QUANG ÂM CHI NGOẠI

Hứa Thanh lặng lẽ đi đến, cầm lấy chiến giáp, giúp Cung chủ mặc lên, Cung

chủ đứng ở nơi đó ngóng nhìn về nơi xa xăm, trong ánh nắng hoàng hôn, y

bỗng nhiên nở nụ cười.

"Lần mặc chiến giáp trước, là nhi tử lớn nhất của ta mặc cho, đã rất nhiều

năm rồi."

Nhìn qua Cung chủ trong khoảng thời gian này rõ ràng già đi rất nhiều, Hứa

Thanh nhớ tới việc nhi tử nối dõi của Cung chủ đã chết trận mà Quỷ Thủ từng

nói qua với hắn.

"Nhi tử lớn nhất của ta là tự sát, năm đó ta an bài nó lẻn vào Thánh Lan tộc,

sau khi nhiệm vụ của nó hoàn thành thì bại lộ thân phận, để không ảnh hưởng

tới lựa chọn của ta, đứa nhỏ này, đã tự sát." Cung chủ bình tĩnh mở miệng.

Hứa Thanh trầm mặc, cầm lấy một khối chiến giáp khác, tiếp tục mặc cho

Cung chủ.

"Ta còn có một nhi tử thứ hai, tính cách rất thẳng thắn, trọng tình trọng

nghĩa, nhưng lại phong lưu, rất mâu thuẫn, cho nên rất dễ dàng bị người ta tính

kế, chết rồi."

"Nhưng không có ai biết, nó còn lưu lại một đứa nhi tử nối dõi, tôn nhi kia

của ta…Rất tốt rất tốt." Cung chủ nở nụ cười, cho tới bây giờ Hứa Thanh chưa

từng thấy qua trên mặt Cung chủ có nụ cười, đây là lần đầu tiên.

Mà tôn nhi theo như lời Cung chủ nói, sau khi Hứa Thanh biết được Cung

chủ họ Khổng, đáy lòng của hắn đã sớm có suy đoán.

Nhưng mà sau khi Hứa Thanh mặc một khối chiến giáp sau cùng, nụ cười

này cũng tản đi khỏi trên mặt Cung chủ.

Nét mặt của Cung chủ lại trở nên nghiêm túc, làm cho người ta có một loại

cảm giác tính tình cứng nhắc, vô cùng hà khắc, sau khi tiếp nhận mũ giáp Hứa

Thanh đưa tới, liền trầm giọng mở miệng.

"Hứa Thanh, truyền lệnh cho Phụng Hành Cung và Hình Luật Cung, mời

hai vị Cung chủ đi đến chiến khu phía Bắc, nhất định phải giữ vững vị trí!"

"Mà ta, sẽ dẫn dắt mười vạn Chấp Kiếm Giả, đi đến chiến trường phía Tây,

ta muốn đi nhìn xem những lão gia hỏa của Thánh Lan tộc kia tăng trưởng tu vi

thế nào."

Hứa Thanh nghiêm nghị tuân mệnh.

"Cung chủ, khi nào chúng ta xuất phát, ta đi chuẩn bị một chút."

"Ngươi không cần đi chiến trường, ta sẽ an bài một cái thế thân của ngươi,

thay thế vị trí của ngươi để cho người khác nhìn." Cung chủ quay đầu, ánh mắt

thâm sâu nhìn Hứa Thanh.

Hứa Thanh sững sờ, nhìn lên người Cung chủ trước mắt, sau khi đối phương

mặc một thân chiến giáp đen nhánh lên trên người, sát khí nồng đậm ngập trời

dựng lên, trong đó mơ hồ tựa như có vô số hung thú gào thét vang vọng bên

người, mà ở trên chiến giáp lại còn hiện ra vô số linh hồn dữ tợn.

"Ta còn có một cái an bài khác cho ngươi, ngươi phải đi chấp hành một cái

nhiệm vụ cơ mật." Cung chủ nhìn vào mắt Hứa Thanh, như muốn cẩn thận nhìn

hắn.

"Một nén nhang sau ngươi xuất phát, đi đến Triêu Hà Châu, đi vào bí địa

Chấp Kiếm Cung trong đó, bí mật điều tra một chuyện cho ta!”

Nói xong, Cung chủ giơ tay lên, đưa một khối ngọc giản cho Hứa Thanh.

Ngọc giản này, đúng là khối ngọc giản mà y tự mình nắn nhẹ trong tay trong

đại điện mấy ngày trước.

Hứa Thanh tiếp nhận ngọc giản, biểu cảm ngưng trọng, không nói gì.

Cung chủ quay đầu nhìn về phía bầu trời chiều ngoài đại điện, hồi lâu sau

chậm rãi mở miệng, giọng nói có chút khàn khàn.

"Nửa tháng trước, cũng vào lúc bầu trời như thế này, Quận Trưởng…vẫn

lạc."

"Hứa Thanh, nếu như lần này ta chết trận, ngươi đưa ngọc giản này giao cho

tân Quận Trưởng được bổ nhiệm bên trong viện quân nhân tộc đi đến.”

"Bên trong ngọc giản là manh mối ta điều tra ra về việc lão Quận Trưởng

đột nhiên vẫn lạc trong khoảng thời gian này..."

Tâm thần Hứa Thanh chấn động, nhìn qua Cung chủ.

Cung chủ vẫn nhìn bầu trời chiều bên ngoài như trước, bình tĩnh truyền ra

giọng nói trầm thấp.

"Lão Quận Trưởng tử vong vô cùng quỷ dị, việc này vượt xa Thánh Lan tộc

ra tay ám sát đơn giản như vậy, lão Quận Trưởng có tu vi nửa bước Uẩn Thân,

làm sao có thể trong lúc im hơi lặng tiếng liền vẫn lạc được, thậm chí còn không

có bất kỳ phản kháng, nếu không phải ta hiểu rõ lão nhân gia người, ta cũng cho

rằng đây là lão Quận Trưởng cố ý như thế!"

"Nhưng lão Quận Trưởng hết lần này tới lần khác lại thật sự vẫn lạc, cái

chết của Quận Trưởng…Có vấn đề rất lớn."

"Nhưng lúc này ta không có thời gian để tiếp tục điều tra nữa."

"Ta không biết Nhân Hoàng phái ai tới Phong Hải Quận, nhưng ngươi cứ

đưa cho người đó là được."

"Mà ta sở dĩ giao cho ngươi, là bởi vì ta không tin bất luận người nào ở nơi

đây, tôn nhi kia của ta lại càng là người dễ kích động, không thích hợp làm việc

này!"

"Diêu Thiên Yến, Quận Thừa, Cung chủ của Hình Luật Cung và Phụng

Hành Cung, bọn họ đều có thể là hung thủ phía sau màn, lão Quận Trưởng tử

vong và Hình Ngục Ti tan vỡ, nhất định là người một nhà bên trong Quận Đô

làm ra, thậm chí tại trong mắt một số người, ta chính là người có hiềm nghi lớn

nhất!"

"Người giật dây này quả thật ẩn tàng quá sâu, nếu không đào ra, Phong Hải

Quận bấp bênh. Hứa Thanh, ta tin tưởng ngươi không phải người của đối

phương, không phải là bởi vì xuất thân của ngươi, mà bởi vì ánh sáng vạn

trượng của ngươi."

Cung chủ nhẹ giọng mở miệng.

Hô hấp Hứa Thanh dồn dập, những lời này của Cung chủ, khiến cho tâm

thần của hắn dâng lên gợn sóng cực lớn.

"Ta cho ngươi thêm một khối lệnh bài, khối lệnh bài này có thể để ngươi đi

đến bất luận bí địa nào của Chấp Kiếm Cung trong Phong Hải Quận, không cần

chiến công, cũng sẽ không khiến cho trận pháp bí địa chấn động, ngươi có thể

lén lút lẻn vào điều tra."

"Mặt khác, bên trong lệnh bài còn ẩn chứa một lần trấn giết của pháp bảo

Cấm Kỵ ở Quận Đô, dùng để bảo vệ an toàn cho ngươi khi điều tra "

Cung chủ lấy ra một khối lệnh bài màu lam, sau khi đưa cho Hứa Thanh, y

liền quay người đi ra ngoài đại điện, cho đến khi đi tới cửa, y đưa lưng về phía

Hứa Thanh, bỗng nhiên truyền ra giọng nói trầm thấp.

"Hứa Thanh, còn nhớ câu nói đầu tiên ta nói ra khi nhìn thấy ngươi trong

Hình Ngục Ti một năm trước không?"

"Nhớ kỹ!" Hứa Thanh nhìn qua Cung chủ.

"Nói đi."

"Thân là Chấp Kiếm Giả, mỗi một vị đều là lợi kiếm của nhân tộc, phải làm

tốt chuẩn bị thời khắc chịu chết vì nhân tộc." Hứa Thanh lớn tiếng mở miệng.

Cung chủ nghe vậy, cười ha ha, đội mũ giáp lên trên đầu, một khắc bước ra

đại điện, giọng của y vang vọng bên tai Hứa Thanh.

"Ta, cũng là Chấp Kiếm Giả!"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi