QUAN THẦN

Gió nhẹ thổi qua, rừng trúc xào xạc, lá trúc ào ào rung động, đứng trước cửa sổ, hưởng thụ sự mát mẻ của thiên nhiên, bốn bề yên tĩnh, trong bóng tối, nhìn không rõ cảnh sắc trong sân, nhưng gió lại mang mùi thơm của hoa cỏ đến thấm vào ruột gan, làm Hạ Tưởng vô cùng hưởng thụ.

Thật là một nơi làm con người ta cảm thấy dễ chịu.

Quả nhiên là một nhà chính trị nhanh tay lẹ mắt, hơi có chút gió thổi cỏ lay liền lập tức có phản ứng. Hạ Tưởng nhất thời xuất thần, đứng trước cửa sổ hưởng thụ sự mát mẻ của gió mát tạt vào mặt, nhưng trong lòng lại không có tí mát mẻ nào.

Không thể kkhông nói đề nghị của Nha Nội đánh trúng điểm yếu, cái khác không nói, ít nhất là đề nghị đánh bại Hà Giang Hải đã làm cho tim hắn đập thình thịch.

Nhưng động lòng thì động lòng, hắn cũng biết rõ, so với phái bình dân, mâu thuẫn giữa hắn và phái phản đối còn càng thâm căn cố đế, đề nghị của Nha nội là không tồi, rất có khả năng. Cho dù hắn và Chu Hồng Cơ tính cả Tôn Tập Dân cùng nhau liên kết, lại mượn cả quyền thế của Khâu Nhân Lễ, cuối cùng đem Hà Giang Hải đánh cho tàn phế, vấn đề là thế cục kiềng ba chân của tỉnh Tề sau khi biến thành hai bên đối lập nhau, thì hắn và Chu Hồng Cơ vẫn đứng ở hai phía đối lập.

Huống chi nếu Hà Giang Hải bị lật đổ, cố nhiên thế lực của hắn sẽ lớn lên rất nhiều, thực lực của Chu Hồng Cơ theo đó cũng tăng lên không ít.

Thái độ của Nha Nội dường như rất thành khẩn, cũng dường như là mượn việc của siêu thị để tỏ rõ tấm lòng thành muốn hợp tác với hắn, thể hiện thái độ thức thời, hơn nữa còn nhường ba phần lễ, thực ra xem xét kỹ một chút thì kỳ thật không phải, cũng chính là chỗ cao minh trong hành động này của Nha Nội, hoặc là nói, sự cao minh của nhân vật đứng đằng sau Nha Nội.

Thế cục trước mắt của tỉnh Tề, sự ngu dốt của Hà Giang Hải đã thể hiện rõ ràng, thừa thắng xông lên, đánh rắn giập đầu cũng tốt hoặc là đem dũng khí truy đuổi tàn tặc cũng được, tóm lại không cần biết là hắn hay là Chu Hồng Cơ, đều có nhu cầu nhân cơ hội làm cho thế lực của Hà Giang Hải hoàn toàn suy yếu, cho dù có sự kiện siêu thị hay không, khuynh hướng hợp tác là không thể tránh khỏi.

Nha Nội sở dĩ mượn việc siêu thị để nói, biểu hiện thái độ yếu thế, vừa nhượng bộ lại nhún nhường, nói trắng ra là có ý mê hoặc hắn, làm hắn thả lỏng cảnh giác, làm hắn tự cho mình là đúng, để sau khi Hà Giang Hải bị đánh bại, tỉnh Tề tiến vào thời kỳ có hai bên đối lập, cũng nhanh chóng chiếm lĩnh vị trí cao.

…Kỳ thật nhìn chung nguyên nhân hiện trạng của tỉnh Tề, mặc kệ là Khâu Nhân Lễ, hay là Tôn Tập Dân hoặc Chu Hồng Cơ, đều không thể không bội phục thủ đoạn và ánh mắt của Hạ Tưởng. Bởi vì ai cũng không thể nghĩ đến là trong thế cục kiềng ba chân của tỉnh Tề, Hạ tưởng là người đầu tiên liên kết với Chu Hồng Cơ, cũng nói rõ một cách đầy đủ một điểm, sự phân kỳ trên chính trị, có lẽ bởi vì sự thay đổi của cục diện và sự chuyển biến của lợi ích, mà xảy ra sự thay đổi đối lập tạm thời.

Hạ Tưởng thông minh ở chỗ, hắn đúng lúc mà vững chắc lôi kéo Chu Hồng Cơ, hết sức lợi dụng quyền thế của Ủy ban Kỷ luật, lợi dụng tâm lý nóng lòng mở ra cục diện mới của Chu Hồng Cơ, làm cho Hà Giang Hải vì sự ngạo mạn của gã mà phải trả một cái giá đau đớn.

Cũng phải nói lại, không thể nói Hạ Tưởng hoàn toàn lợi dụng Chu Hồng Cơ, lợi ích hợp tác của hai bên, vĩnh viẽn là cùng thắng, nếu không sẽ không có cơ sở của hợp tác. Nếu hai bên đã cùng thắng thì phải lợi dụng lẫn nhau thì mới cùng có lợi.

Nhưng…giống như Tam quốc, khi ba bên đối lập nhau, hợp tác giữa bất kỳ hai bên nào cũng đều có hạn và đều đề phòng lẫn nhau, sẽ không có sự liên kết thân mật giữa các chiến sĩ, mà còn có thể có khả năng xuất hiện sự tan rã bất cứ lúc nào và liên kết với bên đối lập.

Nha Nội cũng tốt mà nhân vật đằng sau Nha nội cũng tốt, mượn việc ở siêu thị để đề ra ba điều kiện, nhìn thì có vẻ điều kiện hợp tác rất thành khẩn, nhưng thực tế cũng là để Hạ Tưởng nhận thức được quyết tâm hợp tác, nói cách khác là muốn nói với Hạ Tưởng, trước lúc Hà Giang Hải bị đánh bại cho thê thảm, thì bọn họ sẽ không thay đổi.

… cũng quả thật là một cơ hội tốt hiếm có, Hạ Tưởng trong lòng sinh ra sự cảm thán vô hạn, chính trị quả nhiên là tình hữu nghị không đáng tin cậy nhất, mặc kệ bên trong Bắc Kinh còn có tin tức gì, từ việc Thủ tướng vừa mới gọi điện tới, Chu Hồng Cơ ngay lập tức muốn liên hợp, sự thay đổi bất ngờ, thật là ứng với một câu châm ngôn trở mặt so với mở sách còn nhanh hơn!

Hạ Tưởng từ trước đến nay làm việc rất quyết đoán nhưng lần này hắn lại do dự, quả thực rất do dự.

Không nói đến việc từ trước đến nay hắn rất có thiện cảm với Thủ tướng, mặc dù đã trải qua rất nhiều việc, nhưng chưa bao giờ có ý thù địch với Thủ tướng, chỉ nói việc Thủ tướng chưa bao giờ hạ độc thủ với hắn và thiện cảm của hắn đối với Thủ tướng, thì đã lớn hơn rất nhiều phái phản đối rồi.

Huống hồ, phái phản đối đã từng có thủ đoạn muốn đẩy hắn vào chỗ chết, hiện tại nếu nói sự hợp tác giữa hắn và Chu Hồng Cơ cũng miễn cưỡng tạm được, nếu hợp tác mật thiết với Nha Nội, ít nhất về mặt cảm tình là không thể chấp nhận được!

Hạ Tưởng không có ác cảm đối với Chu Hồng Cơ, cũng không có địch ý với Nha Nội. Hơn nữa, bây giờ Nha Nội đang ở Bắc Kinh, đã đem độc thủ hướng về phía Tiếu Giai, hắn và Nha Nội lại hợp tác cùng nhau làm sao có thể an tâm, làm sao có thể cam tâm?

Nhưng thẳng thừng từ chối Chu Hồng Cơ, bỏ lỡ cơ hội tốt lại có hành động theo cảm tính, theo chính trị mà nói thì không phải là một nhà chính trị trưởng thành.

Một chính trị gia trưởng thành, từ trước đến nay đều để lợi ích và tình cảm cá nhân đặt sang hai bên, không nói lẫn lộn.

Còn một điểm, Hạ Tưởng biết rõ hai câu chuyện, một là nuôi hổ thành họa và một chuyện là người nông dân và rắn.

Trong lúc Chu Hồng Cơ thấy Hạ Tưởng lâm vào trầm mặc, cũng không nói gì, chỉ ngồi một chỗ trầm tư bởi vì ông ta biết, Hạ Tưởng cần thời gian để tiêu hóa hết những tin tức kinh người mà ông ta vừa truyền đạt, cũng cần làm theo ý nghĩ, tính toán được mất. Cho nên ông ta phải tạo ra không gian vừa đủ cho Hạ Tưởng suy nghĩ.

Hơn nữa ông ta có lý do để tin tưởng, với thủ đoạn và trí tuệ chính trị của Hạ Tưởng, tất nhiên sẽ đồng ý hợp tác với ông ta, mắc kệ về sau có trở mặt thành thù hay không thì ít nhất hiện tại cùng có mục tiêu đối phó với kẻ thù chung sẽ tạm thời giúp đỡ nhau.

Người không nhìn xa tất phải lo gần, nhưng cũng phải nói rõ, ai cũng không biết trước tương lai, lợi ích trước mắt mới là quan trọng nhất.

Còn nữa nói, Hạ Tưởng càng suy nghĩ thận trọng thì Chu Hồng Cơ càng yên tâm. Nếu như Hạ Tưởng nhanh như chớp đồng ý ngay lập tức, thì ông ta ta mới lo lắng, Hạ Tưởng liệu có giở trò gì hay không.

Chu Hồng Cơ tin tưởng nhân cách của Hạ Tưởng, chỉ cần Hạ Tưởng gật đầu, tất nhiên sẽ không hối hận, sẽ không hai lòng. Vì thế ông ta mới nghĩ hợp tác với Hạ Tưởng sẽ có cơ sở để tín nhiệm. Mà đối với Hà Giang Hải, ông ta từ trước đến giờ chưa bao giờ tín nhiệm thật sự.

Hạ Tưởng nghĩ khoảng năm phút đồng hồ, thật ra thời gian suy nghĩ thật sự cũng không lâu, nhưng hắn cố tình kéo dài thời gian một chút, là để biểu hiện sự nghiêm chỉnh trịnh trọng.

Hạ Tưởng kỳ thật lại nghĩ đến chuyện lịch sử Tào Thù Lê đã nhờ hắn giảng qua, là thủ đoạn quan thanh liêm trừng trị bọn quan tham phóng túng, trong lòng hắn liền sáng tỏ thông suốt hơn rất nhiều.

Một lần nữa trở lại chỗ ngồi, Hạ Tưởng nâng chén rượu lên:

- Hồng Cơ, đến đây, cùng uống rượu nào.

Chu Hồng Cơ tươi cười dào dạt:

- Chén rượu cuối cùng phải có từ nâng cốc chúc mừng mới được.

Ngụ ý là muốn Hạ Tưởng trực tiếp nói ra.

Hạ Tưởng cười nói:

-Tình cảm sâu, một ngụm buồn.

Chu Hồng Cơ rất mừng rỡ, nói như vậy là Hạ Tưởng đồng ý rồi?

Hạ Tưởng đồng ý hợp tác một phần chứ không hề đồng ý tất cả, đương nhiên cũng chỉ là trong lòng âm thầm đồng ý không nói ra bên ngoài. Còn về câu nói cuối cùng "tình cảm sâu, một ngụm buồn" Chu Hồng Cơ hiểu thế nào là việc của ông ta, ông ta có thể coi đó là lời chúc rượu, cũng có thể coi là lời nói trên bàn rượu, thì có thể thay mặt cho cái gì?

Không tồi, Hạ Tưởng quả thật có bụng dạ đùa giỡn, nói một cách chính xác là chơi xỏ.

Nhưng chơi xỏ cũng là vì một ngày mai tố đẹp hơn, Hạ Tưởng tự vô cùng vô lại mà tự an ủi mình. Có lẽ có một ngày Chu Hồng Cơ sẽ chỉ trích hắn nói mà không giữ lời, đến lúc đó hắn có thể đúng lý hợp tình nói, lúc đó hắn kỳ thật cái gì cũng không nói.

…Cũng quả thật là cái gì cũng không thể nói!

Về đến nhà Tào Thù Lê đã đi vào giấc mộng, tư thế cuộn tròn thân người như một con mèo nhỏ đang ngủ, làm Hạ Tưởng tâm sinh thương tiếc, nhẹ nhàng giúp cô đắp chăn, yên lặng đi vào phòng sách, bật máy tính lên.

Tiếu Giai quả nhiên đang lên mạng.

Hạ Tưởng liền tỉ mỉ hỏi Tiếu Giai, kinh doanh ở Bắc Kinh gặp khó khăn gì.

Càng nghe càng kinh hãi, không chút khoa trương mà nói, là Tiếu Giai kinh doanh ở Bắc Kinh đã mười mấy năm nay, đây là lần đầu tiên gặp phải việc bị đánh lén một cách toàn diện và trực diện, là một lần hành động như tằm ăn toàn bộ phương vị có tổ chức, không có biện pháp dự phòng và đường lui, mục đích là chiếm đoạt hoàn toàn công sức bao nhiêu năm nay của Tiếu Giai ở Bắc Kinh. Từ trước đến giờ luôn an phận thủ thưòng, mặc dù kinh doanh không nhỏ nhưng chưa bao giờ lộ ra có bối cảnh của hậu đài, là vì một số người tạo thành ảo giác ngẫu nhiên về Tiếu Giai, hơn nữa Tiếu Giai là một người phụ nữ đơn thân thần bí, liền vô hình trung càng có không ít người muốn theo đuổi dung mạo và của cải của cô.

Từ những năm trước, Tiếu Giai đã cắt đuôi không ít ong bướm, mà những năm gần đây, theo sự lui về phía sau màn của Tiếu Giai, đã có rất ít người theo đuổi.

Hiện tại Nha Nội ra tay, có phải là muốn chiếm Tiếu Giai cả người lẫn của làm của riêng cũng không thể biết được, nhưng thủ đoạn ác độc, mưu đồ hiểm ác làm Hạ Tưởng rất tức giận.

Trong số mấy người con gái, mặc dù Tiếu Giai là người quuyến rũ nhất, có phong tình nhất nhưng cô lại cam chịu đứng sau người khác, cam chịu không có tiếng tăm gì. Trong số tất cả những người con gái, là người thẳng thừng dứt khoát nhất. Cổ Ngọc có lẽ sẽ có một ngày xa chạy cao bay, Phó Tiên Tiên thiên mã hành không, cũng có khả năng xoay người rời đi, thậm chí Nghiêm Tiểu Thì cũng là sau khi chờ đợi mười năm nói không chừng cũng có lúc đau lòng ly biệt, nhưng Tiếu Giai vĩnh viễn sẽ không rời bỏ hắn.

Hạ Tưởng tự nhận hắn có thể vĩnh viên nắm trong tay ba người con gái bến cảng, có thể gọi đến bất cứ lúc nào là Tào Thù Lê, Liên Nhược Hạm và Tiếu Giai.

Đương nhiên, một số tình huống cực đoan sẽ không xuất hiện, nhưng theo cảm nhận của Hạ Tưởng, Tiếu Giai là người con gái có thể cùng chung hoạn nạn!

Bao nhiêu năm rồi, Tiếu Giai vẫn là khu rừng rậm phía sau hắn, hắn muốn gió có gió muốn mưa có mưa, chưa bao giờ làn hắn thất vọng một lần. Hiện tại Nha Nội muốn có được Tiếu Giai, hơn nữa thủ đoạn bỉ ổi, ttrong lúc tức giận ác cảm của Hạ Tưởng đối với Nha nội càng mãnh liệt. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Nếu tính cả oán hận chất chứa của Ngưu Lâm Quảng ở Tần Đường năm đó, món nợ giữa hắn và Nha nội cũng nên thanh toán một lần cho xong!

Hạ Tưởng trải qua một phen suy nghĩ cặn kẽ, và sau khi kết thúc cuộc nói chuyện với Tiếu Giai, liền theo thứ tự gọi điện thoại cho Hứa Quan Hoa, Dương Uy và Nga Ni Trần…

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi