QUANG ÂM CHI NGOẠI

Hứa Thanh và đội trưởng biến sắc, sau khi cảm nhận được luồng băng lãnh

này, mà ánh sáng tím trước mắt lại càng bao trùm hết thảy thế giới trong mắt

bọn họ, trở thành một màu đen nồng đậm, khiến cho trước mắt bọn họ tối sầm.

Ngay lúc hai người đang muốn né tránh, nhưng vào lúc này, ánh sáng tím

kia không biết vì sao lại dừng lại, sau đó cuốn ngược trở về, khiến cho thế giới

trong mắt Hứa Thanh cùng đội trưởng tái hiện lại ánh sáng.

Ngoài tường thành máu thịt, bộ phận còn lại của Ảnh Tử tránh được một

kiếp, nhanh chóng cuốn ngược lại, run rẩy trở về bên người Hứa Thanh, truyền

cảm xúc ủy khuất và hoảng sợ về phía Hứa Thanh.

"Sợ... không vào.... được."

Mà giờ phút này Hứa Thanh mang theo biểu cảm kỳ dị, gắt gao nhìn chằm

chằm đại viện bị tường thành máu thịt bao phủ phía trước, đáy lòng dâng lên

gợn sóng cực lớn, trong mắt mang theo một chút không thể tưởng tượng nổi.

Đội trưởng bên cạnh hô hấp ồ ồ.

"Tiểu sư đệ, có chút phiền phức, không biết năm đó người cư trú ở nơi này

là ai, rất khắc ta, nhất là đạo ánh sáng tím vừa rồi kia..."

Không đợi đội trưởng nói xong, Hứa Thanh bỗng nhiên mở miệng cắt

ngang.

"Đại sư huynh, ta nghĩ rằng nơi này... Có chút quen mắt, còn nữa, vừa nãy

ngươi có nghe thấy tiếng gì không?"

Đội trưởng sững sờ nhìn Hứa Thanh.

"Nhìn quen mắt? Nghe thấy cái gì?"

"Vừa nãy bên trong mảnh ánh sáng tím kia, có một tiếng thở dài." Hứa

Thanh nói khẽ.

Đội trưởng biến sắc, một phát bắt được cánh tay Hứa Thanh, ngưng trọng

mở miệng.

"Tiểu sư đệ, trên cái thế giới này, từng tộc đều không thể hoàn toàn hiểu rõ,

sau khi nửa khuôn mặt Thần Linh đến, xuất hiện quá nhiều vật quỷ dị và đáng

sợ không rõ, Thần Linh là một bộ phận, còn có những tồn tại không thể miêu tả,

ngươi đừng nhìn ta điên cuồng, trên thực tế trước kia mỗi một lần ta dẫn ngươi

đi làm đại sự, ta đều đã sớm chuẩn bị tình báo và manh mối rất lâu, nhưng Tiên

Cấm lần này thì không giống vậy."

"Ta không biết gì đối với nơi này, cho nên nói như thế, nếu gặp phải loại

chuyện mà chỉ có ngươi có thể nghe thấy, những người khác không nghe được,

phần lớn đều đại biểu nguy hiểm cực hạn, nhất là ta lại tương đối đặc thù, đến ta

cũng không nghe thấy, nơi này... Có vấn đề lớn."

Thần sắc đội trưởng ngưng trọng.

"Chúng ta tạm thời không tiến vào nơi này nữa, chúng ta đợi ở bên ngoài,

đợi Thần Linh tử vong, lại nhìn tình huống rồi quyết định có nên thăm dò hay

không."

Những lời này, cực kỳ ít thấy từ trong miệng đội trưởng nói ra.

Miếng thịt mỡ có thể làm cho đội trưởng cũng phải lựa chọn tạm thời bỏ

qua, có thể từ đó nói rõ nơi đây không hề tầm thường.

Hứa Thanh gật đầu, vừa muốn rời đi cùng đội trưởng, nhưng khóe mắt đảo

qua một khu vực, thân thể của hắn bỗng nhiên chấn động, trong ánh mắt của

hắn, bên trong đại viện bị mảnh tường máu thịt bao phủ, ở giữa đám ánh sáng

màu tím, mơ hồ xuất hiện một thân ảnh.

Đó là một nữ tử.

Nàng mặc một chiếc váy dàu màu tím, như một đóa tử la lan nở rộ bên trong

ánh sáng nhạt, phong hoa tuyệt đại, đồng thời một người cô đơn đứng ở chỗ đó,

lặng lẽ nhìn qua Hứa Thanh.

Ánh mắt quen thuộc khiến cho trong lòng Hứa Thanh dấy lên sóng lớn động

trời.

"Tiểu sư đệ!"

Đội trưởng phát hiện Hứa Thanh ngây người, y biến sắc, dùng sức kéo Hứa

Thanh một cái.

Thân thể Hứa Thanh chấn động, nhìn về phía đội trưởng, lại quay đầu nhìn

về phía thân ảnh quen thuộc kia, giờ phút này chỗ đó không còn có cái gì nữa,

thân ảnh màu tím đã biến mất không thấy.

Thậm chí ngay cả toàn bộ khu vực tường thành máu thịt bao phủ, giờ phút

này cũng cũng bắt đầu mơ hồ, trong mơ hồ hình như đang mục nát, sắp không

còn tồn tại nữa.

Một màn này cũng không phải là trường hợp đặc biệt, trên thực tế không chỉ

nơi đây như thế, theo Hứa Thanh và đội trưởng cùng nhau đi tới, bọn họ đã

không chỉ một lần gặp qua loại việc như thế này.

Giống như sau khi phong ấn cổ xưa bị mở ra, khí tức bên ngoài tràn vào,

khiến cho hoàn cảnh nơi này bị ảnh hưởng, hết thảy những vật vốn từ đầu

không thể tồn tại lâu như vậy, cũng bắt đầu trở về bản nguyên, muốn hóa thành

hư vô.

Thần sắc Hứa Thanh có chút mờ mịt, thấp giọng thì thào.

"Đại sư huynh, ngươi có nhìn thấy nàng không?"

Mắt thấy Hứa Thanh như thế, đội trưởng càng gấp gáp, cái gì y cũng không

phát hiện.

"Tiểu sư đệ, chúng ta không thăm dò nữa, chúng ta trở về, bây giờ liền trở

về, ngươi không bình thường!"

"Đại sư huynh, ta không sao."

Hứa Thanh nói khẽ.

Hắn nhìn qua kia khu vực đang mục nát dần dần mơ hồ kia, nhớ lại hết thảy

mọi thứ nhận thấy nghe thấy nhìn thấy lúc trước, lại cảm giác Thiên Đạo của

mình không hề xuất hiện báo động nguy cơ trước đối với nơi này, vì vậy bỗng

nhiên mở miệng.

"Đại sư huynh, giúp ta một chuyện."

"Ngươi muốn làm gì!" Đội trường như có cảm giác, thần sắc biến đổi.

"Chỗ đó sắp mục nát tiêu tán, đợi đến lúc Thần Linh vẫn lạc, có lẽ cũng đã

hoàn toàn mục nát... Cho nên, bây giờ ta muốn tiến vào xem một cái, ngươi ở

bên ngoài tiếp ứng cho ta."

"Ta cự tuyệt!" Đội trưởng lắc đầu.

"Nếu không tiến vào bên trong xem một cái, nghi hoặc bên trong nội tâm

của ta cực lớn, vả lại Thiên Đạo của ta cũng không hề phát ra báo động trước

đối với trong đó, cho nên có lẽ cũng an toàn." Hứa Thanh ngóng nhìn đội

trưởng.

Sau một lúc lâu, đội trưởng thở dài một tiếng.

"Chúng ta cùng nhau tiến vào!"

"Đại sư huynh, lực lượng trong đó có chỗ kiềm chế ngươi, bây giờ mặc dù

đang tiêu tán, nhưng vẫn ảnh hưởng không nhỏ đối với ngươi, huống hồ nếu

chúng ta cùng đi với nhau mà nói, ta không vào được."

Hứa Thanh khuyên bảo vài câu, sau khi đội trưởng miễn cưỡng đồng ý, Hứa

Thanh hít sâu, thân thể sáng ngời, dung nhập vào trong bàn tay đứt.

Bên trong bức tường tồn tại cấm chế, bình thường không cách nào tiến vào,

cho nên phương pháp mà Hứa Thanh nghĩ đến, chính là dung nhập bản thân vào

bên trong bàn tay đứt, sau đó để cho đội trưởng ở bên ngoài ném vào bên trong.

Kể từ đó, Hứa Thanh ở bên trong bàn tay đứt cũng không khác gì là tiến

vào.

Nếu như mảnh phạm vi kia không tiêu tán và mục nát, Hứa Thanh sẽ đợi tới

thời điểm an toàn hơn rồi tiến vào, nhưng hôm nay không kịp, mà nghi ngờ

trong lòng của hắn lại cực cao.

Bởi vì thân ảnh kia …là Tử Huyền Thượng Tiên, nàng tuyệt đối không nên

xuất hiện ở đây

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi