QUANG ÂM CHI NGOẠI

Đại quân di chuyển qua, dấy lên khí thế thôn sơn nuốt hà, tất cả tà ma bên

trong Phong Hải Quận đều phải tránh lui.

Bầu trời gào thét, đại địa nổ vang, còn có một bầu không khí nghiêm túc

không ngừng dâng lên từ bên trong.

Trong lúc mấy vạn thuyền lớn rong ruổi trên trời cao, Hứa Thanh rời khỏi

đầu bên phải của Thanh Cầm, đi tới Chấp Kiếm Đình trong con thuyền lớn nhất

phía trước.

Huyết Luyện Tử cũng ở trong nơi này.

Hứa Thanh tới đây là để chuyên môn hỏi về việc xảy ra bên trong Thi Cấm,

ban đầu chính hắn là người phát hiện ra việc này, cái đại thủ bên trong cánh cửa

thanh đồng kia khắc rất sâu ở trong ký ức Hứa Thanh.

"Thi Cấm cũng giống như những cấm địa khác, đều do nửa khuôn mặt Thần

Linh mở mắt nhìn tới hai lần mà hình thành."

"Mà căn cứ theo sách cổ ghi chép cùng với nhiều năm tìm kiếm về Thi Cấm,

vào vô số năm trước, lần đầu tiên Thần Linh nhìn tới nơi này, là một cái Thanh

Đồng Cổ Môn nằm ở sâu trong biển cấm, khiến cho chỗ đó dị hóa thành cấm

khu, lần thứ hai Thần Linh nhìn tới cũng là nhìn vào chiếc cổ môn này."

"Trên thực tế không chỉ cấm địa như thế, rất nhiều cấm khu khác cũng là

như vậy, đều lấy một chút vật phẩm đặc thù làm gốc, cho nên có người phân

tích, hình như mỗi một lần nửa khuôn mặt Thần Linh mở mắt, đều đang tìm

kiếm vật phẩm gì đó, đương nhiên cũng có người đoán rằng nửa khuôn mặt

Thần Linh đang sàng lọc tuyển chọn, cụ thể cuối cùng như thế nào thì không ai

biết."

Nếu như người khác hỏi, Huyết Luyện Tử sẽ không nói kỹ càng như thế,

nhưng người hỏi là Hứa Thanh thì lại không giống vậy.

Lão chậm rãi mở miệng, nói hết những gì bản thân biết cho đồ tôn mà mình

thích nhất ở trước mắt này.

Hứa Thanh như có điều suy nghĩ, hắn nghĩ đến lúc mình mượn nhờ pháp

bảo Cấm Kỵ của Thất Huyết Đồng, nhìn tới cấm khu cạnh doanh địa thập hoang

giả Nam Hoàng Châu, bên trong có một cái đàn tranh tàn phá.

"Mà Hoàng của Thi Cấm, thật ra chính là một sinh mạng thể từ Thanh Đồng

Cổ Môn trong cấm địa tràn khí tức ra ngoài vô số năm, sau đó dung nhập thêm

dị chất mà thành."

"Đây cũng là lý do tại sao khi Thanh Đồng Cổ Môn mở ra, nó liền không có

bất kỳ sức phản kháng nào, liền bị cắn nuốt, thật ra nhìn từ trình độ nhất định

mà nói, ngươi có thể coi cấm địa giống như một cái nông trường."

Huyết Luyện Tử nhìn qua Hứa Thanh, khàn khàn mở miệng.

"Nếu chỉ nhìn từ mặt ngoài, chủ nông trường chỉ là người thay mặt quản lý

mà thôi, nó tương tự cũng là cừu non, chủ nhân chân chính của nông trường thì

đang ngủ say."

"Bọn nó đều đang đợi, đợi nửa khuôn mặt Thần Linh nhìn tới lần thứ ba,

vào lần thứ ba tắm gội bên trong ánh mắt, sẽ chân chính thức tỉnh, khiến cho

khu vực đó hóa thành Thần Vực."

Hứa Thanh lần đầu tiên nghe nói loại giải thích này, sau khi trầm mặc một

lúc, hắn bỗng nhiên mở miệng.

"Như vậy Hoàng Cấm thì sao?"

"Hoàng Cấm...Không giống vậy." Huyết Luyện Tử lắc đầu.

"Đầu nguồn Hoàng Cấm không phải vật phẩm, mà là bản thân Viêm Hoàng,

mà Viêm Hoàng không cần ngủ say, vốn là tỉnh."

"Viêm Hoàng có thể đợi Thần Linh mở mắt lần thứ ba, cũng có thể không

đợi, dựa vào bản thân tự tấn cấp."

"Cho nên, Viêm Hoàng không giống như những địa phương khác."

"Ự...c!" Ngoài thuyền lớn truyền đến tiếng kêu ngạo nghễ của Thanh Cầm.

Hứa Thanh kinh ngạc, quay đầu nhìn Thanh Cầm ngoài thuyền lớn.

Thanh Cầm không bay, nó có chút lười, vì vậy liền dùng hai cái móng vuốt

của mình túm lấy một chiếc thuyền lớn, treo ở phía dưới, giống như đang trồng

cây chuối vậy, ba cái đầu lúc ẩn lúc hiện, phun ra nuốt vào mây mù.

Nhìn thấy ánh mắt Hứa Thanh, cái đầu bên phải của nó giơ lên, trong mắt lộ

ra chấn động cảm xúc bất mãn.

Hứa Thanh vừa nhìn liền hiểu ý nghĩa của vẻ mặt này.

Hắn biết Thanh Cầm muốn đi diệt tộc...

"Tiền bối, chúng ta không vội, sẽ có cơ hội." Hứa Thanh vội vàng trấn an.

Lúc này cái đầu bên phải của Thanh Cầm mới rủ xuống, tiếp tục phun ra

nuốt vào mây mù có thể làm mình nhạt nhẽo, bộ dạng vô cùng buồn chán.

Huyết Luyện Tử chú ý tới một màn này, như có điều suy nghĩ, cảm khái thở

dài.

"Sư phụ ngươi là một người có bản lĩnh, trong đời này của y, việc thu nhận

hai người đệ tử là ngươi cùng với Nhị sư tỷ của ngươi, chính là phúc khí của y,

cũng là phúc khí của các ngươi, cho nên ngươi phải cố gắng sống thật tốt, phát

triển thật tốt, cái khác không cần lo lắng, thừa dịp lão già ta còn có thể nhảy

nhót, vệ đạo cho các ngươi!"

Huyết Luyện Tử liếc mắt nhìn Hứa Thanh, vẻ tán thưởng trong mắt càng

đậm thêm vài phần.

"Ah? Ta và Nhị sư tỷ? Không phải còn có Đại sư huynh và Tam sư huynh

sao?" Hứa Thanh sững sờ.

"Bọn họ? Ha ha, ta quên luôn rồi." Huyết Luyện Tử hừ lạnh một tiếng.

"Cuộc đời tu sĩ chúng ta, không được để tình dục ảnh hưởng, vốn dĩ Tam sư

huynh của ngươi cũng rất tốt, nhưng nó không nên cấu kết với Thánh Nữ của

Thái Ti Tiên Môn, kết quả đào hôn không thành, còn để cho Thái Ti Tiên Môn

nắm được nhược điểm, năm trước đã bị bọn họ bắt từ hải ngoại trở về."

"Bây giờ đã thành nhân chủng bên trong Thái Ti Tiên Môn, ngươi nói xem

nó có thảm hay không, đây chính là kết cục của việc không đủ tu vi!" Huyết

Luyện Tử phẫn nộ vì bộ dạng không muốn đấu tranh của tam sư huynh.

"Nếu như tu vi của nó đầy đủ, giống như sư phụ ngươi vậy, vừa trừng mắt,

đạo lữ cùng với đám người nhà của nàng còn dám nói một chữ sao?"

(Sẵn nhắc lại cho vị đạo hữu nào quên, Thất gia là con rể của lão tổ Huyết

Luyện Tử:D)

Thần sắc Hứa Thanh cổ quái, liếc mắt nhìn lão tổ, không biết trong những

lời nói của lão tổ có ẩn chứa những hàm nghĩa gì khác hay không.

"Như bây giờ mà xem, vô cùng thê thảm, sư phụ ngươi cũng chẳng muốn đi

cứu, ta cũng lười đi đòi người."

"Về phần Đại sư huynh của ngươi...Chẳng biết tại sao cũng bắt đầu động

dục rồi, nửa năm trước gửi thư về cho sư phụ ngươi, kêu sư phụ ngươi giúp y đi

cầu hôn một người gọi là Đào cái gì đó, không chịu làm việc đàng hoàng, không

chịu làm Chấp Kiếm Giả cho tốt, cũng không biết tu luyện cho thật tốt, chỉ biết

động dục!"

Hứa Thanh trừng mắt nhìn, không lên tiếng.

"Vẫn là lão Tứ ngươi không tệ, ngươi phải nhớ kỹ, đời tu sĩ chúng ta, tuy

rằng không nói tu hành là phải đoạn tuyệt tình dục, nhưng loại việc này không

phải trọng tâm, tu vi mới là quan trọng nhất."

"Đợi ngươi đến Quy Hư, dạng đạo lữ gì mà không tìm được, cao gầy thấp

béo, đủ loại nữ tu đứng xếp hàng tùy ngươi lựa chọn, khẩu vị hơi mặn thì nữ tử

dị tộc cũng rất đặc sắc đó nha, không nhất thiết phải là nhân tộc …khụ."

"...Sư tổ là người từng trải, ngươi cứ nghe ta chắc chắn không sai, ngươi

phải cố gắng lên!"

Huyết Luyện Tử nói rất thành khẩn

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi