QUAN THẦN

Hạ Tưởng vốn đã định đi ngủ, hiện tại thật buồn cười, một cú điện thoại của Mai Thái Bình lại khiến cơn buồn ngủ của hắn hoàn toàn bay biến!

Triệu Tiểu Phong là con trai của Triệu Tuyền Tân? Nghi hoặc trong lòng Hạ Tưởng dần dần được tháo gỡ, dần dần có một mạch suy nghĩ rõ ràng. Nguyên Minh Lượng cùng đi Phó Tiên Phong lên Bắc Kinh, chính là vì lợi ích kinh tế, còn ý đồ của Phó Tiên Phong chính là thu hoạch được cả hai lợi ích chính trị và kinh tế, là hai bút cùng vẽ.

Liên tưởng đến việc tới lui qua lại giữa Phó Tiên Phong và Triệu Tuyền Tân, rồi sự nóng lòng trong lần nói chuyện lần trước giữa Tiệu Tuyền Tân và Nguyên Minh Lượng, Hạ Tưởng trong lòng hiểu được, Triệu Tuyền Tân để Triệu Tiểu Phong ra mặt, là điển hình của lối tư duy bố làm quan con kiếm tiền. Mặc dù Hạ Tưởng cũng không biết rõ giữa Triệu Tiểu Phong và Nguyên Minh Lượng nói về cái gì, nhưng không thể không có lợi ích. Phó Tiên Phong muốn lôi kéo Triệu Tuyền Tân không gì khác ngoài hai con đường, một là quyền, một là tiền.

Về mặt quyền lực, bởi vì Triệu Tuyền Tân đã là Phó Thủ tướng, chỉ có thể là quan hệ hợp tác tương hỗ. Nói về tiền tài, bố cục của Nguyên Minh Lượng ở quận Hạ Mã trái lại là một nước cờ tốt, hoàn trả nhanh, lợi nhuận cao, kéo Triệu Tiểu Phong xuống nước thật là một dự án tốt.

Hơn nữa Triệu Tiểu Phong là thân phận bán quan bán thương, con mắt của Phó Tiên Phong cũng rất sắc bén, chỉ không biết y rót xuống bao nhiêu vốn ban đầu?

Triệu Tiểu Phong nếu cũng nhúng tay vào vốn lưu động của Thương mại Trường Cơ, thật đúng là một chuyện vô cùng phiền toái. Hạ Tưởng nếu nói tuyệt nhiên không lo lắng cũng không thể, hắn tuy rằng không quá hiểu biết tính tình của Triệu Tiểu Phong, nhưng dù sao đứng sau Triệu Tiểu Phong là Triệu Tuyền Tân.

Sự tình càng ngày càng phức tạp, Phó Tiên Phong cũng biết phòng ngừa chu đáo mà sắp đặt bố cục. Tuy rằng việc Triệu Tiểu Phong tham gia tất nhiên phải phân chia một ít lợi nhuận, nhưng vì lợi nhuận cùng hưởng, tất nhiên mạo hiểm phải cùng gánh. Nếu hắn bắt đầu phản kích bố cục của Thương mại Trường Cơ, chẳng khác nào động đến lợi ích của Triệu Tiểu Phong, Triệu Tiểu Phong tất nhiên sẽ vận dụng hết thảy lực lượng đến ngăn cản hắn.

Đến lúc đó, hắn phải đối mặt cản trở sẽ không chỉ còn một nhà Phó gia, mà còn có một Phó Thủ tướng quyền cao chức trọng.

Hạ Tưởng vừa ngủ vừa cảm giác mơ mơ màng màng, trời vừa sáng liền vội chạy tới Quận ủy, sau khi sắp xếp bố trí công việc, lập tức thông báo Lý Thấm triệu tập cuộc họp hội nghị toàn thể ban kinh tế.

Địa điểm tổ chức hội nghị được chọn là ở khách sạn Hào Môn.

Khi Hạ Tưởng tới nơi, mọi người chờ đã lâu. Không phải hắn cố ý kênh kiệu, quả thật là việc của hắn rất nhiều, gần ra khỏi cửa, lại nói chuyện với Lý Hàm trong chốc lát. Ý tứ trong lời nói Lý Hàm để lộ đã được Hạ Tưởng mơ hồ nghe ra, Lý Hàm dường như lại có dấu hiệu tiếp cận Diệp Thạch Sinh.

Thật đúng là sự việc cứ cùng nhau xuất hiện, Lý Hàm nếu một lần nữa lấy được thiện cảm của Diệp Thạch Sinh, chỗ đứng chắc chắn sẽ sáng rọi, đến lúc đó nhất định sẽ mang đến ảnh hưởng bất lợi đối với đại kế vây quét Thương mại Trường Cơ của hắn.

Sau khi Hạ Tưởng ngồi xuống, nhìn thấy tất cả mọi người đang có mặt đều là vẻ mặt nóng ruột và đợi chờ, liền mỉm cười:

- Nhìn thấy được. Tất cả mọi người đều bừng bừng khí thế, đều muốn làm một trận lớn. Tuy rằng tình thế lúc này khá tốt, nhưng tôi phải nhắc nhở mọi người một câu, tiền đồ rất quang minh, nhưng con đường phía trước cũng vô cùng quanh co khúc khuỷu.

Tâm trạng Tề Á Nam xem ra không tồi, cũng phải, tình yêu sự nghiệp có hi vọng bội thu. Là đàn ông, mục tiêu đơn giản chính là tình yêu và sự nghiệp, tuy rằng nói trắng ra chính là tiền bạc và mỹ nữ, nhưng quả thật có thể mang đến hy vọng và động lực kinh người.

- Lãnh đạo, tôi và Lý Thấm có bàn bạc qua, hai công ty bất động sản chúng tôi trong việc thiết kế khu chung cư ở hai phía đông và phía tây của cao ốc Hỏa Thụ, thiết kế phải ăn ý, hơn nữa còn phải đặt tên tương ứng, một nhà kêu Đông Mỹ, một nhà kêu Tây Lệ.

Lúc Tề Á Nam nói chuyện còn lơ đãng liếc mắt nhìn Lý Thấm một cái, trong mắt biểu lộ vẻ trìu mến.

Hừm, lúc họp cũng liếc mắt đưa tình.

Hạ Tưởng còn chưa nói gì, Tôn Hiện Vĩ liền tỏ vẻ bất mãn:

- Họp là họp, là chính sự, không được liếc mắt đưa tình, không được tán tỉnh.

Nói xong, y cười ha hả, còn nói,

- Đông Mỹ Tây Lệ, tên kiểu gì vậy? Hừ. Còn không bằng gọi Đông Tà Tây Độc.

Cười rộ lên.

Lúc Hạ Tưởng tổ chức họp cùng thành viên ban kinh tế, luôn luôn là bầu không khí thoải mái tùy ý, cũng không giống như khi mở hội nghị thường vụ lúc nào cũng nghiêm túc nghiêm nghị, bởi vậy mới có chuyện Tôn Hiện Vĩ chen ngang châm chọc.

Lý Thấm lúc này tỏ vẻ phẫn uất:

- Tôn tổng, không hiểu thì đừng nói lung tung. Đông Mỹ Tây Lệ khoảng cách không xa, phong cách hai khu đô thị cũng giống nhau, giá cả cũng tương đương, trong phong cách thiết kế cũng tương tự cả, là khu đô thị hiếm có của quận Hạ Mã. Quận Hạ Mã về sau sẽ trở thành làn gió mới của thành phố Yến, bất kể là những khu đô thị mới xây dựng hay là định hướng tiêu dùng, sẽ giống như Thượng Hải ở cửa bi*n đ*ng, vì thành phố Yến tạo thành một kiểu mẫu mới. Đông Mỹ Tây Lệ sẽ khai sáng kỷ nguyên mới của khu đô thị thành phố Yến, tất yếu sẽ trở thành đối tượng được rất nhiều nhà đầu tư phát triển tranh nhau noi theo.

Tôn Hiện Vĩ khẽ nhếch mép, hiển nhiên không ủng hộ Lý Thấm tự tâng bốc mình.

Hạ Tưởng giơ tay ngăn trở Tôn Hiện Vĩ tiếp tục tranh cãi với Lý Thấm:

- Sáng ý của Lý Thấm và Á Nam không tồi, đáng để tiếp nhận.

Lời nói của Hạ Tưởng cũng tương đương là lời kết luận, Lý Thấm đắc ý hướng Tôn Hiện Vĩ nghênh đầu, Tôn Hiện Vĩ không phục cũng không có cách nào, đành phải co rụt cổ lại, giơ hai tay lên:

- Tôi nhận thua, các người mở cửa tiệm vợ chồng, một mình tôi đấu không lại hai người các ngươi.

Một vài câu cũng khiến mặt Lý Thấm đỏ rực.

Hạ Tưởng cũng cười:

- Hiện Vĩ, không được làm loạn. Nói việc chính sự quan trọng hơn, bởi vì theo nguồn tin đáng tin cậy, Nguyên Minh Lượng tới Bắc Kinh, có thể là tìm kiếm đầu tư mới. Lúc này Nguyên Minh Lượng đã đầu tư khoảng 10 tỷ ở quận Hạ Mã, cũng nắm giữ khoảng hơn sáu mươi phần trăm (60%) số nhà ở của quận Hạ Mã, hoàn toàn có sức mạnh chi phối giá nhà, có thể ở quận Hạ Mã tráo trở lật lọng. Tuy rằng lúc này đây chúng ta tổng cộng có 6 nhà đầu tư phát triển cùng nhau liên hợp sát nhập thị trường bất động sản quận Hạ Mã, nhưng thực lực 6 nhà đặt cùng một chỗ, so sánh với Thương mại Trường Cơ, vẫn còn kém không ít.

Lời Hạ Tưởng vừa nói ra, hội trường lập tức một mảnh trầm mặc.

Tập đoàn Đạt Tài lúc này lại gia nhập thị trường, đầu tư khoảng 1 tỷ. Bất động sản Thiên An đầu tư 500 triệu, bởi vì bất động sản Thiên An còn có hạng mục thi công chưa xong, tạm thời không thể có nhiều vốn hơn để rót vào, lần này xuất ra 500 triệu, cũng đã là cố hết sức. Bất động sản Giang Sơn đầu tư cũng trên dưới 500 triệu, Nam Tân 600 triệu, Quảng Hạ còn đỡ chút, có khoảng 1tỷ tiền vốn có thể thuyên chuyển, nếu tính thêm cả 200 triệu của bất động sản Văn Thái, tổng mức đầu tư của 6 nhà đầu tư phát triển chưa đến 4 tỷ, còn chưa bằng một nửa khoản 10 tỷ kếch xù của Thương mại Trường Cơ, chỉ được 1/3.

Trong thực lực đã có sự khác biệt khá lớn, nếu Nguyên Minh Lượng tới Bắc Kinh lại có thể kéo thêm nguồn vốn mới, thì thực lực lại càng cách xa.

Cũng may 5 nhà đầu tư phát triển đang có mặt đã chuẩn bị đầy đủ, có đủ điều kiện thuận lợi là thiên thời địa lợi và nhân hòa, lại có Hạ Tưởng đứng ở sau lưng làm lệch chính sách, chỉ cần vị trí bất loạn, chỉ cần nhịp bước nhất trí, cũng không phải không có lực đọ sức.

- Lấy nhỏ đọ với lớn, cũng không phải không có tiền lệ thành công.

Lúc nói đến chính sự, Tôn Hiện Vĩ cũng là vẻ mặt nghiêm túc,

- Dựa hết vào tiền vốn mà chém giết, là cuộc chiến giá cả đơn thuần. Tôi nghĩ ý của lãnh đạo cũng không phải muốn cho chúng ta và Thương mại Trường Cơ liều mạng với nhau. Thương mại Trường Cơ muốn đầu cơ giá nhà lên cao, kiếm chác một chầu lớn rồi phủi đít bỏ đi, chúng ta là người thành phố Yến, nếu cũng thiển cận giống như Thương mại Trường Cơ, nếu phối hợp với Thương mại Trường Cơ thực hiện đầu cơ, nói không chừng cũng có thể kiếm chác một chút. Nhưng nhìn về lâu dài, tất nhiên chính là cách làm tự chui đầu vào rọ, Thương mại Trường Cơ không dựa vào thực nghiệp, có thể xong rồi bỏ đi, còn chúng ta phải theo đuổi sự phát triển lâu dài của thành phố Yến. Bởi vậy, tôi toàn lực ủng hộ lãnh đạo ngăn chặn kế hoạch của Thương mại Trường Cơ, trả lại bầu trời xanh cho thị trường bất động sản quận Hạ Mã.

- Tuy nhiên, nếu chỉ dựa vào mấy nhà chúng ta tham gia thị trường để cân bằng giá nhà, chỉ sợ cũng không quá thực tế.

Tôn Hiện Vĩ có niềm tin, cũng tin tưởng Hạ Tưởng có quyết sách, nhưng lại có phần không tìm ra toàn bộ mạch suy nghĩ của Hạ Tưởng,

- Lãnh đạo có thể tiết lộ một chút, về đối phó với Thương mại Trường Cơ, rốt cuộc là có chiến lược thế nào? Là vây quét hay là nuốt chửng?

Tiêu Ngũ hiếm khi lên tiếng, một khi đã nói thì rất trực tiếp đơn giản:

- Chính diện tác chiến, dũng cảm chiến thắng, đánh cho Nguyên Minh Lượng một cú nước chảy hoa trôi.

Lý Thấm cũng lập tức vẻ mặt nghi hoặc mà nhìn Tiêu Ngũ, nghĩ thầm rằng người suy nghĩ đơn giản như vậy, làm sao có thể đảm nhiệm chức Chủ tịch bất động sản Giang Sơn, rõ là kỳ quặc quái gở. Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.

Lý Hồng Giang có việc hôm nay không tới, kỳ thật Lý Hồng Giang cũng có ý đăng kí một công ty bất động sản, đến quận Hạ Mã trợ uy cho Hạ Tưởng, không vì kiếm tiền, chỉ để làm phiền. Hạ Tưởng không đồng ý, Lý Hồng Giang hiện tại là tổng Giám đốc Công ty Xây dựng số 2 của tỉnh, cũng là cán bộ cấp Cục trưởng của doanh nghiệp nhà nước, không quá thích hợp làm mấy việc xông pha anh dũng.

Chủ yếu là kẻ gây rối hắn đã dự định được ứng cử viên, chính là Triệu Khang. Triệu Khang so với Lý Hồng Giang phù hợp hơn để trộn lẫn nước sông Hạ Mã.

Thẩm Lập Xuân có vẻ hơi trầm ngâm, nói:

- Chủ tịch Thành nói, ông ta bất cứ lúc nào cũng có thể điều động 5 tỷ tiền vốn đến phối hợp với kế hoạch của lãnh đạo... Cá nhân tôi cho rằng, sách lược của Thương mại Trường Cơ cũng không phải vô cùng cao minh, nhưng Nguyên Minh Lượng cũng có hai điểm thành công. Thứ nhất là tài chính hùng hậu. Kinh tế thị trường, thực lực là vua, 10 tỷ tài chính quả thật kinh người. Thứ hai là đi trước người khác một bước, thủ đoạn vượt mức quy định. Kế hoạch của Nguyên Minh Lượng ở mặt ngoài cũng không có nhiều điểm sáng lắm, nhưng suy xét cẩn thận, lại khiến cho người ta khâm phục sáng ý lớn mật của y bởi vì y nghĩ cái người khác không dám nghĩ, làm cái người khác không dám làm, dám đi trước cả thiên hạ. Người đầu tiên ăn cua độc bao giờ cũng là người có gan lớn, nhưng Nguyên Minh Lượng chẳng những gan lớn mà hơn nữa lại thận trọng, lại có trí óc, nếu không phải ý đồ trước đó của y bị lãnh đạo biết được, Nguyên Minh Lượng ở quận Hạ Mã thật đúng là có thể kiếm chác một khoản rất lớn, hơn nữa lại có khả năng phá hủy toàn bộ thị trường bất động sản thành phố Yến.

Lo lắng của Thẩm Lập Xuân cũng không phải là buồn lo vô cớ, mà là căn cứ vào phán đoán hợp lý.

Bên trong ấn tượng của Hạ Tưởng, mãi cho đến đời sau lúc hắn tái sinh, thị trường bất động thành phố Yến vẫn vững vàng, không có dấu hiệu đầu cơ của con người. Bởi vì đời sau thành phố Yến vẫn từng bước phát triển, không có sông Hạ Mã, cũng không có quận Hạ Mã!

Sông Hạ Mã lúc hắn tái sinh là lúc vừa mới đề đạt kế hoạch, còn vòng kinh tế của Bắc Kinh, cũng là khi hắn tái sinh, mới hơi có chút phong thanh truyền ra. Nhưng bởi vì hắn tái sinh, sông Hạ Mã ước chừng thông nước trước thời hạn 6 năm, lịch sử đã bị cánh bướm ảnh hưởng, rất nhiều sự kiện trọng đại bị hắn thực hiện trước thời hạn rất nhiều năm.

Nhưng cũng đúng là bởi vì sông Hạ Mã thông nước trước thời hạn, quận Hạ Mã thành lập trước thời hạn, đang vượt qua làn sóng tăng vọt đầu tiên của bất động sản, mà ở đời sau khi những nhà đầu cơ bất động sản nổi tiếng nhất thời lần đầu tiên ra tay đều lựa chọn quận Hạ Mã, cũng không biết là may hay rủi, tóm lại, một cách công bằng, cứ như thế mà đuổi kịp.

Thành phố Yến không thể so với Bắc Kinh, cũng không thể so với thành thị phát đạt vùng duyên hải, trong tay cư dân có một chút tiền là không giả, nhưng khả năng chịu đựng lại hữu hạn. Hơn nữa thu nhập của cư dân thành phố Yến không cao, lòng người cầu định, thị trường bất động sản còn chưa chín muồi, tâm lý tiêu dùng của dân cư không lý trí. Nếu không gia tăng thực hiện trói buộc và ngăn chặn đối với hành vi đầu cơ của Thương mại Trường Cơ, sau một cơn thủy triều vĩ đại, đẩy giá nhà thành phố Yến lên một mức cao trước nay chưa từng có, bất kể là tiếp tục duy trì giá nhà tăng cao, hay là giá nhà xuống dốc không phanh, sẽ đều là một thảm họa.

Hậu quả rất nghiêm trọng, không thể lường được.

Bất động sản Hải Nam vỡ tan thành bọt biển mang đến nỗi đau lớn, ảnh hưởng đến nền kinh tế của địa phương kéo dài nhiều năm chưa dừng lại, biệt thự nuôi lợn, nhà cao tầng nuôi vịt nuôi ngỗng, trở thành một đại kỳ quan. Không biết có bao nhiêu nhà đầu tư phát triển khuynh gia bại sản, người nhảy lầu tự sát cũng không phải số ít. Mấu chốt là, nguyên khí của toàn bộ thị trường bất động sản địa phương đã bị trọng thương.

Thị trường bất động sản của Nhật Bản thập kỷ 90 tiêu tan biến thành bọt biển, khiến cho Nhật Bản mười năm suy thoái kinh tế, lực ảnh hưởng này thật sự kinh người, lực phá hoại rộng, không thể coi như không quan trọng.

Lại lo lắng đến khả năng chịu đựng của dân cư thành phố Yến, sau một cơn gió lốc thổi qua, có thể cướp hết sạch tiền mồ hôi nước mắt của rất nhiều cư dân thành phố Yến mà cả đời cực khổ tích góp từng tí một. Khi Nguyên Minh Lượng hân hoan dương dương tự đắc kiểm kê thành quả thắng lợi, ở sau lưng là bao nhiêu gia đình khóc không ra nước mắt, là tích góp cả đời của rất nhiều gia đình bị buông trôi lãng phí, rồi bao nhiêu công ty bất động sản bởi vì vậy mà đóng cửa, quận Hạ Mã thậm chí toàn bộ thành phố Yến, cần bao nhiêu năm mới có thể khôi phục lại thị trường bất động sản trở lại trật tự bình thường?

Thậm chí có thể hoàn toàn bóp chết sự phát triển của quận Hạ Mã, khiến quận Hạ Mã trở thành một tòa thành hoang, hoặc gọi là "Thành phố Ma"!

Quận mới Ngạc Nhĩ Đa Tư Khang Ba Thập ở đời sau, các khu chung cư mới tinh san sát nối tiếp nhau, tốn kém hơn 5 tỷ để xây dựng nên, diện tích đạt 32 km2, Khang Ba Thập là một thành phố mới xa hoa, nhưng trong thành phố lại trống rỗng ban ngày gần như nhìn không thấy bóng người nào, buổi tối, một loạt cao ốc lại là một mảnh hắc ám, không có người ở, bị người đời gọi là "Thành phố Ma", từng bị miệng lưỡi bên ngoài gọi là triển lãm tốt nhất về bọt biển bất động sản.

Quận Hạ Mã tuy rằng không đến mức bởi vì một tai họa mà trở thành "Thành phố Ma", nhưng có thể trở thành một quận mới thất bại, trở thành ví dụ phản diện của tỉnh Yến và thậm chí của nhân dân cả nước. Nguyên Minh Lượng giàu có, Phó Tiên Phong vui vẻ, mà hắn thân là Bí thư Quận ủy, tiền đồ cũng sẽ chôn vùi như thế.

Cho dù hắn có bị thất bại ở quận Hạ Mã, lợi dụng mạng lưới quan hệ của hắn chỉ cần yên lặng vài năm sau đó vẫn có thể Đông Sơn tái khởi, nhưng cũng là vết nhơ không bao giờ xóa được trong con đường làm quan của hắn. Chủ yếu chính là, để Nguyên Minh Lượng với sự ích kỷ của bản thân mà hủy diệt toàn bộ quận Hạ Mã thậm chí thị trường bất động sản thành phố Yến, đừng nói Hạ Tưởng là Bí thư Quận ủy, dù hắn là một người bình thường của thành phố Yến, chỉ cần hắn có khả năng, cũng sẽ không ngồi yên không làm gì.

Có thể nói, lời của Thẩm Lập Xuân đã chạm đến điểm mấu chốt, Hạ Tưởng có thể thành công đả động Thành Đạt Tài, khiến Tập đoàn Đạt Tài cũng phối hợp hành động của hắn. Cũng là Thành Đạt Tài thông minh mà ý thức được bản chất nguy hại của Thương mại Trường Cơ, biết một khi để Thương mại Trường Cơ thuận lợi đắc thủ, sau khi gây tổn hại thị trường, muốn một lần nữa tạo dựng niềm tin của người tiêu dùng, một lần nữa thành lập lại trật tự thị trường, không phải nhiệm vụ hai hay ba năm có thể hoàn thành. Tập đoàn Đạt Tài là doanh nghiệp đứng đầu trong những nhà đầu tư phát triển bất động sản của tỉnh Yến, có năng lực cũng như có nghĩa vụ vì mục tiêu giữ gìn trật tự bình thường của thị trường, cống hiến một phần lực lượng.

Thành Đạt Tài là nhà kinh doanh có tinh thần chủ nghĩa nhân văn, y có một tấm lòng vì nước vì dân, Hạ Tưởng bởi vì ở kiếp sau từng nghiên cứu về Thành Đạt Tài, đối với tính tình của Thành Đạt Tài tự nhận là coi như hiểu biết. Thành Đạt Tài từng có một lần tới diễn thuyết ở trường đại học giải thích tên của y:

- Hữu thành đức giả, hữu đạt tài giả, hữu đáp vấn giả, hữu tư thục ngả giả – Lời Mạnh tử. Đạt Tài, Đạt tức là thông đạt, Tài tức là tài năng, mong muốn của tôi chính là mọi người đều có thể phát triển được hết mức tài năng của mình...

Thương nhân có thương đức, cán bộ có quan đức, Thành Đạt Tài có trái tim của một người vì nước vì dân, Hạ Tưởng không phải thánh nhân, cũng không phải con người vẹn toàn, nhưng hắn cũng có tấm lòng vì nước vì dân, hơn nữa hắn ở vị trí này nhất định phải mưu cầu chính trị.

Người làm quan, muốn thật sự vì dân làm việc, nhất định phải đấu tranh chính trị với những cán bộ vì tư lợi, phải đánh giá về mặt kinh tế những gian thương chỉ cần lợi nhuận mặc kệ sự sống chết của dân chúng, Hạ Tưởng trong chính trị phải chống lại sự dồn ép của Phó Tiên Phong, trong kinh tế phải giao chiến cùng với Nguyên Minh Lượng, trên thực tế vị trí Bí thư Quận ủy này của hắn, mệt mỏi hơn nhiều so với những người khác.

- Lập Xuân nói rất đúng, điều Nguyên Minh Lượng muốn chính là toàn bộ thành tựu xây dựng kinh tế của quận Hạ Mã, vốn lưu động giống như châu chấu, sau khi thổi quét không còn gì, sẽ bay đi, lưu lại chỉ là đất hoang đã không thể thu hoạch và chúng ta tuyệt vọng. Đáng tiếc chính là, kinh tế thị trường chính là trò chơi vô tình tàn khốc, sẽ không tin vào nước mắt.

Hạ Tưởng hướng Thẩm Lập Xuân gật đầu cười, ánh mắt lại theo thứ tự lướt qua trên mặt mọi người, cuối cùng dừng ở trên mặt Lý Thấm,

- Giao chiến với Nguyên Minh Lượng, tôi đã lập ra một phương án, làm ba việc một lúc, chia thành ba bước.

Hạ Tưởng hôm nay phải công bố sách lược thâm sâu nhất và bố cục tổng thể, tinh thần tất cả mọi người đều bừng lên khí thế, Lý Thấm lại vẻ mặt chờ mong, thậm chí còn có một chút kích động, chăm chú nhìn chằm chằm Hạ Tưởng.

Hạ Tưởng cười liếc mắt nhìn Tiêu Ngũ một cái:

- Tiêu Ngũ vừa rồi nói đúng một điểm, chúng ta so chiêu với Nguyên Minh Lượng, giai đoạn đầu tiên chính là muốn ngay mặt giao thủ, y tăng giá cả, chúng ta cũng tăng giá cả tương ứng, y tăng 10%, chúng ta tăng 7%, khống chế ở trong một phạm vi hợp lý, tương đương việc trực tiếp liều mạng với y, xem y đối ứng như thế nào. Đương nhiên, lợi nhuận cần thiết chúng ta phải đảm bảo, tôi cũng sẽ cho các vị kiếm được một phần. Ngay mặt giao chiến, dũng cảm chiến thắng, đúng, cũng không hoàn toàn đúng, ở trong thị trường tư bản, hẳn là thực lực hùng hậu sẽ chiến thắng. Nhưng tôi có lý do để tin tưởng, Nguyên Minh Lượng không phải là một người làm ăn ngắn hạn, y sẽ áp dụng sách lược "nước ấm luộc ếch", chậm rãi đề cao giá cả, để một thời gian cho người tiêu thụ thích ứng. Chúng ta theo sát ở phía sau y, sẽ làm chậm lại tốc độ tăng của y, đồng thời, cũng sẽ trì hoãn việc y hoàn toàn khống chế cục diện thị trường bất động sản quận Hạ Mã, cuối cùng sẽ cho kết quả thứ hai, cũng chính là tiến vào giai đoạn thứ hai một cách đúng lúc...

Lý Thấm không nhịn được, bị Hạ Tưởng thành công mà nói trúng vấn đề, thốt ra:

- Nguyên Minh Lượng sẽ lại thu mua các khu chung cư của chúng ta, để hoàn toàn khống chế nguồn phòng, chi phối giá cả, mới có thể duy trì giá cả đồng nhất cho tất cả khu chung cư của cả quận Hạ Mã, hoàn toàn vững bước tăng lên theo từng bước của y.

- Không tồi, tất cả những gì cô nói đều hoàn toàn chính xác.

Hạ Tưởng bày tỏ sự tán thành đối với lời chen ngang của Lý Thấm,

- 6 nhà chúng ta mới phát triển khu chung cư, trải qua một đoạn thời gian đầu tư và phát triển, cùng với các nhân tố gia tăng hợp lý trong thị trường, đầu tư hơn 3 tỷ tiền vốn, sau khi thu được lợi nhuận hợp lý, hẳn là sẽ đạt đến quy mô 4 tỷ, Nguyên Minh Lượng muốn hoàn toàn nuốt chửng mấy nhà chúng ta, cũng phải tương ứng mà xuất ra 4 tỷ!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi