QUAN THẦN

- Khuya như vậy gọi cho tôi, là có chuyện tốt hay chuyện gấp?

Cao Tấn Chu thì không thấy xa lạ, hỏi thẳng vào vấn đề

- Phó chủ tịch tỉnh Cao xin chào

Hạ Tưởng trước hết cung kính chào hỏi, mới nói

- Việc tư được không?

- Việc tư cũng chia chuyện tốt và việc gấp, ha hả.

Cao Tấn Chu đối với việc Hạ Tưởng gọi điện tới, vừa cảm thấy bất ngờ, vừa thấy thân thiết. Từ khi y thăng tiến nhậm chức ủy viên thường vụ, cảm thấy Hạ Tưởng và y trở nên xa lạ rất nhiều, tiếp đó trong một loạt sự kiện, những gì y có thể giúp đỡ Hạ Tưởng cũng có hạn, liền làm cho y có một cảm giác cùng Hạ Tưởng càng lúc càng xa

Mặc dù Ngô gia đến bây giờ cũng không chấp nhận Hạ Tưởng, nhưng Cao Tấn Chu lại một lòng nhận định, cho dù Ngô gia không thể thật sự thừa nhận Hạ Tưởng tồn tại với thân phận là người đàn ông của Liên Nhược Hạm, nhưng sớm muộn sẽ chấp nhận Hạ Tưởng, sẽ đem Hạ Tưởng quy nạp vào hệ thống trung tâm của Ngô gia, sẽ dần dần đem Hạ Tưởng bồi dưỡng thành lực lượng trung kiên của Ngô gia, lại có Ngô Tài Giang yêu thích Hạ Tưởng, kể cả sự yêu mến của ông cụ Ngô gia đối với Liên Hạ, Cao Tấn Chu cho ra kết luận là Hạ Tưởng vô cùng có khả năng sẽ trở thành người nối nghiệp đời thứ ba của Ngô gia

Tuy rằng y cũng hiểu cách nghĩ của y quá xa vời một chút, nhưng từ sóng gió và khó khăn trên con đường Hạ Tưởng đã trải nghiệm mà xem xét, Hạ Tưởng luôn luôn có cử chỉ kinh người và nét bút thần kỳ. Sự kiện bị hại lần này, đã khiến hắn thành công chiếm cứ vị trí số một trong mắt ông cụ Ngô gia, ai dám đảm bảo sau này hắn sẽ không làm cho ông cụ càng vui lòng?

Lại có Cao Tấn Chu tại tỉnh Yến hơn hai năm qua, tận mắt nhìn thấy Hạ Tưởng thành thạo mà chu toàn giữa các thế lực khắp nơi, rất nhiều lần thăng tiến có thể dùng câu "như có thần hỗ trợ" để hình dung cũng không quá đáng, liền làm cho y càng nhận định, cùng Hạ Tưởng trở thành bạn bè, so với đơn thuần trở thành quan hệ cấp trên và cấp dưới thì càng phù hợp với lợi ích của y hơn

Không cần nói gì khác, dù là ba cũng không cho phép y ở trước mặt Hạ Tưởng ra vẻ tác phong của Phó chủ tịch tỉnh, bởi vì ba là xuất phát từ thật tâm yêu mến Hạ Tưởng

Hạ Tưởng cũng nghe ra ý vị thân thiết trong lời nói của Cao Tấn Chu, cũng liền trực tiếp nói ra ý đồ:

- Vừa cùng chú ba nói điện thoại, chú nói ngài và Bí thư Lý khá quen thuộc

Cách xưng hô chú ba từ trong miệng Hạ Tưởng thốt ra, Cao Tấn Chu tự nhiên hiểu được hàm nghĩa trong đó, cười nói:

- Còn có thể nói chuyện với nhau… cậu muốn tôi chuyển lời, hay là muốn sắp xếp gặp mặt?

Chỉ đưa một câu nói qua đó, e rằng không có hiệu quả gì, Hạ Tưởng chủ yếu cũng là muốn làm quen với Lý Ngôn Hoằng, bước đầu tiếp xúc một cái, liền nói:

- Phó chủ tịch tỉnh Cao, ngài biết Bí thư Lý ưa thích món nào?

Cao Tấn Chu lập tức hiểu ý của Hạ Tưởng, mỉm cười:

- Được rồi, cậu cứ chờ tôi sắp xếp là được, không cần cậu bận tâm Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

- Nếu tiện, mời Cao lão cũng cùng đến ngồi, lâu rồi không ở cùng nhau, khá nhớ ông cụ

Hạ Tưởng kịp thời bổ sung một câu

Một câu này rất bức thiết, Cao Tấn Chu tâm trạng hơi rung động, còn nói:

- Cũng tốt, ba tôi cũng thường nhắc đến cậu. Mọi người cũng khá lâu không cùng nhau nói chuyện rồi, đúng lúc thừa cơ hội này, hội tụ một phen

Buông điện thoại, Hạ Tưởng duỗi người thật dài, nhìn về phía ngoài cửa sổ. Tuyết bên ngoài đang tan chảy, thành phố Yến tuy rằng là thành phố phía bắc, nhưng trường hợp thông thường không giữ được tuyết. Tuyết có lớn, cũng không chịu được đến mùa xuân năm tới…

Cao Tấn Chu làm việc cũng khá gọn gàng, lúc trưa ngày hôm sau liền gọi tới cho Hạ Tưởng, nói rằng buổi tối gặp nhau ở Sở Phong Lâu. Hạ Tưởng tỏ vẻ cảm ơn, sau đó liền thông báo cho Sở Tử Cao, bảo y sắp xếp cẩn thận một chút, không được xảy ra sơ suất gì mới được, tuy rằng y cũng biết Sở Tử Cao làm việc luôn cẩn thận

Vừa tan tầm, Hạ Tưởng liền sớm chạy tới Sở Phong Lâu. Sở Tử Cao đã ở cửa chờ, vừa thấy Hạ Tưởng, liền nhiệt tình đón chào. Hạ Tưởng cũng không khách khí với y, nói thẳng là có một Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh và một Phó chủ tịch tỉnh sắp tới, bảo y sắp xếp căn phòng yên tĩnh nhất

Bởi vì Hạ Tưởng, Sở Phong Lâu cũng thường xuyên có quan lớn quang lâm. Sở Tử Cao hiện tại đã không giống trước kia rụt rè sợ hãi nữa, nghe Hạ Tưởng dặn dò, lập tức bắt tay vào sắp xếp, không bao lâu liền làm xong hết mọi công việc thỏa đáng, hai người còn chưa nói được vài câu thì ba người Cao Tấn Chu, Lý Ngôn Hoằng cùng với Cao lão liền đi đến.

Dựa theo xếp hạng của ủy viên thường vụ, Lý Ngôn Hoằng ở phía trước, Cao Tấn Chu ở phía sau, nhưng hôm nay ba người tiến vào, là Cao lão đầu tàu gương mẫu, Cao Tấn Chu ở phía sau, Lý Ngôn Hoằng ở cuối cùng. Từ trên chi tiết có thể nhìn ra, Lý Ngôn Hoằng vô cùng tôn trọng Cao lão, đồng thời quan hệ cá nhân với Cao Tấn Chu coi như không tồi, không quá để ý nghi thức xã giao.

Trong lòng Hạ Tưởng liền có so đo.

Hạ Tưởng và Lý Ngôn Hoằng xem như lần đầu tiên chính thức gặp mặt, hắn tiến lên trước nghênh đón, cung kính mà không mất thân thiết nói:

- Xin chào Bí thư Lý

Lý Ngôn Hoằng và Hạ Tưởng lần đầu tiên tiếp xúc gần gũi, âm thầm quan sát Hạ Tưởng vài lần, nghĩ thầm rằng y đến thành phố Yến thời gian cũng không ngắn, Hạ Tưởng cho tới hôm nay mới chủ động đề xuất cùng y gặp mặt, Hạ Tưởng thật sự là một chàng thanh niên cẩn thận có thừa, rất giỏi chịu đựng

Lý Ngôn Hoằng luôn tự nhận tướng mạo đường đường, rất có uy vũ, vừa thấy Hạ Tưởng, thấy hắn cũng là tướng mạo không tầm thường, liền có cảm giác người thông minh. Từ trước đến nay người có diện mạo không tồi đều vô cùng tự phụ, đối với người có bộ dạng đáng khinh hoặc là người xấu xí không có thiện cảm. Ngược lại, người có cùng tướng mạo, sẽ có thiện cảm khó hiểu

Ấn tượng đầu tiên, chỉ bằng diện mạo, Lý Ngôn Hoằng đánh giá đối với Hạ Tưởng coi như không tồi

- Hạ Tưởng, tôi cũng không ít khi nghe người khác nói về cậu, tuy rằng là lần đầu cùng cậu gặp mặt, nhưng tên của cậu đối với tôi mà nói, là như sấm bên tai

Lý Ngôn Hoằng chủ động giơ tay bắt tay với Hạ Tưởng, cười ha hả nói.

Lý Ngôn Hoằng tươi cười, thân thiết mà chân thành, ánh mắt đầu tiên, khiến cho người ta cảm thấy y hòa đồng dễ gần, nhưng cẩn thận mà nhìn, trong sự thân thiết và chân thành của y, lộ ra một chút thản nhiên và xa lạ, Hạ Tưởng cũng không để ý. Mặc kệ là Lý Ngôn Hoằng đối với hắn có ngăn cách trên tâm lý, hay là thói quen tạo thành do y làm công tác Ủy ban Kỷ luật, đều không gây trở ngại hai bên tiến thêm một bước tiếp xúc và tìm hiểu

Hạ Tưởng liền xấu hổ mà cười nói:

- Nếu như tên của tôi là sấm sét, làm chói tai của Bí thư Lý, chính là lỗi của tôi rồi. Nhưng tôi chẳng phải là người truy danh trục lợi, bất đắc dĩ chính là luôn có người thích lấy danh lợi trêu cợt tôi

Lý Ngôn Hoằng cũng biết hôm nay tuy rằng là Cao Tấn Chu ra mặt mời, trên thực tế là Hạ Tưởng có việc tìm y. Lời nói mới rồi, cũng đã chứng minh y đoán đúng, Hạ Tưởng là trong lời nói có hàm ý khác, thầm có ám chỉ

- Trước không nói chúng ta, người đang có mặt ăn cơm ở đây, ai có thể tránh được danh và lợi?

Lý Ngôn Hoằng lấy tay chỉ ra những người khách trong đại sảnh

- Quan trường càng là chỗ danh lợi, có bao nhiêu cán bộ đều bị thua bởi danh lợi, Hạ Tưởng, cậu cần phải không kiêu ngạo, không nóng vội, không thể sơ suất

Hạ Tưởng liền vẻ mặt nghiêm nghị:

- Vâng. Lời nói của Bí thư Lý tôi nhất định ghi nhớ trong lòng, nghiêm túc đối đãi

Cao lão thấy hàn huyên cũng khá đủ, mới tiến lên kéo tay Hạ Tưởng:

- Đi, đừng đứng ở cửa nói chuyện, cản đường người khác, lên lầu, lên lầu!

Hạ Tưởng một hàng liền lên lầu, Lý Ngôn Hoằng và Cao Tấn Chu sóng vai ở phía trước, Hạ Tưởng đỡ Cao lão ở phía sau, một già một trẻ vừa thấy là thân thiết vô cùng, nói giỡn không ngừng.

Cao Tấn Chu ở phía trước bất đắc dĩ mà cười nói với Lý Ngôn Hoằng:

- Ba tôi đối với Hạ Tưởng còn thân hơn đối với tôi, đứa con trai như tôi nhìn thấy cũng có chút ghen tị

Lý Ngôn Hoằng vẻ mặt cười yếu ớt:

- Cùng với xa thân gần đánh có đạo lý giống nhau… Cao lão, có trí tuệ.

Cao Tấn Chu cười mà không nói.

Tới phòng, sau khi lần lượt ngồi xuống, Sở Tử Cao liền đúng lúc xuất hiện. Không thể thiếu Hạ Tưởng lại giới thiệu Sở Tử Cao vài câu, Cao Tấn Chu và Lý Ngôn Hoằng cũng khá nể tình, đều bắt tay với Sở Tử Cao, nói vài câu khách sáo. Đều là những người tiếp xúc xã hội, đều biết sự tình trên hình thức xưa nay đều là anh kính tôi tôi kính anh, vì thế khách và chủ cùng vui

Sau khi Sở Tử Cao đúng lúc biến mất, bữa tối chính thức bắt đầu

Có Cao lão, Hạ Tưởng liền bớt việc rất nhiều, mọi thứ đều do Cao lão định đoạt. Cao lão cũng việc nhân đức không nhường ai nói:

- Cũng không có người ngoài, không cần phải hư tình giả ý, nên thoải mái cười nói và ăn uống, nên nói gì thì nói, tôi đã phát biểu xong

Hạ Tưởng trước hết kính Lý Ngôn Hoằng và Cao Tấn Chu một ly, theo sau, Lý Ngôn Hoằng liền hỏi hiện trạng quận Hạ Mã, nói vài câu không gắng sức, coi như ý nên có trong bước đầu tiếp xúc

Từ từ rượu qua ba vòng, không khí sinh động, Cao Tấn Chu làm người trung gian liền kịp thời đưa ra vấn đề:

- Hạ Tưởng, nghe nói Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Biện Tú Linh của quận Hạ Mã lúc đầu đã ở Ủy ban Kỷ luật tỉnh công tác?

Hạ Tưởng biết rằng Cao Tấn Chu là có ý khơi mào đề tài, liền vội nói tiếp:

- Ừ, sau khi Bí thư Hình đi thì Bí thư Biện tới quận Hạ Mã. Bí thư Biện công tác cũng không tệ, đối nhân xử thế cũng đáng tin cậy, nếu cô còn ở Ủy ban Kỷ luật tỉnh, cũng có thể trở thành trợ thủ đắc lực của Bí thư Lý

Lý Ngôn Hoằng biết Hạ Tưởng hôm nay mời y, một vì liên lạc tình cảm, hai là khẳng định có chuyện cần mở lời, liền chỉ ra chủ đề:

- Tôi cũng nghe nói qua khi Bí thư Hình đang nhậm chức, từng làm qua rất nhiều vụ án lớn quan trọng, hơn nữa phong cách của Bí thư Hình là nhanh gọn, dứt khoát, quyết đoán, Ủy ban Kỷ luật tỉnh không ít người đối với Bí thư Hình vô cùng tôn kính, tôi cũng còn rất nhiều chỗ phải học hỏi ở Bí thư Hình. Tính thời gian tôi đến tỉnh Yến cũng không ngắn, dường như vẫn nửa vời, không có làm ra thành tích gì. Hạ Tưởng, khi nào tiện, bảo Biện Tú Linh đến Ủy ban Kỷ luật tỉnh đi lại nhiều, bảo cô ấy đem một số truyền thống tốt và phương pháp làm việc khi Bí thư Hình đang nhậm chức nói cho tôi nghe

Bình thường người tiếp nhận chức vụ đều kiệt lực tránh cho tiền nhiệm ảnh hưởng, phải tạo phong cách của chính mình, phải trọng dụng người một nhà. Lý Ngôn Hoằng vừa rồi nói vậy, kỳ thật cũng là lời khách sáo, y mới không học hỏi phong cách lãnh đạo của Hình Đoan Đài, không có ai muốn theo sau người khác nhắm mắt theo đuôi, nhất là tới cấp Phó tỉnh, ai cũng muốn chẳng những có phong cách của mình, còn muốn tạo hệ thống lý luận của mình, cũng tiện cho việc tiến thêm bước gầy dựng cơ sở

Hạ Tưởng liền trực tiếp loại bỏ lời khách sáo của Lý Ngôn Hoằng, tuy nhiên Lý Ngôn Hoằng chỉ ra "vụ án lớn quan trọng", xem ra cũng là có ám chỉ, liền gật đầu nói:

- Kỳ thật bất luận lúc nào cũng không thể thiếu vụ án lớn quan trọng, chỉ thiếu một thời cơ thích đáng. Khi Ủy ban Kỷ luật tỉnh Bí thư Hình còn tại vị, còn có Ủy ban Kỷ luật thành phố Bí thư Tần còn tại vị, vừa đúng vào thời kỳ đầu thực hiện điều chỉnh kết cấu sản nghiệp, các hạng mục mâu thuẫn khá tập trung và nổi trội, liền xuất hiện những vụ án lớn quan trọng. Bây giờ Bí thư Lý tới tỉnh Yến, tỉnh Yến đúng lúc đang ở giai đoạn ổn định hiếm có, điều chỉnh kết cấu sản nghiệp đã đi vào quỹ đạo, các hạng mục công tác cũng thuận lợi tiến hành, cho nên đã ổn định hơn rất nhiều…

Nói đến đây, Hạ Tưởng khẽ mỉm cười, nhìn Cao lão liếc mắt một cái,

- Nếu như nói bây giờ tỉnh Yến có chỗ nào có vấn đề khá tập trung thì chỉ có quận Hạ Mã

Cao lão hiểu ý, chen vào nói:

- Quận Hạ Mã cực kỳ phức tạp, làm một quận mới, mâu thuẫn tập trung, nhân viên hỗn loạn, cục diện vẫn chưa hoàn toàn yên ổn, nói không chừng về sau sẽ có không ít vụ án xuất hiện

Lý Ngôn Hoằng chỉ là cười gật gật đầu, nhưng không có nói tiếp.

Trong lòng y lại do dự bất định, không biết bước tiếp theo nên tiến hành thế nào. Liên quan đến tài liệu tố cáo của Bạch Chiến Mặc, bây giờ quả thật đang nằm trên tay y. Sở dĩ áp chế không phát, là bởi vì khi y cùng Ngô Tài Dương thảo luận việc này, Ngô Tài Dương có ý kéo dài thời gian một chút, xem Hạ Tưởng ứng đối thế nào, mới quyết định có tung ra quả bom hay không

Ngô Tài Dương đối với thế cục của quận Hạ Mã cũng luôn khá quan tâm, sau khi nghe Lý Ngôn Hoằng báo cáo, phản ứng đầu tiên của ông chính là Hạ Tưởng đã lập ra một cái bẫy cho Bạch Chiến Mặc nhảy vào, ông liền xem thường Hạ Tưởng. Bởi vì Lý Ngôn Hoằng sau khi xem tài liệu băng ghi hình và nghe băng ghi âm, dựa vào kinh nghiệm nhiều năm công tác của y ở Ủy ban Kỷ luật, nhìn một cái liền có thể đoán chắc đây là một bố cục có mưu tính trước do con người tạo ra cố ý dụ dỗ Bạch Chiến Mặc cắn câu

Đấu tranh giữa đối thủ có thể dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, thủ đoạn hãm hại và vu oan cũng là nhìn mãi quen mắt, người khác như thế nào ông mặc kệ, nhưng Hạ Tưởng cũng làm như vậy khiến cho Ngô Tài Dương thất vọng. Ông vẫn cho rằng Hạ Tưởng sẽ dùng thủ đoạn quang minh chính đại cùng Bạch Chiến Mặc chiến đấu tới cùng, không nghĩ tới cuối cùng vẫn là sử dụng thủ pháp không quá sáng rọi, khiến cho ông trong lòng không vui, khiến cho Lý Ngôn Hoằng trước tiên áp chế không phát, từ từ nói sau.

Ngô Tài Dương cũng không rõ ràng lắm chính là trong lòng ông đối với Hạ Tưởng có chút mong đợi, kỳ thật là ông đối với Hạ Tưởng có nhận thức đồng cảm, muốn cho Hạ Tưởng dựa theo nguyên tắc xử sự của ông, cũng có nghĩa coi như ông đã chấp nhận ý nguyện của Hạ Tưởng

Ngô Tài Dương cũng không có nhận thức đến chuyển biến trong lòng ông, Lý Ngôn Hoằng lại ý thức được Ngô Tài Dương trong lòng đối với Hạ Tưởng đã mở ra một khe hở. Y tuy rằng theo như lời Ngô Tài Dương đem tài liệu ép nhẹm không phát, lại âm thầm điều tra một chút về nơi phát ra tài liệu, cuối cùng lại điều tra được tài liệu tố cáo của Bạch Chiến Mặc không liên quan tới Hạ Tưởng, tuy rằng không dám nói một chút liên quan cũng không có, chí ít xem ra Hạ Tưởng không biết sự tồn tại của tài liệu tố cáo, y liền yên tâm. Ý ban đầu muốn kịp thời phản hồi tin tức cho Ngô Tài Dương, Hạ Tưởng lại chủ động lộ diện, đề xuất gặp mặt cùng y.

Lý Ngôn Hoằng trong lòng nói thầm, chẳng lẽ điều tra không đúng, Hạ Tưởng thật đúng là người chủ mưu đứng phía sau màn? Cũng ôm mục đích chính thức quen biết Hạ Tưởng, y tới dự tiệc, liền muốn giáp mặt cùng Hạ Tưởng so chiêu, xem Hạ Tưởng rốt cuộc là một người như thế nào

Vừa rồi Hạ Tưởng và Cao lão kẻ xướng người họa chỉ ra quận Hạ Mã sẽ xảy ra vụ án lớn, ý ám chỉ càng rõ ràng thì càng khiến Lý Ngôn Hoằng trong lòng do dự không chừng, chẳng lẽ thật sự là Hạ Tưởng sắp xếp người khác ra mặt hãm hại Bạch Chiến Mặc?

Hạ Tưởng từ trên biểu hiện có chút thay đổi của Lý Ngôn Hoằng có thể đoán được đại khái, hắn biết, tài liệu tố cáo của Tùng Phong Nhi, Lý Ngôn Hoằng khẳng định thấy được rồi, mặc kệ là nguyên nhân gì áp chế không phát, bây giờ căn cứ biểu hiện của Lý Ngôn Hoằng hắn có thể đoán chắc, Lý Ngôn Hoằng có lẽ đang nghi ngờ hắn âm thầm thao túng chuyện này

Khiến Lý Ngôn Hoằng hiểu lầm thì không tốt rồi

Hạ Tưởng liền lắc đầu cười:

- Nói ra không sợ Bí thư Lý chê cười, tôi đã phải giao tiếp không ít với nhân viên công tác của Ủy ban Kỷ luật rồi

Lý Ngôn Hoằng đối với việc Hạ Tưởng hai lần bị Ủy ban Kỷ luật điều tra trong lòng biết rõ, liền giả vờ không rõ hỏi:

- Chuyện gì? Tôi nghe nói cậu bị người khác hãm hại?

- Đúng vậy, bị người khác tỉ mỉ bày kế âm mưu vu oan hãm hại một lần, suýt chút rơi vào cạm bẫy…

Hạ Tưởng liền vô cùng hàm súc nói ra quá trình năm đó bị Chu Hồng hãm hại, đem thủ pháp hãm hại của Chu Hồng nói rõ ràng, còn tự giễu mà lắc đầu cười

- Cũng may tôi lập trường kiên định, không có mắc bẫy, nếu không đã rơi vào cạm bẫy dịu dàng không thể nào bò ra được. Nhưng nói ra cô ấy cũng là một người đáng thương, tôi cũng không có giận cô ấy nữa. Sau đó tôi ở quận Hạ Mã gặp lại cô ấy, cô ấy đang làm việc trong công ty một người bạn của tôi, có thể cho rằng tôi sẽ dùng quyền uy của Chủ tịch quận để đuổi việc cô ta, không ngờ cô ta sau cùng còn được thăng chức…

Hạ Tưởng biết rõ, với thủ đoạn của Lý Ngôn Hoằng, sớm muộn cũng điều tra ra được Chu Hồng rốt cuộc là ai. Mặc dù hắn không biết Tùng Phong Nhi dùng phương pháp gì khiến Bạch Chiến Mặc cắn câu, nhưng không ngoài lại là phương pháp cũ đã từng hãm hại hắn, hơn nữa ở đây cũng không có người ngoài, vì thế liền nói thẳng ra, để có được tín nhiệm của Lý Ngôn Hoằng

Lý Ngôn Hoằng nghe xong câu chuyện của Hạ Tưởng, trước là mỉm cười, sau đó lại vẻ mặt có biểu hiện như thoáng chút suy nghĩ sửng sốt một lát, rồi lại lần nữa nâng ly rượu lên:

- Nào, cùng nâng ly, nâng ly! Hôm nay được quen biết Hạ Tưởng, rất vui, tôi không chỉ một lần nghe Tấn Chu còn có Phồn Nhiên đều nói qua sự tích của Hạ Tưởng, hôm nay gặp mặt, quả nhiên là một chàng thanh niên không tồi

Lý Ngôn Hoằng cố ý nhắc tới Vu Phồn Nhiên, Hạ Tưởng trong lòng biết rõ, biết Lý Ngôn Hoằng trải qua nhiều mặt so sánh, hẳn là đã tin hắn

Mọi người cùng nhau nâng ly rượu, trong lúc nói chuyện, uống một hơi cạn sạch.

Khi tan cuộc, Hạ Tưởng tiễn mấy người ra ngoài, Lý Ngôn Hoằng dường như hơi say, y kéo tay Hạ Tưởng không buông, ha hả cười:

- Tiểu Hạ, sắp đến tết rồi, nếu tết có đến Bắc Kinh, đừng quên tìm tôi, tôi cũng tận tình làm chủ nhà tiếp đón

Hạ Tưởng ngầm hiểu mà mỉm cười:

- Nhất định, nhất định tới nhà làm phiền, đến lúc đó Bí thư Lý đừng không thừa nhận là được rồi

- Ha ha, một bữa cơm tôi còn mời không nổi cậu ư? Tôi chỉ sợ cậu không dám tới nhà, nói cách khác, cậu đi tìm Tài Giang, đi tìm Tấn Chu, cũng không đi tìm tôi

Lý Ngôn Hoằng ẩn trong lời nói tiết lộ ra thân thiết, so với lúc mới tới đã là hai người khác nhau, có chút cảm giác thật tâm

Hạ Tưởng liền kịp thời bày tỏ cảm ơn:

- Vậy thì tôi không đi không được rồi, ha ha, quyết định như vậy Bí thư Lý, tết gặp!

Lại cùng Cao lão hẹn khi gặp mặt lần sau, phải cùng nhau ngồi thương lượng một chút về ý tưởng phát triển khu chung cư ở quận Hạ Mã của tập đoàn Viễn Cảnh, Hạ Tưởng liền tiễn mấy người đi, đứng ở nơi ánh đèn chiếu sáng trước cửa Sở Phong Lâu, một mình ngây người hồi lâu



Tin tức Đại hội đại biểu Hội đồng nhân dân lần nữa dời ngày truyền tới quận Hạ Mã, mọi người bàn tán xôn xao, đều đang nghị luận đại hội đại biểu Hội đồng nhân dân vẫn luôn khó diễn ra rốt cuộc sẽ khó diễn ra đến khi nào? Vì thế có người tò mò liền suy đoán lung tung, đoán lên người Hạ Tưởng

Đối với Bạch Chiến Mặc mà nói, y thân là Bí thư Quận ủy, trực tiếp do cấp trên bổ nhiệm mà có, tuy rằng muốn đảm nhiệm chủ nhiệm hội nghị thường vụ Hội đồng nhân dân, nhưng so với chức vụ bí thư, chỉ là dệt hoa trên gấm. Hạ Tưởng thì khác, hắn không thông qua Hội đồng nhân dân bổ nhiệm, thì danh bất chính ngôn bất thuận, trước sau cũng không thể loại bỏ một chữ "thay". Trên quan trường, con vịt đã nấu chín cũng có lúc sẽ bay đi, huống chi con vịt Hạ Tưởng còn chưa nấu chín, chẳng lẽ là có người cố ý đẩy lùi ngày họp đại hội đại biểu Hội đồng nhân dân, chính là không muốn Hạ Tưởng thuận lợi phù chính?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi