QUANG ÂM CHI NGOẠI


Cũng may hắn là luyện thể, không giống Loan Nha, không có linh năng liền không cách nào xuất thủ.Nhưng chung quy vẫn có chút ảnh hưởng, khiến hắn không thể không đi hấp thu linh năng pha trộn dị chất nồng đậm ở bốn phương, đau đớn trên điểm dị hóa của cánh tay càng thêm mãnh liệt.Cho nên sau khi nghe được Lôi Đội nói, Hứa Thanh không chần chờ, lập tức lui về phía sau.Nhưng trong nháy mắt hắn lui về phía sau, trong bầy sói có một con Hắc Lân Lang  có đôi mắt không phải là hoàn toàn đỏ, mà là một mắt màu đen, nhảy dựng lên, nhào về phía Hứa Thanh.Trong mắt Hứa Thanh hàn mang lóng lánh, tăm sắt trong tay hóa thành vệt máu, bỗng nhiên đâm xuyện qua đầu nó, thân thể  hắn vừa muốn tiếp tục lui về phía sau, nhưng đúng lúc này...Dưới ánh mặt trời loang lổ, hắn không biết có phải là ảo giác hay không, cái bóng của con Hắc Lân Lang đang đổ xuống này, tựa như đang vặn vẹo.Thế mà lại ở trên mặt đất nhanh chóng tràn về phía Hứa Thanh nơi này.Mà ánh mặt trời nơi này chỉ là rải rác, cũng không quá nồng đậm, cho nên tất cả những chuyện này làm cho hắn không cách nào trước tiên xác định, trong nháy mắt tiếp theo, cái bóng kia liền va chạm với thân thể hắn.Thân thể Hứa Thanh chấn động.Một cỗ ý tà ác khó có thể hình dung, trong nháy mắt xâm nhập toàn thân.Nhưng trong khoảnh khắc này, thủy tinh màu tím bị chôn vùi trong ngực, ngoại trừ lực khôi phục ra, từ đầu đến cuối vẫn luôn không có bất kỳ một tia dị động nào.Lại vào giờ khắc này bỗng nhiên chấn động, một cỗ khí lạnh từ bên trong bộc phát ra.Theo bộc phát kia, cái loại cảm giác bị tà ác xâm nhập này trong nháy mắt biến mất.Mà dòng khí lạnh này tới nhanh, biến mất cũng nhanh, trong nháy mắt liền vô tung vô ảnh, thủy tinh màu tím cũng khôi phục bình thường, giống như trước kia, vẫn không nhúc nhích. Hứa Thanh sửng sốt, nhưng giờ phút này, hắn không có thời gian để suy nghĩ nhiều, sau khi thân thể khôi phục, hắn nhanh chóng lùi lại, mà một màn vừa rồi, cũng chỉ phát sinh trong nháy mắt, cho nên vô luận là Lôi Đội hay là Thập Tự ở xa xa, đều không phát hiện được một chút nào.Giờ phút này, trong lúc Hứa Thanh lui ra phía sau, Lôi Đội cất bước nghênh đón, trong mắt vẫn còn lưu lại ý chấn động."Ngươi làm rất tốt, mau đi hậu phương nghỉ ngơi.


"Hắc Lân Lang sống ở sâu trong cấm khu, thích dị chất nồng đậm, mà khu vực ngoại vi, dị chất bị phai nhạt đi không ít, cho nên mặc kệ chúng nó xuất hiện như thế nào, chúng nó cũng không thích nơi này, chỉ cần công kích quá lâu mà không được, tất sẽ tự mình rời đi.


"Nói xong, Lôi Đội bộc phát linh năng toàn thân, sải bước hướng về phía Hắc Lân Lang đang đuổi theo phía sau Hứa Thanh trùng kích tới.Thân ảnh Man Quỷ cũng nhanh chóng tiến đến, hiển nhiên là hắn chờ ở phía sau đã lâu, đáy lòng cũng bởi vì thời gian quá dài mà lo âu, giờ phút này nhìn thấy máu tươi toàn thân Hứa Thanh cùng với vô số xác sói cách đó không xa, hắn cũng hít sâu một hơi, tiến lên muốn đỡ lấy Hứa Thanh."Không có vấn đề gì." Hứa Thanh không để đối phương nâng đỡ, quay đầu lại nhìn Lôi Đội, cuối cùng dưới ánh mắt tôn kính của Man Quỷ, bước nhanh đi xa.Lúc đi ngang qua Loan Nha, nàng tựa hồ cũng nhận được tin tức, sau khi nhìn thấy Hứa Thanh thần sắc mang theo rung động, suy nghĩ một chút, từ trên người lấy ra một cái túi da ném cho hắn.Hứa Thanh tiếp nhận, sờ ra hình dạng đan dược bên trong, đáy lòng đã biết là vật gì, vì thế hướng Loan Nha cảm tạ, ở trong ánh mắt của Loan Nha, nhanh chóng đi xa, cho đến khi nhìn thấy Thập Tự.Thập Tự ở trên tán cây im lặng không lên tiếng, hướng Hứa Thanh gật đầu, vẻ tán thành trong mắt rất rõ ràng. Hứa Thanh cũng không nói gì, nhẹ nhàng gật đầu tỏ ý đã hiểu, khi đi đến vị trí cuối cùng, hắn mới tìm một chỗ ngồi xuống, phun ra một ngụm trọc khí, lấy Bạch Đan ra, nuốt ba quả.Theo đan dược hòa tan, hắn bắt đầu hấp thu linh năng bốn phía để khôi phục.Thời gian trôi qua, nửa canh giờ sau, Hứa Thanh mở mắt ra, tinh thần mệt mỏi được giảm xóc, nhưng trong mắt lại lộ ra một tia mê hoặc, hắn phát hiện dị chất trong cơ thể mình, tựa hồ...!không còn quá nhiều.Vì thế xắn tay áo trái lên nhìn lại, vẻ mê hoặc trong mắt, trong nháy mắt biến thành kinh nghi.Điểm dị hóa trên cánh tay hắn, cư nhiên...!thiếu một cái!Nhưng tu vi rõ ràng vẫn là luyện thể tầng hai, hơn nữa, sau khi trải qua trận chém giết lúc trước, chẳng những không yếu bớt, ngược lại theo giờ phút này khôi phục, so với lúc trước còn tinh tiến hơn.Hơn nữa hắn nhớ rất rõ ràng, lúc trước chém giết bởi vì bị động hấp thu linh năng, hai điểm dị hóa trên cánh tay đều có đau đớn mãnh liệt.Về phần Bạch Đan, Hứa Thanh lúc trước không phải chưa từng ăn qua, hiệu quả sẽ không kinh người như thế, nhưng lúc này tựa hồ cũng không có lời giải thích nào khác.Ngoại trừ...!Thủy tinh màu tím trong nháy mắt bộc phát khí lạnh."Cái bóng, ý tà ác, thủy tinh bộc phát khí lạnh..."Hứa Thanh nheo mắt lại, nhớ lại một màn quỷ dị lúc trước.Hắn xác định chuyện mình nhìn thấy cái bóng đụng vào người mình, cũng không phải là hoa mắt, cũng không phải ảo giác do ánh mặt trời tán loạn.Vì thế hắn cẩn thận hồi tưởng lại một màn thủy tinh bộc phát khí lạnh, tựa hồ trong nháy mắt đó, ý tà ác xâm nhập vào người mình, bị khí lạnh cuốn đi, hút vào bên trong thủy tinh."Ăn?” Hứa Thanh có chút kinh nghi suy đoán..



Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi