QUÂN TẨU NGHỊCH TẬP CÔNG LƯỢC BẢN BETA


Beta: Bánh BaoMộ Tâm Lan nhớ tới lúc Tống Hồng Quảng theo đuổi cô hồi năm ngoái, hắn biểu hiện ôn nhu săn sóc, chịu khó như thế, thiện lương như thế, hoàn toàn khác hẳn với hắn sau khi kết hôn.

Thất vọng to lớn khiến trong lòng cô sinh ra một loại oán hận phi thường.

Đây là cảm xúc mà trước kia dù bị Tống Hồng Quảng đánh, cô cũng chưa từng có.

Trước kia cô cảm thấy, Tống Hồng Quảng đành lòng đánh cô, là vì mới cưới nhau, hắn chưa đủ tin tưởng cô, không xem cô như người một nhà.

Đợi hai người chung sống với nhau lâu, có con, hắn sẽ đối tốt với cô.

Bằng không, trong cả nhà, tại sao hắn chỉ đánh mỗi cô đâu?Mà lúc này, đột nhiên cô ý thức được, khuyết điểm của Tống Hồng Quảng không chỉ có xấu tính, bạo lực, khuyết điểm của hắn thực sự …nhiều lắm, … lười biếng, gian xảo, làm việc không có trách nhiệm… khiến người ta không muốn tha thứ cho hắn là, hắn thế nhưng còn không giữ được tiền chung của hai người, bao nhiêu tiền cứ thế để mẹ hắn lừa mất.

Điều này sao có thể không khiến cô thất vọng?Mộ Thanh Nghiên không biết chị gái suy nghĩ nhiều như vậy, nhưng chị gái có thể dùng từ “Không phải người tốt đẹp gì” để đánh giá Tống Hồng Quảng, đã là tiến bộ rất lớn.

Cho nên, cô muốn rèn sắt khi còn nóng, lại k1ch thích thêm một chút.

Cô lắc đầu, mê mang nói với Mộ Tâm Lan: “Em không biết, nhưng mà, em cảm thấy cách ở chung của chị và anh rể có vấn đề, không tin chị nghĩ lại cách mà anh chị dâu nhà hàng xóm sống với nhau đi? Còn có, lúc cha còn sống, cha đối với mẹ thật tốt, cho tới bây giờ cũng chưa từng lớn tiếng nói chuyện với mẹ, lại càng chưa từng đánh mẹ.

Còn có ông ngoại và bà ngoại, tính tình bà ngoại như nào chị cũng biết, vừa lười biếng, giảo hoạt lại xấu tính, nhưng cho dù như vậy, cho tới bây giờ ông ngoại cũng chưa từng khiến bà ngoại chịu uất ức.


Cho nên, chị bảo anh rể không phải người tốt, em không biết cái khác, nhưng thực sự thái độ của anh ấy đối với chị, thực sự rất kém cỏi.

”Lời của Mộ Thanh Nghiên khiến tâm hồn sầu não hiền dịu của Mộ Tâm Lan như bị đâm ra một lỗ thủng, rất thương tâm, lại không khóc được, cô lau nước mắt, đứng lên cười ôn hoà với Mộ Thanh Nghiên: “Nghiên Nghiên, việc hôm nay và việc anh rể đánh chị, tạm thời không nói với mẹ được không?”“Vâng, em sẽ không lắm miệng.

” Mộ Thanh Nghiên gật đầu đáp ứng, sau đó thăm dò hỏi một câu: “Chị thực sự để anh rể bắt nạt cả đời sao?”Cô muốn biết hiện tại chị gái có thất vọng triệt để với Tống Hồng Quảng hay không.

“Sẽ không, chị đã suy nghĩ kỹ, về sau tiền lương chị sẽ giấu hắn để tích góp lại.

” Vẻ mặt Mộ Tâm Lan cười khổ, bên trong đôi mắt là ánh sáng hi vọng không gì dập tắt được.

Sớm dự đoán sẽ nhận được đáp án như vậy, Mộ Thanh Nghiên không tránh khỏi thất vọng gục đầu xuống: Cô biết trong thời gian ngắn, chị gái không thể vất bỏ được sự lương thiện của chị ấy, tích góp tiền? Ha ha, giữ được sao?Chị gái có thể tích góp tiền, Tống Hồng Quảng có thể nói ngọt mang đi, Tằng Quế Hương có thể lừa lấy mất.

Cho nên, trừ phi ly hôn, nếu không sẽ nhất định giống kiếp trước, chị gái sẽ bị cả nhà Tống gia tận tình bắt nạt, tận tình bóc lột.

Không thể trông cậy vào việc để chị gái chủ động ly hôn, cô vẫn là ra tay với Tống Hồng Quảng đi.

Từ sau khi nghe nói Lý Tuyết và Tống Hồng Quảng có dây dưa, Mộ Thanh Nghiên còn định chờ một chút, chờ Lý Tuyết làm chất xúc tác để chị gái ly hôn với Tống Hồng Quảng, nhưng lại ngoài ý muốn phát sinh chuyện sổ tiết kiệm, khiến cô cảm thấy, chuyện này đánh nhanh thắng nhanh vẫn tốt hơn.

Cho nên, ngày mai phải mời xã hội đen ra tay?Bước cuối cùng trong kế hoạch tính kế Tống Hồng Quảng của Mộ Thanh Nghiên, rất đơn giản thô bạo.

Mời hai nhóm người hành hung Tống Hồng Quảng, một nhóm lấy cớ là vì tình, để người hành hung nói cho Tống Hồng Quảng, nói người đứng sau là một nữ nhân si tình với hắn, không chiếm được hắn, đau lòng muốn chết, để hắn nhanh nhanh ly hôn với vợ, nếu hắn không nghe lời, sẽ lại đánh hắn.


Một nhóm khác lấy cớ vì công thức đồ chín hấp tương, để người hành hung cầm một nghìn đồng, vừa đánh vừa xoa, cưỡng ép mua công thức đồ chín hấp tương từ tay Tống Hồng Quảng.

Để cho hắn biết giá trị của công thức đồ chín hấp tương, trong lòng có chỗ dựa, quyết tâm ly hôn hơn.

Mặc kệ thế nào nhóm người đó làm thế nào, trong đó không thể quên “tiết mục” hành hung Tống Hồng Quảng một chút.

Không đánh Tống Hồng Quảng hai trận, cô không cam lòng a.

Mộ Thanh Nghiên biết, hai biện pháp thô bạo này tuyệt đối có thể khiến người tham tiền lại sợ chết như Tống Hồng Quảng đưa ra quyết định ly hôn.

Vốn chuyện để Tống Hồng Quảng chủ động ly hôn với chị gái còn có thể càng đơn giản thô bạo hơn, đó là trực tiếp đánh Tống Hồng Quảng, đánh một lần không đủ, đánh hai lần, hai lần không đủ thì đánh tiếp.

Nhưng cô không thể làm như vậy.

Cô trăm phương ngàn kế mời Lâm Dung ra làm việc, mục đích quan trọng nhất là, để chị gái triệt để thất vọng với Tống Hồng Quảng.

Cô không hy vọng sau khi chị gái ly hôn với Tống Hồng Quảng, vẫn ôm ảo tưởng với hắn, không hy vọng bọn họ phục hôn.

Người như Tống Hồng Quảng, sau khi ly hôn có thể có cuộc sống tốt sao?Hắn sống không tốt, nhất định lại bò lên chị gái, nếu thái độ của chị ấy không kiên định, vô cùng có khả năng trở lại hố lửa.


Cho nên, cô chỉ có thể cong cong vòng vòng bố trí kế hoạch, phá hỏng khả năng phục hôn của chị và Tống Hồng Quảng.

Phải làm gắt gao, đến lúc đó vô luận Tống Hồng Quảng nói gì, làm gì đều không phá giải được.

Cho dù lấy mặt mũi của Tống Hạo Viễn cũng không hoá giải được.

Ngoại trừ việc đó, cô còn có một mục đích khác, mê hoặc Tống Hồng Quảng, tránh cho hắn đoán được, cô là người đứng sau tính kế hắn.

Như vậy, về sau hắn cũng không thể đến nhà bọn họ phiền toái.

Mộ Thanh Nghiên suy nghĩ thật kỹ, có hơi tức giận việc Lý Tuyết không giúp được gì, bằng không, mọi việc có thể đơn giản một chút.

Nhưng mà, Lý Tuyết vốn là người nằm ngoài kế hoạch của cô, nếu không có tác dụng gì thì thôi đi.

Cô còn không muốn chị cùng xuất hiện với nữ nhân ghê tởm này đâu.

Sau khi Mộ Tâm Lan về nhà, vẻ mặt ủ rũ, Đinh Tú Phương còn tưởng là phản ứng trong thời gian mang thai của cô, thân thiết hỏi vài câu, nghe thấy không có chuyện gì, cũng không nói gì nữa.

Sáng hôm sau buôn bán xong, Mộ Thanh Nghiên mang theo 5000 đồng đã chuẩn bị trước bỏ vào túi xách, lấy cớ đi đến nhà Trương Hiểu Tình hỏi bài tập, lặng lẽ đến nhà ga.

Kiếp trước, cô từng ở phố Tam Cảng, thành phố Huyền Dương một khoảng thời gian, biết nơi đó có một nhóm đầu gấu, tên đứng đầu gọi là Thuỷ Ca, bang nhóm của hắn làm việc rất giữ chữ tín, Mộ Thanh Nghiên quyết định mời bọn họ hoàn thành bước cuối cùng trong việc tính kế Tống Hồng Quảng.

Tự nhiên cô sẽ không tự mình giao dịch với bọn họ.


Cô học theo phương thức của người xưa, dùng một gói kẹo mời một bạn nhỏ mang tiền và phong thư đưa cho Thuỷ Ca.

Cô nấp ở gần đó, tận mắt thấy Thuỷ Ca cầm tiền, nhìn thư, còn làm một động tác ok với bầu trời, biết sự việc thành công, mới lặng lẽ rời khỏi phố Tam Cảng.

Lặng lẽ như lúc cô đến.

Nhưng cô không hề biết, từ lúc cô ra khỏi bến xe Huyền Dương, liền có một cái đuôi đi theo.

Cái đuôi này là … Thẩm Tiêu Nhiên.

Thẩm Tiêu Nhiên đến nhà ga tiễn bạn, vô tình nhìn thấy Mộ Thanh Nghiên xuống xe đò cúi mặt đi, thấy cô đi một mình, vốn định tiến đến chào hỏi, sau đó lấy xe đưa cô đi, đột nhiên nổi tính tình, không có đến chào cô, mà là lén lún theo sau.

Hắn tuyệt đối không có ác ý, cũng không phải muốn cô bất ngờ, chỉ là hắn cảm thấy, cô thần bí như vậy, có lẽ cũng không muốn hắn biết hôm nay cô đến Huyền Dương có việc gì.

Hắn cũng từng nghĩ giả vờ không thấy cô rồi rời đi, trong lòng lại vô cùng bất an, cứ cảm thấy cô nhỏ yếu xinh đẹp, một mình ở thành phố Huyền Dương không quen thuộc này, khả năng cao gặp chuyện gì đó nguy hiểm, cho nên, căn cứ vào ý tưởng phải bảo vệ cô, hắn lái xe vụng trộm đuổi kịp cô.

Hắn biết Thuỷ Ca, cũng biết mọi chuyện về Thuỷ Ca, nhìn thấy cô dùng kẹo thu mua một đứa trẻ đưa tiền và thư cho Thuỷ Ca, kinh ngạc cực kỳ.

Đột nhiên hắn thấy cô thực xa lạ.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi