Theo hai tên này tới gần, một kẻ trong chúng bấm niệm pháp quyết, bên
ngoài thân thể liền hình thành một thanh chiến phủ Bàn Long khổng lồ, từ trên
thanh chiến phủ này tràn ra một luồng uy lực động trời với khí thế cũng vô cùng
hung mãnh, đồng thời trên chiến phủ còn huyễn hóa ra một con Hắc Long quấn
quanh, gào thét dữ tợn về phía Hứa Thanh.
Tên còn lại thì khiến cho bốn phía đột nhiên hiện ra vô số những con rối tu
sĩ Ngưng Khí của Hải Thi Tộc, mắt của bất kỳ một con rối nào trong đó cũng lộ
ra quang mang âm u, giờ phút này bọn chúng đang vọt tới và vây quanh Hứa
Thanh.
Đồng thời cả hai tên Trúc Cơ của Hải Thi Tộc này cũng đều lấy ra pháp khí
của mình và đặt trước người, khiến cho lực sát thương của mình tăng lên lớn
nhất.
Mà hình như cả hai còn am hiểu thuật hợp kích, cho nên khi hai người vận
chuyển pháp khiếu, pháp lực của cả hai vậy mà xuất hiện dấu hiệu tương liên,
phía trên Hứa Thanh cũng mơ hồ huyễn hóa ra một cánh tay bạch cốt, trên cánh
tay này còn mang theo một tia uy lực có thể so với Trúc Cơ đã mở ra Huyền
Diệu Thái, ngay khi cánh tay vừa xuất hiện liền hung hăng chụp một trảo về
phía Hứa Thanh.
Hứa Thanh nhìn bọn họ, lại ngẩng đầu nhìn về phía xa xa, sau khi phát hiện
nơi đây coi như cũng an toàn, mệnh đăng trong cơ thể hắn liền bỗng nhiên cháy
lên!
Mặc dù đối phương không phải Trúc Cơ đã mở Huyền Diệu Thái, nhưng
đến sư tử vồ thỏ cũng phải dùng toàn lực, lại càng không cần nói nơi này còn là
chiến trường.
Hứa Thanh cũng sẽ không làm những việc lật thuyền trong mương.
Trong nháy mắt tiếp theo, tiếng nổ vang ra, trong cơ thể Hứa Thanh như bốc
lên một tòa núi lửa, tia sáng chói mắt và khí thế động trời từ trên người hắn
truyền ra.
Lực lượng kinh khủng trong người hắn khuếch tán, hình thành một đợt trùng
kích bài sơn đảo hải, ầm ầm cuồng bạo khuếch tán về bốn phía.
Sắc mặt hai tên Trúc Cơ của Hải Thi Tộc đánh lén tới hai bên nhao nhao đại
biến, con ngươi đều co rút lại.
Giờ phút này tâm thần của tên Hải Thi Tộc có con mắt máu thịt trên cánh
tay chấn động mãnh liệt, con mắt trên cánh tay gã trong thời khắc này cũng lóe
ra tia sáng màu đỏ thẫm, giống như đang cảnh cáo bọn họ, người tu sĩ Thất
Huyết Đồng trước mắt này vô cùng nguy hiểm!
Nhưng tin cảnh cáo này, đã tới chậm mất rồi.
Theo Hứa Thanh đốt cháy mệnh đăng trong người, chỉ riêng khí tức khuếch
tán ra ngoài đã khiến cho toàn thân của hai tên tu sĩ Hải Thi Tộc này run rẩy,
thân thể xuất hiện dấu hiệu muốn tan nát.
Không đợi bàn tay bạch cốt đến từ đòn hợp kích của bọn họ hạ xuống, bên
trên nó liền xuất hiện từng âm thanh ken két.
Trong chốc lát phía trên cánh tay bạch cốt này rõ ràng xuất hiện từng đạo
khe hở, giống như ngay lập tức liền chia năm xẻ bảy.
Còn có những con rối Ngưng Khí đại viên mãn kia giờ phút này cũng tựa
như giấy vậy, thân thể nhanh chóng thiêu đốt rồi lập tức bị xóa bỏ!
Về phần thanh chiến phủ cực lớn đang gào thét về phía Hứa Thanh, lúc này
nó đã biến thành một ngọn lửa đỏ thẫm gần như muốn hòa tan, biểu cảm của
con Hắc Long quấn quanh phía trên cũng từ dữ tợn biến thành sợ hãi, điên
cuồng muốn rút lui.
Tất cả những thứ này khiến cho hai tên Trúc Cơ của Hải Thi Tộc gần như
hồn phi phách tán.
Nội tâm của bọn họ bốc lên cảm giác hoảng sợ đến cực hạn, trong đầu vang
lên tiếng vù vù, kiểu gì bọn họ cũng không ngờ được rằng, rõ ràng đã sử dụng
thiết bị dò xét phát hiện ra đối phương không phải là Trúc Cơ đã mở Huyền
Diệu Thái, nhưng trong nháy mắt tiếp theo đối phương liền thể hiện ra lực
lượng kinh khủng của Huyền Diệu Thái, thậm trí còn đã hoàn toàn vượt hơn
Trúc Cơ chỉ có một đoàn mệnh hỏa.
Đây chính là sức mạnh của Trúc Cơ có hai đoàn mệnh hỏa, là Trúc Cơ trung
kỳ. Mà trình độ khủng bố của Trúc Cơ có hai đoàn mệnh hỏa thì bọn họ cũng
biết rõ trong lòng!
Giữa Trúc Cơ với Trúc Cơ, là không hề giống nhau.
Giữa đã mở mệnh hỏa và không mở mệnh hỏa, càng là không thể nào tương
xứng.
Mà chênh lệch giữa một đoàn mệnh hỏa và hai đoàn mệnh hỏa, cũng đồng
dạng như giữa trời với đất.
Tu sĩ Ngưng Khí có thể vượt cấp khiêu chiến, nhưng hơn kém giữa từng
tầng Trúc Cơ thì kinh khủng hơn nhiều, hầu như là không có chuyện vượt cảnh
giới để chiến đấu.
Mà trên thực tế thì cũng không có nhiều tu sĩ Trúc Cơ chân chính tu luyện
tới trình độ hai đoàn mệnh hỏa ở trong toàn bộ thế lực, từ một trình độ nào đó
mà nói, tu sĩ tu luyện tới bước này thì đều có địa vị rất cao rồi.
Bất kỳ một người nào, cũng không phải là hạng người vô danh.
Muốn đối kháng với bọn họ, chỉ có tu sĩ đồng dạng mở ra hai đoàn mệnh
hỏa mới có thể.
Những thứ này đã hù dọa bọn họ hồn phi phách tán, ngay lập tức điên cuồng
rút lui về phía sau.
Nhưng trong mắt Hứa Thanh, tất cả mọi thứ ở bốn phía lúc này đã trở nên
cực kỳ chậm chạp, hắn nhìn vẻ mặt hoảng sợ của hai tên Trúc Cơ của Hải Thi
Tộc, tay phải giơ lên rồi tùy ý vung một trảo.
Thanh chiến phủ ở một bên liền nổ tung tan nát.
Con Hắc Long bên trên kêu thảm thiết một tiếng liền tan thành mây khói.
Bạch cốt trên đỉnh đầu thì chia năm xẻ bảy.
Thân thể của hai tên Trúc Cơ Hải Thi Tộc muốn bỏ chạy bị một hấp lực
nháy mắt bao phủ, mạnh mẽ cuốn ngược về phía Hứa Thanh.
Luồng hấp lực này xoắn tới với tốc độ cực nhanh, lực lượng cũng vô cùng
nặng nề, khiến cho thân thể của bọn họ truyền ra thanh âm ken két, trực tiếp vặn
vẹo.
Trong nháy mắt cả hai đã bị Hứa Thanh cách không chộp tới, theo hắc hỏa
từ trong cơ thể hắn tản ra, thân thể cả hai ngay lập tức bị bao phủ bởi một ngọn
lửa màu đen.
Tiếng kêu thảm thiết còn không kịp truyền ra, pháp khiếu trong cơ thể hai
tên tu sĩ Trúc Cơ của Hải Thi Tộc này liền sụp xuống, thân hình nổ tung, máu
thịt mơ hồ, linh hồn bị sát hỏa cuốn vào trong cơ thể Hứa Thanh.
Hứa Thanh quay người nhoáng một cái, đi về phương xa.
Tất cả quá trình đều phát sinh với tốc độ ánh sáng, vô cùng nhanh.
Cho đến khi thân ảnh Hứa Thanh biến mất ở nơi xa, tất cả mọi thứ ở nơi đây
liền khôi phục bình thường, chỉ là ở nơi này cũng không còn có cái gì nữa.
Mặt đất khô héo, cỏ cây tiêu tán, bạch cốt và chiến phủ cũng được, tất cả thi
hài cũng thế, tất cả đều đã trở thành tro bụi.
Giống như những bông tuyết màu đen đang tung bay trên bầu trời, tuy hai
mà một, hòa vào nhau mà chậm rãi bay xuống.
Xa xa phía chân trời, tốc độ của Hứa Thanh cực nhanh, trong trạng thái
Huyền Diệu Thái thì thân ảnh của hắn như một đạo thiểm điện gào thét mà qua,
bay thẳng đến khu vực trung tâm của hòn đảo này.
Nhiệm vụ cải biến, Hứa Thanh có thể lý giải.
Dẫu sao mọi việc trên chiến trường đều có thể thay đổi trong nháy mắt, rất
nhiều chuyện đều chỉ phát sinh trong một cái khoảnh khắc, rất khó có thể nắm
quyền toàn bộ mọi thứ trên chiến trường được, mà Thất Huyết Đồng có thể
trong thời gian nhanh như vậy liền điều chỉnh nhiệm vụ, cũng đủ để nói rõ là
bọn họ nắm chắc rất nhiều thứ đối với trận chiến tranh này.
Cho nên Hứa Thanh lựa chọn tiếp tục chấp hành nhiệm vụ, đi đến khu vực
trung tâm của hòn đảo này, trợ giúp tu sĩ ngọn núi thứ hai rút lui khỏi hòn đảo.
Về phần những đệ tử khác cùng tiếp nhận nhiệm vụ này, thì Hứa Thanh
không quản được nhiều như vậy.
Giờ phút này thanh âm sấm sét vang vọng ngập trời, bởi vì chỉ có thời gian
một nén nhang, cho nên Hứa Thanh cũng bất chấp việc gây chú ý ánh mắt của
người ngoài, sử dụng tốc độ cực nhanh nên chỉ sau mười hơi thở, hắn liền thấy
được sơn cốc hạch tâm ở phía xa xa.