QUANG ÂM CHI NGOẠI

"Trấn thủ đại nhân, ta có một kế có thể giúp ngài kéo dài thời gian, đây cũng

là phương pháp giúp bản thân thoát khốn mà ta nghĩ ra lúc trước, vốn dĩ nắm

chắc không lớn, nhưng nếu như có đại nhân ngài ở đây, cộng thêm ta phối hợp,

như vậy thì không vấn đề gì nữa."

Lão đầu Đan Thanh Tộc kích động nói ra một câu.

"Trấn thủ đại nhân, tý nữa đợi ngón tay trở về, ta sẽ nói với nó rằng ngài có

được thân thể Kim Ô, cho nên sự xuất hiện của ngài sẽ khiến cho bộ hài cốt này

đã hoàn toàn có đủ hoạt tính, không cần những sinh linh khác sáp nhập vào

nữa."

"Tiếp theo ta sẽ vẽ thân hình cho ngón tay, ta có thể khống chế tốc độ để trì

hoãn quá trình này, vẽ chậm một chút, đợi đến khi ngài cho ta một cái tín hiệu,

ta mới hoàn toàn vẽ xong."

"Ta cũng đã nghĩ kỹ, ta sẽ làm giống như đang vẽ thân hình, nhưng trên thực

tế sẽ chuẩn bị vẽ một cái lồng giam bằng máu thịt, lúc trước ngón tay Thần Linh

bị Hình Ngục Ti làm trọng thương, thần trí có chút không rõ ràng, huống hồ loại

việc vẽ tranh này thì người ngoài nhìn không hiểu, ta có nắm chắc khiến nó

không thể phát hiện ra sớm."

"Sau đó đợi nó dung nhập vào trong đó, phát hiện ra đó là lồng giam, lúc

này chính là thời điểm chúng ta bỏ chạy!"

"Bởi vì chúng ta dùng di hài của mặt trời để làm mực vẽ, cho nên uy lực của

lồng giam này cũng sẽ không nhỏ, ta vốn dự tính có thể vây khốn nó trong mấy

ngày, nhưng nếu có Kim Ô của đại nhân ngài tăng hoạt tính, ta nghĩ rằng có thể

vây khốn nó nửa tháng trở lên."

"Mà khoảng thời gian này, cũng đã đủ để chúng ta chạy trốn, ngài xem, ngài

có kế hoạch gì nữa không, ta có thể phối hợp hoàn thành."

Lão đầu Đan Thanh một hơi nói ra cả một tràng dài, cuối cùng lại bổ sung

thêm một câu.

"Đúng rồi trấn thủ đại nhân, có lẽ ngài còn không biết, trong khoảng thời

gian này ta phát hiện ra, sau khi ngón tay này vượt ngục, bị Cung chủ dùng lực

lượng pháp bảo Cấm Kỵ đả thương, suy nghĩ của nó xảy ra chút vấn đề, có chút

dễ quên, hình như không nhớ được việc..."

Hứa Thanh liếc mắt nhìn lão đầu Đan Thanh Tộc, nhẹ gật đầu rồi nhắm mắt

không nói, toàn lực hấp thu lực lượng di hài mặt trời, giờ phút này Kim Ô đang

khoan khái lan tràn ra bên trong thân hình di hài mặt trời.

Trong cảm giác của Hứa Thanh, theo Kim Ô điên cuồng hấp thu, nó đang

không ngừng mọc ra thêm từng chiếc đuôi dài, chỉ trong một thời gian thật

ngắn, nó đã mọc ra hơn sáu mươi chiếc đuôi.

Dựa theo Hứa Thanh từng phán đoán, sau khi đuôi của Kim Ô đột phá 99

chiếc, Kim Ô Luyện Vạn Linh của hắn sẽ tiến giai đến đệ tam giai.

Uy lực của đệ tam giai, chính là Nguyên Anh!

Lại bởi vì Kim Ô đã nhập vào bên trong tòa Thiên Cung thứ năm, thế nên

một khi Kim Ô tiến giai, tòa Thiên Cung thứ năm của Hứa Thanh cũng sẽ xuất

hiện thuế biến nghiêng trời lệch đất, hình thành Giả Anh của Thiên Cung thứ

năm.

Nghĩ tới đây, trong lòng Hứa Thanh nhất thời có chút chờ đợi.

Thời gian từng chút từng chút trôi qua, theo Kim Ô hấp thu, khí tức trên

thân Hứa Thanh cũng không ngừng kéo lên, càng lúc càng kinh người, tràn ra

từng trận chấn động khiến cho cái đầu và lão đầu Đan Thanh Tộc cảm thấy kinh

hoảng.

Đồng thời di hài mặt trời cũng càng dần càng có đủ hoạt tính, bên trong

cũng truyền ra một cỗ cảm giác khôi phục, phóng thẳng lên trời.

Đúng lúc này bên trong uyên hải xa xa, thần niệm kinh khủng của ngón tay

Thần Linh ầm ầm tràn đến, chỉ trong chốc lát ngón tay Thần Linh liền xuất hiện

ở nơi này, sau lưng kéo theo rất nhiều tu sĩ ngoại tộc, bên trong nhiều nhất chính

là Yên Miểu Tộc.

Từng tên Yên Miểu Tộc đều không còn trọn vẹn, tràn ngập cảm xúc tuyệt

vọng, bị ngón tay hất lên một cái, toàn bộ bay về phía di hài mặt trời.

Tộc quần chúng nó có thể sinh hoạt trong sa mạc, bản thân nhất định có liên

quan cùng với mặt trời, cho nên giờ phút này rất nhanh liền bị di hài hấp thu, bổ

sung chất dinh dưỡng cho di hài, sau đó đưa tới trợ giúp không nhỏ cho Hứa

Thanh tu hành.

Mặc dù như thế, nhưng ngón tay trở về vẫn khiến cho trong lòng Hứa Thanh

có chút căng thẳng, lúc hắn mở mắt ra nhìn ngón tay, hiển nhiên ngón tay cũng

đã nhận ra máu thịt di hài mặt trời dị thường, quét ngang thần niệm đến.

Giờ phút này lão đầu Đan Thanh Tộc ở bên cạnh bỗng lộ ra biểu cảm kích

động, lớn tiếng mở miệng.

"Chủ nhân vĩ đại, ngài quả nhiên là Thần do trời chọn, trong khoảng thời

gian ngài rời khỏi, ta phát hiện ra ngài đã bắt được một tên không thể ngờ."

"Chính là hắn!" Lão đầu Đan Thanh giơ một ngón tay lên chỉ về phía Hứa

Thanh.

"Đại nhân, có lẽ ngài không nhớ rõ người này, hắn chính là người trấn thủ

nhà tù 132 khu Đinh chúng ta, vừa nãy ta đã kiểm tra tỉ mỉ, người này có được

thân thể Kim Ô, hắn chính là hậu duệ của mặt trời."

"Sự xuất hiện của hắn, chính là thiên địa chúc phúc cho đại nhân ngài, một

mình hắn là có thể làm cho khối di hài mặt trời này có đủ mức độ hoạt tính nhất

định."

"Kể từ đó, hiện giờ tiểu nhân đã có thể vẽ thân thể Thần cho ngài rồi!"

"Vừa nghĩ tới việc mình có được vinh hạnh tự tay vẽ thân thể cho vị Thần vĩ

đại được trời chọn, là tiểu nhân vô cùng kích động!" Biểu cảm của lão đầu Đan

Thanh vô cùng thành kính, quỳ bái phía dưới ngón tay, phấn khởi mở miệng.

Ngón tay Thần Linh truyền ra âm thanh vù vù, chợt vòng một chút, khóa

chặt di hài mặt trời, rõ ràng tản ra trận trận chấn động khát vọng.

Chấn động này vừa ra, không gian bốn phía liền trở nên rung động lắc lư, hư

vô bắt đầu vỡ vụn, đại địa tan vỡ xuất hiện khe nứt

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi