QUAN SÁCH

Đoàn khảo sát tập đoàn Hồng Thành Đài Loan do Trưởng ban Đầu tư Hoàng Khải thống lĩnh, tổng cộng đến thành phố Đức Cao khảo sát ba ngày, Bí thư Thành ủy Thẩm Lâm, Chủ tịch thành phố Đàm Phi Hoa tự mình tiếp kiến rồi đoàn khảo sát, đoàn khảo sát ở Đức Cao khảo sát toàn bộ, Phó Chủ tịch thường trực thành phố Triệu Hạ Tuyền cùng đi.

Sau khi kết thúc khảo sát, tập đoàn Hồng Thành và chính quyền thành phố Đức Cao đạt được bước đầu ý đồ đầu tư, nhưng đài phương bỗng nhiên đề xuất, đoàn khảo sát bọn họ hy vọng có thể đi sâu vào các huyện từ thành phố Đức Cao, nhìn một cái, phương án quy mô nhà xưởng cuối cùng, còn cần sau khi khảo sát tỉ mỉ mới quyết định.

Đối phương yêu cầu như vậy, làm phương diện thành phố đều có chút trở tay không kịp, Phó Chủ tịch thành phố Triệu tỏ vẻ hết thảy yêu cầu của đối phương Ủy ban nhân dân thành phố đều có thể tuân theo, y cũng có thể cùng đi với đoàn khảo sát xâm nhập các huyện khác.

Đối phương đối với sự nhiệt tình của Phó Chủ tịch thành phố Triệu tỏ vẻ cảm tạ, nhưng bọn họ cho rằng, lúc này đây, bọn họ theo danh nghĩa du lịch đi nơi khác một chút, không muốn gây chú ý.

Đối với câu trả lời của đối phương, thành phố đã rõ ràng, bọn họ khẳng định là có liên quan đến đơn vị cấp huyện, đoàn khảo sát Đài Loan đi xe đến Lễ Hà, Thành ủy điện thoại gọi tới Lễ Hà.

Lễ Hà, Thư Trị Quốc nhận được điện thoại bí thư Thành ủy Thẩm, điện thoại vừa chuyển được, Thẩm Lâm trực tiếp hỏi:
- Trị Quốc, các cậu làm cái trò gì? Là đào biển quảng cáo ở góc tường sao? Tiếp đãi Tập đoàn Hồng Thành là thành phố ra mặt, các cậu chặn ngang làm gì?

Thư Trị Quốc ở trong điện thoại nói:
- Bí thư bớt giận, tôi vừa mới nhận được điện thoại của Phó Chủ tịch thành phố Triệu, Phó Chủ tịch thành phố Triệu cũng nhắc tới vấn đề Hồng Thành. Nói thật, tôi cũng rất kinh ngạc, tôi lập tức để người đi hỏi thăm...

- Cậu đừng đùa giỡn với tôi, các cậu thật giỏi nha, lấy danh nghĩa cá nhân mời. Trưởng phòng tên Trần Kinh của Phòng kinh tế thương mại các cậu thể diện lớn như vậy sao? Hắn lấy danh nghĩa cá nhân mời, có thể gọi tập đoàn Hồng Thành lớn như vậy? Nếu thể diện hắn thực sự lớn như vậy, tôi có thể bổ nhiệm hắn đảm nhiệm trưởng phong Phòng Xúc tiến đầu tư thành phố!
Thẩm Lâm không nghe Thư Trị Quốc giải thích, giọng điệu thật không tốt.

Thư Trị Quốc nói:
- Bí thư Thẩm ngài trước hãy nghe tôi nói xong rồi phát hỏa không muộn! Trưởng phòng Trần Kinh vừa mới báo cáo cho tôi, lần này tập đoàn Hồng Thành đến Lễ Hà chúng tôi, ngoại trừ có ý đầu tư xây dựng nhà máy, còn có một mục đích trọng yếu hơn.

- Quê cũ của mẹ Quách Trường Tỉnh người sáng lập đương nhiệm Chủ tịch Hội đồng quản trị Hồng Thành khả năng ngay tại vùng giao giới Lưỡng Giang, lão thái thái hiện tại gần đất xa trời, ý ngọc lá rụng về cội, Chủ tịch Hội đồng quản trị Quách là con người chí hiếu, cho nên, vì hoàn thành lão thái thái tâm nguyện, lần này đoàn khảo sát thẩm tra về quê cũ của lão thái thái cũng là trọng yếu nhiệm vụ.

Thẩm Lâm ở đầu kia điện thoại cả kinh, nói:
- Sao chuyện này chúng tôi không biết?

Thư Trị Quốc giả vờ cả kinh nói:
- Bí thư ngài không biết? Tôi còn tưởng rằng các ngài ở thành phố đã nói tới việc này, lo lắng chúng ta trong phương diện này xảy ra lỗ hổng! Bí thư ngài yên tâm, lần này đoàn khảo sát Đài Loan đến, chúng ta nhất định cố gắng để bọn họ ở lại Đức Cao chúng ta!

- Lưỡng Giang biên giới, ngoại trừ thành phố Đức Cao chúng ta, còn có Dung Châu! Thời đại Dân quốc, vùng này là khu hành chính dân tộc Thổ Gia và hiện tại một trời một vực, quê cũ của Quách lão thái thái, hiện tại về huyện xã nào ai có thể nói được rõ ràng?

- Cho nên, phương diện này chúng ta nên nắm chắc, tranh thủ ở Lễ Hà khiến cho đoàn khảo sát đạt được mục đích, ngài nghĩ sao?

Thẩm Lâm ở đầu kia điện thoại á khẩu không trả lời được, y gọi điện thoại là nổi giận đùng đùng, nhưng hiện tại y không thừa nhận cũng không được Thư Trị Quốc nói có lý. Ở thành phố cũng hiểu rõ, Hồng Thành đích thực là liên hệ với vài thành phố, thành phố Đức Cao chỉ là một trong số đó.

Ở thành phố vì vấn đề này, còn mở họp phân tích lại, mọi người ở trong cuộc họp xôn xao đặt ra rất nhiều giả thiết.

Hiện tại xem ra, những giả thiết đó đều là dự đoán chủ quan, nguyên nhân chân chính khả năng chính là nguyên nhân Thư Trị Quốc nói, điểm này bộ phận công tác thu hút đầu tư thành phố không có nắm chắc, đích thật là Tỉnh nên đáng giá kiểm điểm lại.Thẩm Lâm giọng điệu trở nên dịu đi, nói:
- Lão Thư cậu vừa nói như vậy, nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ! Tuyệt đối không thể đoàn khảo sát đi tây tiến, đến Dung Châu, biến số sự việc sẽ nhiều hơn.

- Đó là đương nhiên, chúng ta nhất định làm cho bọn họ ở Lễ Hà quyết định hết thảy phương án!
Thư Trị Quốc nói, trong lời nói, tình cảm hưng phấn bộc lộ ra.

- Cậu nha, lão Thư, cậu nói thật cho tôi, có phải đã sớm mai phục hay không?
Thẩm Lâm nói.

Thư Trị Quốc sửng sốt, lập tức hiểu được chính mình vừa rồi biểu hiện ra sự hưng phấn thái quá, y trầm ngâm một lát, nói:
- Bí thư Thẩm, nói thật với anh, đây là đều là phía dưới trưởng phòng Trần phòng kinh tế thương mại gây ra, bọn họ người trẻ tuổi, ý nghĩ chưa chín, làm việc dám nghĩ dám làm...

- Được, được! Những lời nói đó, không cần phải nói ra, tôi liền chờ tin tức tốt của các cậu!
Thẩm Lâm gác điện thoại.

Thư Trị Quốc nghe thấy ống nghe truyền đến mù âm, y tháo ống nghe từ tai xuống, cầm trong tay nhìn lại, bỗng nhiên bật cười ha hả, trong miệng cũng nổi lên khúc hát:
- Tôi đứng ở thành lâu xem sơn cảnh, tai nghe được...”

Phòng yến hội nhà khách Phòng Sơn, yến hội đã bày ra, cái bàn dài được bố trí, ở giữa cắm hoa tươi làm đẹp, một hội trường đàm phán, liền bố trí hoàn thành.

Hoàng Khải ngồi ở bên trái bàn vị trí ở giữa, đối diện mặt y, Trần Kinh ngồi ngay ngắn tại chỗ. Bởi vì là người nhân danh nghĩa mời, kế hoạch tiếp đãi huyện an bài toàn bộ bỏ hết, Thư Trị Quốc lên tiếng, hết thảy sự tình đều do Trần Kinh toàn quyền phụ trách.

Thư Trị Quốc nói:
- Lúc đoàn khảo sát Đài Loan tiến vào Lễ Hà, trưởng phòng Trần chính là lãnh đạo cao nhất Lễ Hà, không chỉ có huyện mà các đơn vị trực thuộc huyện, các xã, thị trấn phía dưới, phải chặt chẽ phối hợp công tác. Chính là Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện, tôi và lão Lỗ, cũng đều phải nghe chỉ huy nghe sắp xếp.

- Chúng ta hết thảy tập trung công tác, đều phải lấy lần này nghênh đón đoàn khảo sát làm trọng tâm, hình tượng Lễ Hà chúng ta, người Lễ Hà nhiệt tình, người Thổ Gia thuần phác, phải thông qua công tác tiếp đãi lần thể hiện, làm cho đồng bào Đài Loan vừa lòng!

Có lời này của Thư Trị Quốc, Trần Kinh tràn đầy lo lắng, đích xác, hiện tại chức vị Trần Kinh nghiễm nhiên giống như là Bí thư huyện ủy kiêm Chủ tịch huyện, bởi vì những thứ tiếp đãi cũng không có từ Phòng kinh tế thương mại an bài, mà là Văn phòng Huyện ủy và Huyện ủy xử lý liên hợp tiếp đãi.

Lần này, hai chủ nhiệm Văn phòng Huyện ủy và huyện ủy xử lý đều được nghe theo Trần Kinh, nhất là Hoàng Tiểu Hoa, y thân là ủy viên thường vụ Huyện ủy, còn phải phối hợp Trần Kinh công tác, nếu không phải thời điểm đặc thù, quả quyết không có loại tình huống này xuất hiện.

Hoàng Khải từ lúc tiến vào Lễ Hà, liền cùng Trần Kinh tiếp xúc, y luôn luôn tại xem kỹ người thanh niên này, trong lòng có nghi hoặc nhưng nhiều hơn là tò mò.

Ở trong ấn tượng của y, cán bộ nước cộng hoà đều là lão nhân, hói đầu, nói chuyện miệng đầy giọng quan, mà giống Trần Kinh tuổi trẻ như vậy, mà tác phong lại giỏi giang như thế, người trẻ tuổi như vậy y vẫn là lần đầu tiên tiếp xúc.

Làm người phụ trách Ban đầu tư tập đoàn Hồng Thành, Hoàng Khải từ năm năm trước đã định ra kế hoạch và phương án đầu tư đại lục.

Trong năm năm này, y tiếp xúc cán bộ đại lục nhiều lắm, y tự xưng là cùng cán bộ đại lục giao tiếp đã có kinh nghiệm phong phú.

Y và Chủ tịch Hội đồng quản trị tập đoàn Hồng Thành Quách Trường Tỉnh bất đồng, Quách Trường Tỉnh là người Đài Loan, nhưng đối với đại lục có cảm tình sâu nặng. Không chỉ có như thế, Quách Trường Tỉnh đối với đại lục và nước cộng hoà rất kính sợ. Ở trên hội nghị cán bộ cao cấp trong tập đoàn, Quách Trường Tỉnh thường xuyên nhắc tới rất nhiều chế độ và cơ cấu nước cộng hòa, từ đó dẫn đến phương pháp quản lý của họ Quách.

Mỗi lần nhắc tới bờ bên kia eo biển, Quách Trường Tỉnh sẽ tràn đầy từ ngữ tán thưởng, điểm này Hoàng Khải cho rằng, có chút theo đuôi nước ngoài.

Đại lục dù sao lạc hậu, tư tưởng người đại lục dù sao còn chưa biện pháp cùng thế giới nối đường ray, Hoàng Khải và chính phủ đại lục kết nối và đàm phán, từ trước đến nay đều là lấy tôi là việc chính , mỗi một lần y đều là đắc thắng mà về, dần dà, trong lòng y liền có một sự kiêu ngạo, đối với người đại lục khá khinh thường.

Lúc này đây, Hoàng Khải lựa chọn địa điểm lý tưởng đầu tư hoàn toàn là Lễ Hà. Lễ Hà tuy rằng bần cùng, nhưng theo trên bản đồ xem, thị trấn Lễ Hà lại kỳ tích giống như ở vị trí trung tâm toàn bộ Đức Cao hiện tại, theo phong thuỷ mà xem, đây là nơi “Phong nhãn”.

Mà theo trong hiện thực xem, vị trí này là tuyến yếu đạo Bắc Kinh – Quảng Châu, giao thông phát đạt.

Từ điều kiện sân bay, từ Đức Cao đi Sở Thành, và từ Lễ Hà đi Sở Thành khoảng cách không có khác nhau. Hơn nữa từ Lễ Hà còn có thể bay đến Dung Châu.

Mặt khác, gần Lễ Hà sức lao động sung túc, có lượng lớn sức lao động giá rẻ có thể cung cấp cho tập đoàn Hồng Thành, như vậy đối với xí nghiệp kinh doanh hàng nhẹ vốn mà nói là rất có lợi.

Đương nhiên, Chủ tịch Hội đồng quản trị Quách tâm nguyện, cố hương lão thái thái rất có khả năng ở ngay tại vùng tây bắc Lễ Hà, Hồng Thành đầu tư ở Lễ Hà xây dựng nhà máy, về sau toàn bộ có thể đem điều này cho vào điều kiện đàm phán.

Hoàng Khải trong lòng có tính toán, nhưng y không biểu lộ ra, mà tới trước thành phố Đức Cao giả vờ giả vịt khảo sát một phen, và đạt được bước đầu ý đồ đầu tư, sau đó y mới đến Lễ Hà khảo sát.

Chính đàn nước cộng hoà, quan lớn hơn một bậc đè người chết, Hoàng Khải và Đức Cao Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố đã đàm phán thỏa thuận ý đồ và điều kiện, y hoàn toàn là có thể dùng thành quả đàm phán ở Đức Cao đến đè Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện Lễ Hà. Đây là một loại khéo léo - mượn lực.

Bí thư Thành ủy và Chủ tịch thành phố đều tỏ thái độ, đến huyện, ai dám nghịch? Nước cộng hoà cơ bản vẫn là quan bản vị, vẫn là xã hội người trị người, Hoàng Khải am hiểu sâu sắc điểm yếu thể chế này.

Cho nên, Hoàng Khải đối với hành trình lần này đến Lễ Hà của mình rất là khoan dung! Nhất định phải phải lấy khoan dung đến đàm phán, chỉ có như thế, mới có thể đạt được kết quả y muốn.

Yến hội hoan nghênh chấm dứt, đàm phán lập tức bắt đầu, Hoàng Khải cũng không khách khí, liền bắt đầu sư tử lớn há mồm, điều thứ nhất của y chính là chính phủ không ràng buộc cung cấp đất cho Hồng Thành nhập trú xây dựng nhà máy khai thác, phát triển, chấp nhận một năm miễn thuế, chính sách ưu đãi năm năm thu nhập từ thuế.

Mặt khác, nếu Hồng Thành đầu tư Lễ Hà, cơ sở kiến thiết Lễ Hà nhất định phải phải đuổi kịp, phải một lần nữa xây dựng thêm nhà ga xe lửa vận chuyển hàng hóa, muốn thông suốt đường cao tốc giữa Lễ Hà với Dung Châu và Đức Cao...

Hoàng Khải tổng cộng có mười một điều khoản, ngoại trừ một số điều khoản cùng điều khoản thu hút đầu tư và xuất nhập của Lễ Hà không có chênh lệch lớn, trong đó có đại bộ phận điều khoản đều là Lễ Hà trước mắt không thể cung cấp và thỏa mãn. Mà có điều khoản cá biệt, căn bản là điều khoản quá phận.

Lễ Hà nếu đem mười một điều khoản này đều thỏa mãn, còn cần phải thu hút đầu tư, tự tiến cử lên Tập đoàn Hồng Thành sao? Bày đặt chính sách ưu đãi, nếu làm được thế xí nghiệp địa phương đứng lên đều dư dả!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi