QUAN SÁCH

Về tương lai của chính mình, Trần Kinh từng có rất nhiều kế hoạch và tưởng tượng, lúc đó hắn vẫn còn rất trẻ.

Sau khi đi làm, những kế hoạch và tưởng tượng này của hắn đều bị thực tế xé tan nát, ngay cả bản thân hắn cũng vô cùng thê thảm.

Có lần hắn nản chí, cho rằng tiền đồ của mình thật mờ mịt, sau đó, hắn thay đổi thái độ, bắt đầu bắt mình thích ứng với hoàn cảnh, tình hình của hắn có chút chuyển biến.

Bây giờ hắn chính thức gia nhập vào công việc, lại có cách lý giải mới về tư tưởng lai, hắn không còn lập kế hoạch nữa!

<font color="blackViệc hắn không nghĩ tới tương lai <font color="blacknhư thế nào <font color="blackbởi vì việc hàng ngày hắn đối diện cũng đủ <font color="blackđể<font color="blackxử lý rồi, bây giờ ở <font color="blackPhòng <font color="blackLâm nghiệp, hắn sống rất đầy đủ, tự do, hắn cũng tìm được niềm vui trong công việc của mình, làm sao hắn không khát khao tương lai cho được.

Nhưng hắn không nghĩ đến việc này không có nghĩa là lãnh đạo cũng vậy, cũng không có nghĩa người khác cũng như hắn.

Sau khi Trần Kinh báo cáo công việc cho Biện Triệu Nam - Ủy viên thường vụ Huyện ủy, Trưởng ban Tổ chức cán bộ - biết thì y mới nói với Trần Kinh:
Trần Kinh, gần đây bộ máy các đơn vị trực thuộc huyện Lễ Hà của chúng ta vẫn còn bộ phận bộ máy lãnh đạo xã, thị trấn cần điều chỉnh, vấn đề liên quan đến công việc của anh, về mặt tổ chức có thể có suy nghĩ lại, anh có sáng kiến nào về vấn đề này không?

Trần Kinh giật mình, hắn thay đổi suy nghĩ thật nhanh, nói:
Tôi nghe theo sự sắp xếp của tổ chức.

Biện Triệu Nam cười nói:
Anh cố gắng giả bộ ngớ ngẩn đấy à! Là thế này, trước mắt kế hoạch điều chỉnh của chúng ta vẫn đang vạch ra, nhưng vấn đề của anh, tôi tìm gặp lãnh đạo bộ phận, các vị đó đều coi trọng anh, cho rằng chỗ tốt nhất của anh là phải xuống dưới rèn luyện vài năm!

Cá nhân tôi cũng khá đồng ý quan điểm này.

Biện Triệu Nam nói đến khúc này thì ngừng lại một chút rồi nói tiếp:
Tôi là cán bộ đến từ thành phố lớn, tôi vốn không thích ứng được với sinh hoạt và hoàn cảnh nơi đây. Sự tiến bộ của anh trong mấy năm qua, mọi người đều rõ như ban ngày, anh là thanh niên đến từ thành phố lớn, trở thành cán bộ nông thôn, quá trình này thật là giỏi mà!

Nếu để anh làm lãnh đạo ở xã, thị trấn, quá trình này của anh sẽ hoàn hảo hơn, rất có lợi cho sự phát triển sau này và tương lai của anh.

Trần Kinh sửng sốt, cách nói này của Biện Triện Nam thật khiến hắn trở tay không kịp. Trước giờ hắn không nghĩ mình sẽ đi xuống làm lãnh đạo của xã, trước đó hắn không chuẩn bị tốt cho chuyện này.

Nếu là trước đây thì chắc chắn hắn sẽ đưa ra ý kiến của mình, nhưng gần đây, hắn phát hiện mình càng ngày càng giống người của Lễ Hà, chính là lãnh đạo của xã, còn ngại gì nữa?

Biện Triệu Nam nhân cơ hội nói chuyện này, tự mình cầm hai ly lên, chỉ vào một ly trong số đó rồi nói:
Uống thôi! Đây là trà ở Hồng Thổ Pha mà anh tặng tôi, xem ra lời hứa của anh có thể thực hiện được, sau này chỉ cần Hồng Thổ Pha còn sản xuất loại trà này thì tôi không lo không có trà uống nữa rồi.

Trần Kinh cười gượng, nói:
Trưởng ban Biện, việc Hồng Thổ Pha chủ yếu có lợi cho việc coi trọng Huyện ủy và chính quyền, tác dụng của tôi trong đó không lớn.

Biện Triệu Nam cười ha hả nói:
Được rồi, tôi không có sức mà khách sáo với anh! Anh cũng biết tình hình trước mắt của Lễ Hà, khá phức tạp, thời gian giao thoa nhiệm kỳ của bộ máy Huyện ủy cũng sắp đến rồi, vào lúc như thế này, anh phải bình tĩnh một chút ở xã thị trấn, có lợi cho sự phát huy của anh, đây là ý kiến của tôi.

Trần Kinh im lặng không nói, hắn hiểu ý của Biện Triệu Nam, diễn đàn chính trị của huyện Lễ Hà, bây giờ sắp đến nhiệm kỳ mới, càng rối rắm, phức tạp hơn, nhiệm kỳ mới cuối cùng thay đổi thế nào, trong mười ba ủy viên thường vụ, ai đi, ai ở đều không rõ.

Hiện giờ Trần Kinh rất nổi bật, lúc này là do Thư Trị Quốc và Mã Bộ Bình đều rất nhiệt tình với chuyện cải cách lâm trường, nếu bộ máy thay đổi nhiệm kỳ, sớm ngày nào tốt ngày ấy, thì lúc đó có kết cục gì ai mà biết trước?

Căn cứ tại Lễ Hà của Trần Kinh khá mỏng, sự nổi bật bây giờ của hắn đều dựa vào hắn mà có được, không có mục đích đầu cơ trục lợi.

Lúc này đây, nếu Trần Kinh có thể tìm thấy cơ hội xuống dưới xã thị trấn, làm nhân vật số một của xã, đó chính là nắm vững thực lực. Về sau, cho dù bộ máy thay đổi thế nào thì Trần Kinh vẫn đứng vững, coi như là có chia rẽ lực lượng trong diễn đàn chính trị Lễ Hà, người khác nghĩ động tác nào thì cũng đành phải châm chước!

Những đạo lý này, trong một thời gian ngắn, Trần Kinh gần như đã thấu hiểu, vừa nghĩ đã hiểu, hắn rất cảm ơn Biện Triệu Nam.

Số lần tiếp xúc giữa hắn và Biện Triệu Nam không nhiều, Biện Triệu Nam có thể nói chuyện với hắn một cách thành thật như vậy, đây thật sự là không dễ dàng, thậm chí hắn cảm thấy vừa mừng lại vừa lo.

Cảm ơn sự quan tâm của Trưởng ban Biện, tôi nhất định tuân theo sự bố trí của tổ chức!
Trần Kinh nói một cách nghiêm túc, lần này tinh thần của hắn không có chút ngụy tạo.

Biện Triệu Nam nhìn hắn, gật đầu nói:
Trong thời gian gần đây, tôi phải dốc sức chuẩn bị! Quan trọng là phải chuẩn bị tốt về mặt tâm lý, sự khác biệt giữa cấp dưới và Phòng Lâm nghiệp là rất lớn, chuyện cấp dưới càng khó xử lý và rườm rà hơn, nhưng cũng quan trọng hơn!

Anh phải cân nhắc hơn, khiêm tốn hơn, tiếp nhận ý kiến và đề nghị của người khác.

Trần Kinh liên tục gật đầu, Biện Triệu Nam vội chuyển đề tài nói:
Tôi rất tin tưởng anh, anh có thể làm cho Phòng Lâm nghiệp ổn định như vậy, nắm rất vững, đây chính là biểu hiện về năng lực của anh. Từ tận đáy lòng, tôi hi vọng anh có thể đạt được nhiều kết quả hơn ở cấp dưới!

Tôi nhất định không phụ sự kỳ vọng củaanh, việc này vẫn phải xác định tổ chức mới được, trước mắt tôi vẫn không thể bỏ ngang chuyện của Phòng Lâm nghiệp!
Trần Kinh nói.

Biện Triệu Nam giật mình, cười ha ha, nói:
Anh đó, anh cho rằng tôi nói nhiều như vậy, đều là thừa phải không? Anh không nên đùa giỡn như vậy, kỷ luật của tổ chức tôi sẽ tuân theo, về mặt này, tôi sẽ giữ ý tứ. Còn vấn đề liên quan đến việc nhậm chức của anh, trước mắt những gì chúng ta nói đều chỉ lả ý kiến của cá nhân tôi, cuối cùng quyết định thế nào, thì phải hội ý thảo luận, bây giờ không ai dám chắc cả, luôn đầy rẫy những ẩn số mà!

Lời nói của Biện Triệu Nam lộ vẻ giấu diếm, suy nghĩ của Trần Kinh hoàn toàn bị hẫng, hắn hít sâu một hơi, mượn nó để che dấu sự xấu hổ của mình.

Nói chuyện với Biện Triệu Nam, cuối cùng Trần Kinh đã ý thức được mình phải hành động rồi, tiếp theo sẽ đứng ở đâu?

Hắn liếc mắt qua bản đồ Lễ Hà, trong lòng bỗng dâng trào một lòng hăng hái, cảm thấy bất cứ chỗ nào của tấm bản đồ này mình đều có thể đi đến. Không những có thể đi mà đi rồi thì tuyệt đối có sự tự tin sẽ làm mọi chuyện thật tốt, thật xuất sắc, sự tự tin này trước giờ hắn chưa từng nghĩ qua, nhưng từ giờ phút này, hắn có thể cảm nhận rõ ràng sự tự tin của bản thân mình.

Huyện ủy, Hoàng Tiểu Hoa ngồi trong văn phòng buồn rầu, mặt tái mét, không nói nửa lời.

Buổi sáng đi làm, Phó Bí thư Nhất Bình gọi y qua, vừa bắt đầu đã phê bình:
Sao lại thế này? Lịch công tác trong một ngày của văn phòng đã được sắp xếp rồi, tại sao lại để xảy ra chuyện nữa? Vấn đề cuối cùng là ở đâu?

Hoàng Tiểu Hoa có chút ngại ngùng, sờ không tới đầu, nói:
Thưa Phòng Bí thư Triệu, Chủ nhiệm Hồng Ngai phụ trách lịch công tác của anh, làm sao lại liên tục mắc sai lầm như vậy?

Triệu Nhất Bình nói:
Văn phòng Huyện ủy anh mới là chủ nhiệm, anh phải nắm rõ phương hướng của những công việc này, nếu Hồng Ngai có thể làm được, vậy thì hiện tại sao hắn vẫn làm trợ lý cho anh?

Hoàng Tiểu Hoa vừa nghe xong, trong lòng hiểu ra được hôm nay Triệu Nhất Bình mượn đề tài của y để nói chuyện của mình, không biết bị chọc giận ở chỗ nào, lại tìm y trút giận.

Làm Chủ nhiệm văn phòng Huyện ủy, Hoàng Tiểu Hoa đã quen với việc làm như thế này, nhưng thói quen của Hoàng Tiểu Hoa, đối phương là gồm Thư Trị Quốc, lực lượng của Triệu Nhất Bình còn nhẹ, bị Triệu Nhất Bình cứ như vậy mà trút giận, y không chịu nổi cảm xúc của mình.

Từ khi thoát ra khỏi văn phòng của Triệu Nhất Bình, Hoàng Tiểu Hoa tìm thấy Hồng Ngai, hỏi Phó Bí thư Triệu dạo này thế nào.

Cảm xúc của Hồng Ngai không được tốt, y chỉ lên lầu trên, Hoàng Tiểu Hoa hiểu ngay, mấy ngày nay Triệu Nhất Bình phải chịu uất ức ở chỗ của Bí thư Thư Trị Quốc, cơn giận không biết từ đâu bốc ra!

Hoàng Tiểu Hoa thầm mắng một câu xui xẻo, là người quản lý của Huyện ủy, chỗ nhiều lúc khó xử đều ở đây, vấn đề giữa các Bí thư của Huyện ủy thường cần người chủ nhiệm như y hòa giải, việc tranh nhau hơn thua giữa các Bí thư chủ nhiệm như y cũng khó làm!

Bây giờ còn tốt hơn, chỉ có một Phó bí thư chuyên trách, trước kia lúc Phó bí thư nói nhiều thì Chủ nhiệm văn phòng Huyện ủy càng khó làm.

Hoàng Tiểu Hoa bực bội trở về văn phòng, y ngồi xuống, cẩn thận suy nghĩ, mới phát hiện sự việc dường như có chút bất thường.

Bởi vì ấn tượng trong đầu y, việc Triệu Nhất Bình và Thư Trị Quốc làm việc chung với nhau thì không có vấn đề gì, ở Lễ Hà, người mà Triệu Nhất Bình không qua được là Mã Bộ Bình, còn đối với Thư Trị Quốc, ông ta luôn kính cẩn lễ phép, lần này lại là vì nguyên nhân gì khiến Triệu Nhất Bình tức giận khi ở chỗ của Thư Trị Quốc?

Hoàng Tiểu Hoa cẩn thận suy nghĩ, phát hiện khả năng duy nhất là có liên quan đến sự thay đổi nhân sự gần đây.

Triệu Nhất Bình khá to gan, bây giờ sắp đến nhiệm kỳ mới, trong lòng Triệu Nhất Bình vẫn không nghĩ tới việc rời khỏi Lễ Hà. Y đã kinh doanh ở Lễ Hà được nhiều năm rồi, đã có căn cứ, vẫn còn muốn làm việc ở đây!

Có suy nghĩ này, Triệu Nhất Bình lại hi vọng có thể đạt được chút thành tích trong lần thay đổi nhân sự lần này, có thể chính là vì điểm này, giữa y và Thư Trị Quốc có sự khác biệt!

Nghĩ tới điều này, Hoàng Tiểu Hoa không chịu nổi mà lắc đầu thở dài.

So sánh giữa y với Triệu Nhất Bình, chẳng phải không giống nhau sao? Bây giờ nhiệm kỳ mới sắp tới rồi, Hoàng Tiểu Hoa có thể tiến thêm một bước nữa hay không, trước mắt cũng đến thời điểm quan trọng.

Vào lúc này, Hoàng Tiểu Hoa cũng hi vọng làm được ít việc về chuyện thay đổi nhân sự trong Huyện, không biết làm sao mà y càng không thể nào bằng với Triệu Nhất Bình, Triệu Nhất Bình dám nghĩ như vậy, y cũng nghĩ vậy à?

Đặc điểm của Hoàng Tiểu Hoa là thông qua ý kiến bản thân, ảnh hưởng quyết sách của lãnh đạo, bây giờ Triệu Nhất Bình vốn không nói đến vấn đề này, y làm sao có thể ảnh hưởng lãnh đạo đây?

Nhân viên cấp dưới vội vàng như tức nước vỡ bờ, nghe nói có người vẫn đang ở thành phố chạy quan hệ, lúc này Bí thư Thư vẫn có thể bình tĩnh được à?

Cốc, cốc!
Có người gõ cửa.

Hoàng Tiểu Hoa lên tiếng, người bước vào là Chủ nhiệm Bộ phận tiếp đãi Chu Tiến, Chu Tiến vừa vào liền nói:
Thủ trưởng, xin anh bớt giận, gần đây Phó Bí thư Triệu Nhất Bình rất hay tức giận, hôm qua ông ấy còn dạy tôi một trận đó!

Ừ!
Hoàng Tiểu Hoa nhíu mày.
Ông ấy giận anh à? Có chuyện gì vậy?

Chu Tiến khép cửa lại, lại gần nói:
Dạo này không phải công ty truyền thông có đến làm phim quảng cáo à? Giám đốc Phạm đến Lễ Hà làm rùm beng nói muốn gặp Phó phòng Trần Kinh, lúc đó tôi đã quyết định, khi tiếp đón thì sẽ ghi Trần Kinh trong danh sách khách mời, Phó Bí thư Nhất Bình nói tôi làm việc bừa bãi, những người linh tinh đều được xen kẽ với nhau trong đội ngũ tiếp đãi, anh thấy thế ...

Hoàng Tiểu Hoa sửng sốt, khuôn mặt biến sắc mấy lần, trong đầu bỗng nghĩ đến rất nhiều điều...

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi