâm Uy nhìn thấy hít sâu một hơi, hơn hai năm không gặp Mộc Uyển Dung biến hóa xác thực rất lớn.
Thân thể trắng như tuyết cùng nội y màu tím sậm tôn lên lẫn nhau, xác thực khiến cho người có cảm giác thị giác vô cùng sung sướng.
Trong miệng Lâm Uy lẩm bẩm, bàn tay cũng không thả chậm, lập tức đã kéo cả váy của Mộc Uyển Dung cởi xuống.
Trong mắt hắn Mộc Uyển Dung chỉ là người đàn bà bình thường, năng lực bản thân mặc dù có một chút nhưng không giỏi bao nhiêu, mấy năm nay nếu được đề bạt nhanh như vậy hơn phân nửa là vì nằm chết gí trên giường của lãnh đạo, nếu không làm sao giải thích được vì sao người ta lại tận hết sức đề bạt cho nàng đây?
Muốn nói có tiền chạy chức quan cũng được, nhưng tình huống gia đình Mộc Uyển Dung hắn cũng hiểu được, tối đa chỉ là một gia đình trung lưu mà thôi, căn bản không có bao nhiêu tài chính đi thao tác chuyện chức quan này, cho nên khả năng duy nhất là Mộc Uyển Dung dùng thân thể để trao đổi rồi.
Là nữ tính quan trường rất có tư sắc, muốn thăng quan, loại phương thức như vậy có hiệu quả nhanh nhất.
- Tránh ra…không được…
Thần trí của Mộc Uyển Dung có chút không rõ, nhưng vẫn gắng gượng mê sảng kêu lên.
- Hắc, cũng không phải không có làm qua, hiện tại chúng ta còn là vợ chồng kia mà!
Lâm Uy cười hắc hắc, cởi dây nịt kéo quần xuống đất, lộ ra đôi chân đầy lông.
Cảm xúc của Lâm Uy đã rất cao, nhưng Mộc Uyển Dung không ngừng giãy dụa trên sô pha không chịu phối hợp, khiến cho Lâm Uy phi thường căm tức, liền bỏ chạy vào phòng rút tấm ra giường cuốn lại thành dây thừng trói ngược hai tay Mộc Uyển Dung ra sau lưng.
Vốn còn định cởi giày của nàng ra, sau đó hắn chợt nghĩ lại liền bỏ qua chuyện này, lại đem đùi của nàng tách ra, đặt lên hai bên tay vịn sô pha.
Lúc này nhìn vào chỉ thấy vì chất thuốc tác dụng nên chiếc quần nhỏ mỏng màu tím đã ướt đầm đìa.
Lâm Uy đột nhiên cảm giác tư thế này của Mộc Uyển Dung phi thường mê người, liền lấy cameras đã chuẩn bị sẵn chụp xuống vài tấm hình.
Làm xong những việc này, Lâm Uy đã cảm thấy phải tận tình hưởng thụ một chút quyền lợi làm chồng của hắn rồi.
- Con đàn bà lẳng lơ, chồng yêu quý của cô đến đây…
Lâm Uy nâng cao hạ bộ đã cứng rắn muốn hướng bên dưới ấn xuống.
- Phanh…
Cửa phòng đột nhiên bị người đá văng ra, Lâm Uy nghe được thanh âm kinh hãi quay đầu lại nhìn xem, liền nhìn thấy Diệp Khai xuất hiện ngay bên ngoài phòng đang nhìn thẳng vào hắn.
- A…
Lâm Uy hoảng sợ kêu lên.
- Đồ khốn!
Diệp Khai thấy được tình hình bên trong phòng, lập tức nổi trận lôi đình.
Mộc Uyển Dung tới đây làm gì hắn hiểu thật rõ ràng, bây giờ nhìn thấy tình cảnh như vậy đương nhiên hắn liền biết được chuyện gì đang xảy ra.
Chỉ nhìn thấy gương mặt đỏ bừng không chút bình thường của Mộc Uyển Dung cũng đã biết nàng bị Lâm Uy bỏ thuốc kích thích.
Thật không ngờ tên khốn Lâm Uy này lại vô sỉ tới như vậy, trách không được Mộc Uyển Dung không hề có chút lưu luyến muốn ly dị với hắn, chuyện này nếu đặt lên người của ai cũng không cách nào chịu đựng nổi.
Diệp Khai xông vào, Lâm Uy vừa đứng lên chuẩn bị nói chuyện, đã bị Diệp Khai vung bàn tay tát bay, thân thể Lâm Uy đập mạnh lên vách tường phát ra thanh âm “bành” thật lớn, sau đó không biết lăn tới góc nào, đã lập tức bất tỉnh nhân sự.
- Súc sinh!
Diệp Khai mắng to một câu, cũng không thèm để ý Lâm Uy chết sống, chạy tới nâng Mộc Uyển Dung lên.
Vừa dùng một tay xé rách ra giường trói tay nàng, hắn định dìu nàng đi ra ngoài.
- Nha…
Ai biết Mộc Uyển Dung lại giống như con rắn nước đã ôm cứng thân thể của hắn, khiến cho Diệp Khai luống cuống tay chân.
- Ai, tên khốn Lâm Uy này thật sự là không bằng cầm thú, rõ ràng dám chơi bỏ thuốc!
Diệp Khai đau đầu vô cùng, bị Mộc Uyển Dung cọ xát khiến trong lòng hắn cũng rối loạn, hắn vừa đẩy nàng ra nhưng không cẩn thận đụng tới quần lót của nàng, cảm thấy một mảnh ướt đẫm, hiển nhiên nàng đã bị trúng thuốc rất nặng rồi.
Thân thể Diệp Khai bị thân thể Mộc Uyển Dung dây dưa quấn quýt khiến cho hắn cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, bèn thuận tay cầm lên một chén trà trên mặt bàn ực mạnh một hớp, lúc này mới cảm thấy tốt hơn một chút.
Ánh mắt của hắn thoáng nhìn sang bên cạnh, liền thấy được cameras đặt một bên, màn ảnh đang mở ra.
Không cần đoán cũng biết được dùng làm gì, Diệp Khai không khỏi cảm thấy oán hận hành vi vô sỉ của Lâm Uy, hắn làm như vậy tuyệt đối sẽ hoàn toàn hủy diệt Mộc Uyển Dung, hiện tại Mộc Uyển Dung xem như là người của Diệp hệ, nếu để cho hắn làm được thành công, đủ làm hao tổn một thành viên của Diệp gia, đây là chuyện mà Diệp Khai tuyệt đối không cho phép.
Nhưng hiện tại Diệp Khai cũng bất chấp những chuyện này, hắn thu thập quần áo của Mộc Uyển Dung bỏ vào trong một chiếc túi lớn, sau đó dùng áo khoác ngoài bao phủ thân thể nàng, bế nàng đi nhanh ra khỏi phòng.
- Tiên sinh, anh đang làm gì?
Nhân viên phục vụ dưới đại sảnh nhìn thấy Diệp Khai ôm một nữ nhân đi ra, không khỏi đi tới dò hỏi.
- Cút!
Diệp Khai quát to một tiếng, làm người kia hoảng sợ.
Trong lúc người kia còn chưa kịp phản ứng, chỉ thấy Diệp Khai đã bế nữ nhân kia đi ra khỏi khách sạn, lên chiếc Hummer việt dã lái đi mất.
Thân thể Mộc Uyển Dung không ngừng giãy dụa ở băng ghế phía sau, trong cổ họng phát ra từng đợt thanh âm rên rỉ đầy gợi cảm mê hồn.
Diệp Khai cảm giác mình có chút khó chịu nóng nực, tựa hồ trong thân thể hắn cũng có một loại cảm giác vô cùng kỳ dị đang thiêu đốt lên, như đang muốn tranh đoạt quyền điều khiển thân thể của chính mình.
- Không xong, nhất định là trong nước trà khi nãy có vấn đề!
Diệp Khai lập tức ý thức được chuyện này.
Dù sao sức chống cự của Diệp Khai vẫn rất mạnh, hắn cố gắng ngăn chặn xao động trong thân thể, đem xe lái cực nhanh về thẳng trong nhà mình.
Một đường xuyên qua mấy trạm gác, đi lên núi, lúc này Diệp Khai cảm thấy cỗ lửa dục trong thân thể dâng tràn lên, càng ngày càng không thể áp chế.
Hắn cảm giác được không cách nào khống chế được nữa, lập tức cho xe rẽ ngang tấp vào một con đường nhỏ, trực tiếp lái thẳng vào khu rừng cây rậm rạp bên trong.
Rừng cây rất ẩn mật, đủ che chắn ánh mắt từ bên ngoài.
Diệp Khai thở hổn hển, hơi nới lỏng cổ áo, cảm thấy không còn cách nào áp chế được lửa dục dâng lên trong người.
- Đây là…mệnh trung chú định ah…
Diệp Khai lắc đầu nhìn thoáng qua Mộc Uyển Dung đang nằm ở băng ghế sau không ngừng uốn éo giãy dụa, trong lòng thở dài.
Củi khô gặp lửa nóng, tự nhiên lập tức bùng cháy dữ dội.
Diệp Khai cởi bỏ nội y còn sót lại trên người Mộc Uyển Dung, hai người lập tức ôm chặt cùng một chỗ.
Tựa hồ cả hai đều hoàn toàn dựa vào bản năng mà cử động, rất nhanh quanh xe dâng lên sương mù, đem toàn bộ cửa kính xe Hummer bao phủ trở nên mông lung lên.
Nếu như có người đi ngang qua bên ngoài, nhất định sẽ phát hiện thân xe rộng rãi thô mỹ kia đang không ngừng rung động nhún nhảy vô cùng có tiết tấu.
Không biết đã trôi qua được bao lâu, điện thoại của Diệp Khai chợt vang lên.
Hắn mang theo hai bộ điện thoại, một bộ ở trên người, còn một bộ đặt trong xe, nếu như nhị lão gia tử gọi không thông bộ điện thoại trên người hắn, sẽ gọi tới bộ điện thoại trong xe.
- A…còn một chút chuyện phải xử lý, tối nay khẳng định sẽ trở về mà…
Diệp Khai đáp lại vài câu sau đó cúp máy.
- Trong nhà thúc giục anh về sao?
Hai cánh tay trắng nõn từ sau lưng hắn quấn tới, ôn nhu ôm thân thể của hắn.
- Phải, đã hẹn buổi tối cùng gia đình ăn cơm uống rượu.
Diệp Khai gật đầu nói, sau đó hắn có chút tò mò hỏi:
- Như thế nào của em lại giống như mấy cô thiếu nữ còn nguyên vẹn vậy, chặt chẽ như thế?
- Trời sinh thì em đã vậy rồi, mấy năm nay cũng không có ai…
Mộc Uyển Dung có chút ngại ngùng đáp.
- Như vậy là đặc thù nha…
Diệp Khai có chút cảm khái nói:
- Đây chính là vạn người không một đấy.
- Cái gì là đặc thù?
Mộc Uyển Dung có chút tò mò hỏi thăm.
- Chính là…
Diệp Khai tùy tiện đáp vài câu, sau đó hỏi:
- Trước kia Lâm Uy chịu nổi em sao?
- Đừng nhắc tới hắn…
Nhắc tới Lâm Uy, sắc mặt Mộc Uyển Dung thật khó xem:
- Hắn chính là tên súc sinh!
Sự tình hôm nay quả thật làm cho Mộc Uyển Dung cảm thấy phi thường phẫn nộ, nếu không phải Diệp Khai tới kịp lúc, nàng nhất định sẽ bị Lâm Uy cưỡng bức, tuy trên danh nghĩa vẫn còn là vợ chồng, nhưng đã sớm không còn chút tình cảm, nếu xảy ra loại chuyện này, còn bị Lâm Uy chụp hình, Mộc Uyển Dung thậm chí muốn tự tử chết cho xong.
- Ngay cả năm phút thời gian hắn cũng không giữ nổi…
Một lát sau, Mộc Uyển Dung có chút xấu hổ nhỏ giọng nói với Diệp Khai.
- Năm phút đồng hồ…
Diệp Khai nghe xong, lập tức nở nụ cười:
- Khó trách hai người đều không có con cái, nhà gái còn chưa kịp hưng phấn lên, hắn đã héo, đương nhiên là khả năng mang thai không lớn.
- Đừng nhắc loại chuyện này, nhắc tới thật buồn nôn!
Mộc Uyển Dung có chút không tình nguyện nói.
Nói tới cũng thật sự kỳ quái, bị Lâm Uy chọc ghẹo nàng chỉ cảm thấy giận dữ không chịu nổi, nhưng hiện tại ở chung một chỗ với Diệp Khai, thân thể hai bên còn quấn chặt lấy nhau chưa ly khai nhưng Mộc Uyển Dung lại không cảm thấy có chút nào không ổn.
Cảm xúc của phụ nữ đúng thật là vô cùng kỳ quái.
- Kỳ thật mặc dù anh có vài nữ nhân, nhưng chưa từng làm qua với phụ nữ có chồng.
Diệp Khai nhìn Mộc Uyển Dung nói:
- Hôm nay xem như đã phá giới rồi.
Diệp Khai ở trong loại chuyện nam nữ này cũng rất có nguyên tắc, vào trong tay hắn đều là những cô gái vẫn còn nguyên vẹn trong sạch, không phải hắn có kỳ thị trong phương diện trinh tiết này, chỉ là ánh mắt của hắn khá cao, bên người lại không thiếu mỹ nữ, nên không cần phải mang lại giày của người khác.
Chỉ là hắn thật sự không ngờ mình lại cùng Mộc Uyển Dung duyên phận đẩy đưa lại đi tới chuyện ân ái với nhau.
- Đây là số mệnh đi, em cũng không nghĩ tới lại cùng với một thanh niên nhỏ hơn mình mười tuổi làm loại chuyện này.
Mộc Uyển Dung cũng thở dài nói.
- Không nghĩ tới hắn lại buồn nôn như vậy!
Vẻ mặt Mộc Uyển Dung giận dữ nói.
Thấy được cameras mà Lâm Uy đã sớm chuẩn bị, hơn nữa viên thuốc kích dục trong trà, Mộc Uyển Dung tự nhiên có thể đoán được chuyện Lâm Uy nói tìm nàng thương lượng ly hôn căn bản chỉ là lời giả dối, hắn muốn nắm lấy bằng chứng nàng lên giường với hắn sau đó mưu đồ mục đích đen tối không thể cho ai biết mà thôi.
Người kia có thể nói từ trong ra ngoài đều đã thối nát, Mộc Uyển Dung thật sự oán hận bản thân mình lúc trước vì sao lại không có mắt lại đồng ý kết hôn với hắn?
- Chủ yếu là vì để cho hắn nhìn thấy địa vị của em đang thăng cao, chuyện này là vì có quan hệ tới việc hôm trước đi dùng cơm.
Diệp Khai nói ra.
Nếu không phải vô tình để Lâm Uy biết rõ Mộc Uyển Dung trèo lên được Diệp gia, Lâm Uy cũng sẽ không áp dụng thủ đoạn cực đoan tới như vậy, dù sao không phải chỉ có một mình Mộc Uyển Dung là nữ nhân, có cần xếp đặt gài bẫy nàng như thế không?
Chính bởi vì để cho hắn nhìn thấy được quyền thế của Diệp gia, cho nên Lâm Uy mới có ý đồ đem mình cùng Mộc Uyển Dung buộc chung một chỗ, cho dù chỉ là quan hệ hôn nhân trên danh nghĩa hắn nhất định cũng phải bám chặt vào, bằng không mà nói đối với hắn là tổn thất lớn.
Thử nghĩ mà xem, trong tương lai khi Mộc Uyển Dung trở thành lãnh đạo cấp tỉnh bộ, thậm chí còn tiến hơn một bước, Lâm Uy lấy tư cách là chồng của Mộc Uyển Dung, hắn sẽ đạt được bao nhiêu lợi ích?
- Lợi ích thật khiến người điên cuồng, Lâm Uy tự nhiên là không tránh khỏi.
Diệp Khai nói ra.
- Cũng may em không bị tổn thất gì, chỉ tiện nghi cho anh mà thôi.
Sắc mặt Mộc Uyển Dung đỏ lên, kỳ thật trong lòng của nàng cũng cảm thấy có chút kỳ quái, vì sao mình bị Diệp Khai làm như vậy nhưng lại không hề cảm thấy có điều gì không ổn, thậm chí còn cảm thấy rất tự nhiên đây?
Nghĩ tới đây, nàng không khỏi có chút động tình lên.
Diệp Khai ngay lập tức cảm nhận được biến hóa của Mộc Uyển Dung. Thân thể của hắn đang bị Mộc Uyển Dung ôm cứng chặt chẽ, nơi kết hợp không ngừng luật động làm cho hắn có một loại cảm giác thoải mái vô cùng kỳ diệu, đây là điều mà trước kia hắn chưa từng thể nghiệm qua, đặc thù quả nhiên là đặc thù.
Hắn rất nhanh cũng dùng phản ứng của mình thay thế ngôn ngữ, hai người tiếp tục quấn quýt với nhau.
Lần này hai người đều ở trong trạng thái thanh tỉnh làm chuyện nam nữ, cảm giác đương nhiên là khác hẳn.
Thật lâu sau, Diệp Khai thở hổn hển khích lệ nói:
- Em thật sự không tệ!
- Anh cũng rất tuyệt!
Mộc Uyển Dung đỏ mặt khen ngợi Diệp Khai.
- Đúng rồi, cuối cùng Lâm Uy ra sao? Anh không đem hắn đánh chết đó chứ?
Mộc Uyển Dung có chút bận tâm hỏi Diệp Khai.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi