QUAN SÁCH

Thời gian vẫn cứ trôi về phía trước.

Chớp mắt đã lại cuối năm!

Đợt sóng bổ nhiệm cán bộ không đạt tiêu chuẩn của Lân Giác cũng đã dần lặng xuống.

Sau này, Trần Kinh cũng dựa vào những mối quan hệ của mình, nhờ người nghe ngóng về chuyện này.

Hóa ra Triển Nhất Phi của sở Giám sát cán bộ và Lục Đào của công ty khai thác khoáng sản Việt Tây có quan hệ vô cùng thân thiết, những chuyện của Thích Kim Dân tại Đông Quản* đều có liên quan đến Lục Đào.
(*chú thích: tên huyện ở tỉnh Hoàn Thành, Trung Quốc)

Mâu thuẫn giữa Thích Kim Dân và Lục Đào, gây áp lực không cho công ty khai thạc khoáng sản Việt Tây hoạt động tại Đông Quản, Lục Đào cũng lợi dụng mối quan hệ của mình trong tỉnh khiến Thích Kim Dân rơi vào bẫy.

Thích Kim Dân rốt cuộc cũng đã quá sơ suất.

Lục Đào sai người gửi một bức thư lên Ủy ban Kỷ luật, vừa điều tra, những chuyện của Thích Kim Dân đã dần bại lộ, cuối cùng bị tổ chức bắt giam.

Thích Kim Dân rớt đài, dẫn đến cuộc đại chấn chỉnh hệ thong tổ chức toàn tỉnh.

Những thư tố giác từ Lân Giác lúc này cũng được gửi tới Sở giám sát cán bộ tỉnh ủy.

Triển Nhất Phi dẫn người tới, ông ta biết rõ mâu thuẫn giữa Trần Kinh và Lục Đào, ông ta cho rằng mình nắm quyền giám sát trong tay, nhất định sẽ tìm ra được manh mối gì đó.

Nhưng sự cứng rắn của Trần Kinh lại nằm ngoài dự liệu của ông ta. Trần Kinh quay lại Lân Giác cứng rắn khiến ông ta buôc phải cút xéo về.

Triển Nhất Phi nuốt không trôi cục tức này, hạ quyết tâm phải cho Trần Kinh biết tay.

Nhưng đợi tới khi ông ta quay lại nhận tiếp vụ việc đó, cho dù nói chuyện với ai, mọi việc đã khác hoàn toàn so với những gì ông ta nắm được rồi.

Người viết thư báo cáo biến mất, mấy người chủ động phản ánh vấn đề lên ông ta lúc này cũng đều miệng kín như bưng, hỏi gì cũng một chữ “tốt” làm đầu. Ông ta phát hiện, mười mấy sự vụ mà ông ta tìm hiểu, có hơn một nửa đã không trụ được nữa!

Phát hiện này khiến Triển Nhất Phi kinh ngạc thất sắc.

Lúc này ông ta mới ý thức được, Trần Kinh dám đối đầu với ông ta, dám không cho ông ta chút thể diện nào, là vì hắn ta có chỗ dựa.

Hiện nay từ trên xuống dưới Lân Giác bền lòng như thép, ông ta căn bản không thể nào chia cắt được.

Mà trên mặt bằng Hải Sơn, một số lãnh đạo chủ chốt của Hải Sơn đều vô cùng quý mến Trần Kinh, ông ta càng không tìm được cơ sở nào để phá hắn.

Bị Trần Kinh đuổi khỏi Lân Giác, thành quả điều tra vất vả suốt mấy ngày đều như nước chảy ra bi*n đ*ng.

Triển Nhất Phi vẫn mưu tính báo cáo thái độ không đúng mực của Trần Kinh lên cấp trên.

Nhưng rất nhanh sau đó, ông ta đã nhận được cảnh cáo của người khác.

Vị lãnh đạo đó nói chuyện rất khéo léo, chỉ nói với ông ta, những chuyện khúc mắc tồn tại giữa Lục Đào và Trần Kinh chỉ có thể để hai người bọn họ tự mình tìm cách giải quyết.

Người ngoài muốn tham gia vào chuyện này, chẳng khác nào tự lấy hòn đá đập vào chân mình.

Triển Nhât Phi vừa nghe lời cảnh cáo ấy, trong lòng kinh ngạc.

Câu cảnh cáo này hàm chứa rất nhiều điều.

Quan hệ giữa ông ta và Lục Đào ít nhiều cũng có người biết, lãnh đạo đã nhắc tới điểm này, rõ ràng đang ám chỉ Trần Kinh cũng biết những chuyện ấy.

Nếu như Triển Nhất Phi thật sự muốn vạch rõ, nói không chừng việc này cuối cùng không chỉ giằng co không rõ, mà còn tổn hại bản thân.

Khoảng thời gian này, ông ta cũng hiểu chút ít về Trần Kinh. Ông ta biết rõ Trần Kinh có hậu thuẫn vững chắc, quan hệ tốt với một số lãnh đạo quan trọng của tỉnh, Triển Nhất Phi nếu thật sự đối đầu với Trần Kinh, hiển nhiên vẫn yếu thế hơn một chút.

Ông ta cân nhắc nhiều lần, không dám làm ầm chuyện này lên, chỉ cần tạm thời nén chuyện này xuống.

Gần tới cuối năm.

Số liệu kiểm toán kinh tế các quận huyện toàn tỉnh được công bố.

Thành phố Hải Sơn tăng ba bậc trong bảng xếp hạng các thành phố toàn tỉnh, tuy rằng vẫn nằm trong top giữa, nhưng trước đây là top dưới, hiện nay đã lên được top trên.

Mà xếp hạng của Lân Giác có thể nói là một bước vọt, tăng ba mươi bảy bậc trong bảng xếp hạng các quận huyện toàn tỉnh, thoáng chốc đã lọt vào top mười huyện mạnh nhất tỉnh.

Hải Sơn có hai huyện thuộc top mười, Lam Hà chỉ xếp cao hơn Lân Giác có một bậc.

Vì vậy Lân Giác xếp hạng hai tại Hải Sơn, xếp hạng mười toàn tỉnh.

Thành tích này có thể nói là khá rực rỡ.

Bảng xếp hạng vừa được công bố, các giới trong Lân Giác đã tổ chức chúc mừng linh đình, Dương Lệ Quần của bộ truyền thông đã đích thân sắp xếp các hoạt động chúc mừng, cả Lân Giác tràn ngập trong niềm vui.

Mà Hải Sơn cũng có thể thăng hạng từ cơ sở năm ngoái, thành ủy và ủy ban nhân dân Hải Sơn cũng khá hài lòng với thành tích này.

Trong không khí tràn ngập niềm vui ấy,

Trung ương cũng bắt đầu công tác điều chỉnh cán bộ chính quyền các tỉnh.

Lãnh đạo đầu tiên được điều chỉnh của Lân Giác là Hồ Tuấn Trung.

Hồ Tuấn Trung được điều tới làm Phó bí thư tỉnh ủy Vân Nam, quyền Chủ tịch tỉnh, đồng thời được đề cử vị trí Chủ tịch tỉnh.

Trưởng ban Tha kí tỉnh ủy Hạ Quân tiếp nhận vị trí cũ của Hồ Tuấn Trung, được trung ương bổ nhiệm vào vị trí Phó bí thư tỉnh ủy tỉnh Lĩnh Nam.

Bộ trưởng Tổ chức tỉnh ủy tỉnh Lĩnh Nam Tần Vân Tùng được điều về công tác tại trung ương, vị trí Bộ trưởng Tổ chức Lĩnh Nam do nguyên Phó bộ trưởng thường vụ Ninh Lam tân nhậm.

Cuộc điều chỉnh lại bộ máy lãnh đạo trọng yếu của tỉnh này, cũng dấy lên đợt sóng điều chỉnh bộ máy cán bộ các thành phố.

Chủ tịch thành phố Nam Hong Kong Trần Cường được điều về làm Bí thư thành ủy thành phố thông thương, Bí thư thành ủy thành phố Hải Sơn Hoàng Hoành Viễn được điều về tỉnh công tác, chức vụ cụ thể trước mắt vẫn chờ sắp xếp.

Lý Thanh Hương tiếp nhận vị trí Bí thư thành ủy thành phố Hải Sơn.

Phó bí thư thành ủy Hải Sơn Giang Chú đảm nhiệm vị trí Phó chủ tịch tỉnh, quyền Chủ tịch tỉnh, đồng thời được đề cử vị trí Chủ tịch tỉnh.

Phó chủ tịch thường trực thành phố Hải Sơn Phùng Nhân Quốc được điều tới thành phố Thông Môn nhậm chức Phó bí thư.

Trưởng ban thư kí thành ủy thành phố Hải Sơn Chu Quốc Hoa được điều tới Hoàn Thành đảm nhiệm vị trí Trưởng ban Tổ chức.

Bí thư Ủy ban kỷ luật thành phố Hải Sơn Bạch Thiếu Văn do đến tuổi nên về hưu.

Bí thư Ủy ban Chính trị và pháp luật thành phố Hải Sơn Liêu Tổ Huy được điều về đảm nhiệm vị trí ủy viên thường vụ thành ủy, Phó bí thư thành phố Tịnh Viễn.

Trưởng ban Truyền thông thành phố Hải Sơn – Lỗ Chí Văn điều về Ban tuyên truyền của tỉnh đảm nhận vị trí Phó trưởng ban, cũng là người cuối cùng trong danh sách.

Sự điều động liên tiếp các cán bộ trọng yếu của thành phố này thực khiến người ta hoa mắt chóng mặt, cả thành phố Hải Sơn ngoài một số ít lãnh đạo được giữ lại, toàn bộ số còn lại đều được điều đi hết.

Bộ máy cơ bản của Hải Sơn đã bị phá vỡ.

Bộ máy mới của Hải Sơn lấy Lý Thanh Hương làm trung tâm xây dựng lại từ đầu, trước mắt vấn đề chọn người cụ thể vẫn chưa được sắp xếp.

Bộ máy cán bộ hai cấp tỉnh thành tập trung điều chỉnh, đã gây nên tiếng vang lớn toàn Lĩnh Nam.

Nhiệm vụ quan trọng nhất và cũng là nhiệm vụ cuối cùng của Miêu Kỳ khi ở lại Lĩnh Nam, cứ như vậy dần dần bức màn che được hé lộ.

Mấy ngày này quan viên tập trung tại Việt Châu nhiều vô số kể, hiện tại bộ máy huyện vẫn chưa có động tĩnh, việc điều chỉnh bộ máy cấp thành phố mới chỉ bắt đầu.

Lúc này, quan viên các cấp chính là bát tiên quá hải, mỗi người thể hiện bản lĩnh theo cách của mình, tận dụng các mối quan hệ của mình, bắt đầu chạy đôn chạy đáo, tìm mọi con đường mọi mối quan hệ, hy vọng trước khi có kết quả điều động cuối cùng, bản thân có thể lọt vào tầm mắt của tổ chức.

...

Mấy ngày này Trần kinh vô cùng bận rộn.

Chu Quốc Hoa được điều đi rồi, Trần Kinh cần tổ chức tiệc chia tay anh ta.

Bí thư tỉnh ủy họ Hồ đã thăng chức, Trần Kinh tới Lĩnh Nam được ông ta dẫn dắt, lần này cũng phải qua đó chia tay ông ta.

Chu Quốc Hoa từ vị trí Trưởng ban Thư ký được điều nhiệm vị trí Trưởng ban tổ chức thành phố Hoàn Thành, điều này khiến Trần Kinh được một phen kinh ngạc.

Hoàn Thành là một thành phố lớn, lớn hơn Hải Sơn rất nhiều.

Trưởng ban tổ chức thành phố Hoàn Thành là một vị trí có thực quyền, Chu Quốc Hoa có thể đưa mình lên được vị trí này, chắc chắn cũng đã phải bỏ ra rất nhiều công sức.

Trong bộ máy Hải Sơn, Chu Quốc Hoa thường không bộc lộ tài năng, thực chất cũng là do giấu tài không để lộ, quan hệ trong tỉnh thành nhất định rất rộng, nếu không vị trí Trưởng ban tổ chức thành phố Hoàn Thành bao người tranh đấu ấy, sao có thể rơi vào tay ông ta?

Trong buổi tiệc vui tiễn Chu Quốc Hoa, Trần Kinh chúc rượu ông ta.

Ông ta ngà ngà say, vừa vỗ vai Trần Kinh, nói:

- Trần lão đệ, nói thật cậu này nhé, tôi vẫn luôn rất ngưỡng mộ cậu! Cậu trẻ trung, lại có tài, phong cách làm việc mạnh mẽ dứt khoát, chuyên tâm theo đuổi mục tiêu. Những cán bộ như cậu bây giờ, đến đâu cùng đều rất quý.

Tôi cũng chỉ nghe nói thôi, Hải Sơn và Nam Hong Kong đều đang tranh giành cậu, bây giờ tôi phải đi Hoàn Thành rồi, cũng hy vọng cậu cũng có thể đi Hoàn Thành.

Như vậy chúng ta những lúc muốn vui vẻ một chút thì cũng có thêm một người bạn!

Chu Quốc Hoa nói rất thoải mái, nhưng tình cảm bên trong từ ngữ lại rất chân thành, không hề có chút nào giả bộ.

Trần Kinh cười đáp:
- Trưởng ban thư ký, tối tới công tác tại Hải Sơn, tôi tự hào chính là vì đã làm được hai việc, một việc là nhờ nỗ lực cố gắng, tôi cuối cùng cũng tìm được con đường phát triển tốt cho Lân Giác, một việc nữa chính là kết bạn được với anh. Thầy tốt bạn hiền khó có được, trong đời khó tìm được bằng hữu mà!

Chu Quốc Hoa gật đầu nói:
- Bằng hữu! Đúng, đúng vậy! Cậu với tôi là bằng hữu, sau này chúng ta mỗi người một phương, nhưng tuyệt đối không được để mất liên lạc, để tấm thân tình này của chúng ta phai nhạt…

Trên đời không có cuộc vui nào không tàn.

Chu Quốc Hoa đi rồi, Trần Kinh biết rõ bản thân không lâu nữa cũng sẽ phải đi. Bản thân đã công tác sinh sống trên mảnh đất này hai năm, cuối cùng vẫn là phải rời đi, nơi đứng tiếp theo của mình sẽ ở đâu?

Tiễn Chu Quốc Hoa đi, Trần Kinh cũng tới Việt Châu chia tay Hồ Tuấn Trung.

So với sự khiêm tốn của Chu Quốc Hoa, Hồ Tuấn Trung lần chia tay này làm rất long trọng.

Hồ Tuấn Trung tới Vân Nam đảm nhiệm chức vụ quan trọng trong bộ máy chính quyền, lần này ông ta cũng được hả lòng hả dạ.

Vì vậy buổi tiệc chia tay không hề làm người ta cảm thấy quá nhiều không khí ly biệt, tất cả mọi người đều nói những lời chúc tụng, người có tinh thần bất định duy nhất e rằng chỉ có mình Tương Hằng Vân.

Chỗ dựa lớn nhất của Tương Hằng Vân tại Lĩnh Nam chính là Hồ Tuấn Trung.

Hồ Tuấn Trung hiện nay đã phủi mông bỏ đi rồi, tâm trạng ông ta khó tránh không thích ứng được.

Trần Kinh và Tương Hằng Vân cùng tới chúc rượu Hồ Tuấn Trung, ông ta giơ ly rượu mà nước mắt đã lăn dài.

Hồ Tuấn Trung hơi nhíu mày, chỉ vào Trần Kinh nói:
- Tiểu Tương, cậu phải học tập Tiểu Trần ấy, Tiểu Trần đơn thương độc mã từ Sở Thành tới Lĩnh Nam, cuối cùng vẫn có thể gánh vác được trọng trách trên vai, hơn nữa còn có nhiều thành tích nổi bật trong công tác, hiện nay cả tỉnh đều biết tiếng, công sức mấy năm, Lĩnh Nam có thể nói đã trở thành một mảnh trời của cậu ấy.

Còn cậu ấy hả, tính cách mặt nào cũng yếu đuối hơn một chút, đây cũng chính là điểm yếu của cậu, sau này nhất định phải khắc phục đấy!

Rồi Hồ Tuấn Trung lại nhìn Trần Kinh, ánh mắt đầy thâm thúy, nói:

- Tiểu Trần, tôi phải rời khỏi Lĩnh Nam rồi, nhưng tôi vẫn sẽ hết sức quan tâm Lĩnh Nam. Tôi hy vọng một ngày sẽ có thể nhìn thấy ngày cậu đạt được thành tựu xuất sắc tại Lĩnh Nam. Cậu hoàn toàn có năng lực ấy, tôi tin rằng sẽ có một ngày như vậy!

Trần Kinh nghiêm túc đáp:
- Cảm ơn lời động viên của Bí thư Hồ, tôi nhất định sẽ không phụ sự kỳ vọng của ngài!

Nguyên nhân rời khỏi Lĩnh Nam của Hồ Tuấn trung khá phức tạp.

Nguyên nhân sâu bên trong có thể có liên quan đến việc ông ta và lãnh đạo chủ chốt của tỉnh mấy năm nay phối hợp với nhau không ăn ý.

Lần tuyển chọn cán bộ công khai khi Trần Kinh tới Lĩnh Nam, cũng chính là lần thúc đẩy toàn lực của Hồ Tuấn Trung.

Sau này sự thực đã chứng minh lần công khai tuyển chọn ấy không thành công, rất nhiều cải cách và thay đổi mà Hồ Tuấn Trung triển khai trong khi còn nhậm chức Phó bí thư cũng không đạt được thành tựu xuất sắc đáng kể.

Điều này e rằng cũng chính là đoạn dẫn cho kết cục phải rời khỏi Lĩnh Nam của ông ta.

Trái ngược với Lĩnh Nam trù phú, Vân Nam là một tỉnh nghèo nổi tiếng cả nước.

Lần đi này của Hồ Tuấn trung cũng vô cùng khó khăn, thách thức vô cùng lớn.

Lúc sắp đi, ông ta lại cổ vũ tính thần cho Trần Kinh như vậy, chẳng phải cũng chính là tự cổ vũ chính mình sao?

Trần Kinh đơn thương độc mã ở Lĩnh Nam, ông ta đơn thương độc mã ở Vân Nam.

Trần Kinh có thể làm nên thành quả như vậy, có thể đạt được thành tích nổi bật như vậy, Hồ Tuấn Trung đương nhiên cũng hy vọng mình có thể có nhiều đất dụng võ!
(còn nữa)

DG: Du Lạc Tiểu ^^

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi