QUAN THẦN

Đám học sinh liền hiểu rằng người đó đúng là lãnh đạo, nói không chừng còn là lãnh đạo to.

Bởi vì bị học sinh vây quanh đứng xem, người phụ nữ đanh đá như lên cơn điên, không ngừng đánh tiểu Quỳ. Tát một cái chửi một câu, sau đó bắt tiểu Quỳ cúi lạy, thái độ vô cùng kiêu ngạo. Hơn nữa, cho đến lúc này bà ta đã đánh hơn 5 phút, vẫn chưa hả giận, nói muốn tìm người trừng trị tiểu Quỳ đến chết.

Hạ Tưởng phẫn nộ, thành phố Tần Đường lại có cán bộ nhà nước như thế, có lãnh đạo như thế thì là nỗi nhục cho hắn, Bí thư Thành ủy thành phố.

Đang muốn ra mặt ngăn người phụ nữ kia lại, thì cánh tay đang giơ cao của người đàn bà đó bị một cánh tay nõn nà khác tóm lại, Nghiêm Tiểu Thì giận dữ mặt đỏ bừng, quát người đàn bà hung dữ:

- Bà và cô ta có thù hận gì ghê ghớm mà phải đánh chết mới thôi? Bà còn có chút lòng thương hại không? Cô bé sắp bị bà đánh chết rồi đó.

Nghiêm Tiểu Thì xinh đẹp, giọng nói mang âm điệu của người miền nam, có sự khác biệt rõ ràng với giọng âm của người bản địa. Người đàn bà đanh đá đang trong lúc giận dữ bị người khác ngăn chặn nên càng nổi trận lôi đình, thấy Nghiêm Tiểu Thì là người miền nam, không phải người địa phương nên lập tức chửi ầm lên:

- Cô là loại vớ vẩn ở đâu đến hả? Chuyện của tôi đến lượt cô xen vào? Cô tưởng mình là ai? Đừng cho rằng mình xinh đẹp là có bản lĩnh, cút sang một bên.

Nghiêm Tiểu Thì luôn dịu dàng, nhã nhặn, làm sao chửi lại được người đàn bà chanh chua? Cô tức giận đến nỗi đỏ mắt:

- Bà…sao bà lại chửi người? Bà cũng quá là vô liêm sỉ rồi.

- Chửi người là vô liêm sỉ? Nếu tôi đánh cô thì tôi chính là kẻ vô lại rồi? T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.c.o.m

Ả đàn bà nói xong, giật tay ra khỏi tay của Nghiêm Tiểu Thì, vung tay định đánh vào mặt Nghiêm Tiểu Thì.

Hạ Tưởng ở gần đó, không ngờ sư tử Hà Đông này lại hung dữ như vậy, tình thế cấp bách hắn chỉ kịp đưa tay ra kéo Nghiêm Tiểu Thì, nhưng vẫn dính đòn, tuy là mặt không bị đánh trúng nhưng tay của sư tử Hà Đông vẫn quệt qua tóc của Nghiêm Tiểu Thì.

Nghiêm Tiểu Thì thích búi tóc, thể hiện hình thái rất đoan trang, thục nhã. Bỗng chốc bị đánh cho tóc tai xõa rối, cô sợ hãi kêu thất thanh một tiếng rồi lùi về phía sau.

Sư tử Hà Đông thấy mình đánh chưa trúng nên càng tức tối, bà ta nhảy dựng lên đuổi theo Nghiêm Tiểu Thì, cuối cùng chọc giận Hạ Tưởng.

Hạ Tưởng vốn thấy tiểu Quỳ bị sư tử Hà Đông đánh cho thê thảm như vậy, trong lòng đã bắt đầu lên cơn giận. Bây giờ bà ta lại định ra tay đánh Nghiêm Tiểu Thì, sự cao quý của cô sao có thể để bàn tay bẩn đó chạm vào? Hắn kéo Nghiêm Tiểu Thì về phía sau mình, không còn kịp nghĩ nhiều, cũng không còn nghĩ đến thân phận là Bí thư Thành ủy nữa, hắn giơ tay tát mạnh vào mặt ả đàn bà đanh đá kêu bốp.

Sau tiếng "bốp", tất cả người xem đứng xung quanh đều yên ắng không một tiếng động, tiếng quàng quạc của sư tử Hà Đông cũng im bặt. Bà ta bưng lấy mặt, trừng hết mắt to như cái chuông đồng, dường như không dám tin mình lại bị người khác tát ngay trước đám đông.

Khoảng 10 giây sau, người đứng vây quanh bỗng bộc phát lên tiếng vỗ tay ầm ầm, miệng huýt sao vang lên.

Sư tử Hà Đông khoảng 40 tuổi, to béo như trâu, nặng trên khoảng 80 cân, có thể được coi là tuyển thủ hạng nặng. Người đàn bà sững người chốc lát, đột nhiên gào ầm lên giận dữ, đầu cúi xuống, gằn giọng:

- Dám đánh tao? Tao liều với mày.

Bà ta liền lao tới Hạ Tưởng như đang đánh nhau với những người đàn bà chanh chua…Lúc này lái xe Bành Vĩnh cũng xông đến. Bành Vĩnh vốn là lái xe cho Bí thư Ngả Thành Văn nhiệm kỳ trước, Ngả Thành Văn đi rồi, y liền bị lạnh nhạt. Sau khi Bí thư Hạ đến nhậm chức vẫn chọn y làm lái xe, nên y vô cùng cảm kích sự thừa nhận của Bí thư Hạ.

Thường thì lái xe của Bí thư nhiệm kỳ trước không dùng nữa, Bí thư nhiệm kỳ sau cũng sẽ không dùng, cơ bản y chính là chịu cảnh bị lạnh nhạt.

Ở đâu đến con mụ điên rồ dám đánh cả Bí thư Hạ? Phản rồi. Bành Vĩnh liền lao đến như tên bắn, y vốn là quân nhân chuyển nghề, tuy không phải là bộ đội đặc chủng gì nhưng cũng có chút tài vặt. Y đưa tay ra đẩy bả vai người đàn bà, vừa đúng làm bà ta xoay tròn, mông hướng về phía y, Bành Vĩnh liền không khách khí đạp vào mông ả đàn bà đanh đá một cước.

Cái đạp này thừa lực, trực tiếp làm ả đàn bà ngã bệt mông xuống đất, cực kỳ khó coi.

Đám đông lại hò hét âm thanh ủng hộ.

Nhân vật cấp quan trọng ngồi trong xe vốn không lên tiếng, thấy sư tử Hà Đông bị đánh, cuối cùng y ngồi không yên nữa mở cửa xe bước ra ngoài nói vài câu với mấy người to cao đứng quây xung quanh, mấy người đó vẫn đang bao quanh chặn đám học sinh, giờ hung hãn xông đến bao vây Hạ Tưởng.

Tình thế trước mắt hết sức căng thẳng, sắp sửa xảy ra sự kiện tập thể quy mô lớn rồi.

Bảo vệ lãnh đạo là nhiệm vụ Bành Vĩnh không thể chối từ, Bí thư Thành ủy bị người vây đánh, nếu truyền ra ngoài thì sẽ thành trò cười cho thiên hạ. Bành Vĩnh đang sắp hét "ai dám làm loạn, đây là Bí thư Hạ của Thành ủy", không ngờ lời còn chưa thốt ra thì Nghiêm Tiểu Thì nhanh nhạy, trong cái khó ló cái khôn, hét lên:

- Các bạn sinh viên, nhiệt huyết của các bạn đâu hết rồi? Bạn của các bạn để người ta ức hiếp, các bạn có còn là sinh viên đầy cảm xúc mãnh liệt không?

Người đẹp chính là sức kêu gọi hàng đầu quả nhiên không sai, tuy mái tóc Nghiêm Tiểu Thì bị tung rối, nhưng dung nhan kiều diễm của cô cuối cùng cũng kêu gọi thành công đám đông sinh viên đang ở bên bờ bùng nổ sự ức chế, không biết là ai hét lên:

- Đánh đám chó đó đi.

Theo sau tiếng hô vang, cuối cùng đám đông sinh viên cũng xông lên, bao vây đám người to cao lại với nhau rồi đánh.

Có người còn nhặt gạch ở ven đường, đập mạnh lên xe Audi. Lại có thêm mười mấy người dùng sức, định lật ngửa xe lên, tình thế có nguy cơ bị mất kiểm soát.

Cuối cùng người ngồi trong xe Audi không ngồi yên được nữa, nói vọng ra ngoài qua chiếc loa phóng thanh:

- Mấy người không được làm loạn, tôi cảnh cáo mấy người không được làm loạn. Tôi là cán bộ lãnh đạo, là Cục trưởng. Mấy người dám làm tôi bị thương, hiệu trưởng trường học của mấy người đều sẽ bị liên lụy. Mỗi người đều bị xử phạt, không được tốt nghiệp.

Hay ho cho cái giọng điệu lớn hơn cả trời của vị Cục trưởng, Hạ Tưởng cười lạnh, hắn đúng là được mở rộng tầm mắt vị Cục trưởng nào dám nói ra những lời không cho hơn 100 sinh viên đang ở đây tốt nghiệp, đến cả hắn là Bí thư Thành ủy cũng không dám vênh váo như vậy.

Không ngờ chuyện càng kinh ngạc hơn còn ở phía sau, mấy tay to cao bị đám đông sinh viên vây đánh đến nỗi không còn sức chống trả, trong đó có một người hét:

- Tụi bay đừng có hối hận, biết tao là ai không? Chúng tao là người của anh Ngưu. Chọc vào anh Ngưu thì chúng mày mốc mép.

Anh Ngưu là ai? Hạ Tưởng có nghe qua đôi chút, nếu hắn nhớ không nhầm thì có lẽ là Ngưu Lâm Quảng.

Ngưu Lâm Quảng là đại ca xã hội đen nổi tiếng nhất ở thành phố Tần Đường, cho dù phía chính phủ không thừa nhận có xã hội đen, chỉ dùng cách nói đám tội phạm mang tính chất xã hội đen để che mắt, trên thực tế tiếng tăm của Ngưu Lâm Quảng còn uy phong hơn cả Nga Ni Trần.

Ít nhất Nga Ni Trần biết khiêm tốn, biết che đậy, biết "tẩy trắng". Nếu không phải là gặp phải hắn, có lẽ Nga Ni Trần không bị đến mức sụp đổ. Nhưng Ngưu Lâm Quảng không như vậy, tiếng tăm oai phong của y truyền rất xa, làm cho Hạ Tưởng nhớ rõ chính là, ở kiếp trước, bang Ngưu Lâm Quảng phạm tội bị giới tin tức công khai gây ra một trận chấn động toàn quốc. Bởi vì Ngưu Lâm Quảng là bang xã hội đen lộ liễu, hoành hành ở Tần Đường mười mấy năm. Y sở hữu một chiếc xe quân đội có lắp thiết giáp bên trong và 4 chiếc xe quân đội, 38 cây súng, hơn mười nghìn đầu đạn lẫn công cụ gây án.v.v.

Mà Ngưu Lâm Quảng thường lái xe thiết giáp diễu võ dương oai "đi tuần" trên đường phố, như đang đi giữa chốn không người. Theo thống kê sau khi sự việc xảy ra, Tập đoàn Trung Thiên dưới trướng của Ngưu Lâm Quảng lấy danh nghĩa là tổ chức doanh nghiệp toàn làm những hoạt động lừa lọc, vơ vét tài sản, trước sau đã lừa được khoảng 800 triệu nhân dân tệ từ tài sản của người khác.

Lịch sử xảy ra sai lệch. Bởi vì chiếu theo tiến trình lịch sử vốn có, lúc này đáng lẽ Ngưu Lâm Quảng đã bị nhốt trong ngục rồi, nhưng ở kiếp này y vẫn đang hoành hành ngang ngược ở Tần Đường. Bất kể là chỗ nào có sai xót, có một điểm lại có thể khẳng định, thực lực của y to lớn hơn cả kiếp trước, cái ô dù bảo vệ có lẽ cũng sâu hơn rồi.

Không có ô dù bảo vệ, một nhân vật có thể lái xe thiết giáp dáng vẻ bệ vệ đi tuần trên đường phố, dưới con mắt của Chương Quốc Vĩ và Hoàng Đắc Ích chẳng lẽ lại không phát hiện ra? Thật tưởng rằng Thị trưởng và Cục trưởng Cục công an là bất tài? Bên trong chắc chắn là có nội tình.

Tin đồn khác về Ngưu Lâm Quảng thì càng nhiều kiểu hơn, trong nước từng có trang web nổi tiếng tổ chức bầu chọn 5 thành phố có xe khủng nhất toàn quốc, thì thành phố Tần Đường xếp thứ nhất, mấy chiếc xe khủng trong số đó đều là của Ngưu Lâm Quảng, càng nổi tiếng hơn là biển số xe thành phố Tần Đường siêu khủng 99999 và 88888, lúc đó được mọi người ngưỡng mộ ngớt lời.

Được lắm, hóa ra mấy tên to cao đi cùng sư tử Hà Đông là người của Ngưu Lâm Quảng. Hạ Tưởng liền có hứng thú với vị Cục trưởng vênh váo đang ngồi trong chiếc Audi kia, hắn muốn xem xem vị Cục trưởng ngồi bên trong rốt cuộc là người thế nào?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi