QUAN SÁCH

Trời đất u ám bao chùm cả thành phố Hoàn Thành.

Phòng hội nghị thường ủy Quận ủy Tẩu Mã Hà vẫn sáng đèn, phòng hội nghị lớn như vậy những chỉ ba người ở trong đó.

Bí thư Quận ủy Trần Kinh, Phó bí thư Chiêm Ích và Sở trưởng Sở công an Ngũ Dịch.

Ngay trước đó, đã diễn ra hội nghị mở rộng thường vụ Quận ủy, Trần Kinh phát biểu “những lời nói có tính đả kích nghiêm khắc tới việc phạm pháp trong nội bộ Quận”, trong bài phát biểu, Trần Kinh ba lần nhắc tới cụm từ “triệt để”. Thứ nhất là loại bỏ triệt để những hành vi tiêu cực ở cấp cơ sở, thứ hai đó là tiến công triệt để vào những phần tử có những hành vi chiếm đoạt tài sản của quốc gia và nhân dân, thứ ba đó là thay đổi triệt để xã hội Tẩu Mã Hà.

Trong bài phát biểu của mình, Trần Kinh đã sắp xếp lại toàn bộ công việc của toàn Quận, yêu cầu toàn Quận luôn luôn trong trạng thái cảnh giác, lần ra quân này phải làm thật hoành tráng, từ ngày hôm nay trở đi, toàn Quận làm tốt công tác chuẩn bị chiến đấu, phải chuẩn bị sẵn sàng với những tình huống bất ngờ xảy ra.

Trần Kinh phân công rõ ràng công việc cho tất cả thường ủy Quận ủy, tất cả thường ủy Quận ủy đều phải có trách nhiệm, mỗi vụ án ở một thị trấn, xã thôn nào cũng phải làm rõ ràng, phải chú ý mọi hành động ở trong Quận.

Không thể không nói, lần này Trần Kinh làm cho tất cả mọi người đều kinh hãi, những người tham gia hội nghị đều rất căng thẳng.

Cứ trong không khí như vậy, hội nghị kết thúc, mọi người đều bắt đầu đi làm những việc mình được phân công!

Phòng hội nghị yên tĩnh một cách lạ thường, Trần Kinh không nói gì, Chiêm Ích và Ngũ Dịch cũng không dám nói gì, sự căng thẳng bao trùm cả căn phòng.

-Bí thư…
Chiêm Ích đứng dậy khẽ nói.

Miệng Trần Kinh khẽ động đậy, rồi nói ra bốn chữ:
-Đừng có nóng vội!

Chiêm Ích chỉ biết quay lại chỗ, rồi ngồi xuống.

Không biết từ khi nào lòng bàn tay ông ta đã đầy mồ hôi.

Ông ta ở chính đàn lăn lộn đã nửa đời người, những tình huống căng thẳng như thế này rất ít gặp, ông ta không biết bước tiếp theo Trần Kinh sẽ làm gì.

Vì hôm nay cái thế mà Trần Kinh bầy ra, khiến cho mọi người rất ngạc nhiên, hắn muốn Tẩu Mã Hà có một diện mạo hoàn toàn mới.

Trước ngày hôm nay, ông ta vẫn cho rằng ông ta đã hiểu rõ Trần Kinh, nhưng vào lúc này ông ta mới phát hiện, sự hiểu biết của ông ta về Trần Kinh vẫn là chưa đủ.

Trần Kinh vẫn luôn luôn rất khó đoán, khiến cho người khác bất ngờ.

-Cốc!
Ngoài cửa có người gõ cửa.

Một người đàn ông mặc đồng phục cảnh sát bước vào, theo sau là hai người trẻ tuổi mặc âu phục.

-Bí thư!
Người đàn ông mặc đồng phục cảnh sát nói, rồi đi về phía Trần Kinh đang ngồi.

Trần Kinh cười nhẹ, nói:
-Đến rồi sao?
Hắn chỉ tay về phía Chiêm Ích, nói:
-Đây là Phó bí thư Chiêm! Lão Chiêm, đây là Phó sở trưởng Trần của Sở công an thành phố!

-Xin chào Phó sở trưởng Trần!
Chiêm Ích đứng dậy, cười nói, Trần Lập Trung cũng nhếch miệng cười nói:
-Xin chào!

Hai người trẻ tuổi mặc âu phục đi về phía Trần Kinh, trong đó có một người nhìn Trần Kinh gật đầu.

Trần Kinh gật đầu lại.

Hai người một người đứng bên trái, một người đứng bên phải Ngũ Dịch, trong đó có một người lấy thẻ chứng nhận ra, nói:
-Sở trưởng Ngũ, chúng tôi là nhân viên của Ủy ban kỉ luật, Ủy ban kỉ luật có một vụ án cần tới sự hỗ trợ của anh để điều tra!

Sắc mặt Ngũ Dịch chuyển trắng mét, rồi ông ta đột nhiên đứng dậy.

Hai người đứng đằng sau để tay vào vai của ông ta, người ông ta như bị tảng đá nghìn cân đè lên vậy, rồi ông ta lại ngồi xuống ghế, người nhũn ra!

-Bí…Bí thư! Tôi…tôi…tại sao? Tôi từ trước tới nay chưa từng làm việc gì vi phạm pháp luật, tôi tuyệt đối không làm việc trái pháp luật!
Ngũ Dịch nói năng linh tinh, mồ hôi trên chán tuôn xuống như mưa, giọng của ông ta rất lớn, dường như dốc hết sức để nói!

Trần Kinh cười, nói:
-Đồng chí Ngũ Dịch, anh không cần phải hoảng sợ. Chỉ là hợp tác điều tra mà thôi, chứ không phải là việc gì lớn cả. Ủy ban kỉ luật tuyệt đối không nương tay đối với những cán bộ có vấn đề, nhưng đối với những đồng chí bị oan, cũng hết sức bảo vệ, có câu nói “vàng thật không sợ lửa!”

Miệng Ngũ Dịch mấp máy, nhưng không biết nói gì.

Người đàn ông mặc âu phục đứng bên trái ông ta nhắc nhở:
-Sở trưởng Ngũ, chúng ta đi thôi!

Dưới sự hộ tống của hai người, Ngũ Dịch từ từ đi ra khỏi phòng hội nghị, dáng ông ta bước đi cúm lúm, lưng còng xuống, chỉ trong mấy chục phút, ông ta dường như đã già đi chục tuổi.

Cánh cửa từ từ bị đóng lại, căn phòng lại trở lên yên tĩnh.

Chiêm Ích cố gắng khống chế cảm xúc của mình, nhưng hai tay ông ta thì bắt đầu run lên.

Ngũ Dịch coi như xong đời rồi!

Ông ta dốt cuộc thì đã phạm tội gì?

Chiêm Ích đột nhiên nghĩ tới ông ta, ông ta…

Ông ta không có bất kỳ sự tự tin nào, nhiều năm ở trên quan trường làm việc như vậy, ông ta không có tự tin nói rằng mình là một người thanh liêm.

Mọi người thường nói đi cạnh bờ sông, đôi giầy nào không thấm nước, Tẩu Mã Hà chính là trong hoàn cảnh đó, Chiêm Ích ông ta có thể một mình làm một kiểu sao?

Mới nghĩ tới đây, một sự hoảng loạn chưa từng có đột nhiên xuất hiện trong lòng ông ta, hai chân ông ta bắt đầu run lên, nếu không phải là đang ngồi ở ghế, chắc chắn là ông ta đã quỳ thụp xuống đất rồi.

Ông ta không dám nhìn Trần Kinh, vì đôi mắt Trần Kinh lúc này như có thể giết được người vậy.

Trước khi sự việc xảy ra, không có tin báo trước, đường đường là thường ủy Quận ủy, Sở trưởng Sở công an cứ như vậy mà bị bắt đi.

Hiện giờ trên dưới toàn Quận, e rằng ngoài ông ta ra, chắc là vẫn chưa có ai biết được việc này…

-Lão Chiêm, lát nữa anh hãy đi cùng Phó sở trưởng Trần tới Sở công an. Việc đầu tiên là thông báo bãi nhiệm chức vụ Sở trưởng của Ngũ Dịch, thứ hai là bổ nhiệm Phó sở trưởng Trần lên tạm thời nắm chức Sở trưởng. Chiều ngày hôm nay, tất cả cán bộ của Sở công an Quận trừ lực lượng cảnh sát giao thông ra, đều phải tập trung ở Sở công an để tham gia hội nghị, bất kể là ai cũng không được nghỉ phép, vắng mặt hay tới muộn!
Trần Kinh nói.

Hắn dừng lại một lúc, ánh mắt hướng về phía Trần Lập Trung nói:
-Trước khi tổ chức hội nghị, thu lại tất cả những dụng cụ có thể liên lạc được với bên ngoài, tất cả Sở công an chỉ được vào không được ra. Chiều nay năm giờ, bắt đầu hội nghị!

Trần Lập Trung đứng dậy, nói:
-Bí thư, anh yên tâm! Người của tôi đã phân thành mười đội, đến từng đơn vị rồi, tất cả những kẻ tình nghi đều được giám sát một cách cẩn thận, tôi đảm bảo không xảy ra bất kì sai sót nào!

Trần Kinh gật đầu, mắt lại hướng về phía Chiêm Ích, nói:
-Lão Chiêm, sự việc đột nhiên xảy ra, anh phải vất vả nhiều rồi! Anh là một cán bộ rất có uy quyền ở Quận, công việc của Sở công an anh phải làm cẩn thận, không được có sai sót gì, anh nhất định phải phối hợp với công việc của Sở trưởng Trần!

-Tôi…hiểu rồi!
Chiêm Ích gật đầu, giọng khàn khàn nói.

Căng thẳng quá mức khiến cho cổ họng ông ta trở lên khô rát.

Trong lòng ông ta thầm thở nhẹ một tiếng.

Vừa rồi lúc Ngũ Dịch bị đưa đi, ông ta suýt nữa thì ngất đi, trong đầu ông ta cứ nghĩ đến việc Ngũ Dịch sẽ xong đời, người kế tiếp có phải là ông ta?

Hiện giờ xem ra tình hình không xấu như ông ta nghĩ, ông ta bỏ kính xuống, lấy chiếc khăn nhỏ ra lau lau, rồi lại đeo lên, lúc này ông ta mới bình tĩnh lại được như lúc trước.

-Đi đi! Lập Trung, lập tức thi hành công việc, tôi ở đây đợi tin tức tốt của anh!



Sở công an thành phố Hoàn Thành và Sở công an Tẩu Mã Hà phối hợp với nhau hành động, quân được chia làm mười đội, chỉ cần một tiếng là ập tới bắt giữ mười hai người nghi phạm có liên quan tới các tội ác kinh tế, lừa gạt và xã hội đen.

Sự việc xảy ra chỉ trong một tiếng đồng hồ, mà chấn động cả Tẩu Mã Hà.

Trong số mười hai người này, có năm người là lãnh đạo ở thôn, bảy người là tay anh chị có thế lực tương đối mạnh ở địa phận Hoàn Thành.

Thận phận của bọn họ rất phức tạp, có người là giám đốc doanh nghiệp, có người là chủ thầu công trình, trong đó thậm chí còn có một người là luật sư.

Mười hai người này, ở Tẩu Mã Hà ai cũng là người có danh tiếng, nhân dân sinh sống ở đây, nhất là người bản địa, hầu như đều nghe qua tên những người này.

Những cái tên quen thuộc như vậy, cuộn thành một cuộn lộng hành ở khu vực Tẩu Mã Hà, nơi đây gần như trở thành bãi rác của mười hai người này.

Cảm nhận của nhân dân về đợt bắt giữ lần này của Sở công an là, vào lúc này, bất cứ đâu của Tẩu Mã Hà đều là cảnh sát và xe cảnh sát.

Tiếng còi xa cảnh sát ở mọi nơi, những người trên đường đều dừng chân lại xem, hơn nữa những người ở trong nhà thấy hiếu kì cũng chạy ra xem. Mọi hành động của cảnh sát chỉ kéo dài trong một tiếng đồng hồ.

Sau một tiếng, có người nhìn thấy không biết bao nhiêu xe cảnh sát đi về Sở công an thành phố, xe cảnh sát gần như có thể xếp thành một hàng dài.

Trong lòng mọi người đều rõ, nhất định Tẩu Mã Hà đã xảy ra việc lớn, hơn nữa còn là việc động trời.

Sau đó, rất nhanh đã có tin tức chứng thực, Tẩu Mã Hà có một loạt những người rất có thế lực đã bị bắt, khi mọi người nghe tên của những người này, đều rất ngạc nhiên!

Mà nhân dân cũng không biết được rằng, sau một tiếng đồng hồ xe cảnh sát chạy khắp thành phố, thì có hơn 130 cán bộ cấp phó phòng và phó phòng trở lên đã nhận được thông báo. Thông báo viết rất rõ ràng là, từ khi nhận được thông báo này, trong vòng bảy ngày nữa, bọn họ không ai được đi ra khỏi Hoàn Thành.

Bất luận là có việc liên quan tới hoạt động đối ngoại cũng phải hủy bỏ, kể cả là hội nghị đối ngoại đã sắp xếp xong xuôi rồi cùng phỉa hủy bỏ, trừ khi có chữ kí của Bí thư Quận ủy Trần, bất cứ ai cũng không thể làm trái quy định.

Bất cứ người nào có hành động phản kháng, đều bị xử lý một cách nghiêm khắc.

Chỉ một lúc mà Tẩu Mã Hà đã thay đổi rất nhiều, nhân dân đi tới đâu cũng bàn tán về hành động lần này của Sở công an.

Còn trong nội bộ thể chế, nhiều người nhận được thông báo đã mất ăn mất ngủ.

Tẩu Mã Hà cần phải thay đổi!

Trên dưới Tẩu Mã Hà đều nhận thấy điều này, Tẩu Mã Hà hiện giờ tội ác phát triển lên đỉnh điểm khiến cho cục diện trở lên đen tối!

Mà Quận ủy Tẩu Mã Hà và Ủy ban Tẩu Mã Hà cả đêm đèn sáng, văn phòng Quận ủy nửa đêm nhưng vẫn có rất nhiều người, tất cả dường như đều nín thở làm việc, mỗi người đều không dám phát ra âm thanh gì.

Ngay cả những người ngày thường rất hoạt bát sôi nổi, trên mặt bọn họ cũng không có một nụ cười, sắc mặt của ai ai đều rất căng thẳng.

Trước áp lực lớn như vậy, lại càng làm nổi lên cục diện vô cùng nguy hiểm của Tẩu Mã Hà.

Giông bão kéo đến, mây đen kín trời, đây là những cụm từ để miêu tả Tẩu Mã Hà hiện giờ.

Trần Kinh vẫn chưa rời khỏi Tẩu Mã Hà một bước, hắn ngồi im trên ghế trong phòng làm việc, nhắm mắt lại nghỉ ngơi.

Từ chiều tới tối, vào lúc sáu giờ hắn nhận được điện thoại của Trần Lập Trung, Trần Lập Trung báo cáo:
-Tất cả đều rất bình thường, những cái tên có trong danh sách đều đã bị bắt giữ!

Hắn đặt điện thoại xuống, rồi lại cầm điện thoại lên gọi tới Ban Tổ Chức và Ủy ban kỉ luật, đưa ra thông báo là hạn chế việc đi lại của cán bộ.

Thông báo được đưa ra, dường như đã lấy hết sức lực của hắn, hành động lớn lần này do hắn dàn xếp, cuối cùng cũng đã hạ màn!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi