QUANG ÂM CHI NGOẠI

Cùng lúc đó ở bộ phận phía tây bắc của hòn đảo, trong hố sâu cách phạm vi

hạch tâm sơn cốc một đoạn, một tòa truyền tống trận đang lập lòe, ở bốn phía

của tòa truyền tống trận này có hơn mười tên tu sĩ Hải Thi Tộc đang âm thầm

đứng chờ.

Đầu lĩnh của bọn chúng là một tên tu sĩ Trúc Cơ bình thường của Hải Thi

Tộc, thoạt nhìn thì là một tên dị tộc ba mắt, gã nhìn qua trận pháp đang lập lòe

ánh sáng thì con mắt khẽ chớp động, sau đó quát một tiếng.

"Chuẩn bị sẵn sàng, cẩn thận kiểm tra chấn động pháp lực người tới cho ta,

nếu như người đến là tu sĩ mở ra mệnh hỏa, vậy thì liền lập tức phá huỷ trận

pháp, nhưng hy vọng người tới không phải, bổn tọa còn muốn thu hoạch thêm

một số điểm cống hiến."

Tên tu sĩ Trúc Cơ của Hải Thi Tộc này nhìn chằm chằm vào trận pháp đang

lập lòe, đáy lòng tràn đầy chờ mong.

Bởi vì ngày hôm ấy lão tổ Thất Huyết Đồng xuất hiện ngoài dự đoán của

bọn chúng, lão đã đột phá tu vi mà lại còn đột nhiên xuất hiện liền xâm nhập

vào trong tộc quần của Hải Thi Tộc, khiến cho lão tổ Hải Thi Tộc bị thương

nặng.

Toàn bộ Hải Thi Tộc lập tức đại loạn, nếu không phải có mấy lão già cổ hủ

đang ngủ say thức tỉnh lại, sợ là lúc ấy Hải Thi Tộc đã gặp phải tai hoạ ngập

đầu rồi.

Mà chiến dịch đáp trả phía sau, khi Thất Huyết Đồng chiếm cứ được đảo

nhân ngư tộc, nơi đó cũng trở thành bộ chỉ huy tiền tuyến của Thất Huyết Đồng,

cho nên lần phản công sau đó của Hải Thi Tộc cũng lấy kết quả thất bại mà

chấm dứt. Trong thời điểm nguy cơ trước mắt, cao tầng của Hải Thi Tộc vì

chiến thắng đã không tiếc lấy ra rất nhiều vật tư, thậm chí còn đưa ra một chút

cơ duyên có thể đề thăng cấp bậc sinh mệnh.

Chỉ cần đã đạt được cống hiến nhất định, liền có thể đổi được những vật tư

cùng cơ duyên, cho nên từng tu sĩ của Hải Thi Tộc đều vô cùng ra sức trong

cuộc chiến.

Lúc này ở bên trong truyền tống trận ở cạnh ngọn núi lửa, tên tu sĩ Hải Thi

Tộc bên cạnh hình như cũng rất cẩn thận, gã sợ người đến chính là tu sĩ Trúc Cơ

đã mở ra Huyền Diệu Thái, cho nên lần này gã cũng đã mang đến một số pháp

khí có thể dò xét pháp lực.

Bên cạnh gã thình lình được để một con mắt cực lớn, con mắt này phân tán

ra bảy tám đầu xúc tu, chui vào mi tâm của bảy tám tên Ngưng Khí đại viên

mãn Hải Thi Tộc, mượn nhờ bọn họ bồi dưỡng, sau đó chăm chú quan sát chấn

động trên trận pháp.

Rất nhanh, con mắt này liền tràn ra một đạo ánh sáng màu trắng.

Mắt thấy đạo ánh sáng này, tên tu sĩ Trúc Cơ Hải Thi Tộc kia liền buông

lỏng tâm thần xuống, trên mặt lộ ra vẻ khát máu và vừa muốn phóng tới. Nhưng

trong nháy mắt tiếp theo, tia sáng trong trận pháp lập lòe, không đợi thân ảnh

trong đó hiện ra rõ ràng, đã có một đạo hắc mang từ trong trận pháp gào thét

bay ra.

Tốc độ của đạo hắc mang này cực nhanh, chỉ trong chốc lát liền tới gần tên

tu sĩ Trúc Cơ của Hải Thi Tộc này.

Tên tu sĩ Trúc Cơ Hải Thi Tộc lập tức biến sắc, chợt lui ra phía sau nhưng

đạo hắc mang kia cực kỳ có linh tính, vậy mà nó bỗng nhiên tăng tốc khiến cho

tốc độ bản thân vượt qua gấp đôi lúc trước, bên trên còn có một tiếng chuông

lục lạc truyền đến làm rung chuyển linh hồn của gã, tiếng chuông này lập tức

khiến thân thể của gã tu sĩ Hải Thi Tộc dừng lại.

Trong một khắc thì đạo hắc mang kia lập tức tới gần, đâm thẳng vào ngực

của tên tu sĩ Trúc Cơ Hải Thi Tộc này, xuyên thấu mà qua.

Cùng lúc đó theo trận pháp trên truyền tống lập lòe, thân ảnh bên trong cũng

nhanh chóng lộ ra hoàn toàn, mà con mắt kiểm tra linh lực ở một bên cũng chợt

phát ra tia sáng, lúc này tia sáng không còn là màu trắng nữa, mà đã thành màu

đỏ.

"Pháp lực màu đỏ! Nhanh phá huỷ trận pháp!"

Thần sắc tên tu sĩ Trúc Cơ của Hải Thi Tộc lập tức hoảng loạn, cấp tốc mở

miệng ra lệnh, thần sắc của những tên tu sĩ Hải Thi Tộc khác ở bốn phía cũng

đều biến hóa, đồng loạt ra tay muốn phá huỷ trận pháp.

Nhưng vào lúc này trong trận pháp truyền ra một tiếng rồng ngâm gào thét,

một con Xà Cảnh Long nhanh chóng hình thành từ trong cơ thể của thân ảnh kia

sau đó bỗng nhiên lao ra, con Xà Cảnh Long vừa xuất hiện thì thân hình liền

bành trướng vô hạn, cuối cùng hóa thành bộ dáng to lớn tới 100 trượng, nó bao

phủ cả tòa trận pháp này vào trong thân thể của mình.

Từng âm thanh nổ tung vang lên, thân hình cường hãn của nó cản trở hết

thảy pháp thuật ở bốn phía, khiến cho trận pháp truyền tống trong đó không hề

bị quấy nhiễu, mà truyền tống cũng thuận lợi hoàn thành.

Vào thời khắc này thân ảnh trong trận pháp cũng đã trở nên rõ ràng.

Người này, chính là Hứa Thanh.

Hứa Thanh cũng không lập tức đi ra trận pháp, hắn đứng ở đó đưa mắt lạnh

lùng nhìn bốn phía.

Hắn nhìn thấy vẻ mặt giật mình của tên tu sĩ Trúc Cơ của Hải Thi Tộc, cũng

nhìn thấy thần sắc hoảng sợ của hơn mười tên tu sĩ Ngưng Khí của Hải Thi Tộc

ở bốn phía.

Hắn cũng chú ý thấy chỗ mà mình truyền tống tới là một miệng núi lửa nhỏ,

không phải Hứa Thanh đã đoán ra từ trước về việc mình vừa xuất hiện liền gặp

phải tập kích, nhưng hắn đã có thói quen hình thành sự đề phòng cùng cảnh

giác.

Huống hồ lúc trước hắn còn dùng biện pháp này để ám toán người khác, cho

nên khi bản thân hắn đi tới nơi khác thì làm sao lại có thể không chú ý được

chứ, cho nên khi hắn vừa tới liền có một màn vừa xảy ra trước mắt.

Lúc này Hứa Thanh cũng thu hồi ánh mắt lại, núi lửa trong cơ thể đột nhiên

bộc phát, trực tiếp mở ra Huyền Diệu Thái.

Theo hỏa diễm bốc lên cùng với luồng nhiệt độ kinh khủng trên thân thể, hư

không bốn phía nháy mắt liền trở nên vặn vẹo, con mắt kiểm tra pháp lực trực

tiếp nổ tung, tiếp theo thì bảy tám tên tu sĩ Ngưng Khí của Hải Thi Tộc kết nối

cùng con mắt này cũng nhao nhao kêu gào thảm thiết, phun máu tươi ra ngã

xuống đất.

Đồng dạng kêu thảm thiết còn có những tu sĩ Ngưng Khí của Hải Thi Tộc

khác ở bốn phía, bởi vì chênh lệch tu vi giữa song phương là cực lớn, trong mắt

bọn họ thì Hứa Thanh đã là tồn tại không thể nhìn thẳng được, tựu như lúc trước

Hứa Thanh còn ở Ngưng Khí nhìn thấy Tam trưởng lão vậy.

Tuy rằng hắn không phải Tam trưởng lão, nhưng đối với những tên tu sĩ

Ngưng Khí của Hải Thi Tộc này, hắn cũng không phải là hắn của thời đó nữa.

Cho nên cảm thụ trên thực tế sẽ khác nhau không lớn, lúc bốn phía vang lên

tiếng kêu thảm thiết thì thân thể Hứa Thanh chợt bước ra một bước, tốc độ của

hắn cực nhanh, nháy mắt tới gần tên tu sĩ Trúc Cơ của Hải Thi Tộc đã bị que sắt

màu đen xuyên thấu.

Thần tình của tên tu sĩ Trúc Cơ của Hải Thi Tộc này vẫn đang bảo trì vẻ

hoảng sợ mà không kịp chuyển đổi, Hứa Thanh đặt tay phải của mình lên thiên

linh của gã rồi hung hăng vỗ xuống, rất nhiều hỏa diễm màu đen lập tức bộc

phát bao vây ra, nhanh chóng thôn phệ cả người của tên tu sĩ Trúc Cơ Hải Thi

Tộc này.

Tên tu sĩ Hải Thi Tộc này muốn vùng vẫy, nhưng khí tức từ trên mệnh đăng

của Hứa Thanh đã tạo thành một luồng trấn áp kinh khủng với gã, khiến cho

ánh mắt của tên tu sĩ Trúc Cơ của Hải Thi Tộc chưa mở ra mệnh hỏa này trợn

to, pháp khiếu trong cơ thể nổ vang, tu vi trong nháy mắt liền xuất hiện sự hỗn

loạn, không thể chống cự lại hắc hỏa của Hứa Thanh đang tràn vào trong cơ thể.

Tiếng kêu thê lương thảm thiết lập tức truyền ra.

Trên thực tế thì tên tu sĩ Trúc Cơ của Hải Thi Tộc này cũng không kém, nếu

như đổi thành Hứa Thanh trước khi mở ra mệnh hỏa giao thủ cùng tên này, mặc

dù hắn vẫn có thể chiến thắng nhưng cũng phải ứng phó toàn lực, nhưng bây

giờ…tất cả đều có thể lập tức hoàn thành.

Lúc này đối với Hứa Thanh mà nói, tu sĩ Trúc Cơ chưa mở ra mệnh hỏa, bất

kể là chủng tộc gì thì đều chỉ là gà đất chó sành mà thôi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi