QUAN SÁCH

Trần Kinh quyết định về Sở Giang một chuyến hoàn toàn là quyết định nhất thời.

Hiện tại hắn đang trong thời gian nghỉ phép, hắn bỗng nhiên ý thức được ngoại trừ thời gian nghỉ phéo hắn mới có cơ hội quay lại Sở Giang, về sau cơ hội quay về có thể đã ít càng ít hơn.

Bởi vì công tác rất bận rộn, Trần Kinh chỉ thiếu điều phân thân ra, không thể có thời gian cho phép hắn vô cớ về Sở Giang, mà Sở Giang này với hắn mà nói ý nghĩa lại là vô cùng quan trọng.

Bỏ qua vấn đề hắn ở Sở Giang công tác nhiều năm , có rất nhiều bạn bè, lãnh đạo, thân thích ở đó qua một bên, trần kinh vốn là người Sở Giang , mảnh đất này đối với hắn còn có ý nghĩa đặc thù.

Kết hôn là đại sự cả đời, kết hôn đối với một người đàn ông mà nói, cũng có nghĩa là hắn đã hoàn toàn trưởng thành, vào lúc này hắn về Sở Giang một chuyến, đây là một lần lắng đọng bản thân trên con đường đời của hắn...

Quyết định của Trần Kinh rất nhanh chóng chiếm được ủng hộ của Phương Uyển Kỳ.

Suy nghĩ của Phương Uyển Kỳ so với Trần Kinh lãng mạn hơn rất nhiều, Sở Giang đối với cô mà nói ý nghĩa cũng giống bình thường.

Cô và Trần Kinh quen nhau, hiểu nhau, yêu nhau ở Sở Giang, cuộc đời của chính cô cũng bắt đầu trưởng thành ở Sở Giang , Sở Giang là cố hương thứ hai của cô , hiện tại cô lại là vợ người Sở Giang, về thăm lại Sở Giang cũng là chuyện mà cô rất thích làm.

Huống chi bên cạnh còn có người yêu làm bạn, hai người lại có một cuộc hành trình lãng mạn...

Phạm Giang ở Sở Thành tiếp đãi hai vợ chồng Trần Kinh, bây giờ Phạm Giang đã không làm việc ở công ty của Liêu Triết Dunữa, Phương Uyển Kỳ với mức lương cao mà số cổ phiếu đã ràng buộc chặt anh ta, hiện tại Phạm Giang đã trở thành Chủ tịch công ty thành viên Hồng Địa Sở Giang, nghiệp vụ Công ty truyền thông Sở Giang trước kia cũng do Phạm Giang phụ trách.

Sự nghiệp của Phương Uyển Kỳ ở Sở Giang. Hơn nữa Công ty truyền thông Sở Giang năm đó cô cũng bỏ ra rất nhiều tâm huyết.

Tuy rằng hiện tại Công ty truyền thông Hồng Địa của cô cho dù là hình thức hay nội dung cũng đã súng bắn chim đổi pháo rồi, nhưng ở vùng Sở Giang này, giá trị nghiệp vụ của Công ty truyền thông Sở Giang vẫn lớn như trước, Phương Uyển Kỳ cũng không từ bỏ.

Mặt khác, Phương Uyển Kỳ suy xét đến thị trường, Công ty truyền thông Hồng Địa còn có nhiều điều kiện cần thỏa mãn, theo ý nghĩa này mà nói, Công ty truyền thông Sở Giang cũng tương đối quan trọng.

Phạm Giang mời hai người ăn cơm. Có chút cảm xúc mà nói:
- Kinh tử, cuối cùng anh đãkết hôn rồi! Anh đi Lĩnh Nam, tôi cũng cảm giác Sở Giang chúng ta thiếu đi rất nhiều sức hấp dẫn, không có ý nghĩa như trước kia! Tuy nhiên nghe nói anh ở Lĩnh Nam phát triển tốt lắm đúng là giỏi quá, trong đám anh em chúng ta, anh là vẻ vang nhất!

Phạm Giang là anh em tốt nhấtcủa Trần Kinh . Lúc Trần Kinh ở Sở Giang , rất nhiều chuyện Phạm Giang đều dựa vào sự bao che của Trần Kinh. Trần Kinh giúp anh ta giải quyết không ít chuyện.

Trần Kinh sau khi rời khỏi Sở Thành. Công tác của hắn và cuộc sống dĩ nhiên không được lấy thuận buồm xuôi gió như trước rồi, có cảm thán là chuyện đương nhiên.

Trần kinh cười nói:
- Giang tử, tôi hiện tại hâm mộ anh lắm, làm Hoàng đế một phương, công việc phong phú, cuộc sống tiêu dao khoái hoạt. So sánh với anh, công việc của tôi mệt hơn, bận rộn hơn, không thể so sánh được.

Phạm Giang nói:
- Được rồi. Tôi vàanh không thể so sánh được, ai cũng biết tương lai của anh tiền đồ vô lượng. Hiện tại anh chỉ vừa mới bắt đầu, tôi đã là hoàng hôn xế núi Tây rồi. Chúng tôi còn phát triển gì được nữa, chẳng phải chỉ là một người bình thường thôi sao?

Trần Kinh chỉ chỉ Phương Uyển Kỳ nói:
- Được, anh đã nói như vậy tôi không tiện nói xen vào rồi, tuy nhiên có bà chủ của anh ở đây, anh không thể khiến cô ấy có tư tưởng tiêu cực được!

Phương Uyển Kỳ cười, nói:
- Hai người các ngươi tâng bốc nhau không cần phải kéo em vào đâu…

Trần Kinh và Phạm Giang đều xấu hổ nâng chén, cười ha hả .

Trần Kinh lâu lắm không được thoải mái tụ tập với bạn bè như vậy, quan trường nhiều thú vui, nhưng loại ăn chơi trụy lạc đó sao có thể thoải mái được như nâng ly cạn chén lúc này?

Lại uống vào một chén rượu, Trần Kinh đổi đề tài nói:
- Đúng rồi, Giang tử, tôi chuyện tôi nhờ anh xử lý thế nào rồi?

Phạm Giang hơi hơi sửng sốt, chợt nói:
- Ồ, ồ, chuyện đó làm xong rồi, ổn cả rồi!

Trần Kinh nhờ Phạm Giang xử lý chuyện có liên quan đến Uông Minh Phong, con gái của Uông Minh Phong là Uông Xán từ nước ngoài trở về Sở Giang mở một Công ty quảng cáo tên Sở Quốc thiên địa, quy mô công ty không lớn, nhưng lợi nhuận cũng khá khả quan.

Phương thức lợi nhuận này nói cho cùng giống như đánh bóng bàn, dựa vào quyền lợi của Uông Minh Phong kêu gọi được rất nhiều doanh nghiệp làm quảng cáo, còn có một số doanh nghiệp có quan hệ hơi thân với Uông Minh Phong cũng tìm tới, có vài nghiệp vụ cá biệt khó nói được cho rõ ràng.

Khi ấy Uông Minh Phong vẫn đang sung sức, những thứ này dĩ nhiên đều không là vấn đề.

Khi đó ông là Thư ký số một của Sở Giang uy phong hiển hách, ai mà không muốn đến làm ông vui lòng chứ?

Nhưng sau khi Sa Minh Đức rời khỏi Sở Giang, công tác của Uông Minh Phong không khởi sắc, áp lực mọi mặt lớn vô cùng.

Vào lúc này, rốt cục đã có người lấy Uông Xá ranói, có vài bức thư tố cáo đưa lên Ủy ban Kỷ luật tỉnh.

Ủy ban Kỷ luật tỉnh đặc biệt tổ chức tổ điều tra đi điều tra Sở Quốc Thiên Địa, tuy rằng kết quả điều tra rất khó kết luận Uông Minh Phong có hành vi vi phạm kỷ luật, nhưng chỉ cần Ủy ban Kỷ luật tỉnh vừa động, rất nhiều người vừa nghe tiếng gió đã bảo là đối với vấn đề Sở Quốc Thiên Địa đã bị làm cho thần hồn nát thần tính rồi.

Kết quả là đã tạo cho Uông Minh Phong áp lực rất lớn, còn công ty Uông Xán bởi vì bị điều tra, rất nhiều khách hàng bắt đầu kính nhi viễn chi, thành tích trượt dốc, kinh doanh bắt đầu gặp khốn cảnh.

uông Minh Phong ngồi trên ghế Chủ tịch thành phố còn chưa nóng mông, lập tức bị điều đến phòng Nghiên cứu Chính sách tỉnh, quyền lực bị hạn chế, phong cảnh trước kia không còn nữa, dĩ nhiên là chẳng còn mấy người vây lấy ông nữa.

Trần Kinh cũng là ngẫu nhiên nghe nói việc này, hắn đã gọi điện thoại cho Phương Uyển Kỳ, hỏi cô có thể nghĩ biện pháp không.

Phương Uyển Kỳ bảo Trần Kinh gọi điện thoại cho Phạm Giang, chuyện đã xảy ra như vậy.

Phạm Giang kể từ đầu chí cuối chuyện của Sở quốc thiên địa cho Trần Kinh , bây giờ công ty truyền thông Hồng địa đã mua lại Sở quốc thiên rồi, giao cho Uông Xán một số tiền mặt, sau đó trả lại cho cô quyền lực và cổ phiếu tương đối.

Thân phận của Uông Xán bây giờ là Phó tổng giám đốc Hồng Địa Sở Giang, cứ như vậy khốn cảnh của Uông Xán được giải trừ, hơn nữa sự nghiệp sau này cũng tương đối bằng phẳng.

Có Hồng Địa làm hậu thuẫn, công kích của người khác đối với Sở quốc thiên địa cũng không tồn tại, Trần Kinh xem như đã giải quyết cho Uông Minh Phong một khó khăn lớn.

Trần Kinh đem chuyện này đề cập với Ngũ Đại Minh, Ngũ Đại Minh lúc ấy thở dài một hơi, nói:
- Tiểu Trần, sự thật có đôi khi bất đắc dĩ vậy đấy, Uông Minh Phong đã là cái rắm gì? Chẳng qua là có người muốn chỉnh anh ta thôi! Có đôi khi ngẫm lại, chúng ta vì đảng công tác cả đời, thật đúng là không bằng cuộc sống tự tại của các chủ doanh nghiệp.

Mỗi ngày nơm nớp lo sợ, cẩn thận, không cẩn thận một cái là xảy ra chuyện, lúc xui xẻo, đến nằm cũng trúng đạn!

Có thể nghe thấy, cảm xúc của Ngũ Đại Minh rất xấu.

Ông thực sự là người của Sa phái, ông và Uông Minh Phong tuyệt đối là người trên cùng một đường thẳng, nhưng Uông Minh Phong nhiều lần bị áp chế, còn ông thì bất lực, điều này chứng tỏ ông cũng phải đối diện với áp lực tương đối lớn/

Tuy nhiên dưới con mắt của Trần Kinh, vấn đề của Uông Minh Phong chủ yếu là do cá nhân ông.

Uông Minh Phong tài hoa không thể nghi ngờ, nhưng nhược điểm trong tính cách cũng đặc biệt rõ ràng, ông thư sinh khí phách , lúc thuận buồm xui gió, mọi việc làm rất khá, một khi gặp suy sụp, một khi đụng phải áp lực, cảm xúc và tâm tính sẽ phát sinh biến hóa , mang đến ảnh hưởng rất tiêu cực đối với công việc của ông.

Từ góc độ này nói, Trần Kinh cho rằng Uông Minh Phong bị chèn ép khả năng còn là một chuyện tốt, tái ông mất ngựa biết vui hay buồn, hết thảy vẫn dựa vào cải thiện tâm tình của chính Uông Minh Phong.

Ngũ Đại Minh chính là một ví dụ rất điển hình.

Ngũ Đại Minh năm đó cùng với người bên dưới và nhân vật số một quan hệ không tốt, sau cũng bị điều đến phòng Nghiên cứu Chính sách tỉnh, nhưng sau đó được Sa Minh Đức trọng dụng, ông lập tức biểu hiện được năng lực mạnh, ở Đức Cao làm việc rất tốt, biến Đức Cao thành thành phố phát triển kinh tế điển hình của tỉnh…

Hiện nay khi Ngũ Đại Minh phải đối diện với khó khăn, ông xử lý cũng tương đối thong dong.

Sa Minh Đức đi rồi, người của Sa phái gặp áp lực rất lớn, Ngũ Đại Minh vào lúc này còn có thể tiến lên một bước, điều này nói rõ trong lĩnh vực chính trị ông đã vượt xa Uông Minh Phong.

Trần Kinh và Phạm Giang ăn xong tìm hiểu những việc Phạm Giang đã làm rồi, Trần Kinh và Phương Uyển Kỳ đi thăm Uông Minh Phong.

Uông Minh Phong không ở trong khu nhà Tỉnh ủy nữa, hiện nay đã chuyển đến khu cư xá ở Lâm Giang, ở cùng con gái Uông Xán.

Ông làm như vậy là để chứng minh với mọi người sự trong sạch của ông, con gái của ông cũng không có vấn đề gì, trên thực tế tất cả chỉ đều là những lời đồn ác ý thôi.

Hiện tại Uông Xán gia nhập liên minh Hồng Đạ, đúng sai cơ bản đều rõ ràng, Uông Minh Phong mới có lần chuyển nhà này.

Lúc Trần Kinh đến nhà Uông Minh Phong, trạng thái tinh thần của Uông Minh Phong cũng không tệ lắm, ông nắm tay Trần Kinh nói:
- Tiểu Trần, trước khi kết hôn cậu còn có thể đến thăm tôi, tôi thật sự không biết nói gì cho phải! Có một câu nói rất hay, thức đêm mới biết đem dài, sống lâu mới biết lòng người có tâm, có vài người, vài chuyện phải để thời gian định đoạt!

Trần Kinh không nói gì, câu này của Uông Minh Phong đang nhắm vào Ngũ Đại Minh.

Ông vẫn trách Ngũ Đại Minh trong lúc khó khăn không giúp đỡ ông, giữa hai người đã nảy sinh mâu thuẫn.

Nhưng vấn đề này Trần Kinh không có quyền lên tiếng, cũng không muốn nói gì, mặc dù trong lòng hắn vẫn tương đối nghiêng về Ngũ Đại Minh, nhưng lúc này hắn sao có thể biểu lộ?

Con gái của Ngũ Đại Minh, Uông Xán chưa đến ba mươi, tuổi tác không kém Trần Kinh là mấy.

Uông Minh Phong gọi cô đến đến chỉ vào Trần Kinh nói:
- Xán Xán-, con nên gọi là chú Trần ba với chú ấy có thể coi là anh em!

Trần Kinh sửng sốt, vội vàng khoát tay nói:
- Chủ nhiệm Uông, anh nói vậy tổn thọ tôi mất, thế không được, tôi với Uông Xán cùng thứ bậc mà…

Mấy người hàn huyên khách sáo vài câu, phân chủ khách ngồi xuống.

Trần Kinh hỏi Uông Minh Phong
- Chủ nhiệm Uông anh với Bí thư Sa có hay liên lạc không?

Sắc mặt Uông Minh Phong hơi đổi, lắc đầu nói:
- Bí thư công việc bận rộn, hiện tại tôi rất ít quấy rầy anh ấy!

Lúc nói câu này cảm xúc của ông rõ ràng rất tệ, nhìn tình trạng của ông hiện nay có thể thấy ông không muốn nhắc đến chuyện này.

Nhưng Trần Kinh không từ bỏ vấn đề này, hắn trầm ngâm một chút, nói:
- Chủ nhiệm Uông, chuyện tôi kết hôn cần thông báo với Bí thư Sa một tiếng không? Dù sao anh ấy cũng là lãnh đạo cũ…

Uông Minh Phong ngẩn người, ánh mắt nhìn chằm chằm Trần Kinh, thật lâu sau, trong miệng phun ra một chữ:

- Nên!

P/S: Do^^

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi