Trong khoảnh khắc, Hứa Thanh vừa mới ổn định lại thân hình, lại lần nữa
không khống chế nổi, chấn động mãnh liệt.
Vô số cảnh tượng khắp bốn phía cũng từ ảm đạm biến thành rõ ràng.
Thần sắc Sở Thiên Quần lộ ra cừu hận sâu sắc cùng với điên cuồng, trong
miệng phát ra tiếng gầm nhẹ, tay phải nhanh chóng huy động, cấp tốc đảo qua
cảnh tượng bốn phía quanh Hứa Thanh.
Không ngừng tìm kiếm một cảnh mà mình muốn nhất ở trong đó.
Con ngươi Hứa Thanh co rút lại, lục phủ ngũ tạng, mỗi một tấc máu thịt,
mỗi một khối xương cốt, thậm chí cũng bao hàm cả linh hồn vào bên trong,
trong một cái chớp mắt này, truyền đến đau nhức kịch liệt không cách nào hình
dung.
Như có từng que thép nung nóng đỏ thẫm đâm vào trong bụng, hung ác
khuấy đảo.
Toàn thân Hứa Thanh run lên, mở to miệng phun ra một ngụm máu tươi thật
lớn, sắc mặt trắng bệch và thân thể lảo đảo rút lui.
Cảm giác tử vong bao phủ sinh mệnh, đồng thời hắn nhìn thấy trong những
tấm hình chung quanh mình, có một bộ ảnh trong vô số tương lai đang càng lúc
càng rõ ràng, như muốn bị nhiếp ra ngoài.
Cảnh tượng kia, là thân thể của hắn tan vỡ, tất cả sự chống cự đều thất bại,
cuối cùng chỉ còn lại một cái đầu lâu, nuốt hận mà chết, mà Sở Thiên Quần cầm
theo đầu lâu của hắn, đi tới Thái Ti Độ Ách Sơn.
Đi tới một tòa phần mộ trong đó, sau đó gã đặt đầu lâu của Hứa Thanh ở
trước mộ phần, tế bái.
Có thể nhìn rõ ràng dòng chữ ở trước bia mộ.
Đó là mộ của Thánh Quân Tử.
Một màn tương lai này, vẫn tồn tại một loạt chi nhánh khác biệt sau đó, có
tương lai là Sở Thiên Quần tử vong, chết ở trong tay Tử Huyền, chết ở trong tay
lão tổ Huyết Luyện Tử, chết ở trong tay sư tôn, hoặc là chết ở trong việc bản
thân tan vỡ, thậm chí còn có một bức bị chết ở trong tay Tử Thanh Thái Tử.
Nguy cơ ở ngay trước mắt, trong mắt Hứa Thanh tràn ngập tơ máu, đối
phương bóp nát ánh mắt trong hộp, thần uy mênh mông, hơn nữa Sở Thiên
Quần này rõ ràng đang liều mạng.
Cái này đã tạo thành một cái sát cục, về phần cách hóa giải, trước mắt Hứa
Thanh chỉ có thể nghĩ đến phương pháp xử lý trực tiếp nhất, đó chính là trấn áp
tương lai của bản thân, làm cho đối phương không cách nào thành công cải biến
cảnh tượng.
"Nếu như độc cấm và Tử Nguyệt còn chưa đủ, như vậy ta cho ngươi thêm
một cái hư ảnh Uẩn Thần vai vác hai cái đại thế giới, để xem ngươi chấn động
tương lai của ta kiểu gì!"
Hứa Thanh nghiến răng, bỗng giơ tay phải lên, ba mươi phù văn hóa yêu
của Thái Hư Giới lập tức xuất hiện ở trước mặt hắn.
Trong khi đám phù văn nhanh chóng thiêu đốt, một ngọn núi cự đại huyễn
hóa ra từ sau lưng Hứa Thanh.
Ngay từ đầu ngọn núi này vẫn là mơ hồ, nhưng theo ba mươi khối phù văn
hóa yêu thiêu đốt, mắt thường cũng có thể nhìn thấy nó dần trở nên rõ ràng.
Một cái chớp mắt liền che đậy và thay thế thân ảnh Hứa Thanh, bộ dạng của
ngọn núi này, thình lình hóa thành hình người khoanh chân đả tọa!
Thân mặc áo giáp đen nhánh, cầm trong tay lưỡi dao khổng lồ, khoanh chân
mà ngồi, trên đầu gối là Thái Sơ Ly U Trụ, trên vai vác hai tòa đại thế giới, như
một vị Tà Thần.
Mỗi một tấc áo giáp trên người đều ẩn chứa lực lượng hủy diệt bát phương,
lưỡi dao khổng lồ càng giống như có thể cắt đứt thế giới.
Vẻ hung ác vô tận truyền ra từ trên người, hóa thành chấn động kinh thiên,
mang theo tàn bạo, mang theo điên cuồng, càng mang theo phẫn nộ đối với
thiên địa, thanh thế động trời, khí thôn muôn đời.
Khiến cho thế giới rung động lắc lư, sa mạc vỡ vụn, hư vô cũng theo đó xuất
hiện khe hở.
Sau khi cải biến bộ dạng, Quỷ Đế đã có tám phần tương tự Hứa Thanh!
Thân ảnh Hứa Thanh đã hoàn toàn tan biến, sau khi hoàn toàn dung hợp lại
cùng với Quỷ Đế, Quỷ Đế Sơn lăng không bay lên, hai mắt bỗng nhiên mở ra,
nhìn về Sở Thiên Quần phía dưới.
Hai đạo thần quang tựa như nhật nguyệt vậy, tản mát ra ánh sáng rực rỡ,
khiến cho khắp thế giới này trở nên sáng ngời, càng làm cho tâm thần Sở Thiên
Quần dấy lên sóng lớn ngập trời, phát ra một tiếng hoảng sợ không cách nào tin.
"Cái này... Cái này....."
"Cái này còn là Kim Đan sao??"
Dù Sở Thiên Quần đang ở trạng thái điên cuồng, cũng bị chấn động từ một
màn này làm cho thanh tỉnh một chút, trên mặt lộ ra vẻ không thể tưởng tượng
nổi, vô luận như thế nào gã cũng không ngờ được, trên người Hứa Thanh lại có
nhiều vật kinh khủng như vậy.
"Hai đạo Thần quyền.... Còn có hư ảnh của một Uẩn Thần vác lưỡng giới
có thể huyễn hóa ra, đây là Quỷ Đế?!"
Trong khi tâm thần Sở Thiên Quần nổ vang, Quỷ Đế do Hứa Thanh huyễn
hóa ra hướng về đại địa, hướng về phía Sở Thiên Quần, hung hăng ngồi nện
xuống!
Khí tức bễ nghễ từ trên Thần thể lập tức bộc phát, quét sạch bát hoang, theo
Quỷ Đế ngồi xuống, mặt đất tan vỡ, hóa thành vô số mảnh vỡ tứ tán, Sở Thiên
Quần trong đó cũng há miệng phun ra máu tươi, phát ra tiếng kêu thảm thiết thê
lương, một nửa thân hình cấp tốc hạ xuống.
Mà vô số cảnh tượng tương lai xuất hiện bốn phía Hứa Thanh lúc trước,
cũng theo Quỷ Đế hạ xuống, theo Sở Thiên Quần phun ra máu tươi, lập tức từ
rõ ràng biến thành mơ hồ, lại từ mơ hồ biến thành ảm đạm, cho đến tiêu tán.
Trong khoảng thời gian ngắn, phong vân biến sắc, toàn bộ thế giới mảnh vỡ
cũng đều lay động, Sở Thiên Quần cười thảm một tiếng, nhìn qua thân ảnh kinh
thiên động địa không ngừng hạ xuống trên đỉnh đầu, nhìn qua chỗ sâu trong đó
mơ hồ tồn tại bóng dáng Hứa Thanh, liền phát ra một tiếng thê lương.
"Dùng hai đạo Thần quyền, một cái hư ảnh Quỷ Đế để trấn áp tương lai....
Thủ bút thật lớn!"
"Hứa Thanh, nếu như ta không trảm được tương lai của ngươi, như vậy quá
khứ của ngươi thì sao, ta muốn cho quá khứ của ngươi biến mất, cho ngươi bị
tất cả mọi người quên lãng!"
Sở Thiên Quần gào thét, thân hình không trọn vẹn lại có một nửa héo rũ trở
thành tro bụi, gã có thể cảm giác được nếu như cứ dùng Thần lực bản nguyên
như thế, vậy thì gã sẽ mất đi khả năng phục sinh vô hạn, nhưng hôm nay vì giết
Hứa Thanh, gã đã liều mạng.
Đổi lấy Thần quang dung nhập vào trong tay, hung hăng chỉ một ngón tay
về phía trên.
"Thần Thuật, hồi ức, lưu bạch!"
- -----
Trời lạnh quá, tại hạ bị bệnh nên hôm qua uống thuốc và ngủ sớm, nay mới
dịch và lên chương kịp, mong các vị đạo hữu thông cảm.
Đang đoạn quá hay, rất gây cấn!