QUAN THẦN

Cảm giác được việc lớn không tốt, không chỉ có Lộ Hồng Chiêm, còn có Cổ Hướng Quốc.

Sau khi kết thúc hội nghị thường vụ chính phủ, Hạ Tưởng liền đi tới khu Đại Học điều phối vấn đề nợ lương, dường như một vở tuồng mới xong vừa rồi đã hoàn toàn hạ mạn, không lien can tới hắn. Kỳ thật Cổ Hướng Quốc rõ, Hạ Tưởng bày ra một thái độ không đếm xỉa đến, chính là chỗ cao minh của hắn, bởi vì bởi vì thẩm án là chuyện của cơ quan công an, hắn còn nhúng tay, sẽ để lại cho người khác ấn tượng quấy nhiễu tư pháp công chính, cho nên hắn mới đem tinh lực tập trung vào chuyện khác

Mặc kệ Hạ Tưởng là giả bộ không đếm xỉa đến, hay là thật tâm muốn kéo đến đầu tư cho khu Đại Học, Cổ Hướng Quốc cũng không quan tâm, y quan tâm chính là tình hình tiến triển của vụ án

Làm cho y không thể dự tính được chính là, Dư Kiến Thăng không đợi Lộ Hồng Chiêm ở cục công an thành phố nắm quyền lại, mà mới một hai lần tra hỏi liền cung khai, khai ra Thường Quốc Khánh, hơn nữa Thường Quốc Khánh đã rơi vào tay cục công an thành phố, thiếu chút nữa đã khiến y sợ tới mức nhảy dựng lên. Nga Ni Trần tuy rằng biết được Thường Quốc Khánh đã lọt vào trong tay Hạ Tưởng, nhưng xuất phát từ nguyên nhân suy xét cho bản thân, gã cũng không tiết lộ cho Cổ Hướng Quốc hay. Bởi vậy Cổ Hướng Quốc sau khi nghe được, lập tức kinh hãi toát ra một thân mồ hôi lạnh.

Bởi vì Ma Dương Thiên vẫn ảo tưởng rằng, không thể liên quan đến Thường Quốc Khánh, chỉ là bởi vì Thường Quốc Khánh sợ tới mức núp vào, tuy rằng cũng nghĩ tới khả năng là bị Hạ Tưởng khống chế, nhưng vẫn ôm một tia hy vọng. Không ngờ tới, ác mộng đã trở thành sự thật.

Ý nghĩa Thường Quốc Khánh sa lưới, lập tức khơi lên mộ trận gió lốc cực lớn

Cổ Hướng Quốc lần đầu tiên cảm thấy lo lắng hãi hùng, vội vàng gọi điện thoại cho Ma Dương Thiên.

Ma Dương Thiên cũng mơ hồ đoán được, Thường Quốc Khánh hơn phân nửa đã xảy ra chuyện, nhưng y vẫn cảm thấy Thường Quốc Khánh thỏ khôn có ba hang, có khi chính bản thân mình muốn tìm gã cũng không dễ. Hạ Tưởng muốn ở Bắc Kinh lớn như vậy tìm ra một người cố ý lẩn trốn, còn khó gấp trăm lần so với mò kim đáy biển. Thời khắc nhận được điện thoại của Cổ Hướng Quốc, y kinh ngạc đến há to miệng ra, trong lòng khiếp sợ không có cách nào để hình dung.

Thường Quốc Khánh xa lưới, gã mà khai ra, cộng thêm lời khai của Dư Kiến Thăng, cũng đủ đánh y mình đầy bụi bậm

Ma Dương Thiên rối loạn, thật sự hoảng hốt, sau khi ý thức được hậu quả nghiêm trọng, y không kịp nói thêm gì với Cổ Hướng Quốc, vội vàng cúp máy Cổ Hướng Quốc, vội vã gọi một cuộc điện thoại cầu cứu:

- Lãnh đạo cũ, mau cứu cứu tôi với…

Ma Dương Thiên đường đường là Phó thị trưởng Bắc Kinh, thanh âm lại khóc lóc nức nở, giống như một đứa trẻ cầu xin người khác cứu mạng vậy

Trong thanh âm không kiên nhẫn bên kia điện thoại lại lộ ra vẻ thân thiết:

- Lại sao thế? Dương Thiên, cậu không thể thành thật một chút sao? Tôi nói bao nhiêu lần rồi, hành động bí mật một chút, ăn uống lịch sự chút, cậu cứ không chịu nghe…

- Lãnh đạo cũ, tôi sai rồi, tôi thật sự biết sai rồi...

Ma Dương Thiên thiếu chút nữa thì đã than thở khóc lóc

- Sự tình là thế này…

Bên kia điện thoại nghe xong lời Ma Dương Thiên nói, liền trầm mặc, trầm mặc hồi lâu, mới thở dài một tiếng:

- Tôi giúp cậu một lần cuối cùng, sau này còn gây chuyện nữa, tự mà chùi đít đấy

Tuy rằng lời không dễ nghe, Ma Dương Thiên vẫn là thở phào nhẹ nhõm một hơi, lãnh đạo cũ đã mềm lòng, khẳng định sẽ thay y ra mặt nói đỡ

….

Chỉ cứng rắn chống đỡ một ngày, Thường Quốc Khánh liền cung khai, khai ra Ma Dương Thiên.

Đến tận đây, Dư Kiến Thăng và Thường Quốc Khánh hai quả đạn pháo đều đã lên nòng, chuẩn bị phóng ra bất cứ lúc nào. Sau khi Anh Thành, Biểu Lý đem vu án trình báo cho Lộ Hồng Chiêm, Lộ Hồng Chiêm biết sự tình quan trọng, y phải tỏ ra thái độ nên có, vì thế liền tuyệt bút vung lên, chính thức đệ trình viện kiểm sát đối với Dư Kiến Thăng và Thường Quốc Khánh, để nghị phê duyệt việc bắt giữ

Vụ án chính thức tiến vào trình tự tư pháp

Theo sau mời dự họp văn phòng bí thư, Lộ Chiêm báo cáo vụ án, bởi vì sự tình liên quan đến Phó thị trưởng Bắc Kinh, văn phòng bí thư cuối cùng quyết định, báo lên cho Tỉnh ủy và trung ương

Một khi báo lên Tỉnh ủy và trung ương, sự tình liền tiến vào trận cờ của cao tầng, Hạ Tưởng cũng không thể nhúng tay. Ma Dương Thiên thân là Phó thị trưởng Bắc Kinh, là cán bộ cấp Thứ trưởng, chỉ có Ủy ban Kỷ luật Trung ương mới có quyền điều tra lấy chứng cứ.

Sau khi báo lên Tỉnh ủy và trung ương, Tỉnh ủy và trung ương đều không hẹn mà cùng duy trì trầm mặc, không có bất cứ câu trả lời nào, thì lại sinh ra vấn đề khó cho thành phố Lang, tiếp tục đào sâu, hay là chuyện lớn biến thành chuyện nhỏ, chuyện nhỏ coi như không có. Tỉnh ủy và trung ương trầm mặc biểu lộ rõ là chấp nhận cho thành phố Lang điều tra lấy chứng cứ, hay là hàm súc mà biểu đạt ý bất mãn đây?

Lệnh trên khó đoán, Thành ủy thành phố Lang, lâm vào tình cảnh khó cả đôi đường

Thân là người khởi xướng như Hạ Tưởng, lại như người không có việc gì, một lòng một dạ tập trung vào dự án khu Đại Học

Tiêu Ngũ vẫn chưa có chuyển biến tốt đẹp, nhưng tình hình ổn định, tạm thời chưa tỉnh lại cũng không có cách nào, Hạ Tưởng liền chuẩn bị quan sát thêm hai ngày, thật sự không được liền chuyển tới bệnh viện Bắc Kinh. Bác sĩ không đề nghị chuyển viện, cho rằng Tiêu Ngũ chưa tỉnh lại là cơ năng cơ thể tự bảo vệ, bởi vì hiện tại cơ thể anh ta đã bình phục, nói không chừng bất cứ lúc nào cũng có thể tỉnh lại.

Tâm trạng Phượng Mỹ Mỹ cũng ổn định lại, biết Hạ Tưởng vì Tiêu Ngũ, dưới cơn tức giận đã khiến giá sóng gió nổi lên khắp thành phố Lang, cũng rất cảm kích tấm lòng chân thành của Hạ Tưởng đối với Tiêu Ngũ

Bởi vì Tiêu Ngũ chưa tỉnh lại, nên do Lý Hồng Giang đại biểu bất động sản Giang Sơn, Tôn Hiện Vĩ đại biểu bất động sản Thiên An, hai nhà bất động sản liên hợp bỏ vốn 8 trăm triệu, chính thức hướng Ủy ban nhân dân thành phố đề xuất đầu tư dự án khu Đại Học.

8 trăm triệu, là một khoản đầu tư lớn nhất mà thành phố Lang đưa vào trong những năm gần đây, lập tức liền chấn kinh cả Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, quầng sáng Hạ Tưởng, nhất thời lan tỏa khắp nơi, khiến cho Cổ Hướng Quốc đột nhiên cảm thấy trên mặt không còn ánh sáng.

Có 8 trăm triệu đầu tư, Ủy ban nhân dân thành phố lý nào lại không chào đón phải không? Cơ bản sau khi thông qua hội nghị công tác Ủy ban nhân dân thành phố, đệ trình đến văn phòng bí thư, cũng nhất trí đạt được thông qua.

Đồng thời, công ty khoa học kỹ thuật nông nghiệp của Dương Uy hướng Ủy ban nhân dân thành phố chính thức đệ trình hợp đồng đầu tư, với 80 triệu đầu tư đề xuất nhận thầu ngàn mẫu ruộng tốt ở phía bắc thành phố Lang, mở rộng du lịch nông nghiệp Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Ủy ban nhân dân thành phố cũng với tốc độ nhanh nhất có thể phê duyệt mục đích đầu tư, và dưới đề nghị của Hạ Tưởng, cho nâng đỡ trên chính sách

Hạ Tưởng một lúc kéo về hai hạng mục lớn, trở thành hạng mục đầu tư lớn nhất của thành phố Lang những năm gần đây, tạo thành chấn động ở Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, danh tiếng Hạ Tưởng chấn động mạnh.

Cách tết âm lịch càng ngày càng gần, Tỉnh ủy và trung ương vẫn chưa có chỉ thị gì truyền xuống, khiến cho thành phố Lang lòng người không yên, đều đang dự đoán, chẳng lẽ trước năm mới không thể cho ra kết luận về vấn đề của Dư Kiến Thăng và Thường Quốc Khánh? Thành ủy rốt cuộc có định tiếp tục xâm nhập bới móc không đây?

Cục công anthành phố dùng hành động thực tế đưa ra đáp án cho mọi người, vụ án tiếp tục trong vòng thẩm vấn, Thường Quốc Khánh chẳng những khai ra Ma Dương Thiên, còn khia ra sự tình y cùng Đồ Quân kết hợp lừa cho vay, đồng thời đề xuất đồng ý ói ra tiền tham ô, để tranh thủ được xử phạt khoan hồng

Thường Quốc Khánh ói ra tiền tham ô thật ra cũng vô cùng đúng lúc, công ty Bắc Kinh của y chuyển 30 triệu vào tài khoản chỉ định của cục công an thành phố trong thời gian sớm nhất, vừa lúc dùng để trả cho khoản khất nợ tiền lương của nông dân

Tiền tham ô đã ói ra, nhưng cục công an thành phố cũng không vì vậy mà cho y được hưởng chính sách khoan hồng, ngược lại tiếp tục yêu cầu y xâm nhập giải thích vấn đề.

Bên Bắc Kinh vẫn tiếp tục giữ im lặng đối với việc bắt giữ Thường Quốc Khánh, Ma Dương Thiên cũng đi làm bình thường, không hề có chút gì là bị ảnh hưởng, Thành ủy thành phố Lang cũng không bị áp lực từ bất cứ phương diện nào, dường như không ai để ý tới lời khai của Thường Quốc Khánh.

Hạ Tưởng trong lòng lại rõ, kỳ thật không phải không quan tâm, mà là thế lực khắp nơi đang ở sau lưng âm thầm phân cao thấp, đang đàm phán một kết quả thỏa hiệp mà khắp nơi đều vừa lòng. Hắn ở mặt ngoài thờ ơ, dường như rất thờ ơ đối với sức mạnh tối thượng mà Thường Quốc Khánh dẫn phát, trên thực tế, vẫn luôn theo dõi chặt chẽ hành động của các nơi, hắn cũng đang âm thầm tìm cách, đợi các nơi sau khi có được kết quả, rồi hắn sẽ hành sự tùy theo hoàn cảnh

Không thể để một hành động quan trọng lại thất bại, Thường Quốc Khánh cần phải lật đổ cho bằng được Ma Dương Thiên mới không uổng công bắt y lần này, nếu như để cho Ma Dương Thiên tránh được kiếp nạn này, sau này muốn lật đổ y lần nữa thì đúng là khó càng thêm khó. Hơn nữa đánh rắn không chết, tất bị rắn cắn. Hạ Tưởng hiện tại biết, hắn hiện tại đối mặt với đối thủ vừa cấp bậc cao, bối cảnh thâm hậu, chỉ cần cho đối phương có cơ hội thở dốc, thì sẽ có khả năng bị cắn ngược lại một cái.

Hai ngày sau, thế lực ngầm thành phố Lang bắt đầu có một tin tức lan truyền khắp nới, có người treo giải thưởng 1 triệu cho cái đầu Hạ Tưởng, nghe nói là ông trùm xã hội đen nào đó ở Nam Phương thấy Hạ Tưởng không vừa mắt, muốn mua hung thủ giết người. Bất kể là ai, chỉ cần giết được Hạ Tưởng, thì tài khoản ngân hàng Thụy Sĩ liền đưa cho 1 triệu

Mặt sau còn có ghi chú: đô la Mỹ.

1 triệu đô la Mỹ, mạng Hạ Tưởng đúng là có giá ghê, tin tức truyền vào trong Thành ủy, không ít người nhốn nháo nghị luận, đều đoán là bút tích của Nga Ni Trần, cũng muốn xem Hạ Tưởng có biểu hiện gì. Không ngờ Hạ Tưởng nghe xong sau đó chỉ lắc đầu cười:

-1 triệu đô la Mỹ hơi ít đó, nếu là 5 triệu đô la Mỹ còn có khả năng thành công

Thái độ thoải mái, vẻ mặt bình tĩnh, khiến cho mọi người âm thầm thán phục.

Không phục không được, đổi người khác bị người ta tung tin lấy 1 triệu đô la Mỹ mua cái mạng mình, cũng đều sẽ sợ tới mức mất ngủ. Hạ Tưởng trấn tĩnh cũng không phải là làm bộ, mà quả thật là một bộ dáng dường như không có việc gì. Nghĩ lại cũng phải, Hạ Tưởng và Nga Ni Trần đã so chiêu với nhau không ít lần, còn đơn thương độc mã một mình đấu với tên liều mạng Mặt Sẹo, hắn nào có lùi bước đúng không?

Cũng chính là bởi vì Hạ Tưởng chẳng những thủ đoạn chính trị cao siêu, còn có một thân dũng khí và bản lĩnh, mới đánh cho Nga Ni Trần liên tiếp rút lui

Hạ Tưởng cũng biết rõ cái gọi là trùm xã hội đen Nam Phương chẳng qua chỉ là một người tùy tiện nào đó, độc thủ sau màn vẫn là Nga Ni Trần. Trước kia cũng có nghe qua trùm xã hội đen ở nơi nào đó ra giá 5 triệu tệ mua cái đầu của Cục trưởng Công an địa phương, không ngờ cũng có một này lại có chuyện giống vậy rơi trên người hắn. Hắn quả thật không cảm thấy có gì phải sợ, cũng chỉ là một loại thủ đoạn khác để uy hiếp con người của Nga Ni Trần mà thôi. Tuy rằng 1 triệu đô la Mỹ cũng rất hấp dẫn, nhưng cái gọi là sát thủ có gan dám trực tiếp sát hại một vị cán bộ chính phủ ở trong nước, trên cơ bản không tồn tại.

Khiến Hạ Tưởng không ngờ chính là, ở sự tình liên quan đến vấn đề Thường Quốc Khánh, Tỉnh ủy không có trả lời công khai, nhưng áp lực âm thầm đã đột ngột xuất hiện, hắn đột nhiên nhận được điện thoại Tỉnh ủy, muốn hắn đến Tỉnh ủy họp.

Gần tới cuối năm, làm gì mà có hội nghị quan trọng cần họp hành chứ? Hơn nữa lại không nói rõ là hội nghị gì, người sáng suốt đều biết rằng, trên cơ bản cán bộ đảng chính bị gọi đến Tỉnh ủy với cách thức này, đều không có chuyện gì tốt đẹp.

Điện thoại tuy rằng là điện báo văn phòng Tỉnh ủy, nhưng sau khi Hạ Tưởng tới Tỉnh ủy mới biết được, hóa ra là Phạm Duệ Hằng tìm hắn.

Cũng khá giống với dự đoán của hắn, người ra mặt biện hộ hoặc là nói là tạo áp lực, lại là Phạm Duệ Hằng, hoặc là nói chỉ có thể là Phạm Duệ Hằng, đương nhiệm Chủ tịch tỉnh và tiếp theo đảm nhiệm Bí thư Tỉnh ủy, thì mặt mũi Phạm Duệ Hằng lớn nhất, lời của y, cũng rất có phân lượng, hơn nữa cũng mình cũng có không ít quan hệ

Hạ Tưởng là và Lý Tài Nguyên cùng nhau tiến vào Tỉnh ủy, Lý Tài Nguyên tất nhiên không tiện cũng hắn gặp mặt Phạm Duệ Hằng, hắn liền cho Lý Tài Nguyên đến tổ lãnh đạo đợi một chút. Phương Cách vẫn còn ở tổ lãnh đạo công tác, đang chuẩn bị đề lên Phó cục trưởng, anh ta rất nhiệt tình mà tiếp đãi Lý Tài Nguyên.

Cổ Ngọc cũng ở đó, thời gian trước cô xin nghỉ đi cược ngọc, cuối cùng còn có thu hoạch lớn, sau khi trở về cũng cao hứng phấn chấn khoe mẽ với Hạ Tưởng. Hạ Tưởng lần này đến không có tâm tư cùng Cổ Ngọc nhiều lời, vừa lúc Cổ Ngọc cũng đang bận công việc của mình, hai người chỉ khẽ gật đầu, chỉ dùng ánh mắt giao lưu không tiếng động

Sau đó sau Hạ Tưởng đi vào văn phòng Phạm Duệ Hằng, Phạm Duệ Hằng đang gọi điện thoại, hướng Hạ Tưởng gật đầu ra hiệu, cho hắn ngồi xuống trước

Gọi điện thoại, liền nói tới mười mấy phút

Hạ Tưởng rất rõ, Phạm Duệ Hằng có cố ý cân nhắc ý tứ của hắn, trong lòng liền đoán thêm là, lập trường Phạm Duệ Hằng càng ngày càng nghiêng sang thế lực nào đó ở Bắc Kinh, hơn nữa sau này khi y leo lên vị trí chính, lập trường chính trị của y càng ngày càng rõ ràng

Quan to một tỉnh, không có khái niệm chủ quản của bản thân sẽ khiến người khác khinh thị, nhưng nếu không có lập trường chính trị của chính mình, căn bản là không có khả năng ngồi trên ngai vàng quan to một tỉnh. Hạ Tưởng cũng biết rõ, Phạm Duệ Hằng và thế lực phía sau Ma Dương Thiên đã duy trì nhất trí, nếu không cũng không tiếp cận lúc này, còn là lập trường giống nhau.

Đợi Phạm Duệ Hằng gọi xong điện thoại, y mới liếc mắt nhìn Hạ Tưởng đầy vẻ thâm ý sâu sắc, đầu tiên là đứng dậy đi tới trước mặt Hạ Tưởng, đưa qua một điếu thuốc, sau đó ngồi đối diện Hạ Tưởng, bày ra một thái độ nói chuyện bình đẳng với nhau.

Cũng may, Hạ Tưởng thầm nghĩ, Chủ tịch tỉnh Phạm có hành động này, vẫn là niệm tình cũ, đánh vào mặt tư tưởng là chính, tạo áp lực là phụ, hai bút cùng vẽ, cũng hay hơn là đơn giản trực tiếp gây áp lực.

- Hạ Tưởng, có thời gian giúp tôi khuyên Phạm Tranh, tuổi nó không còn nhỏ rồi, còn không muốn kết hôn, cứ muốn chơi thêm vài năm. Tuồi lớn không kết hôn, người thường thì không có gì, nhưng với thân phận của nó sẽ không thích hợp cho lắm, sẽ khiến người khác ngờ vực vô căn cứ

Phạm Duệ Hằng vừa mở miệng, liền nhắc đến chuyện kết hôn của Phạm Tranh, quả thật là đánh vào mặt tư tưởng là chính, cũng suy đoán của Hạ Tưởng giống nhau như đúc.

Hạ Tưởng liền cười:

- Được, tôi sẽ khuyên Phạm Tranh, nên kết hôn thì nên làm liền tay, lướt qua muôn ngàn bụi hoa, sớm muộn gì cũng bị gai đâm bị thương, có một số gai còn có độc nữa chứ

Phạm Duệ Hằng cũng cười:

-Ha ha, cũng là thanh niên các cậu tốt, tôi già rồi

Cảm thán một câu, mới tiến vào chính đề

- Hoàn cảnh Thành phố Lang quả thật hơi phức tạp, có một tên Nga Ni Trần ở thành phố Lang rất uy phong, có phải hay không? Cậu trị gã một trận cũng coi như trút giận rồi, hết giận rồi, nên làm việc bình thường thì cứ làm việc bình thường, có một số việc thấy có chuyển biến tốt thì hãy thu tay, đùng làm lớn. Làm lớn quá, đối với ai đều không có lợi.

Giọng điệu rất là miêu tả sơ lược, khiến trong lòng Hạ Tưởng ít nhiều có chút không dễ chịu, dù sao Dư Kiến Thăng và Thường Quốc Khánh đều đã cung khai, Thường Quốc Khánh là xúi giục giết người, đối với hung thủ giết người còn phải giơ cao đánh khẽ, pháp luật ở nơi đâu?

Hơn nữa Ma Dương Thiên tham ô nhận hối lộ là chuyện có thật vô cùng xác thực, một số lượng rất lớn, hắn đã nắm giữ chứng cớ trong tay, Phạm Duệ Hằng hỏi cũng không hỏi vấn đề Ma Dương Thiên nghiêm trọng cỡ nào, trực tiếp kêu hắn thu tay lại, cũng khiến hắn đối với con người Phạm Duệ Hằng có thêm một tầng nhận thức.

Lập trường công chính cơ bản nhất mà cũng muốn hướng ân tình nhượng bộ, Phạm Duệ Hằng cũng sắp sửa đảm nhiệm Bí thư Tỉnh ủy, cách làm của y khiến Hạ Tưởng hơi hơi thất vọng. Diệp Thạch Sinh tuy rằng tính tình mềm yếu, nhưng ít ra trên vấn đề trái phải rõ ràng, kiên trì một nguyên tắc mà Bí thư Tỉnh ủy nên kiên trì, phải biết một Bí thư Tỉnh ủy chính là đại biểu tính công chính và nghiêm túc của đảng và quốc gia

Hạ Tưởng cúi đầu không nói, hắn trầm mặc một lát, mới ngẩng đầu nói:

- Chủ tịch tỉnh Phạm, có câu này tôi muốn hướng ngài nói rõ, căn cứ lời khai Thường Quốc Khánh, vấn đề Ma Dương Thiên rất nghiêm trọng, gã ta liên quan tới số tiền rất lớn hơn mười triệu tệ, hơn nữa chứng cớ vô cùng xác thực, sự thật rõ ràng, có dấu cũng không dấu được…

Phạm Duệ Hằng sửng sốt, cũng trầm tư trong chốc lát, bỗng nhiên lắc lắc đầu:

- Có đôi khi, sự tình có thể lớn có thể nhỏ, chủ yếu là trung ương có người lên tiếng, nói là đụng vào Ma Dương Thiên cũng không dễ, sự tình tới Thường Quốc Khánh là dừng. Đương nhiên, có người cũng sẽ nhận ân tình này của cậu

Đường đường Chủ tịch tỉnh cũng nói ra lời nhờ vả, cũng quả thật đã rất nể mặt Hạ Tưởng. Đổi người khác, khẳng định sẽ rút tay đúng lúc, vừa có thể lấy lòng lãnh đạo trung ương sau lưng, lại có thể khiến trên mặt Bí thư Tỉnh ủy tương lai sáng sủa, người làm quan, ai cũng rất rõ quan hệ lợi hại trước mắt, huống chi người thông minh như Hạ Tưởng?

Hạ Tưởng lại vẫn chần chừ một chút:

- Chủ tịch tỉnh Phạm, sự tình đã tiến vào giai đoạn tư pháp...

Ngụ ý là, hắn không tiện trực tiếp nhúng tay thẩm vấn

Phạm Duệ Hằng rốt cục lộ ra vẻ mặt không hài lòng:

- Lộ Hồng Chiêm tuy rằng là nhân vật số một cục công an thành phố, nhưng y hiện tại ở cục công an thành phố có đạp cũng không ra được, ngược lại lời của cậu có tác dụng hơn. Một câu ám chỉ của cậu, nhẹ tay một chút, sự tình còn lại không cần phải xen vào, trực tiếp để Lộ Hồng Chiêm tiếp nhận là được

Hạ Tưởng hiểu ý Phạm Duệ Hằng là để Lộ Hồng Chiêm tiếp quyền, sau đó thì phản cung, hắn trong lòng mơ hồ có lửa giận thiêu đốt, Phạm Duệ Hằng rất không có một lập trường khách quan công chính mà chính trị gia nên có, vì ích lợi cá nhân, không ngờ trực tiếp lấy thân phận Chủ tịch tỉnh hướng hắn tạo áp lực, quả thật thủ đoạn hơi không đủ phong độ

Hạ Tưởng cũng không mềm không cứng đáp trả một câu:

- Chủ tịch tỉnh Phạm, xin ngài hiểu cho chỗ khó xử của tôi, Ma Dương Thiên trực tiếp phái người từ Bắc Kinh đến thành phố Lang, muốn tôi chết, tôi đến bây giờ vẫn chưa trực tiếp báo lên Ủy ban Kỷ luật Trung ương, cũng là vẫn muốn đi theo trình tự bình thường, để lại chút mặt mũi cho ông ta

Phạm Duệ Hằng biến sắc, giọng điệu còn có chút không tốt:

- Hạ Tưởng, cậu và Phạm Tranh quan hệ vẫn rất tốt, tôi cũng coi cậu là bạn bè, cho nên mới nói lời thấm thía mà khuyên nhủ cậu. Hậu thuẫn Ma Dương Thiên rất cứng, cậu không thể trêu vào. Cậu hiện tại có thể không nghe lời của tôi, nhưng nếu chẳng may có chuyện lớn gì phát sinh, tôi cũng không giúp được cậu

Rời khỏi văn phòng Phạm Duệ Hằng, tâm trạng Hạ Tưởng không tốt lắm. Thái độ Phạm Duệ Hằng rất rõ ràng, Hạ Tưởng không thu tay, y không bắt buộc, nhưng nếu bên Bắc Kinh tạo áp lực xuống Tỉnh ủy, y cũng không giúp Hạ Tưởng.

Cũng là nể mặt Phạm Tranh, nếu không Hạ Tưởng cũng biết rõ, Phạm Duệ Hằng nói không chừng có thể ngay tại chỗ nổi giận với hắn

Tới văn phòng Tống Triêu Độ, Hạ Tưởng đem tình hình vừa nói ra, Tống Triêu Độ ha hả cười, khuyên giải an ủi Hạ Tưởng:

- Không cần nản lòng, có áp lực mới bình thường, không có áp lực, mới không bình thường. Chờ vị trí cậu cao thêm một cấp, thì sẽ hiểu rõ, đứng càng cao, gió càng mạnh, chỗ cao lạnh lẽo mà

Rồi đứng dậy đi tới trước mặt Hạ Tưởng, vỗ vỗ bả vai Hạ Tưởng

- Ý của cậu là, đánh rắn phải đánh giập đầu?

- Nên dũng cảm đuổi sát kẻ thù đang choa đảo, Ma Dương Thiên nếu không xuống ngựa, đánh rắn không chết khẳng định sẽ bị cắn ngược lại

Tống Triêu Độ gật gật đầu, vẻ mặt chắc chắc nói:

- Đừng ở trước mặt tôi mặt mày nhăn nhó, tôi biết cậu khẳng định đã nghĩ xong đối sách, nói xem, chuẩn bị ứng đối áp lực thế nào đây?

Hạ Tưởng liền cười:

- Không dấu ngài, thật đúng là chưa nghĩ ra, bởi vì vẫn chưa biết đối phương xuất chiêu như thế nào

Kỳ thật hắn cũng đã làm tốt hai tay chuẩn bị, sở dĩ giấu diếm không nói, cũng là tạm thời không muốn lộ ra quá nhiều. Tuy nhiên khiến hắn thật không ngờ tới chính là, Tỉnh ủy, đột nhiên có biến cố nằm ngoài dự đoán của mọi người

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi