QUAN SÁCH

Địa điểm phỏng vấn Trần Kinh của Miêu Đan Phương chính tại văn phòng của Trần Kinh.

Đối mặt với ống kính máy quay, Trần Kinh tỏ ra vô cùng thẳng thắn, có hỏi liền đáp. Đối với những câu hỏi liên quan tới lĩnh vực kinh tế khu vực, hắn tỏ ra cực kì thông thạo.

Kinh nghiệm phát triển trong lĩnh vực kinh tế của Trần Kinh rất phong phú, hơn nữa hắn còn từng tham gia diễn đàn kinh tế toàn quốc, tham gia công tác nghiên cứu phát triển lĩnh vực kinh tế trong khoảng thời gian tương đối dài, có nhiều quan điểm tiến bộ, rất có tầm nhìn xa.

So với sự nhẹ nhàng và tự nhiên của Trần Kinh, tinh thần Miêu Đan Phương hôm nay rõ ràng không được tốt.

Những câu hỏi cô đưa ra hôm nay liên tiếp mắc lỗi, khiến nhân viên thu hình vô cùng đau đầu.

Quả thực, đầu óc Miêu Đan Phương có phần hỗn loạn, cô tiếp xúc với Trần Kinhthật gần, có khi hỏi mãi hỏi mãi, rồi trong đầu bỗng nghĩ lại đoạn đối thoại của cô và Cao Hà ngày hôm đó.

Cao Hà đúng là kiểu phụ nữ hết thuốc chữa, quen thói lẳng lơ. Tuổi tác chẳng còn trẻ trung gì, mà vẫn dại trai gần chết, nói cái gì mà ở cùng người đàn ông như Trần Kinh cô ta cũng cam nguyện.

Hơn nữa người đàn bà này còn giật dây Miêu Đan Phương để tiếp cận Trần Kinh, còn nói gì đó mà tốt nhất là có thể nảy mầm tình yêu với Trần Kinh, Miêu Đan Phương nghĩ chỉ thấy hoang đường.

Nhưng tiếp xúc ở khoảng cách gần với Trần Kinh rồi,

Khí chất đẹp trai của Trần Kinh, đặc biệt là sự tự tin và trưởng thành trong lời nói của anh, còn cả sự uy nghiêm của lãnh đạo trong từng cử chỉ của anh, đối với kiểu phụ nữ như cô, lực sát thương phải nói là vô cùng lớn.

Người phụ nhữ trưởng thành chính là thích những người đàn ông có khí chất.

Trần Kinh không nghi ngờ gì lại chính là người tình trong mộng mà kiểu phụ nữ trưởng thành luôn mơ ước sở hữu.

Trong hoàn cảnh ấy, Miêu Đan Phương lại nghĩ tới cuộc nói chuyện chị em riêng tư với Cao Hà ngày hôm đó, cảm giác lại hoàn toàn không giống nhau, vì vậy trong lòng có phần hỗn loạn.

Vốn dĩ sắp xếp ghi hình một tiếng, nhưng cuối cùng phải mất gần hai giờ đồng hồ mới tạm coi như hoàn thành.

Trần Kinh thu xếp bí thư Trương Quốc Dân tiễn khách.

Cô ra khỏi phòng làm việc của Trần Kinh, bỗng nhìn thấy một thân hình cao lớn nghiêm nghị đang đứng bên ngoài, một người đàn ông trung niên vóc dáng cao ráo.

Cô hơi ngẩn người ra, rồi lập tức nhận ra người này rõ ràng là cục trưởng cục Công an thành phố Đinh Đắc Quân.

Miêu Đan Phương nhận ra Đinh Đắc Quân cũng coi như có duyên với Cao Hà.

Đinh Đắc Quân từng đau khổ theo đuổi Cao Hà, nhưng Cao Hà lại không tiếp nhận sự theo duổi của anh ta, ngược lại còn rơi vào vòng tay Vệ Hoa.

Nghe nói Vệ Hoa và Đinh Đắc Quân đối đầu rất gay gắt. Cao Hà lựa chọn như vậy, sao có thể không khiến ông ta căm hận cho được?

Lần này sau khi lên nhậm chức cục trưởng, Đinh Đắc Quân ra ngay đòn hiểm thanh lọc tác phong Đảng của cả bộ máy. Đòn này nhắm vào tác phong Đảng, hơn nữa những cơ sở đầu tư vào ngành giải trí như Cao Hà và Miêu Đan Phương ở Hoàn Thành này cũng trở thành trọng điểm mà ông ta quan tâm.

Khoảng thời gian gần đây, cục Công an cứ cách vào ba hôm lại tới kiểm tra giám sát, khiến Cao Hà không khỏi đau đầu.

Mà lần kiểm tra gần đây nhất, chính là lần kiểm tra bất ngờ nguồn thu ngoài từ trung tâm massage chân mà Cao Hà và Miêu Đan Phương đầu tư.

Tình hình ngày hôm đó, tới nay vẫn còn rất sống động trong trí nhớ của Miêu Đan Phương.

Mấy vị cảnh sát mặc cảnh phục, đội mũ, tỏ ra mình đang thi hành nhiệm vụ, khẳng định trung tâm massage chân kinh doanh bất chính, cung cấp dịch vụ không lành mạnh.

Mấy người này yêu cầu Cao Hà và Miêu Đan Phương phải tới cục Công an giải trình, thái độ hết sức kiêu ngạo.

Nếu không phải sau đó Vệ Hoa dẫn người tới đây massage chân, một vị cục phó Trần khác của cục Công an tới hiện trường, sẽ không thể cho qua được.

Cũng chính ngày hôm đó, Miêu Đan Phương gặp được Đinh Đắc Quân.

Ông ta ở vị trí cục trưởng, khi đích thân tới trung tâm massage đưa người đi đã hung hăng không cho Vệ Hoa chút mặt mũi nào. Vệ Hoa lúc đó giận run cả người, nhưng lại không dám nổi đoán.

Ngày hôm đó Đinh Đắc Quân giống như mặt trăng được các vì sao vây quanh, làm mưa làm gió, quả thực khiến người ta chỉ có thể ngưỡng mộ.

Nhưng lúc này, Miêu Đan Phương gặp Đinh Đắc Quân ở đây, ông ta cẩn thận dè dặt như một cậu học sinh, gương mặt mang theo nụ cười tươi tắn thân thiện, tiến tới trước mặt Trương Quốc Dân, nói:
- Thư ký Trương, bí thư Trần có đang rảnh không?

Trương Quốc Dân đáp:
- Cục trưởng Đinh, ngài là lãnh đạo cấp cao… nhưng ngài lại không hẹn trước, nhiều lúc khiến bọn thuộc hạ chúng tôi rất khó xử. Bí thư Trần nổi tiếng bận rộn, ngài cũng không phải không hiểu,…

Trương Quốc Dân ngập ngừng:
- Hay vậy đi! Ngài tới gặp bí thư Trần trước, tôi đành để mấy đồng chí của Tẩu Mã Hà đợi thêm chút nữa vậy!

- Cảm ơn, cảm ơn! Quả thực là ngại quá, tôi tìm bí thư Trần muốn báo cáo một chuyện rất quan trọng!
Đinh Đắc Quân cười vô cùng chân thành.

Trong lúc vô ý, ánh mắt ông ta liếc tới Miêu Đan Phương.

Miêu Đan Phương vội nói:
- Cục trưởng Đinh, xin chào!

Nụ cười của Đinh Đắc Quân không hề héo đi, đáp:
- Chào đại phóng viên! Bí thư Trần của chúng ta cũng quá khiêm tốn rồi! Cô được phỏng vấn anh ấy, phải nói là có phúc phận lắm đấy! Ha ha~

Ông ta cười lớn, trực tiếp đi thẳng về phía phòng làm việc của Trần Kinh.

Miêu Đan Phương mím môi, lòng càng lĩnh ngộ sâu sắc hơn về quyền lực.

Cô chợt cảm thấy Cao Hà đúng là một người lợi hại, gừng càng già càng cay, cô ta rất biết kiếm một người bạn trai có quyền. Nếu như Vệ Hoa không nắm quyền trong tay, dựa vào quả đầu hói của ông ta, cả khuôn mặt đó nữa, Cao Hà sao có thể đặt ông ta vào mắt cho được?

Cao Hà có sự lựa chọn như vậy, Miêu Đan Phương chợt nghĩ lựa chọn ấy đối với mình quả thực khó khăn vô cùng, những chuyện như vậy thực khiến người ta rối trí…



Đinh Đắc Quân chủ động tìm Trần Kinh, tức tốc như vậy có phần nằm ngoại dự kiến của Trần Kinh.

Trần Kinh đích thân rót cho Đinh Đắc Quân một tách trà, nói:
- Lão Đinh, anh thăng quan rồi, tôi vẫn còn chưa chúc mừng anh nữa! Anh tới chỗ tôi thế này, tôi chẳng có gì, chỉ có một ly trà xanh là không thành vấn đề mà thôi!

- Cảm ơn, bí thư Trần khách sáo quá rồi! Trà do đích thân ngài pha, chắc chắn là phải ngon rồi, khiến tôi đây được ưu ái mà lo sợ!
Đinh Đắc Quân nghiêm nghị nhận tách trà, rồi mới chậm rãi ngồi xuống ghế.

Hai người mỗi người một tách trà, cùng hàn huyên, cũng không nhắc tới chuyện công việc.

Trần Kinh là người rất nhẫn nại, sự nhẫn nại của Đinh Đắc Quân chỉ kém hơn một chút.

Mấy lần ông ta đã không kìm được muốn nhắc tới chuyện công tác, nhưng lại cảm thấy khó mở lời.

Gần đây cục Công an tiến hành thanh lọc tác phong Đảng, Đinh Đắc Quân đã bỏ ra rất nhiều công sức, trước đó đã thực hiện kĩ càng công tác chuẩn bị, hơn nữa sau lưng còn có sự ủng hộ mạnh mẽ của Khương Thiếu Khôn, khiến ông ta vô cùng tự tin.

Vốn dĩ, Đinh Đắc Quân có chút kiêng kị với Trần Kinh, ông ta lo lắng nếu như Trần Kinh hiểu được một số tình hình nội bộ cục Công an, có khả năng hắn sẽ can thiệp.

Trần Kinh từng là lãnh đạo hệ thống chính pháp và hệ thống công an, dưới sự lãnh đạo của hắn, cục Cong an đã phá được án buôn lâị 6.23 đặc biệt lớn. Cũng chình nhờ vụ này, rất nhiều cán bộ của cục Công an đã lập công và được khen thưởng.

Vì vậy uy tín của Trần Kinh trong cục Công an rất cao, nếu như Trần Kinh ra mặt can dự vào công tác của cục, Đinh Đắc Quân cũng có phần lo ngại.

Nhưng ông ta lại hàon toàn không ngờ được rằng, Trần Kinh không chỉ không hề can dự, mà còn cổ vũ công tác của cục Công an, đẩy mạnh tuyên truyền và ra chỉ thị xây dựng ba mục tiêu. Ba mục tiêu chỉ thị này của Trần Kinh được giới truyền thông Hoàn Thành ra sức tuyên truyền, cũng khiến Đinh Đắc Quân không ngờ tới được.

Chính vào lúc ông ta không hiểu mọi chuyện rốt cuộc ra sao, trong lòng thầm thở phào nhẹ nhõm,

Chủ tịch thành phố Khương Thiếu Khôn lại gọi một cuộc điện thoại tới kêu ông ta qua đó.

Vẻ mặt Khương Thiếu Khôn vô cùng nghiêm nghị, nhìn thấy Đinh Đắc Quân, liền hất đầu hỏi ông ta phải chăng vẫn chưa liên hệ với Trần Kinh?

Đầu óc Đinh Đắc Quân lúc đó bỗng trở nên mơ hồ, không hiểu tại sao tự dưng Khương Thiếu Khôn lại hỏi tới vấn đề này.

Nhưng cũng rất nhanh, Khương Thiếu Không chỉ ra cục diện khó khăn mà cục Công an sắp phải đối mặt.

Ba chỉ thị mục tiêu này của Trần Kinh quả thực vô cùng lợi hại.

Nhìn qua thì là hắn đang ủng hộ công tác của cục Công an, trên thực tế ba chỉ thị vừa được đưa ra, công tác kiến thiết thanh lọc bộ máy của cục Công an liền không còn chút bí mật nào, mọi thứ đều được phơi bày trước ngọn đèn của truyền thông và công chúng.

Đinh Đắc Quân định nhân hoạt động lần này để thực hiện toan tính của mình, muốn loại bỏ những phe cánh đối lập có nguy cơ đe dọa nguy hiểm.

Hơn nữa, toàn thành phố có nhiều ủy ban cục sở như vậy, chỉ riêng cục Công an là khiến mọi người chú ý, đưa cục Công an lên thành mục tiêu chung, sẽ khiến bao nhiêu kẻ nóng mắt đây?

Đinh Đắc Quân lần đầu lên nhậm chức, tuy rằng anh ta là công an lão thành, nhưng rốt cuộc nội ngoại đề còn rất nhiều nhân tố không ổn đinh khác.

Đặc biệt là Vệ hoa dù sao cũng là ủy viên thường vụ thành ủy, bí thư ủy ban chính pháp, ông ta luôn rình rập mọi động tĩnh của Đinh Đắc Quân.

Dưới cục diện như vậy, tuyên truyền càng dữ dội, đẩy cục Công an lên càng cao, cục diện cục Công an phải đối mặt sẽ càng khó mà lường được.

Nếu như Đinh Đăc Quân không cẩn thận để xảy ra chuyện, rước vào phiền toái, hoặc là nội bộ cục Công an có biến động, chỉ cần động nhẹ một cái, cũng sẽ trở nên khủng khiếp, tới lúc đó ông ta chắc chắn sẽ gánh không nổi.

Khương Thiếu Khôn vén lên một điểm như vậy, Đinh Đắc Quân mới bừng tỉnh ngộ, sau lưng ướt đẫm mồ hôi lạnh.

Chiêu này của Trần Kinh chính là thổi lên rồi hạ sát, nếu như Đinh Đắc Quân không được Khương Thiếu Khôn chỉ điểm, có khi ông ta toi đời lúc nào cũng không biết.

Trần Kinh tính toán quả thực rất xuất sắc.

Ba chỉ thị hắn đưa ra vô cùng đường hoàng, nếu như thành công, ba chỉ thị này của hắn chính là thể hiện tầm nhìn xa trông rộng, hắn cũng sẽ trở thành lãnh đạo tài ba.

Nếu như xảy ra chuyện gì, thì cũng là do đơn vị cấp dưới làm quá công tác, uốn nắn quá mức, hắn trở tya làm mưa, liền có thể trực tiếp truy vấn trách nhiệm các lãnh đạo có liên quan.

Đây chính là một kế sách công khai hoàn hảo.

Đinh Đắc Quân cũng lập tức xin Khương Thiếu Khôn chỉ cho sách lược ứng phó.

Khương Thiếu Khôn trầm ngâm rất lâu không nói gì, phải chừng hơn mười phút sau, ông ta mới lên tiếng:
- Còn có sách lược ứng phó gì nữa? Ngoài việc tăng cường tiếp xúc với lãnh đạo ra, cậu cho rằng còn có kế sách ứng phó nào tốt hơn sao?

Khương Thiếu Khôn thở dài, nói:
- Thanh lọc tác phong Đảng, đây là trọng tâm công tác mà Đảng ủy muốn nắm được. Muốn nắm được công tác này, không có được sự ủng hộ mạnh mẽ và dốc sức hiệp trợ của thành ủy và Ủy ban kỷ luật thì rất khó làm được. Việc đã tới nước này, bản thân cậu cần chủ động, cần chủ động tiếp xúc nhiều hơn với những lãnh đạo có liên quan.

Cần phải báo cáo rõ ràng các vấn đề trong và ngoài cục Công an với các vị lãnh đạo, tranh thủ được sự ủng hộ của họ, cậu rõ những điều tôi vừa nói chứ?

Đinh Đắc Quân ngàoi gật đầu ra chẳng thể làm được gì khác.

Từ chỗ Khương Thiếu Khôn về, ông ta nhốt mình trong nhà buồn bực suốt một ngày, cuối cùng ông ta chỉ có thể hạ quyết tâm tới tìm Trần Kinh, bởi vì ải Trần Kinh này ông ta không thể đi vòng qua được.

Ông ta có thể dựa hơi Khương Thiếu Khôn công kích Nhạc Vân Tùng.

Nhưng nếu như ông ta trở mặt với Trần Kinh, một khi Trần Kinh có cái nhìn không tốt đối với ông ta,

Ông ta sẽ không chỉ khó lòng ứng phó được hắn, mà Khương Thiếu Khôn cũng rất có thể sẽ phải đối mặt với sự liên hợp áp chế của hai vị lãnh đạo thành ủy. Hậu quả mang lại sẽ bung bét hết cả.

- Bí thư Trần, hôm nay tôi tới đây chủ yếu muốn báo cáo với ngài công tác chống tham nhũng trong nội bộ gần đây của cục Công an, ngài…
Đinh Đắc Quân cuối cùng nhịn không được, cuối cùng mở lời nhắc tới vấn đề đó.

Trần Kinh khẽ nhíu mày, khoát tay ngắt lời ông ta:

- Anh đừng vội, chờ một lát để tôi gọi điện cho bí thư Km của Ủy ban kỷ luật đã, vấn đề này ba người chúng ta cùng bàn đi!


DG: dulactieu

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi