QUANG ÂM CHI NGOẠI

Các học sinh xung quanh đạo đàn ngóng nhìn một màn này, khuynh hướng

về một phía Dung Thần càng kiên định hơn trong lòng, mà đối với một phương

Dị Tiên có hơi phức tạp, lại thầm than trong lòng.

Một bên là hơn hai ngàn Thiên đạo tán thành, một bên là hơn hai mươi..…

Không bằng, chính là không bằng.

Thế lực khắp nơi bên ngoài cũng đều tự cảm khái, thực sự là ở bước luận

đạo đầu tiên này, trường phái Dị Tiên đã thua, thua rất triệt để.

Giờ phút này trường phái Dung Thần trên đạo đài màu đen, lộ ra vẻ siêu

nhiên trong mắt phần lớn người, vị phái chủ Dung Thần kia lắc đầu, dường như

hứng thú cũng đều tan đi không ít.

Hành động này, đối với phái chủ của trường phái Dị Tiên, là một loại châm

chọc, càng là đả kích.

Hắn nhìn bầu trời, đáy lòng tràn đầy đắng chát. Kết quả này ở trong dự liệu

của hắn, nhưng lúc thật sự xuất hiện, hắn vẫn hơi khó mà tiếp nhận.

Bởi vì, đối với trường phái Dị Tiên, đây không phải lần đầu tiên luận đạo. Ở

thời điểm vẫn còn huy hoàng, luận đạo của trường phái Dị Tiên cũng có thể dẫn

tới hơn hai ngàn Thiên đạo tán thành.

Mà bây giờ... Chỉ còn lại có hơn hai mươi, Thiên đạo khác đều đã không

còn tán thành đạo Dị Tiên nữa.

“Thiên đạo, đã từ bỏ Dị Tiên rồi sao...”

Phái chủ Dị Tiên cúi đầu xuống. Trong nháy mắt này, cả người hắn dường

như già nua hơn rất nhiều, ánh mắt cũng trở nên vẩn đục, nhưng hắn vẫn duy trì

tôn nghiêm như trước, khom người cúi đầu hướng về Thiên đạo trên bầu trời.

Thái Học Phủ chủ giữa không trung cũng than nhẹ dưới đáy lòng, bắt đầu

tuyên bố bước luận đạo thứ hai.

“Tiếp theo, là...”

Nhưng vào lúc này, Hứa Thanh đứng trong đám người xung quanh đạo đàn,

nhìn lên bầu trời, dưới mặt nạ, lông mày hơi nhíu lại.

Trong chớp mắt tiếp theo, bầu trời đột nhiên nổ vang, rung động kịch liệt.

Vô số mây mù đột nhiên hình thành, rồi lại vội vã tiêu tan. Giữa lúc vòng đi

vòng lại, một luồng khí tức viễn cổ hội tụ từ hư vô bỗng nhiên giáng lâm trong

không gian Thái Học này, tràn ngập bát phương, làm tất cả mọi người nơi đây

đều rõ ràng cảm nhận được cái uy mênh mông ấy.

Cảnh tượng này trực tiếp cắt ngang lời Thái Học Phủ chủ muốn nói ra, hắn

bỗng nhiên ngẩng đầu, ngóng nhìn bầu trời, nét mặt hiện ra vẻ rung động cùng

khó mà tin nổi.

Người ngẩng đầu không chỉ có một mình hắn, Tam hoàng tử bên cạnh hắn

cùng tất cả học sinh nơi đây, bao gồm cả phái chủ của trường phái Dị Tiên và

trường phái Dung Thần, giờ phút này, hai người đều nhìn hướng lên trên bầu

trời, suy nghĩ quay cuồng.

Thậm chí thế lực khắp nơi bên ngoài Thái Học, thế lực nào cũng đều dậy

sóng trong lòng. Ngay cả Nhân Hoàng và mười ba vị Thiên Vương, nét mặt giờ

phút này cũng đều thay đổi, Nhân Hoàng càng nghiêng người về phía trước một

chút.

Dưới ánh nhìn chăm chú của vạn người, đồng thời khí tức viễn cổ càng

cuồng bạo lan ra từ hư vô, cuối cùng hóa thành thiên lôi kinh thiên động địa,

bùng nổ kịch liệt rồi ầm ầm giáng lên bầu trời Thái Học.

Dưới sự bùng nổ ấy, bầu trời bị cưỡng ép xé rách, một khe nứt to lớn, xuyên

thấu qua toàn bộ màn trời của mảnh không gian Thái Học này, phạm vi của nó

lớn đến nỗi vượt xa khe hở khác rất rất nhiều.

So với nó, khe hở khác đã không còn ý nghĩa.

Mà rất nhanh, khe hở này bỗng nhiên mở rộng ra, lộ ra... Một đồng tử khổng

lồ trong đó, hình thành một con mắt đặc biệt.

Con mắt này thay thế bầu trời Thái Học, trở thành duy nhất, hóa thành thiên

nhãn.

Màu sắc của nó được tạo thành từ hai màu, màu tím là con ngươi, màu xanh

lam bao bọc xung quanh!

Thời khắc nó xuất hiện, thiên uy cuồn cuộn, toàn bộ không gian Thái Học

đều run rẩy, ba ngàn khe hở xuất hiện trên bầu trời trước đó cũng đều truyền ra

âm thanh ken két, trong chớp mắt lại cùng nhau mở ra. Con mắt Thiên đạo lộ ra

trong đó không còn là lạnh lùng, mà là tôn kính.

Như đang cúng bái.

Khí tức viễn cổ dâng lên ngập trời trong khoảnh khắc này.

Thiên địa biến sắc, gió nổi mây phun, kèm theo tiếng sấm sét vang dội.

Đó là âm thanh nguyên thủy nhất giữa thiên địa đang gầm thét, là một loại

lực lượng không cách nào ngăn cản đang bùng nổ, giao hòa vào nhau, hóa thành

một âm thanh non nớt.

“Ê a!”

Âm thanh này vượt xa tất cả âm thanh đại đạo trước đó, thay thế hết thảy,

trở thành duy nhất, dù nó không nói rõ được, nhưng rơi vào trong lòng mọi

người, ý của nó rất rõ ràng.

Đó là tán thành!

“Thiên đạo viễn cổ!!”

Tâm thần Thái Học Phủ chủ trào dâng tiếng nổ kịch liệt, hắn la lên thất

thanh.

Tam hoàng tử bên cạnh hắn càng vô cùng rung động từ tận đáy lòng, tất cả

học sinh nơi này đều như vậy. Trên đạo đài trường phái của Dung Thần, cao

tầng của nó cũng đều thở dồn dập, dù là phái chủ của trường phái Dung Thần,

cũng đều lộ ra tinh mang trong mắt vào khoảnh khắc này.

Bên ngoài càng là như vậy, đáy lòng Nhân Hoàng cùng Thiên Vương cũng

đều gợn sóng.

Thực sự là toàn bộ chín mươi chín Thiên đạo viễn cổ của đại lục Vọng Cổ

đều ngủ say, ngay cả Huyền Chiến Nhân Hoàng đăng cơ, Thiên đạo viễn cổ

cũng chưa từng xuất hiện.

Thái Học thành lập, càng là như vậy.

Nhưng hôm nay... Chỉ là một buổi luận đạo, Thiên đạo viễn cổ lại xuất hiện,

tán thành trường phái Dị Tiên!

Loại quy cách này, loại đãi ngộ có thể xưng kinh thiên này, trong lòng quá

nhiều người, nó thật không thể tưởng tượng, rung động đến cực hạn.

Ngay cả phái chủ của trường phái Dị Tiên, giờ phút này hắn cũng tràn đầy

mờ mịt, ngơ ngác nhìn con mắt viễn cổ mở ra trên màn trời, sững sờ. Lúc trước,

hắn nằm mơ cũng không dám tưởng tượng, trường phái Dị Tiên luận chính, sẽ

xuất hiện Thiên đạo viễn cổ.

Chỉ có Hứa Thanh trong đám người, hắn nhìn lên con mắt trên bầu trời, khẽ

gật đầu.

Không biết có phải nhìn thấy lão phụ thân của mình hài lòng hay không, mà

con mắt khổng lồ trên bầu trời tràn ra chút cảm xúc thân thiết. Sau đó ánh mắt

này rơi xuống bên ngoài, không biết đang nhìn cái gì, cuối cùng chậm rãi khép

kín, biến mất trên màn trời.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi