QUAN THẦN

Mã Vạn Chính!

Bình tĩnh mà xem xét, giữa Hạ Tưởng và Mã Vạn Chính cũng không có khoảng cách nhiều lắm, tuy về sau vì lý do Mã Vạn Chính phản đối Tống Triêu Độ nên đã từng có một quãng thời gian không thân thiết gì với Mã Vạn Chính.

Mã Vạn Chính là người cương trực, công tư phân minh, cũng biết rõ trên chốn quan trường, thái độ bình thường xa gần thân sơ khi động đến lợi ích cá nhân. Ông ta cũng không có thành kiến gì với Hạ Tưởng.

Bởi vì nếu thay là hắn, lấy một cái ví dụ khập khiễng một chút, nếu trong lúc đề bạt Hạ Tưởng và Phùng Húc Quang, chỉ có thể chọn một trong hai người, ông ta nhất định sẽ chọn Phùng Húc Quang.

Giữa người với người, lợi ích luôn được đặt lên trên.

Hạ Tưởng cũng biết rõ, giữa hắn và Mã Vạn Chính ngoại trừ một lần bất hòa duy nhất, thì trên rất nhiều phương diện khác vẫn có thể cố tìm ra được cái chung, hợp tác lớn hơn bất đồng, bởi thế đối với cuộc điện thoại mà Mã Vạn Chính chủ động gọi cho hắn lần này, hắn cảm thấy rất vui mừng.

- Bí thư Mã, chào ông, chào ông.

Giọng nói của Hạ Tưởng đầy vẻ nhiệt tình.

- Nhận được điện thoại của ông quả là một việc bất ngờ, nhưng cũng rất vui mừng.

- Ha ha, có thể lại được liên lạc với cậu tôi cũng rất vui. Bây giờ tôi đang ở Bắc Kinh, Húc Quang cũng ở đây, đến gặp mặt một lúc có tiện không?

Mã Vạn Chính đưa ra lời mời, vả lại Phùng Húc Quang cũng ở đó, Hạ Tưởng không có bất cứ lý do gì để từ chối cả.

Nhẩm tính thời gian, thời gian Mã Vạn Chính ở tỉnh Ninh cũng không ngắn, hẳn là có động tĩnh rồi, liên tưởng tới sự biến động thế cục của tỉnh Yến sắp tới, Hạ Tưởng hơi chột dạ, Mã Vạn Chính lộ mặt vào lúc này, e rằng không chỉ là để ôn lại chuyện cũ mà còn có ý đồ sâu xa nữa.

Bước đầu được biết, Vương Bằng Phi sẽ chuyển sang đảm nhiệm chức Trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, Mai Thái Bình sẽ điều đi nơi khác, vì thế, cái ghế Phó Bí thư Tỉnh ủy và Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy sẽ trống, nhìn một cách tổng quát thế cục hiện nay của tỉnh Yến, tính khả năng đề đạt ngay tại chỗ cũng không lớn, dự đoán sẽ phải điều từ nơi khác đến hoặc từ Bắc Kinh về.

Còn có một điểm nữa phải cân nhắc đến trong đó, thời gian Hồ Tăng Chu đảm nhận chức Bí thư Thành ủy thành phố Yến cũng đến rồi, cũng nên có động tĩnh thẳng tiến, trước nay Bí thư Thành ủy thành phố Yến thăng tiến, gần như đều là đảm nhận trước một khóa phó Bí thư Tỉnh ủy.

Nếu Hồ Tăng Chu đảm nhận phó Bí thư Tỉnh ủy, Bí thư Thành ủy thành phố Yến không xảy ra điều gì ngoài dự đoán, thì sẽ do Vu Phồn Nhiên đảm nhiệm, do đó bộ máy Thành ủy của Thành phố Yến cũng sẽ có sự điều chỉnh ở một biên độ không nhỏ. Nguồn: http://truyenfull.vn

Còn 3 năm nữa là hết nhiệm kỳ của Tổng Bí thư, trong vòng 3 năm, e rằng sự điều động về nhân vật số một số hai của các tỉnh sẽ không ít, việc điều chỉnh sẽ thường xuyên diễn ra. Từ xưa tới giờ đều là triều nào thần ấy, đều sẽ lấp đầy bàn cờ trước khi miễn nhiệm, tiếp tục kéo dài sức ảnh hưởng của bản thân.

Mà người kế nhiệm sẽ lại điều chỉnh lại quân cờ, lại bố cục lại một lần nữa, điều chỉnh lại theo suy nghĩ của mình.

Lịch sử, tái diễn hết lần này đến lần khác.

Hạ Tưởng đã cho lái xe Bành Vĩnh nghỉ phép, do Tiêu Ngũ tháp tùng. Lúc gặp Mã Vạn Chính vừa hay là lúc giữa trưa. Tiêu Ngũ được bố trí đi ăn cùng những người tháp tùng Mã Vạn Chính, Hạ Tưởng cùng Phùng Húc Quang dùng cơm cùng với Mã Vạn Chính.

Mấy năm không gặp, Mã Vạn Chính quả thật đã già đi một chút, nhưng trạng thái tinh thần lại rất tốt, vẫn đen gầy và khỏe mạnh, giọng nói vẫn sang sảng.

- Bí thư Thành ủy trẻ nhất tỉnh Yến, không đơn giản chút nào, Hạ Tưởng, cậu vẫn lên nhanh như diều gặp gió, đến Thu Thực cũng nói, cậu sớm muộn cũng sẽ phá kỷ lục của ông ấy. Ông ấy cũng rất tán thưởng tinh thần phấn đấu của cậu.

Mã Vạn Chính vừa bắt đầu đã nói đến vấn đề đó, chứng tỏ quan hệ của ông ta và Cổ Thu Thực cũng không tồi.

Hạ Tưởng cũng khiêm tốn đáp lại mấy câu:

- Bí thư Mã vẫn phong độ như ngày nào, đứng cùng với Bí thư Mã, tôi cũng cảm thấy toàn thân đều sung mãn sức sống.

Mã Vạn Chính chất phác thẳng thắn, giọng nói vang dội quả là làm cho người ta thấy hưng phấn.

- Ha, ha.

Mã Vạn Chính cười ha hả,

- Dễ có mấy khi được tụ họp vào dịp tết thế này, lại sau mấy năm giờ mới gặp lại, hôm nay phải uống thêm mấy ly. Tôi nói thế, Hạ Tưởng có ý kiến gì không?

- Có ý kiến gì thì cũng không được phát biểu.

Cuối cùng thì Phùng Húc Quang cũng nói chen vào một câu,

- Thực chất tửu lượng của Hạ Tưởng cũng rất khá, chỉ là bình thường không thể hiện ra mà thôi, để cho người khác không biết nông sâu thế nào.

- Tiểu túy thất thố, đại túy thất đức, nếu gặp bạn tốt thì có thể uống nhiều một chút.

Hạ Tưởng cũng đùa lại một câu.

Quả thực là liên hệ không ít với Phùng Húc Quang, sau khi siêu thị của ông ta mở rộng quy mô đến một phạm vi nhất định, sau đó thì kiệt sức, cũng như là căn bệnh thông thường của nhiều xí nghiệp khác, tham to tham nhiều, đến cuối cùng thì lại mệt mỏi vì chính nó.

Có điều, Phùng Húc Quang đang đàm phán cùng với Carrefour, Carefour đưa ra ý đồ mua lại.

Hạ Tưởng không nói gì, tuy Carrefour trên danh nghĩa là nhà bán lẻ số một Châu Âu, là tập đoàn bán lẻ xuyên quốc gia quốc tế hóa đứng thứ hai thế giới, nhưng sau khi tiến vào trong nước, có lẽ là cái tư duy của người Pháp có vấn đề, có lẽ do tầng lớp quản lý không hiểu biết về tình hình trong nước, xuất hiện một sai lầm rất lớn trên mặt kinh doanh, các siêu thị của Carrefour trên toàn quốc rơi vào cái cửa chất lượng và giá cả.

Cho đến siêu thị Giai Gia, sau khi bị Carrefour mua lại thì việc kinh doanh tại Thành phố Yến cũng rơi vào tình trạng xuống dốc không phanh, gần như là tới bước không thể cứu vãn nổi.

Nhưng lấy mắt thường để phán đoán tình hình kinh doanh của Phùng Húc Quang, Carrefour đề xuất mua năm mươi phần trăm cổ phần đồng thời khống chế cổ phần, hơn nữa giá mà họ đưa ra cũng tạm được, coi như là một lần thu lợi nho nhỏ cho mấy năm cố gắng của Phùng Húc Quang. Hạ Tưởng đã thấy Phùng Húc Quang không còn hăng hái như mấy năm trước nữa, có ý muốn nghỉ ngơi rồi.

Ngay đến ông ta cũng không còn nhiệt tình gì, thì hắn ta cũng không khuyên ông ta làm gì nữa, có thể kiếm chút lợi thì kiếm lợi tốt rồi, dù sao thì tiền mà Phùng Húc Quang kiếm được cũng đủ tiêu rồi.

Vì có một tầng quan hệ với Phùng Húc Quang, cảm giác xa cách với Mã Vạn Chính cũng nhanh chóng mất đi, trò chuyện vui vẻ, nói đến phong cảnh của tỉnh Ninh, nói đến Ngô Tài Giang, lại làm cho quan hệ càng trở nên gần gũi hơn.

Sau ba tuần rượu, Mã Vạn Chính mới chậm rãi đề cập đến chủ đề chính:

- Sau tết, nhân sự của tỉnh Yến sẽ có sự biến động rất lớn, Hạ Tưởng, tôi báo trước cho cậu biết, Trưởng ban Thư ký Tỉnh ủy tỉnh Ninh, Tiếu Viễn Tâm có khả năng sẽ hoán đổi địa phương đến tỉnh Yến đảm nhận chức Trưởng ban Thư ký Tỉnh ủy tỉnh Yến.

Ông ta ngẫm nghĩ một chút rồi lại nói thêm,

- Không nhất định là kết quả cuối cùng, nhưng có dấu hiệu cho thấy tính khả năng của Tiếu Viễn Tâm là rất lớn.

Hạ Tưởng ít nhiều cũng có thể đoán được Mã Vạn Chính tìm hắn không thể là không có mục đích gì, cũng sẽ không chỉ để ôn lại chuyện cũ. Nhân vật chính trị, tất cả mọi chuyện đều xoay quanh chủ đề chính trị.

Được Mã Vạn Chính đưa ra vấn đề đó một cách nghiêm chỉnh trịnh trọng như vậy, trong mắt của Mã Vạn Chính, Tiêu Viễn Tâm chắc chắn là có chỗ đứng không nhỏ rồi.

Hạ Tưởng liền thuận thế tiếp lời:

- Trưởng ban Thư ký Tiêu nếu mà có thể đến tỉnh Yến công tác đương nhiên là tốt rồi, tôi thật lòng vô cùng hoan nghênh, cũng sẽ xin chỉ thị báo cáo nhiều hơn với Trưởng ban Thư ký.

- Những lời khách sáo thì không phải nói nhiều nữa rồi, Hạ Tưởng, có Húc Quang ở đây, khoảng cách giữa cậu và tôi cũng không xa, nói nhiều những lời quan cách khách sáo, lại thành ra xa lạ rồi, thôi thì chỉ nói một câu, nếu Viễn Tâm có thể đến tỉnh Yến, còn phải nhờ sự phối hợp công tác của cậu rất nhiều.

Mã Vạn Chính không đề cập đến quan hệ của ông ta với Tiêu Xa Tâm, nhưng sự quan tâm ẩn trong lời nói đã nói lên tất cả. Cũng quả thật là, nếu Tiêu Viễn Tâm đến tỉnh Yến, là một người ở nơi xa tới, lại giữ chức vụ Trưởng ban Thư ký Tỉnh ủy, công việc không dễ triển khai, nếu chẳng may không được lòng Phạm Duệ Hằng, thì lại kiểu tiến thoái lưỡng nan rất khó chịu.

Nếu có Hạ Tưởng lo liệu ở giữa thì sẽ tốt hơn rất nhiều, chân sau lớn nhất của Hạ Tưởng ở tỉnh Yến là Tống Triều Độ tuy đã điều đi nơi khác, nhưng mạng lưới quan hệ của hắn ở tỉnh Yến vẫn còn, quan hệ của hắn với Phạm Duệ Hằng cũng xem như khá tốt, cũng có thể nhờ cậy được Cao Tấn Chu và Lý Ngôn Hoằng, Vương Bằng Phi cũng không tồi. Có Hạ Tưởng lúc bắt đầu thay Tiêu Viễn Tâm khơi thông một chút sẽ thu được hiệu quả gấp đôi.

Hạ Tưởng ít nhiều cũng hiểu được ý của Mã Vạn Chính:

- Làm hết sức có thể.

- Tốt, cái cần là sự thẳng thắn nói sao làm vậy.

Mã Vạn Chính nâng chén.

- Nào, Hạ Tưởng, tôi kính cậu một ly.

- Không dám, không dám, vẫn là tôi kính ngài một ly.

- Với tôi thì không cần phải khách sáo nữa, không nói đến việc cậu là bạn của Húc Quang, chính là việc cậu bước tiếp theo có khả năng làm Ủy viên thường vụ, cũng là hậu sinh khả úy, khiến tôi rất khâm phục.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi