QUAN SÁCH

Lâm Trung Tắc bị bắt giam, chuyện này dường như chỉ là mở đầu, viện Kiểm sát huyện thành lập một tổ nhỏ đối với toàn Phòng Lâm nghiệp tiến hành điều tra, tổ nhỏ do Phó viện Kiểm sát huyện Lưu Quân phụ trách.

Trong một đêm, toàn Phòng Lâm nghiệp bị một bầu không khí căng thẳng áp lực bao phủ, từ cán bộ trở lên trong toàn Phòng Lâm nghiệp, liên tiếp bị đưa ra câu hỏi, công việc hàng ngày trong Phòng đã bị quấy nhiễu nghiêm trọng.

Trong phòng họp nhỏ của Phòng Lâm nghiệp, Phó phòng thường trực Phòng Lâm nghiệp Trần Kinh và Phó viên Kiểm sát Lưu Quân đang ngồi đối diện, Lưu Quân thần sắc nghiêm túc, ánh mắt nhìn chăm chú Trần Kinh, nói:
- Phó phòng Trần, chúng tôi đối với Phòng Lâm nghiệp tiến hành điều tra, là lãnh đạo Huyện ủy hạ chỉ thị tiến hành, chúng tôi điều tra là công bằng, công chính, sẽ không oan uổng ai, càng không bao che ai, anh vừa mới nói chúng tôi điều tra ảnh hưởng đến công việc của các anh, đây là loại giác ngộ gì?

Trần Kinh thầm nhíu mày, trước khi Lưu phó kiểm đưa đội điều tra đến, Mông Hổ có gọi điện thoại nói cho Trần Kinh, Lưu Quân và Đàm Thu Lâm hai người có quan hệ anh em đồng hao, lần này y đưa đội điều tra Phòng Lâm nghiệp, phỏng chừng sẽ bịp bợm rất nhiều.

Trần Kinh đối với khó khăn cũng có tính toán trước, nhưng hắn tuyệt đối không dự đoán được, động tĩnh của Lưu Quân sẽ lớn như vậy, bốn năm người đội điều tra thường trú trong Phòng Lâm nghiệp làm việc, làm cho toàn Phòng chướng khí mù mịt, Phòng Lâm nghiệp vốn là tòa nhà rất yếu ớt, trải qua sự náo loạn của Lưu Quân, thật sự làm tòa nhà nghiêng nguy hiểm.

Trần Kinh nhả khói, khói lượn lờ trong phòng bay quanh, Lưu Quân chán ghét nhíu mày.

Y thấy Phó phòng Trần rất không vừa mắt, y đưa đội đến bất kỳ nơi nào trong toàn huyện, ai thấy y cũng giống như chuột thấy mèo? Nhưng Trần Kinh hết lần này đến lần khác, không chỉ có không sợ y, hơn nữa đối với công việc của y còn ngăn cản. Đội điều tra liên tục vài ngày nước uống cũng không có người cung cấp, còn muốn mọi người tự mình mua nước mới có khả năng sinh hoạt.

- Phòng Lâm nghiệp phải ổn định, bất luận điều gì quấy nhiễu công việc Phòng Lâm nghiệp ổn định, tôi đều không ủng hộ! Trần Kinh tôi không sợ điều tra, ai điều tra tôi còn không sợ, nhưng đối với các người điều tra vô mục đích như vậy, không tra ra chứng cứ làm càn, tôi cho rằng là quấy nhiễu!
Trần Kinh cao giọng nói:
- Chuyện này, tôi đã hướng lãnh đạo Huyện ủy phản ánh, nếu Phòng Lâm nghiệp vì bị anh huyên náo không khống chế được cục diện, chức vụ trưởng phòng này hay anh tới làm đi!

Trên mặt Lưu Quân cơ co giật, lấy tay chỉ vào Trần Kinh:
- Anh ... anh...

Y làm Phó kiểm lâu như vậy, lần đầu tiên gặp được tình huống như vậy, một Phó phòng nho nhỏ như Trần Kinh, quả thực không coi ai ra gì.

Y lại nghĩ tới lời nói của Đàm Thu Lâm, anh ta nói Trần Kinh không biết điều, không biết chừng mực, hôm nay xem ra quả là như thế, bầu không khí này không làm giảm xuống, lại còn dâng lên rất cao?

- Phó phòng Trần? Không cần cho rằng anh tuyệt đối trong sạch, chúng tôi đã thu được tố cáo của người khác, trong đó có chuyện anh trong cục chuyên quyền độc đoán, tố cáo kéo bè kết phái, anh có thể nói những tố cáo đó là không đúng sự thật sao? Cho nên đối với anh, chúng tôi cũng có thể nghiêm túc điều tra.
Lưu Quân giọng kéo cao, thanh sắc mãnh liệt.

Trần kinh vừa nghe vậy cũng nổi giận, nói:
- Anh cho tôi là trẻ con ba tuổi? Ai tố cáo tôi với Viện kiểm sát các người? Cho dù anh đối với tôi bất mãn, thì cũng đi tìm Huyện ủy, lãnh đạo chính phủ. Lãnh đạo chính phủ Huyện ủy chỉ thị cho anh đến điều tra Trần Kinh tôi chuyên quyền độc đoán, kéo bè kết phái sao?

- Nếu thật là vậy, cũng muốn có chứng cớ, không thể vừa nghe tiếng gió đã bảo là mưa (không có chủ kiến, bảo sao nghe vậy), chỉ cần có căn cứ xác thực chính xác, các người làm gì cũng được!

Dáng vẻ bệ vệ của Trần Kinh, thanh thế so với Lưu Quân một chút cũng không kém, Lưu Quân tức giận đến run người, nhưng lời Trần Kinh nói y không có cách nào bác bỏ, môi liên tục động đậy, nghĩ muốn nói vài câu độc, lại nghĩ Trần Kinh nói rõ ràng như vậy, nói độc thì liệu có tác dụng gì?

- Trần Kinh, anh không cần quá kiêu ngạo, tôi... tôi nói thật cho anh biết, lần này trong vụ án của Lâm Trung Tắc có phạm vi liên quan rất lớn, một khi ra vấn đề, là cậy ai cũng không, chịu nổi trách nhiệm, thái độ anh như vậy là rất nguy hiểm, cực kỳ nguy hiểm!
Lưu Quân nói, gáy y đỏ bừng, bắt đầu nổi giận!

Trần Kinh cũng đỏ mắt, nói:
- Tôi làm việc kiên định, nhận thức còn thật sự cẩn trọng, tôi muốn phụ trách là thành tích và tích hiệu công việc Phòng Lâm nghiệp của chúng tôi, còn lại tôi hoàn toàn không phụ trách! Anh không cần chụp mũ cả tôi, Trần Kinh tôi không cần phải dọa, hiện tại thái độ tôi rất rõ ràng, các người có thể điều tra, nhưng không thể làm Phòng Lâm nghiệp chúng tôi chướng khí mù mịt, lẽ nào toàn cục cao thấp chúng tôi không dùng để làm việc? Liền nghe các người điều khiển sao?

Trần Kinh giọng thô, hắn lớn tiếng nói như thế, toàn Phòng Lâm nghiệp đều nhanh chóng nghe thấy, mọi người trong Phòng Lâm nghiệp giương tai lắng nghe, có vài người không nghe rõ lắm, nhân trong tay cầm một cái chén, bày ra tư thế làm bộ ra ngoài tiếp nước, kỳ thật muốn đến gần phong họp nhỏ một chút.

Còn có lá gan lớn hơn, đa phần đều là viên chức bình thường, bọn họ rõ ràng mượn cơ hội ra hành lang hút thuốc, đôi mắt lại hướng liếc tới cửa phòng hội nghị nhỏ.

- Phó phòng Trần nổi bão! Đối tượng bão nổi không ngờ là Lưu phó kiểm Viện kiểm sát, sự can đảm và khí phách này, làm cho người ta không phục không được!
Trên hành lang, có người nhỏ giọng nói thầm.

Lâm Trung Tắc bị lật đổ, lòng người trong Phòng Lâm nghiệp phần lớn hoảng sợ là người trên tay hơi có thực quyền, và quan hệ chặt chẽ với Lâm Trung Tắc. Đối với viên chức bình thường, việc này là đề tài câu chuyện giờ rỗi rãi của bọn họ, cái gọi là vô quan vô chức toàn thân nhẹ nhàng, đại khái chính là loại tình huống này.

Lưu Quân hiển nhiên ý thức được vấn đề này, y không ngừng hít sâu, muốn để bản thân tỉnh táo lại.

Nhưng nội tâm y bùng cháy phẫn nộ, cũng không ngừng tấn công lý trí y, y không bình tĩnh được, hôm nay y không đem Trần Kinh ấn đầu xuống, y thật sự khó tiêu được mối hận trong lòng!

- Trần Kinh!
Lưu Quân giận dữ cười, thanh âm y trở nên âm nhu:
- Anh tốt, tốt lắm! Tôi biết anh dựa vào cái gì, ha ha!

Tiếng cười Lưu Quân rất âm u, đôi mắt y giống như rắn độc sắc bén đáng sợ:
- Anh đừng tưởng rằng anh có chỗ dựa vững chắc cứng rắn, người khác không thể làm gì được anh. Lời này nói thật cho anh biết, lần này Lễ Hà chúng ta sẽ có thay đổi lớn, liên lụy tới lãnh đạo quan trọng cấp cao.

- Lối suy nghĩ của anh không nên quá đơn giản, không cần quá đơn giản, chuyện gì cũng đều có thể phát sinh, tuổi anh còn trẻ, nếu trên vấn đề tính kỷ luật, tính nguyên tắc gặp vấp ngã, ai cũng không cứu được anh!

Trên mặt Trần Kinh hơi ửng đỏ, biện pháp tốt nhất của hắn chính là câm miệng, nhưng hắn vẫn mở miệng nói:

- Cảm ơn Lưu phó kiểm nhắc nhở, Trần Kinh tôi rất rõ bản thân làm gì, tôi cũng mãi nhớ rõ chức vụ của mình!

...

Một hồi đại náo của Trần Kinh, Phòng Lâm nghiệp rốt cuộc thanh tĩnh hơn rất nhiều, sau khi đội điều tra thông báo hoàn tất tất cả việc nói chuyện với mọi người, tuy rằng công việc điều tra không chấm dứt, nhưng trong phòng không nhìn thấy một thân đồng phục, nhân viên điều tra trên mặt vĩnh viễn lạnh lùng nghiêm túc, Phòng Lâm nghiệp trên dưới vẫn có nhiều sức sống hơn.

Văn phòng Trần Kinh, trên ghế sô pha nhỏ, Trần Kinh nằm cuộn tròn mình, cả văn phòng khói lượn lờ, khiến Vương Sam vào cửa bị nghẹn không ngừng ho khan.

- Phó phòng Trần... anh...
Vương Sam có chút giật mình:
- Anh sinh bệnh sao? Sao mặt lại trắng như vậy?

Vương Sam có chút gấp gáp, cô bước nhanh đến gần sờ lên trán Trần Kinh:
- Sốt rất nghiêm trọng, tôi lập tức thông báo chủ nhiệm, để anh ấy sắp xếp đưa anh đến bệnh viện.

- Tôi không sao!
Trần Kinh xua tay ngăn Vương Sam, thanh âm hắn khàn khàn.

Ánh mắt Vương Sam đưa tình nhìn Trần Kinh, sự đau lòng bộc lộ trong lời nói, cô càng ngày càng đẹp, có thể cùng càng ngày càng trang điểm hơn. Thân thể cô vốn được rồi, hiện tại mặc trang phục công sở, trong xinh đẹp nổi trội lên anh khí dào dạt, rất có hương vị làm người ta phục tùng.

Thân thể cô cách Trần Kinh rất gần, Trần Kinh có thể ngửi được mùi thơm tự nhiên trên người cô rất rõ, hương vị này không giống hương vị trên người Kim Lộ, thiếu một chút thành thục xinh đẹp, nhưng lại tươi mát hơn.

- Để tôi yên tĩnh một lát!
Trần Kinh nói, trên tay hắn điếu thuốc vừa tàn, lại châm thêm một điếu thuốc khác.

Trên bàn gạt tàn thuốc đã đầy, ánh mắt Vương Sam rất nhanh ướt át, nói:
- Phó phòng Trần, anh không cần lo lắng, tất cả đều đã qua, không có gì đáng ngại. Hôm qua tôi ở bên ngoài cũng nghe được một vài tin đồn, đa số là người ta kiếm chuyện.

- Tin đồn gì?
Trần Kinh đứng thẳng nói.

- Tin đồn về việc công nhân viên chức thất nghiệp nhà máy xi măng Dịch Chu gây rối khiếu oan! Rất nhiều người đều nói, nhà máy xi măng Dịch Chu sa thải những công nhân viên chức già, nói là trong quá trình thay đổi chế độ xã hội ở nhà máy xi măng có người thu tiền đen, nhà máy xi măng là bị bán tống bán tháo!
Vương Sam mồm miệng rõ ràng, thuật chuyện rất rõ ràng.

Trần Kinh nằm ngửa ở sô pha, trong đầu nghĩ chuyện nhà máy xi măng Dịch Chu, lại không phải liên quan đến cải cách doanh nghiệp nhà nước sao?

Vừa nghĩ tới cải cách, Trần Kinh lập tức nghĩ tới lâm trường Hồng Thổ Pha, khoảng thời gian gần đây, cả thể xác và tinh thần hắn đều đặt vào trong việc cải cách trên lâm trường Hồng Thổ Pha, kế hoạch của hắn đã được rồi, chuẩn bị đi thêm một chuyến ra tỉnh, đến tỉnh tìm quan hệ, có thể tìm được một con đường hay không.

Nhưng ý nghĩ này hắn vừa lóe lên, hiện tại có đột biến như vậy, nói thật, trong lòng hắn có chút chán nản!

Lâm Trung Tắc gặp chuyện, Trần Kinh mơ hồ cảm giác chuyện so với tưởng tượng còn phức tạp hơn nhiều, mà Viện kiểm sát lại dùng khí lực lớn như vậy ngâm mình ở Phòng Lâm nghiệp, càng làm lo lắng trong lòng Trần Kinh bộc phát.

Trong trận ăn nói giữa hắn và Lưu Quân, là hắn sau khi suy xét chu đáo chặt chẽ để quyết định hành động lớn mật.

Đủ loại dấu hiệu cho thấy, tình hình so với hắn tưởng tượng còn gay go hơn, có lẽ chuyện lật tẩy chính đàn Lễ Hà đã bắt đầu rồi, bởi vì đấu tranh phát triển đến bước hiện tại, đã tới lúc tình cảnh thấy máu chảy rồi.

- Bản thân sao lại quấn vào trong chuyện này?
Tâm trạng Trần Kinh vô cùng gay go, buồn bực...

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi