QUANG ÂM CHI NGOẠI

Xa xa, Hứa Thanh nhìn đến vị trí gần đỉnh núi, bên trên có xây dựng khoảng

100 cung điện lớn nhỏ.

Vật liệu xây lên những cung điện này đều được làm bằng đá trên Triêu Hà

Sơn, cho nên màu sắc cũng là bảy màu, vả lại xây dựng trông rất đại khí, dưới

ánh trăng chiếu xuống, thoạt nhìn tràn đầy một cỗ cảm giác thần thánh.

Rất là xinh đẹp.

Mà so với Nghênh Hoàng Châu, quy mô Chấp Kiếm Đình nơi đây lớn hơn

rất nhiều, ngày bình thường số lượng Chấp Kiếm Giả trấn thủ ở đây cũng vượt

qua Nghênh Hoàng Châu.

Chẳng qua hiện giờ đang trong thời kỳ chiến tranh, 9 phần 10 Chấp Kiếm

Giả bên trong Chấp Kiếm Đình ở Triêu Hà Sơn đều đã đi đến chiến trường, Hứa

Thanh một đường đi thẳng tới, cảm nhận được bên trong Chấp Kiếm Đình to

lớn vô cùng yên ắng.

Số lượng Chấp Kiếm Giả bên trong chưa tới ba mươi người, trong lúc Hứa

Thanh ẩn nấp quan sát, những Chấp Kiếm Giả này phần lớn đang tuần tra, vẻ

mặt cực kỳ cảnh giác, hiển nhiên bọn họ cũng đã nghe thấy tin tức có người bên

ngoài muốn đánh chiếm Chấp Kiếm Đình.

Những tu sĩ lưu thủ ở nơi này phần lớn là Kim Đan cấp thấp, Chấp Kiếm

Giả có tu vi cao nhất là Nguyên Anh, khí tức không sai biệt lắm cùng Sở Thiên

Quần, cũng là Nguyên Anh trung kỳ.

Hứa Thanh đứng từ xa nhìn về chỗ đối phương, sau đó lại điều tra trận pháp

Chấp Kiếm Đình một chút.

Muốn phá vỡ trận pháp này tuyệt không phải dễ dàng, phối hợp với võng

Cấm Kỵ trên bầu trời, có thể cam đoan bất luận Chấp Kiếm Đình nào bên trong

Phong Hải Quận đều ở vào trạng thái an toàn.

Sau khi có chỗ phán đoán, Hứa Thanh thu hồi ánh mắt, đi trong Chấp Kiếm

Đình vô cùng yên tĩnh, tránh khỏi Chấp Kiếm Giả tuần tra, bí mật đi về phía

đỉnh núi.

Mục tiêu của hắn rất rõ ràng, hắn muốn đi tới Hồ Sơ các của Chấp Kiếm

Đình.

Ngọc bội của Cung chủ cùng với ẩn nấp của bản thân khiến cho đoạn đường

này Hứa Thanh rất là thuận lợi, sau một nén nhang liền tìm được lầu các để hồ

sơ.

Nơi đây cũng có cấm chế, không cho phép Chấp Kiếm Giả tùy ý bước vào,

nhưng theo ngọc bội trong tay Hứa Thanh tràn ra ánh sáng nhu hòa, cấm chế ở

trước mặt hắn liền mơ hồ.

Trước khi bước vào, Hứa Thanh truyền ra thần niệm về Ảnh Tử, Ảnh Tử rất

nhanh liền khuếch tán, giống như một cái túi, bao phủ sư tử bằng đá cùng cái

đầu.

Hứa Thanh đưa mắt nhìn tới, sau khi xác định không có gì cần lo, lúc này

mới bước đi vào, sau khi cẩn thận cảm thụ một phen, xác định trong Hồ Sơ các

không có Chấp Kiếm Giả trông giữ, mới cất bước đi vào phía trong, bắt đầu lật

xem hồ sơ nơi đây.

Lầu các này có tổng cộng bốn tầng, số lượng hồ sơ rất nhiều, Hứa Thanh

không cách nào đọc toàn bộ trong thời gian ngắn, vì vậy hắn chỉ muốn tìm ghi

chép về Triêu Hà Quang.

Cứ như vậy, sau khi vào bên trong tầng thứ ba, hắn đã tìm được một phần hồ

sơ cần có quyền hạn xem xét cực cao.

Sau khi mở cấm chế phía trên ra, Hứa Thanh liền bắt đầu tra cứu.

Một lát sau, hắn nhăn mày lại.

Nội dung ghi chép bên trong hồ sơ đích xác là Triêu Hà Quang, căn cứ ghi

chép bên trong, Triêu Hà Quang là ánh sáng tràn ra trước khi mặt trời vẫn lạc,

cũng không phải là vật chết, mà có được linh trí.

Những năm qua tổng cộng liên tiếp xuất hiện 752 lần.

Nhưng thật ra việc này cũng có chút mâu thuẫn, bởi vì nếu như Triêu Hà

Quang thật sự là do mặt trời vẫn lạc hình thành, vậy thì chỉ có một lần bộc phát

duy nhất năm đó mới đúng, không thể nào cứ cách vô số năm tháng lại thi

thoảng xuất hiện được.

Vì vậy Chấp Kiếm Cung từ quá trình nghiên cứu đã phát hiện, trên trình độ

nhất định nào đó, mặc dù Triêu Hà Quang liên quan với mặt trời vẫn lạc, nhưng

cũng không phải toàn bộ đều hình thành như vậy.

Nó giống như là sau khi mặt trời vẫn lạc, liền cải biến pháp tắc thiên địa của

một bộ phận khu vực, từ đó trong phiến khu vực này tự nhiên hình thành một

loại sinh mạng thể.

Cho nên nó mới có thể thỉnh thoảng lại xuất hiện trong vô số năm qua.

Vả lại chỉ xuất hiện ở trên Triêu Hà Sơn.

Điểm này hồ sơ cũng có ghi chép, trong lời đồn, trước khi mặt trời vẫn lạc

đã phun một ngụm máu tươi xối rơi vãi lên Triêu Hà Sơn, máu mặt trời là bảy

màu, vì vậy ngọn núi này cũng trở thành bảy màu.

Khí tức mặt trời tồn tại ở nơi này, cũng là một trong điều kiện cần thiết để

hình thành Triêu Hà Quang.

Thật ra Triêu Hà Quang cũng không có tác dụng hay trợ giúp gì lớn đối với

tu vi của tu sĩ, tác dụng nhiều nhất của nó là để cho tu sĩ có thể cảm ngộ lực

lượng mặt trời, cùng với nghịch chuyển huyết mạch bản thân.

Nhưng đồng thời trên lĩnh vực luyện khí, lại có tác dụng không gì sánh kịp.

Mặt khác, theo nghiên cứu của Chấp Kiếm Cung trong rất nhiều năm qua

cho thấy, Triêu Hà Quang còn có hiệu quả cường hãn trên việc đối kháng lực

lượng Thần Linh, vì vậy dưới loại nguyên nhân này, lại bởi vì số lượng thưa

thớt, cho nên đến tận bây giờ, mỗi khi một đạo Triêu Hà Quang xuất hiện, Chấp

Kiếm Đình đều ghi chép rất kỹ càng.

Những ghi chép này cũng bao hàm cả thời gian xuất hiện cùng với hướng đi

cuối cùng của Triêu Hà Quang.

Hứa Thanh xem xét một phen, không có tìm được quá nhiều vấn đề, mỗi

một đạo Triêu Hà Quang bên trong cũng đều có dấu vết để lần theo, trong đó

hơn phân nửa là bị đưa đến Chấp Kiếm Cung, một phần nhỏ là bị các thế lực

khác lấy vật đổi vật giao dịch đi.

Những đạo bị giao dịch kia cũng được Chấp Kiếm Đình ghi chép đầy đủ

hướng đi.

Hứa Thanh tìm kiếm hồi lâu, chỉ tra được những thứ này.

"Trừ phi là đi truy xét tung tích của từng đạo một, bằng không rất khó tìm

kiếm được manh mối." Hứa Thanh nhíu mày, nhìn hồ sơ to đùng, hai mắt của

hắn có chút thâm sâ

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi