QUANG ÂM CHI NGOẠI


- Thế nào, ta nói với ngươi, trong hàng đệ tử của toàn bộ ngọn núi thứ bảy, ta không đánh nhau được, tu vi cũng bình thường, nhưng nếu nói về luyện thuyền, nói nhỏ nhé, trong hàng đệ tử của ngọn núi thứ sáu cũng không có nhiều người am hiểu hơn ta đâu, trong mười cái kho hàng ở bốn phía này, đều là tác phẩm của ta.

Trương Tam chắp tay sau lưng, ngạo nghễ mở miệng.

- Hơn nữa, không ai dám tới đoạt!
- Trương sư huynh thật sự là đệ tử của ngọn núi thứ bảy sao?
Hứa Thanh chần chờ một chút, nhớ tới lời của đội trưởng chỉ điểm, vì vậy cố gắng mở to hai mắt, bày ra một bộ kinh ngạc đến ngây người, hỏi một câu.

- Đội trưởng ngươi lúc trước cũng hỏi như vậy, ha ha ha, đáng tiếc, thiên phú của ta bị phát hiện quá muộn, nếu không ta bây giờ chính là đệ tử hạch tâm của ngọn núi thứ sáu rồi.

Trương Tam rất hưởng thụ biểu cảm của Hứa Thanh, đáy lòng cảm thấy khoan khoái dễ chịu vô cùng.

- Đưa Pháp Chu của ngươi cho ta xem một chút đi.

Trong mắt Hứa Thanh lộ ra vẻ tôn kính, lấy ra bình nhỏ chứa Pháp Chu của mình đưa tới, sau khi Trương Tam nhận lấy lướt qua, nhíu mày, nhưng cũng không nói gì, lúc đang muốn cầm lấy đi luyện chế, Hứa Thanh do dự một chút, lại nghĩ tới những lời đội trưởng truyền thụ cho, vì vậy mở miệng nói.

- Trương Tam sư huynh, ta nghĩ rằng chiếc Pháp Chu này của ta, cũng được luyện không tệ lắm, bên trong rất nhiều nơi cũng đạt đến tiêu chuẩn rất cao.


- Không tệ? Tiêu chuẩn cao?
Trương Tam dừng bước, lông mi lập tức giơ lên, hình thành một cái chữ bát (八), không nhịn được mở miệng.

- Một đống thứ lung tung rối loạn, tài liệu thì cũng đành, nhưng thủ pháp kém đến cực hạn, còn có hai bên của con thuyền này, trên trận pháp đều có chỗ sơ suất.

- Miếng lân phiến này khảm vào cũng không đúng, phá hủy kết cấu của Pháp Chu, cái này nhất định sẽ ảnh hưởng trận tụ linh, nhìn qua liền biết đây là những tên đệ tử bỏ đi của ngọn núi thứ sáu luyện.

- Còn có trước sau đầu thuyền và đuôi thuyền, đây là thuyền cấp 6 đấy, không phải thuyền cấp 1, trọng điểm điểm không phải ở tạo hình, mà là chất lượng ở bên trong!  
Làm rực rỡ tươi đẹp như vậy để làm cái quái gì? Thu hút địch nhân sao!
- Tính chất thực dụng mới là lựa chọn tối ưu.

- Đồ bỏ đi, luyện chế quá rác rưới, chiếc Pháp Chu này của ngươi không nên dùng ra biển, một khi ra biển gặp phải gió bão cùng với quái vật biển cỡ lớn, dưới lực lượng tác động của bên ngoài căn bản không đủ cường độ, độ cứng, tính ổn định cùng tính chất tin cậy, có thể bảo trì độ kín nhất định của nước cũng đã là cực hạn.

Trương Tam nhìn Pháp Chu trong bình nhỏ, phê phán một chầu.

Sau khi Hứa Thanh nghe được, đáy lòng chấn động, cảm giác lời nói của đối phương rất là chuyên nghiệp, vì vậy càng ngày càng tôn kính, chắp tay cúi đầu về phía Trương Tam.


Mắt thấy Hứa Thanh như thế, nội tâm Trương Tam đắc ý, rất là thoải mái, y rất thích xem những đồng môn ngày bình thường được người ta kính sợ, lại bày ra bộ dáng bội phúc sự chuyên nghiệp mình, lúc trước đội trưởng cũng là như vậy, tuy rằng sau đó làm hại mình tổn thất rất nhiều linh thạch!  
Vốn dĩ lần này y cũng không muốn đi phê phán cái Pháp Chu này, chỉ tính toán luyện chế đơn giản một chút, nhưng một câu kia của Hứa Thanh không tệ, làm cho y nhịn không được.

Nhưng mà Trương Tam cũng không có ác ý, những lời của y đều là chính xác, Pháp Chu như vậy ra biển, đối với đệ tử tầm thường mà nói là không thành vấn đề, nhưng chiến lực Hứa Thanh đã quyết định hắn sẽ đi thách thức hải thú càng mạnh hơn, đi tới những khu vực càng hung hiểm hơn, kể từ đó, loại Pháp Chu này dĩ nhiên không còn thích hợp.

- Nhìn phương hướng của ngươi, hẳn là thích chắc chắn, ta sẽ làm giúp ngươi đi, cam đoan Pháp Chu ngươi ở trên biển, cho dù gặp phải thú lớn va chạm, chỉ cần con thú lớn kia không đạt tới Trúc Cơ, Pháp Chu của ngươi sẽ có thể ngạnh kháng nhiều lần, coi như là vỡ ra, cũng rất khó giải thể!
Trương Tam đắc ý vung tay lên, ngạo nghễ nói.

- Đa tạ sư huynh.

Thần sắc Hứa Thanh nghiêm nghị, sau đó lấy ra linh thạch trong túi áo.

- Chỗ này của ta có 200 linh thạch, còn có một chút ta lưu lại để ra biển, không biết!
Hứa Thanh có chút do dự, hắn cảm thấy linh thạch của mình hẳn là không đủ.

Ánh mắt Trương Tam đảo qua, lại nhìn Hứa Thanh một chút, trong đầu hiện ra những lời đội trường đội 6 từng đã nói, cùng với kiến thức bên trong cửa hàng của ngọn núi thứ sáu, lại nghĩ tới tiếng long kình cùng với chấn động linh năng y vừa nhận thấy của đối phương, sau cùng nghĩ đến mình vừa rồi phê phán và thu được sảng khoái như vậy, vì vậy chịu đựng đau lòng, ra vẻ nhẹ nhõm.


- Đã đủ rồi, nói không chừng tiểu tử ngươi về sau có tiền đồ rất lớn, lúc trước ta cũng đã đầu tư vào đội trưởng của các ngươi, còn ngươi!  
Ta cũng sẽ đầu tư, buổi tối ngươi tới lấy đi.

Trương Tam nói xong, liền bắt đầu lu bù công việc lên.

Hứa Thanh ngẩng đầu, liếc mắt nhìn Trương Tam thật sâu, trịnh trọng nói lời cảm tạ, chắp tay cúi đầu thật sâu, lúc này mới rời đi.

Cho đến khi Hứa Thanh đi xa, Trương Tam mới thở dài một tiếng, mặt mày ủ rũ thì thào.

- Thâm hụt tiền rồi, mỗi lần trông thấy những tên tu luyện nhanh thế này, ta làm sao lại không đổi được khuyết điểm thích được khen chứ, nguyên bản tùy ý luyện luyện là được rồi, bây giờ!  
Làm sao cũng phải không thể phụ lòng lời của mình đã nói ra.

- Ồ, có gì đó sai sai nha, thần thái của tiểu tử này, tại sao lại có điểm tương tự với đội trường của hắn vậy!  
Bất quá đội trưởng của hắn lòng dạ hẹp hòi, lúc trước một cái linh thạch cũng không cho, tiếc tiền, tên tiểu tử này, có lương tâm hơn đội trường của hắn.

Nhưng cuối cùng, y biết mình làm như vậy, một là bởi vì đội trưởng đề cử hắn tới đây, hai là!  
Y cũng tin tưởng ánh mắt của đội trưởng.

- Khoản đầu tư này, chắc có lẽ sẽ không thiệt thòi!
Những năm gần đây, y có thể từ người vốn không có tiếng tăm gì, cho tới bây giờ vẫn cố ý không có tiếng tăm gì, nhưng lại có được tài phú như thế, nắm giữ Vận Chuyển ti, còn có thể khiến cho không có người nào dám tới đoạt, nguyên nhân của tất cả những việc này, chính là do lúc trước y luyện thuyền cho đội trưởng đội 6 mội lần.


Mà giờ khắc này, sau khi Hứa Thanh rời khỏi Vận Chuyển ti, trong thần sắc mang theo vẻ cổ quái, xuất ra ngọc giản truyền âm, do dự một chút, sau đó truyền âm cho đội trưởng.

- Đội trưởng, như vậy có được không?
- Ngươi có dựa theo những lời ta dạy cho ngươi nói không.

- Có!
- Ha ha, vậy được, không có chuyện gì đâu, Trương Tam là người một nhà, người này chính là mộ tên nhà giàu, nếu ngươi muốn cảm thấy chiếm tiện nghi của y, về sau giúp y nhiều một chút là được.

Hứa Thanh rất nghiêm túc nhẹ gật đầu, xuất ra thẻ tre, khắc xuống tên Trương Tam ở mặt khác, sau đó lật qua mặt có khắc tên địch nhân, lại khắc thêm hai chữ nghi vấn ở đằng sau tên đội trưởng.

Giờ phút này, đội trường đội 6 đang ở trong Bộ Hung ti cười tủm tỉm ăn hoa quả kỳ dị mà bên trong chủ thành cũng không mua được, chỉ có hòn đảo ngoại tộc Hải Lý mới trồng được.

Ăn xong, y bỏ ngọc giản truyền âm xuống, cầm lấy một phần tài liệu tố cáo về Trương Tam bên người, bên trong viết khi Trương Tam ra bên ngoài chấp hành nhiệm vụ, máu tanh tàn bạo, giết chóc quá nhiều, cướp bóc thuyền buôn của ngoại tộc, bên trong tài liệu tỏ ra kháng nghị mãnh liệt đối với người này, yêu cầu ti phải nghiêm trị.

Mắt nhìn tài liệu, đội trưởng khẽ cười một tiếng, phất tay thiêu đốt tài liệu, hóa thành tro bụi.

- Bằng hữu của ta, chỉ cần ở dưới núi không phản bội ta, ai cũng không động vào được.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi