QUAN SÁCH

Văn phòng quản lý khu phố Thiên Tâm, hôm nay Bí thư Lỗ tự mình kêu gọi, tất cả mọi người tham gia tổng vệ sinh.

Lỗ Dương đích thân đôn đốc sắp xếp công việc.

Trong phòng họp ở phòng quản lý khu phố.

Trên tay Lỗ Dương cầm một sợi dây thừng, sắp đặt chỗ ngồi, bầy đặt đồ uống, bầy đặt bảng ghi chép tạm thời, tất cả phải thẳng thành hàng, anh ta đích thân kiểm tra.

- Cửa sổ, cửa sổ, lau lại cửa sổ một lần nữa, nhất định không được để còn một hạt bụi nào!
Lỗ Dương chỉ vào cửa sổ hét lên.

Nhân viên lau cửa sổ là một cô gái, cô ta cung kính nói:
- Bí thư, cửa sổ đã lau hai lần rồi!

Lỗ Dương nhíu mày, dùng sức vươn tay cọ cọ cửa sổ, sau đó nhìn lại ngón tay, trên tay không hề bẩn, anh ta gật gật đầu, tương đối vừa ý.

Hôm nay Bí thư Trần đến thị sát văn phòng quản lý khu phố, lãnh đạo đi cùng chính là Phó chủ tịch quận Từ.

Hai vị ủy viên thường vụ Thành ủy chủ yếu đến khảo sát công tác xây dựng đô thị của Thiên Tâm, Lỗ Dương rất coi trọng chuyện này, tất cả các công tác chuẩn bị tiếp đãi, anh ta dường như đều đích thân đến hỏi qua.

Từ phòng họp đi ra, trong vườn đang bầy đặt một bồn hoa mới, anh ta hét lớn chỉ huy hai câu, sau đó lại đi đến cửaa của khu phố để chỉ huy vị trí dán tờ tuyên truyền.

Lỗ Dương chạy lên chạy xuống khắp văn phòng quản lý khu phố, đến đâu cũng có hình ảnh của anh ta.

Lỗ Dương làm cán bộ nhiều năm như vậy rồi, vẫn luôn coi trọng công tác tiếp đón.

Nhất định phải làm tốt công tác tiếp đãi lãnh đạo, để lãnh đạo hài lòng, để lại ấn tượng tốt cho lãnh đạo, đây chính là những lời anh ta thường nói trong các cuộc họp tiếp đãi.

Lỗ Dương nhiều lần giảng ở trong các cuộc họp cán bộ, một địa phương muốn làm tốt công tác phát triển, điều đầu tiên là phải dựa vào lãnh đạo, thứ hai là phải dựa vào quần chúng. Lãnh đạo được anh ta đặt trước quần chúng, đây là đã phạm vào điều kiêng kị.

Nhưng những lời này anh ta thường xuyên nói, nhất là thời Trương Bình Hoa, anh ta nói mà không hề kiêng nể gì.

Theo như lý luận này của anh ta, để lãnh đạo coi trọng, điều đầu tiên là ấn tượng.

Ấn tượng gì là mấu chốt nhất? Công tác tiếp đãi chính là ấn tượng trọng yếu.

Cho dù Lỗ Dương bình thường rất coi trọng việc tiếp đãi, nhưng mà giống như hôm nay, tất cả mọi việc anh ta đều đích thân hỏi đến, toàn bộ công việc tiếp đãi, rất hiếm khi gặp anh ta đích thân bố trí tất cả các công việc.

Như vậy có thể thấy anh ta rất coi trọng việc Trần Kinh đến lần này.

Trong phòng họp, Lỗ Dương kiểm tra lần cuối cùng tình hình bố trí sắp xếp.

- Bí thư Lỗ, tất cả đều theo tiêu chuẩn, hôm nay năm đồng chí của chúng ta bận rộn cả một buối sáng!

Lỗ Dương gật gật đầu. Bỗng nhiên anh ta quay đầu nói:
- Đúng rồi. Điều hòa để bao nhiêu độ?

Thẩm Ý lặng người, không dám khẳng định nói:
- Cái này… có thể là hai mươi năm độ!

- Cái gì mà có thể?
Lỗ Dương nhíu mày
- Công việc làm vẫn chưa tỉ mỉ!

Anh ta dừng một chút nói:
- Lập tức điều chỉnh nhiệt độ xuống hai mươi độ. Xe của Bí thư không nhất định sẽ vào trong sân. Hôm nay anh ta chủ yếu là đến kiểm tra kiến thiết đường phố và xây dựng đô thị. Không ngoại trừ khả năng anh ta sẽ đi bộ đến đây. Bên ngoài thời tiết nóng lực. Nhiệt độ điều chỉnh thấp một chút, anh ta đến mới cảm thấy mát mẻ!

Thẩm Ý nhận lệnh đi sắp xếp.

Lỗ Dương cuối cùng liếc nhìn phòng họp, mím môi. Sau đó mới từ bên trong đi ra.

Vừa đi ra anh ta lập tức triệu tập bộ máy thành viên, tất cả mọi người đều đội trời nắng chói chang đứng chỉnh tể ở ngoài cửa để đón lãnh đạo đến.



Từ Hiểu Chính hôm nay rất cao hứng.

Dọc đường đi anh ta đều đi bên cạnh Trần Kinh, cẩn thận giới thiệu cho Trần Kinh về bố cục và quy hoạch của mấy con phố chủ đạo của Tẩu Mã Hà.

Đường phố ở Tẩu Mã Hà mấy năm trước đã được chỉnh đốn, thay đổi rất lớn.

So với các địa phương lấy công nghiệp chế tạo làm trung tâm ở Hoàn Thành, kiến thiết ở khu trung tâm thiếu quy hoạch, tình trạng thiếu quy hoạch trong bố trí toàn khu công nghiệp, Tẩu Mã Hà có thể coi như không tồi.

Từ Hiểu Chính không khỏi tự hào mà nói:
- Bí thư, nhiều năm qua, Thành ủy và lãnh đạo Ủy ban nhân dân thành phố đã rất quan tâm chú ý đến quy hoạch và kiến thiết của Tẩu Mã Hà. Bọn họ nhìn xa trông rộng, chúng ta cần phải cẩn thận tiến hành, trước mắt đường phố của chúng ta thành quy mô.

Mặc dù mấy con phố này không thể so sánh được so với thành phố lớn như Việt Châu.

Nhưng so với các địa phương khác, chúng ta bây giờ không còn yếu nữa rồi.

Anh ta chỉ chỉ con đường Thiên Tâm nói:
- Bí thư, đây chính là đường Thiên Tâm. Toàn bộ con đường này đều do các chuyên gia nước ngoài thiết kế. Phong cách xây dựng, bố trí xanh hóa, độ rộng đường, sắp xếp đèn giao thông trên con phố này tất cả đều thiết lập theo nguyên tắc hiệu suất. Bây giờ Thiên Tâm trở thành con đường chính của Tẩu Mã Hà chúng ta, ở trên ý nghĩa nào đó mà nói, đây cũng là một tấm danh thiếp của khu chúng ta.

Trần Kinh gật gật đầu, có chút hăng hái nói:
- Ban quản lý khu phố Thiên Tâm không phải ở gần đây hay sao? Chúng ta qua đó xem thế nào?

Từ Hiểu Chính liền gật đầu, nói:
- Được, chúng ta đi xem xem. Bộ máy của ban quản lý khu phố Thiên Tâm là bộ máy xuất sắc bậc nhất ở khu phố trấn huyện của chúng ta. Lỗ Dương làm việc rất cẩn thận, tinh thần trách nhiệm cao, là một người có năng lực!

Từ Hiều Chính dẫn đường, một đoàn người cuồn cuộn chạy thẳng đến văn phòng khu phố Thiên Tâm.

Ở cửa lớn, ở từ phía xa Lỗ Dương nhìn thấy đoàn người Trần Kinh đi đến.

Anh ta dặn dò những người ở phía sau đứng tại chỗ nghiêm trang.

Một mình anh ta chạy đến bên Trần Kinh.

Từ Hiểu Chính chỉ chỉ mặt Lỗ Dương, nói:
- Bí thư, đây chính là Lỗ Dương. Xem ra hôm nay bọn họ đã có chuẩn bị rồi!

Lỗ Dương chạy đến trước mặt mấy người Trần Kinh đang thở hồng hộc, nhưng anh ta không để ý, nhiệt tình nói:
- Bí thư, Chủ tịch quận Từ, hoan nghênh, hoan nghênh, ban quản lý khu phố của chúng tôi hôm nay thật là vinh hạnh, một lúc được tiếp đón hai vị lãnh đạo quận.

Từ Hiểu Chính giả vờ cả giận nói:
- Hay cho Lỗ Dương anh, tin tức của anh thật là nhanh nhậy! Làm sao anh biết được hôm nay Bí thư và tôi sẽ đến đây?

Lỗ Dương cười ngu ngơ, khéo léo nói:
- Ban quản lý khu phố Thiên Tâm chúng tôi lúc nào cũng chuẩn bị hoan nghênh các vị lãnh đạo đến làm công tác thị sát.

Trần Kinh thản nhiên cười cười, nói:
- Bí thư Lỗ quá khách sáo rồi. Tôi nghe Chủ tịch quận nói xây dựng đô thị của chúng ta làm rất tốt, nên nhất thời nảy ra ý định muốn cùng anh ta đến tham quan, xem xét, các anh làm long trọng như vậy, hao tốn tiền của a!

Lỗ Dương cười nói:
- Bí thư, chúng tôi cũng không hề khách khí. Biết anh sắp đến, chúng tôi là nước đến chân mới nhảy, anh vừa lòng mới chính là mục tiêu công việc của chúng tôi.

Mấy người nói chuyện vài câu chẳng mấy chốc đã đến lầu dưới văn phòng quản lý khu phố.

Lỗ Dương nhiệt tình mời các vị lãnh đạo vào trong sân.

Từ xa đã chỉ huy người đi sắp xếp phòng họp, dưới sự sắp xếp của anh ta, Trần Kinh cùng với những người đi cùng vào trong phòng họp nghỉ ngơi.

Trong phòng họp thật mát mẻ, sạch sẽ, toàn bộ bộ máy ở Thiên Tâm bao gồm Chủ tịch hội đồng nhân dân, thành viên mặt trận Tổ quốc toàn bộ ngồi ở trong phòng, bày ra bộ mặt chờ đợi nghe Bí thư Trần chỉ thị.

Lỗ Dương đi đến ân cần nói:
- Bí thư, các đồng chí của chúng ta đều ở đây, hay là anh phát biểu vài lời với mọi người ở đây.

Tình hình trở thành như vậy, Trần Kinh dường như cảm thấy mình không phát biểu lời nào cũng không được rồi.

Trần Kinh giơ tay cầm cầm micro, nói:
- Chào các đồng chí trong bộ máy quản lý khu phố Thiên Tâm! Hôm nay tôi đến đây đã quấy nhiễu mọi người rồi, rất xin lỗi, thật là ngại quá!

Hắn dừng một chút rồi nói:
- Vừa nãy Bí thư Lỗ của mọi người để tôi phát biểu vài câu cùng mọi người. Vậy tôi sẽ phát biểu hai câu, câu thứ nhất là tinh thần và diện mạo của mọi người rất tốt, nhìn thấy mọi người tôi rất vui. Câu thứ hai, khu phố Thiên Tâm là một nơi rất tốt, văn phòng quản lý khu phố Thiên Tâm rất tốt, nếu như toàn quận chúng ta đều có được tiêu chuẩn như mọi người ở đây, Quận ủy và Ủy ban nhân dân đều có thể yên tâm rồi!

Trần Kinh phát biểu hai câu, hắn liền kết thúc bài phát biểu trong tiếng vỗ tay như sấm.

Hắn phát biểu không được một phút, không hề có một câu chỉ thị nào, cũng không có một câu yêu cầu nào, điều này đối với việc phát biểu của các vị lãnh đạo có thể nói là hiếm có.

Cán bộ văn phòng quản lý khu phố hiển nhiên là chưa gặp qua tình huống như thế này, mọi người đều ngơ ngác nhìn nhau.

Nhưng trong lòng mọi người đa số là đang rất vui mừng.

Vì việc tiếp đãi Trần Kinh, hôm nay bọn họ đã phải bận rộn cả buối sáng.

Nếu như Trần kinh lại lần nữa nói dài dòng nữa, đối với bọn họ chính là thống khổ và dày vò.

Trong giới quan trường, rất nhiều cán bộ đều sợ đi họp, vì hễ cứ đi họp, rất nhiều việc nội dung không liên quan gì đến bọn họ, nhưng bọn họ lại phải tỏ ra thái độ nghiêm túc để nghe.

Nếu như lãnh đạo phát biểu, phía dưới rì tai thì thầm, buồn ngủ, lẽ nào lãnh đạo không coi lãnh đạo ra gì sao?

Không phải cường điệu mà nói, rất nhiều cán bộ coi đi họp như là ngồi tù, thật như là ngồi trên đống lửa, sống một ngày mà như một năm.

Bây giờ Trần Kinh nói rất đơn giản mấy câu, hiển nhiên là vừa ý với ý tứ của bọn họ.

Từ Hiểu Chính phản ứng rất nhanh, anh ta tiến đến bên cạnh Lỗ Dương nói:
- Lão Lỗ, cho mọi người giải tán đi. Mấy vị cán bộ chủ đạo các anh ở lại một lúc, chúng ta nói chuyện riêng một lát.

Lỗ Dương liền vội đứng dậy gọi mấy cái tên, còn tất cả các người khác đều cho ra về.

Rất nhanh trong phòng hội nghị của văn phòng quản lý khu phố đông nghịt chỉ còn lại ba người.

Nhân vật đứng đầu Đảng, Chính phủ và thêm một vị Bí thư Đảng ủy, mọi người đều đi rồi, quy mô của buổi hội nghị được thu nhỏ, không khí cũng hòa hợp hơn rất nhiều.

Từ Hiểu Chính trịnh trọng giới thiệu từng người một trong ba vị cán bộ của Tẩu Mã Hà cho Trần Kinh, Trần Kinh lần lượt bắt tay bọn họ.

Mấy người bọn họ người nào người đấy đều rất kích động.

Từ tư thế của mấy người đó cho thấy, hình như không giống đang giả bộ lắm.

Nghĩ đến cũng đúng với thân phận của Trần Kinh, Trần Kinh ngoài là Bí thư Quận ủy ra, còn là Phó bí thư Thành ủy.

Làm cán bộ văn phòng quản lý khu phố, có thể có cơ hội tiếp xúc gần gũi với lãnh đạo thành phố, bọn họ sao có thể không kích động và vui mừng được chứ?

Lỗ Dương nhìn thấy tình hình này, liền nói:
- Bí thư, các đồng chí của chúng tôi có rất nhiều, tất cả đều rất vui mừng đón tiếp anh!

Trần Kinh khẽ nhíu mày.

Gần đây hắn đều tập trung vào tìm hiểu, âm thầm tìm hiều một số cán bộ có tiếng nói ở Tẩu Mã Hà.

Trong quá trình hắn âm thầm điều tra Lỗ Dương, hắn cũng có thể nói là hiểu được phần nào tính cách của anh ta, cho nên Lỗ Dương tâng bốc rất hay, Trần Kinh cũng chỉ nhíu mày, sắc mặt cũng không có biến đổi gì nhiều lắm.

Nhưng, trong lòng Trần Kinh, rất chú ý để tâm đến lần thị sát ngày hôm nay.

Biểu hiện của Thiên Tâm hôm nay khiến hắn linh cảm.

Rất nhiều lần cán bộ đến khảo sát, thị sát chỉ là lấy đá thử vàng.

Đây là có thể thấy được kinh nghiệm công tác và thái độ công tác rất hoạt bát nhanh nhẹn của cán bộ ở cơ sở

Trần Kinh trước đó, đã âm thầm thị sát vài lần rồi. Mấy lần khảo sát trước, không có một lần nào ra mặt khiến cho hắn vừa ý, lúc đó những tình hình như vậy, khiến cho hắn hạ quyết tâm làm cải cách.

Hôm nay xem tình hình của Tẩu Mã Hà, Tẩu Mã Hà hôm nay hẳn là đã có chuẩn bị, hạ quyết tâm.

Những người đi cùng với Trần Kinh đều thì thầm bàn tán to nhỏ, mọi người đều cảm thấy Trần Kinh rất tốt, công tác thị sát làm rất cẩn thận, khiến cho các đồng chí đều cảm thấy rất phấn khởi.

Trần Kinh rất bình thản tiếp nhận mặt tích cực của bọn họ. Trong lòng hắn, chỉ có suy nghĩ duy nhất về việc chỉnh đốn cục diện của Tẩu Mã Hà.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi