QUAN THẦN

Kỳ thật Hạ Tưởng vẫn bảo thủ, sau năm năm, thế lực của Tổ chức thành viên chính trị mà hắn và Ngô Tài Dương tỉ mỉ nuôi trông đã dắt tay cùng tiến, đồng thời hình thành tập đoàn thực lực hoàn toàn mới, vừa không thể coi như phạm trù thế lực gia tộc được, cũng không thể coi như thực lực bình dân, là đem thực lực cách tân theo phong cách rất rõ ràng của Hạ Tưởng.

Sau mấy năm sau, Ngô Tài Dương dựa vào toàn bộ thực lực chính trị nhà họ Ngô quy về dưới cờ của Hạ Tưởng – cũng không phải là Hạ Tưởng ngầm chiếm thế lực nhà họ Ngô, kinh tế nhà họ Ngô, hắn không có nhúng tay nửa phần, từ đầu đến giờ không vượt qua Lôi Trì một bước, đem đế quốc kinh tế của nhà họ Ngô lưu lại cho đời thứ ba nhà họ Ngô cùng hưởng cũng là động tác lớn cuối cùng của Ngô Tài Dương trước khi giao ban.

Hậu kế nhà họ Ngô không có ai, chỉ có thể dựa vào cây đại thụ Hạ Tưởng, mới có thể tiếp tục vui sướng hưởng vinh, mà thực lực nhà họ Ngô nếu như không có nhân vật trung tâm dẫn lĩnh, thì sẽ phân hóa, hay là bị thế lực khác cướp phần, hay là phân băng ly tán, mà quy về dưới cờ của Hạ Tưởng là sự lựa chọn sáng suốt nhất.

…. Sau một tuần, Chung Nghĩa Bình được bổ nhiệm Phó thị trưởng Ngưu Thành. Bổ nhiệm vừa mới thông qua biểu quyết hội nghị Thường vụ hội đồng nhân dân Thành phố, nhận được thông báo của Trung ương Đảng, yêu cầu Chung Nghĩa Bình trong vòng một tháng đến Trung ương Đảng tham gia Lớp bồi dưỡng cán bộ trung thanh niên.

Tin tức truyền đi, một mảnh ồn ào, một Chung Nghĩa Bình vẫn luôn không có gì nổi bật, mới thăng Phó giám đốc sở, liền ngồi máy bay trực tiếp bay đến Lớp bồi dưỡng cán bộ trung thanh niên nơi được gọi là cái nôi đào tạo cán bộ cấp Bộ và cấp tỉnh, thật khiến mọi người vô cùng kinh ngạc.

Ai không biết sau khi từ Lớp bồi dưỡng cán bộ trung thanh niên ra tất sẽ được trọng dụng.

Chỉ có điều Chung Nghĩa Bình mới lến chức Phó thị trưởng, còn có thể lên đến nơi nào?

Sau sự việc chứng tỏ, trí tuệ chính trị quan trường là vô cùng, Thành ủy thành phố Ngưu sau khi Chung Nghĩa Bình tốt nghiệp Lớp bồi dưỡng cán bộ trung thanh niên xong thì đề nghị điều chỉnh bộ máy Thành ủy đối với Tỉnh ủy. Cuối cùng Tỉnh ủy quyết định, Chung Nghĩa Bình nhậm chức Ủy viên Thường vụ Thành ủy Ngưu Thành.

Từ Phó thị trưởng bình thường tiến bước thành Phó thị trưởng Ủy viên thường vụ, cấp bậc chưa thay đổi, nhưng liên tưởng tới Chung Nghĩa Bình thân phận là học viên trong Lớp bồi dưỡng cán bộ trung thanh niên và hoen 30 tuổi, mọi người đều trong lòng đều có dự liệu, Chung Nghĩa Bình tiền đồ vô lượng.

Chung Nghĩa Bình đích thực tiền đồ vô lượng, đợi anh ta cuối cùng an tọa ngồi vào ngai vàng Chủ tịch tỉnh tỉnh Yến, mới hơn 50 tuổi. Làm một trong những người thân tín sớm nhất của Hạ Tưởng, anh ta cuối cùng trở thành nhân vật nòng cốt trong hệ thống của Hạ Tưởng, vượt xa Phương Cách xuất thân Trưởng ban tổ chức Thành ủy, đã hoàn thành biến chất từ bình dân đến Chủ tịch tỉnh.

Mà Phương Cách vì nguyên nhân tính cách hay là cơ duyên không đủ, cuối cùng vẫn lòng vòng ở Tỉnh ủy, vẫn đảm nhậm chức Phó, cuối cùng dừng bước ở Phó trưởng ban thư ký Tỉnh ủy. Còn may, y cưới được một người vợ tốt – Lam Miệt.

Làm Miệt được Tào Thù Lê ủng hộ, sau khi tiếp nhân phòng thiết kế, dưới thực lực của cô ta, bước dần phát triển mạnh mẽ, trở thành phòng công tác thiết kế số một thành phố Yến, theo đó mở rộng nghiệp vụ, thành lập công ty dây chuyền.

Tuy không phải là công tytập đoàn loại hình lớn động một tí là có mấy trăm triệu tệ, nhưng dưới dự tinh tế của Lam Miệt, lợi nhuận công ty rất cao, thu nhập năm đạt tầm mười triệu không thành vấn đề.

Chủ yếu là phòng thiết kế phí tổn đầu nhập thấp, thu nhập năm mười triệu đồng, Lam Miệt thu về có thể đạt được bốn năm triệu đồng.

Hơn mười năm gần đây, Lam Miệt sớm đã gia nhập hàng ngũ nhà giàu rồi.

Cho dù nói ra, kỳ thực phòng thiết kế Tào Thù Lê còn có cổ phần trong đó, nhưng năm đó khi chuyển nhượng, Tào Thù Lê đem cổ phẩn của Phòng thiết kế phân thành ba phần, một phần ba thuộc về Lam Miệt, một phần ba thuộc về Tào Thù Quân và một phần ba còn lại đầu tư sự nghiệp từ thiện.

Lam Miệt không phụ lòng sự phó thác của Tào Thù Lễ, nhiều năm nay Tào Thù Lê không có một lần kiểm tra tài khoản, không xem qua nhật ký số liệu. Lam Miệt đem tất cả tài khoản xử lý rất rõ ràng, đáng là của cô ta, một phần không thiếu. Không phải là của cô ta, một phần cũng không cần.

Tính cách đối nhân xử thế của Phương Cách an nhàn thoải mái, lại trời sinh tính lười, y chỉ đảm nhiệm chức Phó, không cần hao tâm nhiều quá, Lam Miệt kiếm tiền đủ tiêu, sống qua ngày tiêu diêu tự tại.

Bố Phương Cách –Phương Tiến Giang sau khi về hưu, thời gian lớn sống tĩnh dưỡng bên sông Hạ Mã.

Nơi tĩnh dưỡng là tiểu khu Trung Cao Đoan với giá cả hợp lý của khai phá bất động sản Giang Sơn, chủ yếu hướng tới các cán bộ cấp cao nghỉ hưu làm chủ. Tiểu khu vận hành rất thành công, năm đó thành phố Yến tỉnh Yến có rất nhiều cán bộ cấp cao về hưu mua một căn về dùng để dưỡng già. Một là gần sông Hạ Mã, hai là hoàn cảnh tiểu khu yên tĩnh, phong cảnh ưu mỹ, ba là khai phá bất động sản Giang Sơn có tiếng trong ngành, chất lượng an toàn đảm bảo, cho nên bao gồm cả Diệp Thạch Sinh làm quan bao năm ở trong tỉnh Yến, cũng chọn nơi đây.

Nơi tĩnh dưỡng cũng vì Tào Vĩnh Quốc, Trần Phong mỗi người để lại một phòng, đợi sau khi hai người nghỉ hưu sẽ đến ở lại.

Bình thường, mấy người Diệp Thạch Sinh, Phương Tiến Giang cũng có thể đến công viên Sâm Lâm của tập đoàn Viễn Cảnh để dưỡng già, tóm lại, cuộc sống về già ở thành phố Yến vui mừng đắc ý, cách Bắc Kinh rất gần, chất lượng không khí lại tốt hơn nhiều so với Bắc Kinh. Tào Vĩnh Quốc và Trần Phong cũng ước hẹn, sau khi nghỉ hưu cũng quay về thành phố Yến, không ở Bắc Kinh.

Năm đó đám người Biện Tú Linh và Hoàng Kiện Quân đi theo Hạ Tưởng sớm nhất từ khu Hạ Mã, mấy năm gần đây vẫn chưa ra khỏi thành phố Yến, bây giờ cũng đã lên chức Phó giám đốc sở. Khu Hạ Mã khi đó đi cùng Hạ Tưởng ra khỏi thành phố yến có Trần Thiên Vũ và Phó Hiểu Bân.

Trần Thiên Vũ sắp đi tới nhậm chức Phó bộ trưởng bộ Nông nghiệp, dưới sự vận tác của Ngô Tài Dương, xếp danh thứ hai trong mấy Phó bộ trưởng. Người sáng suốt thì có thể nhìn ra, tháng ba năm sau sau khi thay nhiệm kỳ chính quyền, Bộ trưởng các bộ cũng sẽ thay, Trần Thiên Vũ sẽ thuận thế mà tiến lên một bước, trở thành Phó bộ trưởng xếp danh thứ nhất.

Tin rằng sau một nhiệm kỳ ra khỏi Bắc Kinh, Trần Thiên Vũ có hy vọng trở thành Chủ tịch tỉnh.

Phó Hiểu Bân bây giờ làm Thị trưởng thành phố Vĩnh Hằng, có hy vọng lên chức Bí thư Thành ủy nhưng bước vào cổng Thứ trưởng có chút khó khăn. Ngược lại Hạ Tưởng không giúp gã, mà là gã lười nhác, lòng thăng tiến không đủ, cũng miễn cưỡng không được.

Hạ Tưởng ở thành phố Yến dòng chính tuy không nhiều, nhưng thành phố Yến là nơi cứ địa của hắn, các phương diện quan hệ vẫn vô cùng hùng hậu, Bí thư Tỉnh ủy Cao Tấn Chu sau khi mãn nhiệm kỳ ở tỉnh Yến, có khả năng trở lại Bắc Kinh lùi về tuyến hai. Nhưng ông ta ở tỉnh Tây trước sau mười năm, bồi dưỡng được thực lực to lớn, cuối cùng sau khi lớn mạnh, tất cả đều do Hạ Tưởng sử dụng.

Chớ quên, Cao Tấn Chu là người nhà họ Ngô!

Lại thêm Hạ Tưởng năm đó tại tỉnh Yến vì làm quan mà thiết lập mạng lưới quan hệ, dường nhưng không khoa trương mà nói, chí ít trong vòng mười năm, khắp nơi tỉnh Yến đều có bóng dáng Hạ Tưởng.

Hạ An lúc trước mới lên Phó thị trưởng, bây giờ lên chức Phó thị trưởng ủy viên thường vụ, chỉ có điều là điều về thành phố Chương Trình. Tuy còn xa một chút, nhưng người ở quan trường, là bốn bề thăng thiên.

Lịch sử cũng có ý nghĩa, thành phố Chương Trình là nơi Hạ Tưởng mới bước vào con đường làm quan, bây giờ Hạ An là đi thành phố Chương Trình, con đường của anh ta dễ đi hơn nhiều so với Hạ Tưởng đi năm đó, không cần Hạ Tưởng cố ý chào hỏi, Hạ An đến thành phố Chương Trình, công việc rất dễ dàng có thể khai triển. Không có điều gì xảy ra, Hạ An có thể sẽ phù chính ở thành phố Chương Trình.

Nhưng có thể dự kiến là, con đường làm quan của Hạ An sẽ không quá dài, đợi khi Hạ Tưởng vào Bộ, thì cũng là lúc con đường làm quan của Hạ An dừng lại. Dựa vào thời gian suy tính, Hạ An chắc chắn sẽ dừng bước ở cấp Giám đốc sở, phỏng đoán sẽ đảm nhận Bí thư Thành ủy một nhiệm kỳ.

Dựa vào tính cách Hạ An, có thể đến chức cao Bí thư Thành ủy, cũng toàn là được tự ảnh hưởng của Hạ Tưởng. Tuy Hạ Tưởng vẫn chưa thực sự quan tâm vài lần đến đường thăng thiên của Hạ An, nhưng tỉnh Yến là cứ địa của Hạ Tưởng, lực ảnh hưởng của Hạ Tưởng vô số, khởi điểm của Hạ An, kỳ thật cao hơn người khác nhiều rồi.

Cũng chính là Hạ Tưởng tự hạn chế, đổi người khác, một ám chỉ đưa xuống, Hạ An hiện là Bí thư Thành ủy rồi. Nhưng Hạ Tưởng không thể làm thế, hắn không cho rằng trí tuệ chính trị của Hạ An có thể thăng chức Bí thư Thành ủy, quá độ đề bạt Hạ An, ngược lại là nuông chiều cho hư, sẽ hại anh ta.

Ngoài ra còn hai người, Hạ Tưởng tuy ánh mắt đầu tư quan sát chú ý không nhiều, những vẫn luôn nhớ trong lòng, một người là Lưu Nhất Cửu ở Thiên Trạch.

Lưu Nhất Cửu cho tới nay là Phó cục trưởng cục công an Thiên Trạch, không có phù chính, kỳ thực dựa vào lực ảnh hưởng của Hạ Tưởng, dựng lên một Cục trưởng Cục công an, chỉ là chuyện một cuộc gọi điện thoại. Nhưng hắn biết đối nhân của Lưu Nhất Cửu, đam mê xử án, vô tâm trong chuyện lục đục đấm đá quan trường, cũng là tùy anh ta đi.

Người còn lại là Hồ Thư Dương của Tần Đường.

Hồ Thư Dương trong thời gian Hạ Tưởng đảm nhiệm Bí thư Thành ủy Tần Đường, đảm nhậm Cục trưởng quốc thổ Tấn Đường. Hạ Tưởng sau khi rời khỏi Tần Đường, Hồ Thư Dương vẫn dậm chân tại chỗ mấy năm, cho đến sau khi tin tức Từ Tử Kỳ đảm nhiệm Thị trưởng thành phố Ngưu Thành, Hồ Thư Đường cuối cùng cũng xuất hiện, được đề danh Phó thị trưởng Tần Đường, bổ sung ghế trống của Từ Tử Kỳ.

Lưu Nhất Cửu và Hồ Thư Dương cũng coi như là dòng chính của Hạ Tưởng, nhưng không coi là nòng cốt, Hạ Tưởng đối với bọn họ không có dụng tâm, mà là trạng thái mắt lạnh bàng quan, quan sát Lưu Nhất Cửu và Hồ Thư Dương trưởng thành có phải là do kinh nghiệm mà lên, cũng may hai người đều coi như không tồi.

Hồ Thư Dương thừa dịp có thể tiến lên một bước, Cục công an Thành phố Thiên Tân truyền phong thanh ra ngoài, nói là Lưu Nhất Cửu có hy vọng lên cao đảm nhiệm Phó giám đốc sở Công an Tỉnh, tin tức truyền ra có tai có mắt, Lưu Nhất Cửu nghe xong không cho rằng là đúng, bản thân gã không nghe thấy động tĩnh gì, sao có thể thăng chức cho gã?

Không tin thì không tin, mấy ngày sau có Giám đóc sở công an Tỉnh đến tìm Lưu Nhất Cửu nói chuyện, làm Lưu Nhất Cửu thất kinh không biết gì. Gã đối với việc thăng chức rất điềm nhiên, nhưng có thể thăng chức, trong lòng rất vui. Có điều nghĩ đi nghĩ lại cũng không biết ai ở sau lưng lôi gã lên, gã cũng hiểu rõ người trong quan trường có năng lực thôi cũng không được, hoàn toàn có cơ duyên và chỗ dựa.

Nghĩ nửa ngày trời mới chỉ nghĩ đến một người - Hạ Tưởng, ngoài Hạ Tưởng ra, dường như không có chức quan cao cấp Tỉnh bộ tán thưởng gã. Vấn đề là, bây giờ Hạ Tưởng là Chủ tịch tỉnh Tây, lại còn nhiều năm rồi gã không liên hệ lại, đường đường là Chủ tịch tỉnh Hạ còn có thê nhớ gã một tên vô danh tiểu tốt? Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

Hạ Tưởng là Hạ Tưởng, hắn chỉ xem trọng một người có phẩm hạnh và năng lực, khi thời cơ thành thục, hắn có thể sau lưng thúc đẩy một phen, sợ gì không để đối phương biết, chỉ vì làm một vị quan thật sự không tham ô, gã cũng vui mừng.

Không chỉ Lưu Nhất Cưu được Hạ Tưởng để trong lòng, đến cả Khúc Nhã Hân và Ngô Cảnh Đắc, cũng dưới lực ảnh hưởng khổng lồ của Hạ Tưởng, lần lượt thăng đến chức vị Chủ tịch Quận và Bí thư Quận ủy.

Khúc Nhã Hân và Ngô Cảnh Đắc năm đó đi theo Hạ Tưởng đến khu Hạ Mã, sau khi Hạ Tưởng đi, vẫn luôn ở khu Hạ Mã gần mười năm, vẫn mắc ở cửa ải Cục trưởng lên Phó giám đốc sở, không có tiến thêm một bước. Đột nhiên trời giáng chuyện vui, không những một bước lên Phó giám đốc sở, còn là Phó giám đốc sở có chức có quyền, đảm nhiệm Chủ tịch Quận và Bí thư Quận ủy, quả thật nhân phẩm bộc phát.

Nhân phẩm bộc phát, nguyên nhân nhiều năm trước có cùng năm tháng làm việc với Hạ Tưởng, đồng thời còn được Hạ Tưởng nhớ trong lòng.

Sau khi bố cục ở tỉnh Yến hoàn thành, Hạ Tưởng từ tỉnh Tây bay qua Bắc Kinh, thời gian cùng Phó tổng bí thư Đại Phục Thịnh đi thị sát ở Châu âu đã đến, Hạ Tưởng là vị Chủ tịch tỉnh duy nhất đi cùng ông ta, lập tức thu hút mọi ánh mắt.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi