QUANG ÂM CHI NGOẠI

Dưới bầu trời u ám, thân ảnh Hứa Thanh đứng sừng sững trên đỉnh núi máu

thịt tràn ngập Thần uy, ngóng nhìn lên bầu trời.

Ánh mắt của hắn chú ý tới hồn thể Linh Nhi, tiểu bạch xà trong thức hải

cũng mở mắt ra, có được cảm ứng và truyền ra âm thanh.

"Ọt ọt ọt ọt....."

Theo âm thanh của linh hồn đồng nguyên triệu hoán, hồn thể Linh Nhi ở

giữa không trung run lên, muốn ngẩng đầu để cảm giác.

Nhưng mười tám đầu long xà sương mù màu xanh vờn quanh bốn phía đột

nhiên di chuyển, tràn ra nồng đậm vận khí, hình thành lực lượng giam cầm,

ngăn cách Linh Nhi cảm ứng.

Một khắc khi đám vận khí này xuất hiện, tiểu bạch xà trong thức hải Hứa

Thanh theo bản năng tràn ra một tia khát vọng.

Những con long xà này, là vận khí của Cổ Linh tộc biến thành.

Bộ dạng của chúng nó rất rõ ràng, lân phiến cũng tràn ra màu xanh, trông rất

sống động.

Dù bị Thiên Đạo nguyền rủa, nhưng Cổ Linh tộc trong truyền thuyết được

gọi là Thiên Mệnh tộc, hội tụ vận khí đại lục Vọng Cổ, cho nên dù là đến hôm

nay, bọn họ vẫn có thiên mệnh thuộc về mình như cũ.

Trong mắt Hứa Thanh lộ ra một tia lăng lệ ác liệt, nếu như không cách nào

triệu hoán hồn Linh Nhi trở về, vậy hắn dứt khoát xông lên, từ trên núi máu thịt

lao thẳng đến phía hồn của Linh Nhi.

Những con long xà màu xanh do vận khí biến thành, lập tức phát ra tiếng

gào thét kèm theo uy hiếp.

Dường như chỉ cần Cổ Hoàng ra lệnh một tiếng, chúng nó có thể lập tức

thôn phệ Hứa Thanh.

Hứa Thanh bất vi sở động, bay nhanh tới gần hồn Linh Nhi, lực lượng Tử

Nguyệt tùy theo tản ra, những con long xà vận khí nhao nhao xao động, nhưng

lại không thể không lùi lại tránh ra.

Theo chúng nó lui về phía sau, lực lượng giam cầm cũng có chỗ tiêu tán.

Hồn thể Linh Nhi không ngừng run rẩy, vào lúc cảm giác bản nguyên trở

nên mãnh liệt, thân ảnh Hứa Thanh liền xuất hiện ở trước hồn thể Linh Nhi.

Hắn không chần chờ chút nào, giơ tay trái lên, lập tức đưa tới phía hồn Linh

Nhi.

Một cái chớp mắt đụng tới, hắc quang ngoài hồn Linh Nhi liền tiêu tán, mà

tiểu bạch xà trong thức hải Hứa Thanh dưới sự thu hút bởi đồng nguyên, trực

tiếp liền xuất hiện ở ngoài thân thể Hứa Thanh, bay vào trong mi tâm Linh Nhi

kia.

Thân thể Linh Nhi chấn động, lông mi khẽ run, thời gian dần qua liền ngẩng

đầu, thứ đầu tiên nhìn thấy là thân ảnh Hứa Thanh.

"Hứa Thanh ca ca... Đây là mơ sao....."

Trên mặt Linh Nhi mang vẻ mờ mịt, thì thào nói nhỏ, sau đó hồn thể nổi lên

từng trận suy yếu, hiển nhiên do thời gian rời khỏi thân thể quá lâu, nàng có

chút không chống đỡ nổi.

"Linh Nhi đừng sợ, ta đưa ngươi về nhà."

Nhìn qua Linh Nhi suy yếu, Hứa Thanh nhẹ giọng mở miệng, phất tay bao

phủ nàng vào trong ngực, cấp tốc lui ra phía sau, cũng bóp chặt ngọc giản lão

đầu đường Bản Tuyền đưa cho.

Một khắc ngọc giản vỡ vụn, ở ngoài đại thế giới của Cổ Linh Hoàng, bên

trong Mộc Linh Tộc ở Phong Hải Quận, ngay biên giới tế đàn phía trên linh

uyên, lão đầu đường Bản Tuyền lo lắng chờ đợi suốt mấy ngày, thân thể bỗng

nhiên chấn động mạnh một cái.

Khuôn mặt vô cùng tiều tụy, tất cả nếp nhăn đều run rẩy lên, hình như có

một loại sức mạnh tên là hy vọng dâng lên từ khắp toàn thân lão, hai mắt tràn

ngập tơ máu cũng trong một thoáng lộ ra ánh sáng trước đó chưa từng có.

Lão không chút do dự, nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, thân thể run rẩy

và tim đập rộn lên, vào thời khắc này huyết dịch toàn thân lập tức cấp tốc lưu

động, kích phát ra lực lượng phong ấn trong huyết mạch.

Còn có từng đạo linh khí đặc biệt thuộc về Mộc Linh Tộc, từ trên tế đàn và

từ bên trong rễ cây của từng khỏa đại thụ trong thung lũng tản ra, nhanh chóng

hội tụ về phía lão đầu.

Toàn thân lão đầu đường Bản Tuyền run run, đôi mắt đỏ thẫm, mạch máu

toàn thân lập tức khua lên, đầu người oanh một tiếng vỡ ra, vô số xúc tu bay

múa, nhao nhao tự động tách ra!

Một lượng lớn máu tươi từ trên những xúc tu phun ra ngoài, hợp tới phía

trước lão đầu đường Bản Tuyền, tạo thành một đoàn máu khoảng ba trượng

không ngừng nhúc nhích.

"Mở!!"

Tiếng nổ vang lên, đoàn máu kia cấp tốc chuyển động, khóa chặt chỉ dẫn

của ngọc giản, kéo ra một cái khe hở chật hẹp thật nhỏ!

Kết nối với vị trí của ngọc giản!

Từ trong khe hở lập tức khuếch tán ra vô tận tử khí, tràn ngập bát phương,

đồng thời khi nhìn xuyên thấu qua cái khe hở này, lão đầu đường Bản Tuyền

kích động khi nhìn thấy Linh Nhi đang được Hứa Thanh che chở trong ngực!

Mà khe hở này cực kỳ bất ổn, sau khi xuất hiện khó có thể duy trì bao lâu,

giờ phút này vừa mới hình thành cũng sắp phải khép kín.

Nhưng mà vào thời điểm này, khu vực bên trong khe hở, nơi Hứa Thanh

đang đứng thì bầu trời phía trước bỗng nhiên rung động, con mắt của Cổ Linh

Hoàng như muốn mở ra.

Trên núi máu thịt trong đại thế giới, thần sắc của Hứa Thanh biến đổi, giờ

phút này hắn bỗng cảm nhận được Thần uy kinh người còn muốn kinh khủng

hơn so với trước, bỗng nhiên bộc phát từ khắp bốn phía.

Thiên địa mơ hồ, vạn vật vặn vẹo, lực lượng xé rách đến từ Cổ Linh Hoàng

theo con mắt chầm chậm mở ra, phủ xuống thế giới, một cỗ chấn động thức

tỉnh, nổ vang truyền khắp mặt đất.

Toàn bộ ác hồn thi hài, đều quỳ bái.

Mà Hứa Thanh lúc này cũng truyền đến đau nhức kịch liệt trước đó chưa

từng có, dựa vào lực lượng Tử Nguyệt mới miễn cưỡng chống cự.

Tất cả đều phát sinh với tốc độ ánh sáng, thân thể Hứa Thanh run rẩy, không

có chút do dự mà cấp tốc rút lui, tới gần khe hở do lão đầu đường Bản Tuyền

mở ra sau lưng.

Khe hở này trong một cái chớp mắt trở nên vô cùng bất ổn, đang nhanh

chóng biến mất, lão đầu đường Bản Tuyền trong đó truyền ra tiếng gào vô cùng

lo lắng.

"Linh Nhi!!"

Hứa Thanh không cần nghĩ ngợi, vung hồn Linh Nhi đang hôn mê lên, trực

tiếp đưa nàng vào trong khe hở.

Sau đó bản thân đứng ở trước khe hở, đứng ở trước Linh Nhi, dùng thân thể

của mình để ngăn cản Thần uy ngập trời đến từ con mắt Linh Hoàng đang dần

dần mở ra trên bầu trời.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi