Đối với việc Trưởng ban Tổ chức Tỉnh ủy đích thân đến thành phố Lang, Ngả Văn Thành và Cổ Hướng Quốc mỗi người đều có cách nhìn khác nhau.
Ngả Thành Văn bởi vì nguyên nhân có quan hệ mật thiết với Khâu gia, đối với quan hệ giữa Hạ Tưởng và Mai Thái Bình, sớm đã có nghe qua, cũng biết Mai Thái Bình tuy có chức vụ cao quý là Trưởng ban Tổ chức cán bộ, nhưng làm việc luôn thích bất ngờ, ông ta lần này đích thân đi cùng Hạ Tưởng đến, chưa chắc đã có thâm ý khác, hoặc chỉ là nhất thời tâm huyết dâng trào mà thôi.
Còn Cổ Hướng Quốc lại mang suy nghĩ khác, cho rằng Hạ Tưởng chính là mượn quyền uy của Trưởng ban Tổ chức cán bộ, cáo mượn oai hùm, cố ý mời Mai Thái Bình trợ trận, đến thành phố Lang phô trương thanh thế, muốn ở trước mặt các cán bộ đảng và chính quyền của Thành ủy thành phố Lang, oai phong một lần.
Ngả Thành Văn và Cổ Hướng Quốc trao đổi với nhau một chút về cách nhìn, Cổ Hướng Quốc không tán thành đối với thái độ hời hợt của Ngả Thành Văn, Ngả Thành Văn cũng không tán thành với cách nhìn quá coi trọng vấn đề của Cổ Hướng Quốc. Hai người không đạt được sự thống nhất chung, cũng đã không đi vào thảo luân sâu hơn.
Hôm nay đã đợi nửa ngày, không thấy người đến, Cổ Hướng Quốc càng lúc càng thấy bực tức, vừa thấy nét mặt của Ngả Thành Văn liền biết đã xảy ra sự cố bất trắc, vội nói:
- Xảy ra chuyện gì vậy, Ngả Thành Văn?
Nguồn: http://truyenfull.vnNgả Thành Văn vừa nói ra tin tức vừa mới nhận được, Cổ Hướng Quốc lập tức vẻ mặt không vui nói:
- Quá đáng, một chút quy củ cũng không hiểu, loạn rồi!
…
Hạ Tưởng và Mai Thái Bình kỳ thực đã dậy từ sớm, hắn và Mai Thái Bình đã ở trong khách sạn Đô Thiên – nghe nói cũng là sản nghiệp của Nga Ni Trần – sau khi ăn sáng xong, hắn và Mai Thái Bình thong dong mà đi bộ trong vườn hoa của khách sạn, tiện thể tập thể dục.
Khách sạn cách Thành ủy không xa, cũng chỉ 5 phút đi xe, không vội, chủ yếu là muốn đợi sau khi các nhân viên có liên quan của thành phố Yến tới đúng vị trí, rồi theo trình tự cùng nhau đi đến Thành ủy thành phố Lang.
Hạ Tưởng cũng biết rõ, tin tức hắn và Mai Thái Bình đến thành phố Lang trước một ngày, tuyệt đối dấu không nổi Ngả Thành Văn và Cổ Hướng Quốc, tuy nhiên biết thì biết, ai cũng sẽ không mở miệng hỏi, có một số chuyện cho dù trong lòng mọi người biết rõ, nhưng đều sẽ không nói ra, trong quan trường giả bộ không biết cũng là một bản lĩnh cơ bản.
Về phần Ngả Thành Văn và Cổ Hướng Quốc nghĩ như thế nào, hắn cũng không quản được quá nhiều. Riêng việc Mai Thái Bình đích thân đưa hắn đi nhậm chức đã là một sự kiện khiến người ta kinh ngạc rồi, đến thành phố Lang sớm một ngày, lén lút ở lại, tuy cũng có rất nhiều chỗ khiến người ta nghị luận, Hạ Tưởng cũng biết không có cách gì để ngăn được miệng lưỡi thiên hạ, đơn giản là không cần nghĩ nhiều.
Việc đã đến nước này, nghĩ nhiều vô ích, chi bằng thản nhiên đối mặt. Dù sao thành phố Lang trên từ Thành ủy, cho tới Trưởng ban Tổ chức cán bộ ngầm, lại có thêm đây là vị trí nơi giao giới của ba địa phương, bản thân chính là một nơi không thể theo đạo lý thông thường.
Những người mà Hạ Tưởng và Mai Thái Bình đợi, là nhân viên đi theo của Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, còn có nhân viên tháp tùng của Trưởng ban Tổ chức cán bộ Thành ủy, ước chừng còn có hai chiếc xe chuyên dụng. Vào lúc 8h, thư ký của Mai Thái Bình gọi điện tới nói là chuẩn bị xuất phát, kết quả 8h30" lại nói là có chút sự cố bất ngờ, cần phải đợi người của Trưởng ban Tổ chức cán bộ Thành ủy.
Kết quả cứ đợi hơn nửa tiếng đồng hồ, đến 9h hơn mới nói là đang tăng tốc. Mai Thái Bình lại không sốt sắng, còn dặn họ là đi chậm chút, buông điện thoại xuống nói với Hạ Tưởng:
- Cứ để Ngả Thành Văn đợi thêm một lúc, xem như rèn luyện thân thể.
Hạ Tưởng không nói gì, Mai Thái Bình có thể bày ra sĩ diện, hắn lại không thể, nhưng lại không tiện nói thêm điều gì, Mai Thái Bình dù sao cũng là Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy!
11h hơn 20 phút, điện thoại của Hạ Tưởng reo lên, sau khi nhận máy hắn chỉ nghe một lát, liền bất đắc dĩ nói:
- Nếu đã sắp tới rồi, thì chỉ có thể biểu thị nhiệt liệt hoan nghênh.
Điện thoại mà Hạ Tưởng nhận được là của Khâu Tự Phong, từ cuộc điện thoại này hắn mới biết tại sao khi lên đường lại chậm trễ không ít thời gian, là bởi vì Khâu Tự Phong bất chợt quyết định, cũng muốn đến thành phố Lang!
Khâu Tự Phong đến mang danh nghĩa là việc chung, biết rõ không liên quan đến việc hắn nhậm chức, nhưng sự khéo léo của thời cơ, còn cố ý đi theo đám người của Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, mang ý vị vô cùng sâu xa, căn bản là lạy ông tôi ở bụi này.
Mai Thái Bình nghe được Khâu Tự Phong cũng muốn đến, ngây người sửng sốt, bỗng nhiên cười mắng một câu:
- Làm sao có thể như thế? Đúng là quấy rối mà!
Quấy rối hay không quấy rối cũng không còn cách gì nữa rồi, đúng 12h, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy và Trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy thành phố Yến đi một hàng 3 xe chuyên dụng, chính thức đến Thành ủy thành phố Lang. Chiếc đi đầu tiên là xe của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, ở phía sau xe chuyên dụng, là xe chuyên dụng của Mai Thái Bình và Hạ Tưởng.
Lúc đầu Hạ Tưởng muốn ngồi trên xe nhân viên đi cùng của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, Mai Thái Bình không cho, kết quả đã làm tan giấc mộng khiêm tốn mà nhậm chức của Hạ Tưởng.
Khi Hạ Tưởng và Mai Thái Bình từ trên xe xuống, Ngả Thành Văn và Cổ Hướng Quốc nhìn nhau, trong lòng hai người có đủ loại mùi vị, lại nhìn thấy Trưởng ban Tổ chức cán bộ Thành ủy thành phố Yến cũng từ trên xe xuống, sắc mặt Ngả Thành Văn thậm chí còn nổi lên ý cười khổ sở – làm sao có thể như thế? Đúng là quấy rồi mà!
Hôm nay đã là lần thứ hai gã bất đắc dĩ mà thốt ra sự cảm thán như vậy.
Trong khoảnh khắc Cổ Hướng Quốc nhìn thấy phía trước Hạ Tưởng có Khâu Tự Phong phía sau có Mai Thái Bình, sắc mặt liền có chút hơi kém đi. Đợi khi ông ta nhìn thấy Hạ Tưởng mang vẻ mặt cười đi đến, thì sắc mặt càng nặng nề, trong ánh mắt hiện lên sự không vui và mất mát mãnh liệt. Tuy nhiên cũng chỉ lóe qua rồi biến mất, sau đó trên mặt lại hiện lên vẻ tươi cười nhiệt tình.
Sự nửa tối nửa sáng của Cổ Hướng Quốc, bị Lưu Nhất Lâm ở bên cạnh ông ta thu gọn vào tầm mắt.
Sau khi Hạ Tưởng xuống xe, trước tiên chào hỏi một chút với Khâu Tự Phong, Khâu Tự Phong biết nhiều người thì phức tạp, không thể nói nhiều, chỉ gật đầu, rồi dành trước một bước đến trước mặt Ngả Thành Văn, khách sáo mà nói:
- Bí thư Ngả, thật ngại vì đã làm ông thêm phiền rồi, sớm biết Hạ Tưởng hôm nay đến, tôi sẽ không nhập cuộc rồi…
Vẻ tươi cười của Ngả Thành Văn rất nhiệt tình rất sôi nổi:
- Hoan nghênh, hoan nghênh Trưởng ban Khâu đến thành phố Lang thị sát công việc.
Lời vừa nói ra khỏi miệng mới nhận thức ra là không đúng, nên hoan nghênh Trưởng ban Mai trước mới phải, Trưởng ban Mai mới là nhân vật chính, được, để Khâu Tự Phong quấy rối, lại loạn mất thứ tự, thật là một sai lầm lớn.
Khâu Tự Phong giống như không nhận thức ra thứ tự không đúng, còn nói:
- Tuy nhiên nếu vừa khéo gặp được lúc Hạ Tưởng nhậm chức mới, tôi và Hạ Tưởng cũng quen biết nhau, sẽ đi cùng cậu ấy.
Nói xong, cũng không chờ người khác có đồng ý hay không đồng ý, liền né sang một bên, đợi Mai Thái Bình và Hạ Tưởng tới gần.
Mai Thái Bình vô cùng bất mãn với hành động phụ át chính vừa rồi của Khâu Tự Phong, ông biết rõ Khâu Tự Phong không phải là sai sót, càng không phải là không nhận thức được vấn đề trình tự, mà là cố ý xen ngang, là dụng ý gì ông không muốn phí sức để nghĩ, dù sao là người biết giữa Khâu Tự Phong và Ngả Thành Văn có quan hệ gì như ông thì trong lòng biết rõ, Khâu Tự Phong là khách không mời mà đến.
Chỉ có điều lúc này không phải là lúc so đo với Khâu Tự Phong, Mai Thái Bình tiến về phía trước, chủ động giơ tay bắt tay với Ngả Thành Văn:
- Để Bí thư Ngả đợi lâu rồi, trên đường bị kẹt xe…
- Trưởng ban Mai vất vả rồi.
Khuôn mặt Ngả Thành Văn mang đầy ý cười, trong lòng lại vô cùng đau khổ, kẹt xe là chuyện nhỏ, trong lòng buồn rầu mới là chuyện lớn, một lúc cả Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy và Trưởng ban Tổ chức cán bộ của thành phố Yến cùng đến, làm sao tiếp đón vẫn là một vấn đề, hơn nữa trông bộ dạng, Trưởng ban Tổ chức cán bộ hai cấp không ăn ý với nhau – vốn là một trình tự tiếp đón rất bình thường, bây giờ biến thành chẳng ra cái gì cả, còn không biết rõ rốt cuộc là tình trạng gì, thật đúng là một vở kịch hay.
Sau đó, Mai Thái Bình đích thân giới thiệu Hạ Tưởng cho đám người của Thành ủy thành phố Lang.
Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy đích thân giới thiệu, là có ý tứ hàm súc Tỉnh ủy phó thác Hạ Tưởng cho Thành ủy thành phố Lang. Ngả Thành Văn khẽ chớp tâm tư, lẽ nào lần này Mai Thái Bình đến, không chỉ là cao giọng mang lại sự hùng tráng cho Hạ Tưởng, ngầm trong đó còn mang ý biểu thị sự cảnh cáo của Tỉnh ủy đối với Thành ủy thành phố Lang? Là muốn nhắc nhở Thành ủy thành phố Lang, ánh mắt của thành phố Lang dù có cao, sự bình định và thăng cấp của cán bộ thành phố Lang, cũng nằm trong lòng bàn tay của Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, hoặc là nói, không ra khỏi phạm trù của thành phố Yến.
Khâu Tự Phong đột nhiên đánh tới, cũng khiến Ngả Thành Văn trong lòng không hiểu. Liên hệ giữa gã và Khâu Tự Phong cũng xem như không ít, nhưng hôm nay Khâu Tự Phong đến khi quyết định đến thành phố Lang, trước đó không có thông báo cho gã!
Tuy nhiên một Phó thị trưởng thường trực nhậm chức, không chỉ có Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy đích thân đi cùng, còn có Trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy đi theo, Hạ Tưởng, uy phong rất lớn. Lại nghĩ đến tin tức đáng tin cậy mà tối hôm qua nhận được, Hạ Tưởng và Lưu Nhất Lâm bí mật gặp nhau một lần, trong lòng Ngả Thành Văn rất không thoải mái, lại nhìn khuôn mặt khôi ngô tuấn tú lại rất trẻ của Hạ Tưởng, trực giác cảm thấy dưới vẻ tươi cười khiêm tốn mang chút cung kính của Hạ Tưởng, có sự xảo quyệt không lường được ở trong đó.
Cho nên đợi đến khi Hạ Tưởng đến trước mặt gã, khi gã thân thiết mà bắt tay cùng Hạ Tưởng, nhiệt tình mà không thất lễ nói một cậu:
- Hoan nghênh đồng chí Hạ Tưởng đến thành phố Lang công tác, tin rằng đất trời rộng lớn của thành phố Lang, có sân khấu để cậu thi triển tài năng. Người dân thành phố Lang rất nhiệt tình, bộ máy Thành ủy thành phố Lang rất đoàn kết.
Hạ Tưởng biết trọng điểm rơi vào câu phía sau – cách nói rất đoàn kết có thể có rất nhiều cách giải thích, có thể giải thích là thành phố Lang đoàn kết nhất trí rất nghe lời của Tỉnh ủy, cũng có thể giải thích là Thành ủy thành phố Lang nhất trí đối ngoại.
Hạ Tưởng liền cười:
- Có thể làm việc dưới sự lãnh đạo của Bí thư Ngả, là vinh hạnh của tôi. Sau này trong công việc có gì không tốt, xin Bí thư Ngả góp ý phê bình.
Một Ngả Thành Văn năm nay 43 tuổi rất phúc hậu, dáng người không cao, nhưng cân nặng chí ít cũng phải 90 kg, tuy không coi như là hình tượng ngồi không mà hưởng, nhưng cũng xem như là một vị gần như là béo nhất, trong tất cả các quan viên mà Hạ Tưởng gặp qua.
Đứng sau Ngả Thành Văn là Cổ Hướng Quốc, Cổ Hướng Quốc 41 tuổi so với Ngả Thành Văn, thậm chí có thể dùng cây ngọc đón gió để hình dung.
Cổ Hướng Quốc lộ vẻ còn trẻ, góc cạnh trên khuôn mặt rõ ràng, rất có phong cách của một nam diễn viên nổi tiếng nào đó, nói gã là sát thủ thiếu phụ cũng không quá đáng. Tuy nhiên có lẽ cũng vì duyên cớ nhiều năm làm quan, đôi mắt của ông ta khi nhìn người, thường cố ý mà lại như vô ý híp mắt lại, dường như muốn tập trung ánh mắt để nhìn rõ đối phương, trên thực tế là biểu lộ của hoạt động tâm lý rất kịch liệt.
Hạ Tưởng không học qua khóa tâm lý học, nhưng khi được dịp hắn đi theo lão Cốc lên lớp, nghe lão Cốc nói qua một chút về tri thức trên phương diện tâm lý học.
Và so sánh với ấn tượng đầu tiên là sự quan liêu và láu cá mà Ngả Thành Văn mang đến cho Hạ Tưởng, ấn tượng đầu tiên mà Cổ Hướng Quốc mang đến cho Hạ Tưởng là, tâm cơ sâu lắng và tâm tư luôn thay đổi.
Cổ Hướng Quốc bắt tay với Hạ Tưởng, hơi dùng cái giọng điệu trên cao trông xuống mà nói:
- Hoan nghênh đồng chí Hạ Tưởng, thành phố Lang cần một cán bộ trẻ tuổi đầy triển vọng như cậu, có cậu đến tăng cường vào bộ máy chính quyền, có thể gánh bớt cho tôi không ít áp lực… cũng có thể mang lại sức sống hoàn toàn mới cho thành phố Lang. Cậu đã dẫn dắt quận Hạ Mã đi ra con đường rộng thênh thang, đến thành phố Lang, cũng không được không vì thành phố Lang mà tận tâm tận lực đâu nhé.
Lời của Cổ Hướng Quốc cũng không có ý mới gì quá lớn, tuy nhiên cái "Tuổi trẻ đầy triển vọng" mà ông ta nhấn mạnh, nghe vào tai Hạ Tưởng, lại có hàm nghĩa khác. Đúng vậy, nếu hắn không đến Thành ủy thành phố Lang, cán bộ cấp Giám đốc sở trẻ tuổi nhất là Cổ Hướng Quốc. Sau khi hắn đến, hắn liền thay Cổ Hướng Quốc trở thành cán bộ cấp Giám đốc sở trẻ tuổi nhất thành phố Lang, cho dù chỉ là cấp Phó giám đốc sở, nhưng chí ít cũng không cách Cổ Hướng Quốc đến một bước xa.
Hắn thấp hơn Cổ Hướng Quốc một cấp, lại nhỏ hơn 12 tuổi, dựa theo tốc độ lên chức bình thường, sau hai năm hắn cũng có thể bước vào cánh cửa Giám đốc sở. Hai năm sau hắn mới 31 tuổi, như thế so sánh với nhau, Cổ Hướng Quốc trong lòng có mất mát, cũng đã có thể lý giải rồi.
Sau khi theo thứ tự gặp mặt hết các cán bộ phụ trách đảng và chính quyền chủ yếu của thành phố Lang, Mai Thái Bình, Khâu Tự Phong và Hạ Tưởng một hàng, được đón vào trong phòng hội nghị. Sau đó, Mai Thái Bình tuyên bố sự bổ nhiệm của Tỉnh ủy:
- Bổ nhiệm đồng chí Hạ Tưởng là Ủy viên Thành ủy thành phố Lang, Ủy viên thường vụ, đề danh ứng cử viên Phó thị trưởng… năng lực công tác của đồng chí Hạ Tưởng xuất sắc, tố chất chính trị cao, trẻ trung khỏe mạnh, tinh lực tràn trề, quần chúng nhân dân đánh giá cao. Tỉnh ủy cho rằng, đối với quyết định đồng chí Hạ Tưởng đến thành phố Lang công tác, phù hợp với nhu cầu chính trị của thành phố Lang.
Trụ sở Thành ủy thành phố Lang mới khánh thành không lâu, là sau khi Ngả Thành Văn lên nhậm chức từ trên nền cũ tu sửa xây dựng lại mà thành, nhưng diện tích mở rộng thêm không ít, cũng thêm vào nhiều các thiết bị phương tiện hiện đại hóa, đẹp hơn không ít so với Thành ủy thành phố Yến.
Thiết bị trong phòng hội nghị cũng rất tiên tiến, còn tốt hơn một chút so với quận Hạ Mã. Quận Hạ Mã là quận mới thành lập, hơn nữa vì chuyển nhượng đất đai, cũng xem như là khá giàu có, nhưng khi đặt mua các thiết bị văn phòng, Hạ Tưởng cũng không xa xỉ như Thành ủy thành phố Lang.
Thế nhưng Hạ Tưởng là người biết phân biệt hàng tốt xấu, cho dù là gia dụng làm việc, hay là âm hưởng đồng bộ, thậm chí còn có máy chiếu, màn hình tinh thể lỏng, toàn là thương hiệu có tiếng, giá cả xa xỉ, hơn nữa phong cách trang trí cũng rất xa hoa, rõ ràng là cao hơn một bậc so với thành phố Yến.
Trong lòng hắn hiểu rõ, thành phố Lang ánh mắt không chỉ nhìn chăm chú vào thủ đô, hơn nữa sự trang hoàng của một căn phòng hội nghị, cũng phải theo sát bước của thủ đô, là chỗ khác nhau thể hiện rõ sự cao hơn trình độ của thành phố Yến.
Chỉ e là trong lòng của Ngả Thành Văn và Cổ Hướng Quốc, chỉ mong sao sau khi vòng kinh tế lớn của thủ đô lên chương trình, thủ đô một lần nữa nhắc lại việc sẽ quy hoạch lại thành phố Lang. Đến lúc đó thành phố Lang nếu có thể như ước muốn mà trở thành một quận mới của thủ đô, không chỉ thành phố Lang có thể đạt được một nguồn lượng lớn đầu tư của thủ đô, hơn nữa là tuyến đầu giao giới của thành phố Yến và thủ đô, có được rất nhiều điều kiện đặc biệt thuận lợi, thành phố Lang sẽ có thể dựa lưng vào cây lớn thủ đô, bay lượn giữa tỉnh Yến và Tân Thành, thuận lợi mọi bề.
Đối với hoàn cảnh hiện tại của thành phố Lang, trong lòng Hạ Tưởng ít nhiều cũng có ý tưởng, đứng trên lập trường của thành phố Lang, sau khi thuộc về thủ đô quản lý, quả thực lợi ích sẽ nhiều hơn rất nhiều so với bây giờ. Hiện tại thành phố Lang trong cảm nhận của Tỉnh ủy, có chút xa lánh, luôn lo lắng sẽ có một ngày chống không nổi cái áp lực bị thủ đô dời đi, bởi vậy rất nhiều hạng mục đầu tư trọng đại, đều sẽ không rơi xuống đầu thành phố Lang.
Mà thủ đô cũng xuất phát từ sự băn khoăn tương tự, có nhiều hạng mục không tồi mang đến thành phố Lang thì vừa khéo, bao gồm Tân Thành cũng có rất nhiều hạng mục có thể đầu tư vào thành phố Lang, nhưng thủ đô sợ dẫn đến sự bắn ngược của thành phố Yến, mà cứ mãi không dám đầu tư.
Tân Thành càng lo lắng định vị của thành phố Lang không rõ ràng, nếu thành phố Lang là thành phố Lang của tỉnh Yến thì còn dễ nói, có ưu thế về mặt lao động giá rẻ và giá cả đất xây dựng, ngộ nhỡ thuộc về thủ đô quản lý, khẳng định đất xây dựng sẽ tăng cao, sức lao động lại dựa theo tiêu chuẩn thấp nhất để thực thi chính sách của thủ đô, cao hơn rất nhiều so với thành phố Yến, có phải thuộc về thủ đô quy hoạch hay không, thì ý nghĩa phí tổn còn có ưu thế nữa hay không.
Nói trắng ra, thành phố Lang tuy một lòng hướng về thủ đô, thế nhưng thủ đô ngoài việc đáp lời trên mặt chính trị ra, sự chiếu cố về mặt kinh tế vẫn thật sự không nhiều. Hơn nữa Tân Thành không dám đầu tư, thành phố Yến lại lựa chọn tính bỏ qua, thành phố Lang tuy vị trí địa lý ưu việt, trên cơ bản lại trở thành vùng không ai quản lý.
Chỗ tốt là thành phố Lang thuộc về thủ đô quy hoạch, Hạ Tưởng không muốn đi sâu vào suy nghĩ, hắn rất rõ, vào lúc hắn tái sinh, thành phố Lang vẫn là thành phố Lang của tỉnh Yến, hơn nữa căn cứ vào tình thế lúc đó mà phán đoán, khả năng thành phố Lang thuộc về thủ đô quản lý càng ngày càng ít. Tuy từ thành phố Lang đến thủ đô cũng đã thông xe giao thông công cộng, toàn bộ dài hơn 80 km, giá vé là 11 tệ, nhưng tác dụng thành phố Lang đã xây dựng lô cốt ở đầu cầu của tỉnh Yến, đề nghị do thủ đô quản lý, thế nào cũng không còn người nhắc đến.
Nhưng giai đoạn hiện nay nếu nhập vào thủ đô, chí ít có thể khiến giá nhà và đất xây dựng của thành phố Lang tăng giá tại chỗ từ gấp đôi trở lên! Kể từ đó, Ngả Thành Văn và Cổ Hướng Quốc sẽ có thể dễ như trở bàn tay mà gặt được một khối chiến tích lớn, mức tăng giá tại chỗ của giá nhà và đất xây dựng chí ít có thể khiến GDP tăng lên hàng trăm điểm.
Đương nhiên còn có chỗ tốt trên mặt chính trị tự không cần phải nói, chẳng qua tỉnh Yến không buông tay thành phố Lang, thành phố Lang nhất định sẽ không thoát khỏi sự không chế của tỉnh Yến. Cho nên đã dựa vào ý tưởng hiện thực nhất của Hạ Tưởng là, phát triển của thành phố Lang, hẳn làm đến nơi đến chốn rồi.
Về phần tốt hơn như thế nào mà làm đến nơi đến chốn, không mơ ước viển vông thêm, phỏng chừng giữa hắn cùng Ngả Văn Thành và Cổ Hướng Quốc, vẫn sẽ có sự chia rẽ rất lớn.
Quá trình của hội nghị không có ưu điểm gì đáng trần thuật, nhưng lại cần thiết dựa theo trình tự mà đi hết các khâu. Sau hội nghị, Thành ủy thành phố Lang theo thường lệ cử hành tiệc chào đón, tiệc mời Mai Thái Bình và Khâu Tự Phong, cũng xem như tiệc chào đón của Hạ Tưởng.
Là Phó thị trưởng thường trực, Ủy viên thường vụ Thành ủy sắp nhậm chức, Hạ Tưởng xếp danh trong Thành ủy gần như đứng đầu, hơn nữa cũng xem như là một trong những nhân vật nắm thực quyền trong tay, không được khinh thường.
Đương nhiên, thể diện của Mai Thái Bình mới là lớn nhất, là một Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy đối với các nhân vật số một số hai của các thành phố có được quyền bình định và sát hạch trực tiếp, cho dù Ngả Thành Văn và Cổ Hướng Quốc có tự cao thủ đô có hậu đài, cũng cần thiết cho Mai Thái Bình đủ sĩ diện. Nếu không một khi Mai Thái Bình không vui, muốn đem bọn họ kẹp chết ở thành phố Yến, bọn họ cũng chỉ có thể cúi đầu.
Cũng nghe nói Mai Thái Bình cũng có lúc đến cả sĩ diện của Bí thư Tỉnh ủy cũng không nể mặt chứ đừng nói hai người Ngả Thành Văn và Cổ Hướng Quốc, rất rõ ràng với thực lực của Mai Thái Bình, cho dù không làm được gì bọn họ, nhưng trong nhiệm kỳ đem bọn họ kẹp chết ở thành phố Yến, cũng chẳng phải nói nữa.
Tiệc chào đón náo nhiệt mà sôi nổi, đạt được sự mong chờ của tất cả mọi người. Trong quan trường vốn là anh nói tôi vài câu tôi nói anh vài câu, mọi người đều vui vẻ, những chuyện trên trường giao tế, ai cũng sẽ đi làm thấp sĩ diện của người khác. Anh nể mặt người khác, người khác mới nể mặt anh.
Tuy nhiên sĩ diện của Hạ Tưởng trong bữa tiệc lớn nhất, không ít người đều thay phiên kính rượu với Hạ Tưởng, dù sao cũng là Ủy viên thường vụ Thành ủy, nhân vật số hai của bộ máy chính quyền, quyền lớn trong tay, làm quen trước cũng là chuyện tốt. Hơn nữa có thể kinh động đến người đi cùng của Trưởng ban Tổ chức cán bộ Thành ủy và Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, nếu nói hắn không có lai lịch, không có hậu đài, đánh chết cũng không có ai tin.
Tuy nhiên cũng không ít người kinh ngạc với sự trẻ tuổi của Hạ Tưởng, rõ ràng là đến cả một anh chàng đến râu còn chưa mọc, làm sao đã có thể là Phó thị trưởng thường trực? Rất nhiều Ủy viên thường vụ lăn lộn cả đời mới tới được Phó giám đốc sở, so sánh với Hạ Tưởng độ tuổi còn chưa đến 30, mới biết hóa ra bản thân trước đây thật đã sống uổng phí rồi.
Buổi chiều, sau khi Mai Thái Bình và Ngả Thành Văn đã tiến hành cuộc đàm thoại chiếu lệ, đã rời khỏi thành phố Lang. Lúc gần đi, Ngả Thành Văn và Cổ Hướng Quốc cùng với các Ủy viên thường vụ của thành phố Lang, toàn bộ ra tiễn chân. Ban đầu cho rằng xem như mọi chuyện đã thuận lợi mà hoàn thành, không ngờ khi tiễn chân, lại xuất hiện một điều bất trắc nhỏ!