QUANG ÂM CHI NGOẠI


Dưới ánh chiều tà, thân ảnh thiếu niên làm cho nội tâm Hỏa Nha chấn động.

Nếu không phải gã là thập hoang giả lão làng, đổi thành người mới, giờ phút này cho dù tu vi vượt qua đối phương, cũng sẽ bị hắn chấn nhiếp tâm thần. 
Coi như là gã, đáy lòng cũng bị thiếu niên này làm chấn động, nhưng rất nhanh đã bị nghiền nát bởi phẫn nộ và bi thương của những năm tháng lưu vong, trong mắt lộ ra sát cơ mãnh liệt.
- Thằng nhãi con, ta sẽ lấy răng của ngươi, nhổ từng cái từng cái xuống, để làm chiến lợi phẩm của ta.
Hỏa Nha trầm thấp mở miệng, đồng thời giật quần áo xuống, lộ ra nửa người trên gầy còm. 
Gã không thèm để ý lỗ tai thiếu khuyết cùng cái động trên ngực, hai tay bấm niệm pháp quyết, sắc mặt lập tức đỏ lên, một cái hỏa cầu còn khổng lồ hơn lúc trước, bỗng nhiên xuất hiện.

Ánh mắt Hứa Thanh co rút lại, thân thể nhoáng một cái liền di động.

- Tách ra!
Hỏa Nha gầm nhẹ, đại hỏa cầu trong tay lập tức chia ra hóa thành 5 cái, bay thẳng đến vị trí Hứa Thanh. 
Thanh âm nổ tung ngay lập tức vang vọng, mặt đất bị ngọn lửa bao vây, thân ảnh Hứa Thanh bị đốt cháy lần nữa lao ra, như cũ liên tục tung hai quyền, đánh vỡ bích chướng. 
Mặc dù bản thân không tránh được bị xung kích bức lui, tăng thêm thương thế, vả lại còn bị hỏa diễm nhiệt độ cao liên tục gây tổn thương, nhưng tốc độ của hắn cũng không có chút giảm đi chút nào, sát cơ cũng không giảm bớt. 
Cứ như vậy, hắn lấy loại chiến pháp không tiếc tổn thương bản thân, hắn cùng với Hỏa Nha, hai người ở trong rừng chém giết vô cùng kịch liệt. 
Càng đánh càng kịch liệt.

Đúng là Hứa Thanh hoàn toàn không phải đối thủ của Hỏa Nha. 
Vô luận là linh năng, bích chướng hay là hỏa cầu, cái nào cũng rất bất lợi với hắn, cái trước để cho hắn rất khó áp sát cận chiến, cái sau thì có uy hiếp cực lớn với hắn. 
Nhưng sức khôi phục của Hứa Thanh mạnh kinh người, khiến cho hắn ngay sau khi bị thương, có thể khôi phục rất nhanh, không ảnh hưởng tới chiến lực của hắn. 
Thể lực của hắn vô cùng dồi dào, mặc dù đau đớn kéo dài từ thân thể hình thành hành hạ với tinh thần, nhưng hắn lớn lên ở xóm nghèo, sớm đã dưỡng thành nhẫn nại vượt xa người thường. 
Quan trọng nhất là... 
Dị chất nồng đậm ẩn chứa bên trong linh năng lại không có ảnh hưởng đối với đối với Hứa Thanh, nhưng đối với Hỏa Nha mà nói, thì hoàn toàn bất đồng.

Thương thế trên lỗ tai của gã đã tốt hơn, nhưng thương thế ở ngực lại càng ngày càng ác liệt, mấu chốt là linh năng của gã... 
Dù là tu vi Ngưng Khí tầng năm, nhưng gã cũng không cách nào thừa nhận tiêu hao như thế, chỉ có thể bị động đi hấp thu linh năng bên ngoài để bổ sung.

Mà chiến đấu lại vô cùng kịch liệt, Hứa Thanh mang tới áp lực cho gã, khiến cho gã không có bất kỳ thời gian nào để hòa hoãn, kể từ đó, dị chất trong cơ thể gã không ngừng tăng lên, tích lũy càng ngày càng nhiều. 
Hỏa Nha rất nhanh liền từ phẫn nộ, biến thành có chút khẩn trương, cho đến cuối cùng, thần sắc rõ ràng hiện lên lo lắng.

Gã dĩ nhiên phát giác được bản thân không đúng, cũng phát giác được thiếu niên trước mắt này có vấn đề! 
Đổi thành bất luận kẻ Ngưng Khí tầng ba nào, kể cả không phải là Ngưng Khí tầng ba, mà là Ngưng Khí tầng năm cùng một dạng với gã, đối mặt với hỏa cầu oanh kích như thế này, cũng không thể nào thừa nhận đến tận bây giờ, sớm đã hóa thành thây khô mới đúng. 
Gã tự hỏi dù là chính mình, cũng đều không làm được điểm này.
Nhưng hết lần này tới lần khác, thiếu niên trước mắt này, nhìn như thương thế nghiêm trọng, và càng ngày càng nhiều thương thế, nhưng tốc độ cùng sức mạnh từ đầu đến cuối đều không có giảm bớt chút nào. 
Điều này khiến cho Hỏa Nha bất an trong lòng, càng ngày lại càng mãnh liệt.
Mà dị chất trong cơ thể gã không ngừng gia tăng, sắp tới gần biên giới dị hoá, khiến cho Hỏa Nha càng hô hấp dồn dập.
- Hỏa Nha phế vật nhà ngươi, tốc chiến tốc thắng đi!
Xa xa, đội trưởng tiểu đội Huyết ảnh đang cùng Lôi đội giao thủ, vừa phân tâm chú ý liền nhìn thấy một màn này, tiếng gào thét lập tức truyền đến.
Lão có lòng hỗ trợ, nhưng Lôi đội bên đó đột nhiên bộc phát, tiến lên ngăn cản, khiến cho lão không cách nào bứt ra, giờ phút này chỉ có thể lo lắng.

Mà Lôi đội sớm đã nhìn ra, chiến thuật của Hứa Thanh chính là muốn kéo cho Hỏa Nha dị hoá. 
Mặc dù không biết đối phương tại sao lại có tự tin như vậy, lại tại sao có thể trong thương thế như vậy vẫn phát huy như thường, nhưng mỗi người đều có bí mật của mình, điểm này Lôi đội hiểu rõ, lão cũng có bí mật riêng. 
Cho nên lão cũng không có ý muốn tìm hiểu sâu, điều lão có thể làm bây giờ, chính là không cho lão đội trưởng Huyết Ảnh này đi qua đó hỗ trợ.

Chiến đấu vẫn tiếp tục như trước.
Lại đánh ra 3 cái hỏa cầu, Hỏa Nha vẫn là không biết nên làm thế nào đối với Hứa Thanh, lại bị vị đội trưởng kia chửi bới, lo lắng trong lòng hoàn toàn bộc phát, tạo thành một cỗ điên cuồng. 
Tay phải gã trực tiếp nện vào ngực, phun ra một ngụm lớn máu tươi, không đợi máu tươi hạ xuống, tay trái nhanh chóng vung tới, trực tiếp tiếp được một chút.
Trong miệng lập tức truyền ra chú ngữ, máu huyết trong tay nhanh chóng biến thành màu đen..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi